Edit: Lá Mùa Thu | Beta: Lorna
7 giờ 45 phút rồi.
Câu này rút máu Điền Sâm nhanh hơn bất kỳ kỹ năng nào. Cho dù không cam tâm, Điền Sâm không thể không thoát game. Có thế nào đi nữa, gã vẫn là đội trưởng Hoàng Phong, át chủ bài của Hoàng Phong, là người gánh vác chiến đội này, tinh thần trách nhiệm không cho phép gã vì bất cứ lý do gì mà bỏ lỡ trận đấu chính thức của Hoàng Phong.
Thầy trừ tà của Điền Sâm cuối cùng đã hết nhúc nhích, đó là hiện tượng xảy ra khi cưỡng chế thoát game trong trạng thái chiến đấu, dĩ nhiên sau đó đành mặc cho người ta xâu xé, mà hiện tại gã còn là mục tiêu thù hận nhất của BOSS. Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan cố chấp đánh về phía thầy trừ tà của Điền Sâm. Có vẻ như đó chính là kết quả bên Diệp Tu mong muốn: Giết chết thầy trừ tà của Điền Sâm, thiết lập lại giá trị thù hận. Thù hận được tuyển thủ ngôi sao như Điền Sâm xác lập còn bị xóa sạch, muốn xóa luôn của những người chơi khác trong công hội Hoàng Phong cũng không quá khó.
Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan như một lưỡi kiếm sắc, dùng Vân Thân trực tiếp cắt đến sát bên thầy trừ tà của Điền Sâm, vung lên một quyền, mu bàn tay có lắp vuốt sắc đâm xuyên qua bụng thầy trừ tà của Điền Sâm.
Không ngờ vào đúng lúc này, người chơi công hội Hoàng Phong đột nhiên dàn thành trận thế tấn công hình cánh quạt, liều mạng phóng ra toàn bộ kỹ năng mình có về phía Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan.
Điền Sâm đúng là không thể không thoát game, nhưng sự ra đi của Điền Sâm có khả năng tạo ra cơ hội, nên trước khi thoát, gã đã đặc biệt trăn trối dặn dò.
Giờ phút này, người chơi Hoàng Phong vô cùng bội phục đội trưởng của họ, đại thần của họ.
Cơ hội thật sự đã xuất hiện!
“Ha ha ha ha, tính sai rồi phải hôn!” Người chơi của Hoàng Phong sung sướng ra mặt, con BOSS ngáp hoài không chết này, nhịn nó mà xém chết trước.
Trong sự nghiệp giành BOSS, công hội Hoàng Phong trước đây vẫn thỉnh thoảng kiếm được chút cháo, từ ngày Quân Mạc Tiếu gia nhập cuộc vui, họ đã hoàn toàn trở thành khán giả. Cũng giống như bất kỳ công hội nào khác, Hoàng Phong hận ơi là hận Quân Mạc Tiếu, kẻ phá đám có hành động khó lường. Gần đây đại thần Điền Sâm vào công hội chỉ đạo công tác, khiến công hội tranh thủ được khá nhiều BOSS. Tuy rằng hội trưởng đại nhân là nhân viên tốt của câu lạc bộ, trong bụng cũng rất lo lắng đại thần phân tâm vào game như thế có ảnh hưởng đến thành tích chiến đội hay không. Nhưng nhìn thấy Điền Sâm cười khổ khi nghe nhắc tới thành tích chiến đội, hội trưởng liền hiểu được dụng ý của Điền Sâm.
Hoàng Phong mùa giải này đã không còn làm gì được nữa. Hôm nay lùi về một bước là để ngày mai có thể đi nhanh hơn. Thừa dịp game cập nhật phiên bản mới, vào game cày cuốc thêm ít vật liệu cấp cao, biết đâu có thể liều mạng đổi về cơ hội trở mình một lần. Những chiến đội không có khả năng kinh tế mạnh chỉ có thể dựa vào chăm chỉ cố gắng thế này để xây dựng thực lực từng chút một.
Mấy trận chiến liên tục đều khá thuận lợi. Chỉ có con BOSS lần này, đám nhân vật của chiến đội Hưng Hân đã lâu không thấy trong game đột nhiên đồng loạt ló dạng, hội trưởng Hoàng Phong bắt đầu đau tim, dù cho phe mình đang có đại thần cấp ngôi sao tọa trấn.
