Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1632: Kiếm Tiên mạnh (1)

Đợi Triệu Vân truyền thừa Thương chi Đại Đạo, lại chính là một cường giả địch nổi Tiêu Yêu Thiên Tôn, thậm chí càng mạnh!

 

Tần Quân hài lòng nở nụ cười, đối mặt ánh mắt nóng bỏng của các Thần Ma khác, hắn nhắm mắt làm ngơ

 

Không bao lâu, Triệu Vân lách mình xuất hiện ở trong hành lang, thân hình cất cao đến hơn hai mét, áo giáp màu bạc trên người trở nên thần dị, lưu quang loá mắt.

 

- Tham kiến Bệ Hạ!

 

Triệu Vân quỳ xuống một chân, ôm quyền hành lễ.

 

Ánh mắt của tất cả mọi người rơi ở trên người hắn, sau khi trở thành Thái Thương Ngân Long, trên trán của hắn mọc ra một đôi Long Giác, khuôn mặt càng thêm tuấn lãng, để một số nữ trưởng lão Hoắc gia không dời mắt nổi.

 

- Rất tốt, không để cho trẫm thất vọng.

 

Tần Quân cười nói, chỉ dung hợp Thái Thương Ngân Long Cốt đã đột phá đến Đại Đạo Chí Tôn cảnh Bát Trọng Thiên, tương đương với người khác mấy chục trăm triệu năm khổ tu.

 

- Hệ thống, để Triệu Vân truyền thừa Thương chi Đại Đạo!

 

Tần Quân phân phó nói, vừa nhìn Triệu Vân nói:

 

- Chớ phản kháng, trẫm để ngươi tiếp tục mạnh lên.

 

Triệu Vân ngẩn người, một giây sau liền bị Tần Quân hút vào giữa mi tâm.

 

Một màn này để đám người Hoắc gia nghẹn họng nhìn trân trối, khó có thể lý giải được.

 

Bây giờ Tần Quân đã không quan tâm bị người phát hiện, có Lý Bạch cùng Triệu Vân, phóng tầm mắt nhìn Cổ Thánh Đế Đạo, hắn còn phải e ngại ai?

 

- Thần thông sao?

 

Quản Trọng nhìn chằm chằm Tần Quân, thì thào một câu.

 

Thần thông có thể khiến người ta tăng cường tu vi, hơn nữa còn là tăng cường trên diện rộng, hắn chưa từng nghe thấy.

 

- Tiếp tục uống rượu, chờ đợi kết quả đi!

 

Tần Quân bưng chén rượu lên, khoan thai cười nói.

 

Thái Thương Ngân Long giá trị năm ngàn tỷ danh khí, có thể nói là huyết mạch Hỗn Độn sinh linh mạnh nhất cho đến trước mắt, lại thêm Chí Tôn Bá Thể, Triệu Vân mạnh bao nhiêu, trong lòng Tần Quân đã bắt đầu mơ màng.

 

Đại khái đi qua nửa canh giờ

 

- Đinh! Phát động nhiệm vụ chi nhánh... Tiêu Yêu Thiên Tôn cơn giận! Nhiệm vụ tường trình: Tiêu Yêu Thiên Tôn không địch lại Lý Bạch, dựa vào Đạo Binh đào tẩu, đồng thời thề phải rửa nhục, lần tiếp theo chỉ huy Yêu Tộc dưới trướng, quét sạch Hoắc gia vũ trụ! Nếu ký chủ đánh bại đại quan Yêu Tộc, thu hoạch được một cơ hội tử trung giác tỉnh, một cơ hội Thần Ma Chinh Triệu, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, năm cơ hội truyền thừa kỹ năng, một cơ hội hệ thống ân huệ!

 

 

 

Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, nghe mà Tần Quân nhíu mày.

 

Tiêu Yêu Thiên Tôn chạy trốn?

 

Đạo Binh lại là đồ chơi gì?

 

Một giây sau, Lý Bạch xuất hiện ở trước mặt mọi người, lúng túng vò đầu, trên áo trắng có vết máu điểm điểm.

 

- Tình huống như thế nào?

 

Cơ Càn Khôn liền vội hỏi.

 

- Để hắn chạy trốn, bất quá nhục thân hủy diệt, nguyên thần bị thương nặng, không có chục tỷ năm, khó về đỉnh phong.

 

Lý Bạch thở dài nói, đây chính là trận chiến đầu tiên sau khi hắn đi vào Cổ Thánh Đế Đạo, vậy mà không có đánh giết địch nhân, để hắn có chút khổ sở.

 

Nghe vậy, toàn bộ hiện trường yên lặng lại, tất cả mọi người như bị sét đánh, sững sờ nhìn qua hắn.

 

Rất nhanh, Cơ Hạo Dạ cùng Huyền Đương xuất hiện ở sau lưng Lý Bạch, Cơ Hạo Dạ nhếch miệng cười nói:

 

- Đại Yêu kia đã bị chúng ta chém giết!

 

Hoắc Tầm Đế cùng Xảo Nhi vừa đi tới nghe vậy, đều dừng bước lại.

 

Nhất là Xảo Nhi, cả người hóa đá.

 

Táng Yêu Vương vẫn lạc, phụ hoàng nàng chỉ còn lại có nguyên thần, Đại Đạo Vị Diện các nàng tương đương với trọng thương, để cho nàng làm sao không chấn kinh, thậm chí có loại cảm giác nằm mộng.

 

- Ừm, tới ngồi xuống nghỉ ngơi.

 

Tần Quân nhẹ nhàng gật đầu, hắn bình tĩnh để cho người ta cảm thấy cao thâm mạt trắc.

 

Đường đường Tiêu Yêu Thiên Tôn, tựa hồ không bị hắn để vào mắt.

 

- Còn đứng ngây đó làm gì? Không thành thân nữa?

 

Cơ Hạo Dạ quay đầu trừng Hoắc Tầm Đế một chút, tức giận nói, lúc này Hoắc Tầm Đế giật mình tỉnh lại, vội vàng nắm tay Xảo Nhi quay người rời đi, tiếp tục thành thân.

 

Trên đường đi, Xảo Nhi đều là bị hắn dắt đi, cả người ngốc trệ, phảng phất như mất hồn.

 

- Phụ hoàng ta bại, phụ hoàng ta bại.

back top