Đúng như dự đoán, đám Quân Mạc Tiếu nó phá đến mức ngay cả Điền Sâm cũng phải bó tay. Gắng gượng kéo dài đến phút cuối cùng, gã không thể không té. Còn may, lợi dụng việc thoát game của mình, Điền Sâm tạo ra được một bước ngoặt, tuy gã không còn, nhưng thắng lợi của trận cướp BOSS lần này rốt cuộc vẫn rơi vào tay Hoàng Phong.
Bên Hoàng Phong ra sức cười nhạo bên Hưng Hân dã tràng xe cát, nhưng khi nhìn kỹ mới phát hiện nhóm nhân vật Hưng Hân đứng yên đó không nhúc nhích, mà mỗi nhân vật cũng không hề nhìn qua bên này. Quân Mạc Tiếu đang đứng quay lưng với Hoàng Phong, còn những nhân vật khác đều hướng góc nhìn về phía hắn, rõ ràng là đang tập trung nghe hắn nói gì đó.
Có người chơi Hoàng Phong tò mò tới gần cũng không bị ai ngăn cản, cho nên nghe được Quân Mạc Tiếu đang phát biểu cái gì.
“Bất cẩn rồi ha. Bùa Trừ Tà Sao Băng Thiên Thạch mà Điền Sâm thả giữa trời, có ai để ý thấy không?” Diệp Tu nói.
Toàn bộ im lặng.
“Nếu chỉ có một người không để ý thấy thì còn thông cảm được, nhưng chúng ta là một đội, phải hợp tác lẫn nhau để nắm rõ cục diện toàn trận, không thể có góc chết. Về điểm này mà nói, chúng ta vẫn chưa làm tới, mọi người cần phải có ý thức hỗ trợ bổ sung nhau, dù là bất cứ lúc nào, đều phải để ý góc chết của đồng đội bên cạnh, bổ khuyết cho góc chết đó, để chỉnh thể cuối cùng đạt đến trạng thái không còn góc chết.”
Hiện tại mọi người trong Hưng Hân không ai là gà, dĩ nhiên đều hiểu rõ lý lẽ mà Diệp Tu nói, không cần giải thích quá nhiều, chỉ cần cố gắng bồi dưỡng cho thành thói quen.
“Được rồi, Điền Sâm cũng đi rồi.” Quân Mạc Tiếu bây giờ mới quay góc nhìn, nghía qua đoàn người chơi Hoàng Phong còn đang sung sướng vì giết được BOSS, sau đó nói tiếp, “Thời điểm này cũng không thể nào có thêm tuyển thủ chuyên nghiệp xuất hiện nữa, tập huấn hôm nay cứ như vậy đi!”
Tập huấn? Nghĩa là sao? Trò mèo gì đây?
Người chơi Hoàng Phong nghe cuộc nói chuyện bên Hưng Hân xong thì mông lung hết sức, nhưng ít nhất cũng nghe ra một điều từ cách nói của Quân Mạc Tiếu, rằng mục tiêu mà Hưng Hân đang nhắm tới hình như không liên quan đến BOSS. Có vẻ tụi nó còn quan trọng chuyện giao thủ với Điền Sâm vừa rồi hơn.
Không hổ là đại thần Điền Sâm, đã cho đám dế nhũi bên Hưng Hân kinh nghiệm đối chiến không gì sánh kịp, héng?
Người chơi Hoàng Phong vô cùng tự hào mà nghĩ, nhưng một giây sau lập tức ngẩn ra.
Kinh nghiệm đối chiến?
Tập huấn?
Không phải chứ?
Nhìn theo bóng lưng đi xa của các nhân vật Hưng Hân, người chơi này cảm thấy hình như đã hiểu ra gì đó rồi. Tức là cái lũ Hưng Hân trời đánh đang chuyên môn đi kiếm các tuyển thủ chuyên nghiệp trong game để luyện tập hả? Cái đó tụi nó gọi là tập huấn đó hả?
Để truy cho ra chân tướng, người chơi này đã đuổi theo. Tiếc rằng anh chàng không biết cách điều phối thể lực nên không bám đuôi được quá lâu, nhưng cũng coi như nghe được đứt quãng đám người Hưng Hân nói chuyện.
“Thật ra hồi nãy vẫn có thể thử hốt luôn con BOSS mà, cái thế đó nếu đánh tiếp cũng khó khăn, có thể tranh thủ luyện tập.” Không biết là người nào nói.
“Không cần thiết, làm vậy sẽ tốn không ít thời gian. Chúng ta bây giờ nên chú tâm vào những bài huấn luyện có tính ứng đối hơn.” Giọng của Quân Mạc Tiếu.
“Lại ngồi phân tích mấy trận đấu hả?”
“Đương nhiên, mấy cái đó đều là sách giáo khoa sống, dĩ nhiên phải dùng cho tốt.” Quân Mạc Tiếu nói.
“Ê dù gì cũng là ngày thi đấu, hay mình coi trực tiếp đi?”
“Ờ, cũng được… coi trực tiếp cũng tốt, để mọi người phân tích thế trận trực tiếp luôn.” Quân Mạc Tiếu nói.
“Không phải chứ…” Một đống người đồng thanh.
Đến đây, người chơi Hoàng Phong hết điểm thể lực, đành nhìn theo các nhân vật Hưng Hân đi càng lúc càng xa rồi mất tăm.
Chiến đội Hưng Hân đang dùng tuyển thủ chuyên nghiệp vào game giúp công hội cướp vật liệu làm đối tượng luyện tập. Người chơi Hoàng Phong cảm thấy mình đã phát hiện ra bí mật động trời, vội vàng chạy đi báo cáo hội trưởng, quả nhiên hội trưởng cũng hoảng cmn hồn.
Nhưng hoảng thì làm sao nữa? Chẳng lẽ kêu tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp đừng rơi vào bẫy của Hưng Hân, đừng ai vô cướp BOSS nữa?
Ặc… Tuyển thủ chuyên nghiệp các công hội khác đừng vô là tốt nhất. Còn Hoàng Phong nhà mình chỉ hy vọng đại thần Điền Sâm mãi mãi tồn tại!
Đại thần Điền Sâm lúc này rốt cuộc cũng tới được sân đấu rồi, cách thời điểm bắt đầu thi đấu chính thức chỉ có một phút.
“Lần sau ráng tới sớm chút…” Biết rõ vì sao Điền Sâm phải khổ thế này, mà thấy gã cũng không bỏ lỡ thi đấu, quản lý lúc nãy rõ ràng gấp như cái gì, bây giờ gặp được Điền Sâm lại chỉ có vẻ hời hợt mà nói một câu.
Điền Sâm cảm động, gã biết trong đó bao hàm rất nhiều tin tưởng, gã ra sức gật đầu, chuẩn bị đi lên sân.
“Cướp được BOSS không?” Lúc đi ngang nhau, quản lý bỗng hỏi.
“Tôi… không biết.” Điền Sâm đau đớn, câu hỏi này mình không trả lời được, thoát game xong là nhào đi liền mà. Qua 15 phút rồi, cuộc chiến trong game chắc chắn đã kết thúc, nhưng kết quả cuối cùng thế nào, gã vô phương được biết.
“Thôi ráng thi đấu đi…” Quản lý phát hiện mình mới hỏi một câu, Điền Sâm đang chuẩn bị thi đấu lập tức thất thần, liền hối hận. Ai mà ngờ Điền Sâm sẽ trả lời thế này. Thấy Điền Sâm bất chấp mọi thứ, ráng kéo đến tận phút cuối mới xuất hiện, quản lý nghĩ chắc hẳn là có kết quả rõ ràng rồi, dè đâu gã trả lời không biết. Không lẽ Điền Sâm vô game cướp BOSS mà cũng không dễ sống sao?
Quản lý không thi đấu cho nên rất rảnh, bèn gọi điện cho bên công hội. Biết được công hội cuối cùng đã hốt được BOSS, đương nhiên quản lý rất vui vẻ, nhưng ngay sau đó lại nghe kể về chuyện của Hưng Hân.
“Lấy Điền Sâm để luyện binh?” Quản lý sửng sốt.
“Hình như là vậy thiệt đó.” Hội trưởng nói.
“Thế này… là thế nào?” Quản lý cũng ngu người, Hưng Hân đúng là quá dị.
8 giờ đúng, vòng đấu 23 mùa giải thứ chín liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp bắt đầu, 20 chiến đội bắt cặp chém giết lẫn nhau.
Diệp Tu nói không sai, thời điểm này sẽ không có bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp nào xuất hiện trong game nữa.
Tập huấn của Hưng Hân sẽ không tiến hành trong tình hình này.
Nhưng sau khi cuộc tranh tài kết thúc chưa bao lâu, đám Diệp Tu liền nhận được tin tức đến từ trong game, có tuyển thủ chuyên nghiệp bắt đầu lên bờ.
Trải qua thống kê từ người chơi, các tuyển thủ chuyên nghiệp nổi tiếng dùng tài khoản phụ tên gì, người có tâm đều đã liệt kê ra hết.
Những cái tên trên danh sách tình báo đưa tới, mới nãy đều còn đứng trên sân đấu, hoặc thắng hoặc thua. Giờ phút này họ đều ôm theo tâm tình khác nhau chui vào game, cũng có thể coi như một hình thức giải tỏa tâm lý. Người nào chiến thắng vang dội thì muốn xả cho hết phấn khích, người nào thua mà chán nản cũng cần trút giận một chút trong game.
Game càng đông đúc sôi nổi, càng là thời điểm tập huấn tốt cho Hưng Hân.
Hiện tại, không ít tuyển thủ chuyên nghiệp đều đang bố ráp sẵn sàng trong game, mà chiến trường thì ở phương nào?
Tình báo nhanh chóng truyền về.
Dãy Núi Liệt Bình, Quân Sư Bóng Ma Sa Hàn đổi mới.
Đại BOSS cấp 75, mức độ khó thuộc hàng top, cho đến nay người chơi vẫn chưa nghiên cứu được nó, mỗi lần đụng độ đều sẽ tử thương vô số. Mà lúc này, nó cũng sắp phải đối mặt với một thời khắc vô cùng gian nan. Nó sắp phải đối mặt với sự khiêu chiến đến từ quân đoàn đứng trên đỉnh cao chân chính của Vinh Quang.
Có điều cũng may, quân đoàn này không hề đoàn kết.
7 giờ 45 phút rồi.
Câu này rút máu Điền Sâm nhanh hơn bất kỳ kỹ năng nào. Cho dù không cam tâm, Điền Sâm không thể không thoát game. Có thế nào đi nữa, gã vẫn là đội trưởng Hoàng Phong, át chủ bài của Hoàng Phong, là người gánh vác chiến đội này, tinh thần trách nhiệm không cho phép gã vì bất cứ lý do gì mà bỏ lỡ trận đấu chính thức của Hoàng Phong.
Thầy trừ tà của Điền Sâm cuối cùng đã hết nhúc nhích, đó là hiện tượng xảy ra khi cưỡng chế thoát game trong trạng thái chiến đấu, dĩ nhiên sau đó đành mặc cho người ta xâu xé, mà hiện tại gã còn là mục tiêu thù hận nhất của BOSS. Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan cố chấp đánh về phía thầy trừ tà của Điền Sâm. Có vẻ như đó chính là kết quả bên Diệp Tu mong muốn: Giết chết thầy trừ tà của Điền Sâm, thiết lập lại giá trị thù hận. Thù hận được tuyển thủ ngôi sao như Điền Sâm xác lập còn bị xóa sạch, muốn xóa luôn của những người chơi khác trong công hội Hoàng Phong cũng không quá khó.
Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan như một lưỡi kiếm sắc, dùng Vân Thân trực tiếp cắt đến sát bên thầy trừ tà của Điền Sâm, vung lên một quyền, mu bàn tay có lắp vuốt sắc đâm xuyên qua bụng thầy trừ tà của Điền Sâm.
Không ngờ vào đúng lúc này, người chơi công hội Hoàng Phong đột nhiên dàn thành trận thế tấn công hình cánh quạt, liều mạng phóng ra toàn bộ kỹ năng mình có về phía Ẩn Giả Đấu Sĩ Aryan.
Điền Sâm đúng là không thể không thoát game, nhưng sự ra đi của Điền Sâm có khả năng tạo ra cơ hội, nên trước khi thoát, gã đã đặc biệt trăn trối dặn dò.
Giờ phút này, người chơi Hoàng Phong vô cùng bội phục đội trưởng của họ, đại thần của họ.
Cơ hội thật sự đã xuất hiện!
“Ha ha ha ha, tính sai rồi phải hôn!” Người chơi của Hoàng Phong sung sướng ra mặt, con BOSS ngáp hoài không chết này, nhịn nó mà xém chết trước.
Trong sự nghiệp giành BOSS, công hội Hoàng Phong trước đây vẫn thỉnh thoảng kiếm được chút cháo, từ ngày Quân Mạc Tiếu gia nhập cuộc vui, họ đã hoàn toàn trở thành khán giả. Cũng giống như bất kỳ công hội nào khác, Hoàng Phong hận ơi là hận Quân Mạc Tiếu, kẻ phá đám có hành động khó lường. Gần đây đại thần Điền Sâm vào công hội chỉ đạo công tác, khiến công hội tranh thủ được khá nhiều BOSS. Tuy rằng hội trưởng đại nhân là nhân viên tốt của câu lạc bộ, trong bụng cũng rất lo lắng đại thần phân tâm vào game như thế có ảnh hưởng đến thành tích chiến đội hay không. Nhưng nhìn thấy Điền Sâm cười khổ khi nghe nhắc tới thành tích chiến đội, hội trưởng liền hiểu được dụng ý của Điền Sâm.
Hoàng Phong mùa giải này đã không còn làm gì được nữa. Hôm nay lùi về một bước là để ngày mai có thể đi nhanh hơn. Thừa dịp game cập nhật phiên bản mới, vào game cày cuốc thêm ít vật liệu cấp cao, biết đâu có thể liều mạng đổi về cơ hội trở mình một lần. Những chiến đội không có khả năng kinh tế mạnh chỉ có thể dựa vào chăm chỉ cố gắng thế này để xây dựng thực lực từng chút một.
Mấy trận chiến liên tục đều khá thuận lợi. Chỉ có con BOSS lần này, đám nhân vật của chiến đội Hưng Hân đã lâu không thấy trong game đột nhiên đồng loạt ló dạng, hội trưởng Hoàng Phong bắt đầu đau tim, dù cho phe mình đang có đại thần cấp ngôi sao tọa trấn.
Đúng như dự đoán, đám Quân Mạc Tiếu nó phá đến mức ngay cả Điền Sâm cũng phải bó tay. Gắng gượng kéo dài đến phút cuối cùng, gã không thể không té. Còn may, lợi dụng việc thoát game của mình, Điền Sâm tạo ra được một bước ngoặt, tuy gã không còn, nhưng thắng lợi của trận cướp BOSS lần này rốt cuộc vẫn rơi vào tay Hoàng Phong.
Bên Hoàng Phong ra sức cười nhạo bên Hưng Hân dã tràng xe cát, nhưng khi nhìn kỹ mới phát hiện nhóm nhân vật Hưng Hân đứng yên đó không nhúc nhích, mà mỗi nhân vật cũng không hề nhìn qua bên này. Quân Mạc Tiếu đang đứng quay lưng với Hoàng Phong, còn những nhân vật khác đều hướng góc nhìn về phía hắn, rõ ràng là đang tập trung nghe hắn nói gì đó.
Có người chơi Hoàng Phong tò mò tới gần cũng không bị ai ngăn cản, cho nên nghe được Quân Mạc Tiếu đang phát biểu cái gì.
“Bất cẩn rồi ha. Bùa Trừ Tà Sao Băng Thiên Thạch mà Điền Sâm thả giữa trời, có ai để ý thấy không?” Diệp Tu nói.
Toàn bộ im lặng.
“Nếu chỉ có một người không để ý thấy thì còn thông cảm được, nhưng chúng ta là một đội, phải hợp tác lẫn nhau để nắm rõ cục diện toàn trận, không thể có góc chết. Về điểm này mà nói, chúng ta vẫn chưa làm tới, mọi người cần phải có ý thức hỗ trợ bổ sung nhau, dù là bất cứ lúc nào, đều phải để ý góc chết của đồng đội bên cạnh, bổ khuyết cho góc chết đó, để chỉnh thể cuối cùng đạt đến trạng thái không còn góc chết.”
Hiện tại mọi người trong Hưng Hân không ai là gà, dĩ nhiên đều hiểu rõ lý lẽ mà Diệp Tu nói, không cần giải thích quá nhiều, chỉ cần cố gắng bồi dưỡng cho thành thói quen.
“Được rồi, Điền Sâm cũng đi rồi.” Quân Mạc Tiếu bây giờ mới quay góc nhìn, nghía qua đoàn người chơi Hoàng Phong còn đang sung sướng vì giết được BOSS, sau đó nói tiếp, “Thời điểm này cũng không thể nào có thêm tuyển thủ chuyên nghiệp xuất hiện nữa, tập huấn hôm nay cứ như vậy đi!”
Tập huấn? Nghĩa là sao? Trò mèo gì đây?
Người chơi Hoàng Phong nghe cuộc nói chuyện bên Hưng Hân xong thì mông lung hết sức, nhưng ít nhất cũng nghe ra một điều từ cách nói của Quân Mạc Tiếu, rằng mục tiêu mà Hưng Hân đang nhắm tới hình như không liên quan đến BOSS. Có vẻ tụi nó còn quan trọng chuyện giao thủ với Điền Sâm vừa rồi hơn.
Không hổ là đại thần Điền Sâm, đã cho đám dế nhũi bên Hưng Hân kinh nghiệm đối chiến không gì sánh kịp, héng?
Người chơi Hoàng Phong vô cùng tự hào mà nghĩ, nhưng một giây sau lập tức ngẩn ra.
Kinh nghiệm đối chiến?
Tập huấn?
Không phải chứ?
Nhìn theo bóng lưng đi xa của các nhân vật Hưng Hân, người chơi này cảm thấy hình như đã hiểu ra gì đó rồi. Tức là cái lũ Hưng Hân trời đánh đang chuyên môn đi kiếm các tuyển thủ chuyên nghiệp trong game để luyện tập hả? Cái đó tụi nó gọi là tập huấn đó hả?
Để truy cho ra chân tướng, người chơi này đã đuổi theo. Tiếc rằng anh chàng không biết cách điều phối thể lực nên không bám đuôi được quá lâu, nhưng cũng coi như nghe được đứt quãng đám người Hưng Hân nói chuyện.
“Thật ra hồi nãy vẫn có thể thử hốt luôn con BOSS mà, cái thế đó nếu đánh tiếp cũng khó khăn, có thể tranh thủ luyện tập.” Không biết là người nào nói.
“Không cần thiết, làm vậy sẽ tốn không ít thời gian. Chúng ta bây giờ nên chú tâm vào những bài huấn luyện có tính ứng đối hơn.” Giọng của Quân Mạc Tiếu.
“Lại ngồi phân tích mấy trận đấu hả?”
“Đương nhiên, mấy cái đó đều là sách giáo khoa sống, dĩ nhiên phải dùng cho tốt.” Quân Mạc Tiếu nói.
“Ê dù gì cũng là ngày thi đấu, hay mình coi trực tiếp đi?”
“Ờ, cũng được… coi trực tiếp cũng tốt, để mọi người phân tích thế trận trực tiếp luôn.” Quân Mạc Tiếu nói.
“Không phải chứ…” Một đống người đồng thanh.
Đến đây, người chơi Hoàng Phong hết điểm thể lực, đành nhìn theo các nhân vật Hưng Hân đi càng lúc càng xa rồi mất tăm.
Chiến đội Hưng Hân đang dùng tuyển thủ chuyên nghiệp vào game giúp công hội cướp vật liệu làm đối tượng luyện tập. Người chơi Hoàng Phong cảm thấy mình đã phát hiện ra bí mật động trời, vội vàng chạy đi báo cáo hội trưởng, quả nhiên hội trưởng cũng hoảng cmn hồn.
Nhưng hoảng thì làm sao nữa? Chẳng lẽ kêu tất cả tuyển thủ chuyên nghiệp đừng rơi vào bẫy của Hưng Hân, đừng ai vô cướp BOSS nữa?
Ặc… Tuyển thủ chuyên nghiệp các công hội khác đừng vô là tốt nhất. Còn Hoàng Phong nhà mình chỉ hy vọng đại thần Điền Sâm mãi mãi tồn tại!
Đại thần Điền Sâm lúc này rốt cuộc cũng tới được sân đấu rồi, cách thời điểm bắt đầu thi đấu chính thức chỉ có một phút.
“Lần sau ráng tới sớm chút…” Biết rõ vì sao Điền Sâm phải khổ thế này, mà thấy gã cũng không bỏ lỡ thi đấu, quản lý lúc nãy rõ ràng gấp như cái gì, bây giờ gặp được Điền Sâm lại chỉ có vẻ hời hợt mà nói một câu.
Điền Sâm cảm động, gã biết trong đó bao hàm rất nhiều tin tưởng, gã ra sức gật đầu, chuẩn bị đi lên sân.
“Cướp được BOSS không?” Lúc đi ngang nhau, quản lý bỗng hỏi.
“Tôi… không biết.” Điền Sâm đau đớn, câu hỏi này mình không trả lời được, thoát game xong là nhào đi liền mà. Qua 15 phút rồi, cuộc chiến trong game chắc chắn đã kết thúc, nhưng kết quả cuối cùng thế nào, gã vô phương được biết.
“Thôi ráng thi đấu đi…” Quản lý phát hiện mình mới hỏi một câu, Điền Sâm đang chuẩn bị thi đấu lập tức thất thần, liền hối hận. Ai mà ngờ Điền Sâm sẽ trả lời thế này. Thấy Điền Sâm bất chấp mọi thứ, ráng kéo đến tận phút cuối mới xuất hiện, quản lý nghĩ chắc hẳn là có kết quả rõ ràng rồi, dè đâu gã trả lời không biết. Không lẽ Điền Sâm vô game cướp BOSS mà cũng không dễ sống sao?
Quản lý không thi đấu cho nên rất rảnh, bèn gọi điện cho bên công hội. Biết được công hội cuối cùng đã hốt được BOSS, đương nhiên quản lý rất vui vẻ, nhưng ngay sau đó lại nghe kể về chuyện của Hưng Hân.
“Lấy Điền Sâm để luyện binh?” Quản lý sửng sốt.
“Hình như là vậy thiệt đó.” Hội trưởng nói.
“Thế này… là thế nào?” Quản lý cũng ngu người, Hưng Hân đúng là quá dị.
8 giờ đúng, vòng đấu 23 mùa giải thứ chín liên minh Vinh Quang chuyên nghiệp bắt đầu, 20 chiến đội bắt cặp chém giết lẫn nhau.
Diệp Tu nói không sai, thời điểm này sẽ không có bất kỳ tuyển thủ chuyên nghiệp nào xuất hiện trong game nữa.
Tập huấn của Hưng Hân sẽ không tiến hành trong tình hình này.
Nhưng sau khi cuộc tranh tài kết thúc chưa bao lâu, đám Diệp Tu liền nhận được tin tức đến từ trong game, có tuyển thủ chuyên nghiệp bắt đầu lên bờ.
Trải qua thống kê từ người chơi, các tuyển thủ chuyên nghiệp nổi tiếng dùng tài khoản phụ tên gì, người có tâm đều đã liệt kê ra hết.
Những cái tên trên danh sách tình báo đưa tới, mới nãy đều còn đứng trên sân đấu, hoặc thắng hoặc thua. Giờ phút này họ đều ôm theo tâm tình khác nhau chui vào game, cũng có thể coi như một hình thức giải tỏa tâm lý. Người nào chiến thắng vang dội thì muốn xả cho hết phấn khích, người nào thua mà chán nản cũng cần trút giận một chút trong game.
Game càng đông đúc sôi nổi, càng là thời điểm tập huấn tốt cho Hưng Hân.
Hiện tại, không ít tuyển thủ chuyên nghiệp đều đang bố ráp sẵn sàng trong game, mà chiến trường thì ở phương nào?
Tình báo nhanh chóng truyền về.
Dãy Núi Liệt Bình, Quân Sư Bóng Ma Sa Hàn đổi mới.
Đại BOSS cấp 75, mức độ khó thuộc hàng top, cho đến nay người chơi vẫn chưa nghiên cứu được nó, mỗi lần đụng độ đều sẽ tử thương vô số. Mà lúc này, nó cũng sắp phải đối mặt với một thời khắc vô cùng gian nan. Nó sắp phải đối mặt với sự khiêu chiến đến từ quân đoàn đứng trên đỉnh cao chân chính của Vinh Quang.
Có điều cũng may, quân đoàn này không hề đoàn kết.