Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1890: Bắc Hồng Mông Nạp Lan Tôn Vương (1)

Đại lục vô biên vô tận sụp đổ, hóa thành mưa đá cuồng bạo, một số sinh linh tu vi yếu kém bị đâm đến thổ huyết bay ngược

 

Khí tức của Lăng Đế càng cường đại, để mấy trăm triệu sinh linh tâm thần run rẩy

 

Nhưng đại bộ phận sinh linh đều không sợ hãi, ngược lại rất hưng phấn, dạng khí tức cường đại này mới xứng với Lăng Đế

 

- So với trước kia càng mạnh hơn.

 

Khánh Đế thăm thẳm nói, bọn thuộc hạ ở sau lưng không có nói tiếp, đều ở trong khiếp sợ

 

Khí tức của Lăng Đế thật sự là quá mạnh, ở trước mặt cỗ khí tức này, bọn hắn thậm chí không dám sinh ra ý chí chống cự mảy may

 

Rất nhanh, ánh mắt các sinh linh tập trung ở trên một thân ảnh vĩ ngạn trong bụi đất cuồn cuộn, mặc dù chỉ là bóng dáng, nhưng vẫn có thể để bọn hắn cảm nhận được bá khí không gì sánh kịp

 

- Lăng Đế!

 

Lúc này, một sinh linh bỗng nhiên cao giọng hô, như một khối nham thạch nện vào mặt hồ, bắn lên bọt nước, đánh vỡ bình tĩnh

 

- Lăng Đế! Lăng Đế! Lăng Đế…

 

Các sinh linh bắt đầu hò hét, mỗi một sinh linh biểu lộ đều viết đầy sùng bái.

 

Tiếng hò hét hội tụ vào một chỗ, vang vọng Hồng Mông tinh không.

 

Sắc mặt của Khánh Đế trầm xuống, hắn là Nam Hồng Mông Chấp Pháp giả, còn chưa bao giờ chiếm được đãi ngộ như thế, tâm lý khó tránh khỏi có chút ghen ghét

 

- Ta ngủ say bao lâu?

 

Thanh âm của Lăng Đế nhẹ nhàng bay tới, lại trấn áp âm thanh của toàn bộ sinh linh

 

Không có sinh linh trả lời hắn, bởi vì các sinh linh cũng không biết Lăng Đế ngủ say bao lâu

 

- Khoảng cách lần trước ngươi thức tỉnh, có chừng 9000 ức năm a.

 

Lúc này, âm thanh của Khánh Đế bỗng nhiên truyền đến, âm thanh vô cùng đạm mạc, để cho người ta không cách nào phỏng đoán tâm tình trong lòng của hắn

 

Khi ánh mắt các sinh linh rơi vào trên người Khánh Đế, lập tức xôn xao.

 

Giờ phút này bọn hắn mới phát hiện Khánh Đế cũng tới, Khánh Đế là Nam Hồng Mông Chấp Pháp giả, tồn tại đã từng đạt được Hồng Mông Thần linh chỉ điểm, hắn đến khiến cho địa vị của Lăng Đế càng thêm cao thượng

 

So với Lăng Đế, Khánh Đế chỉ có thể coi là vãn bối.

 

- Lâu như vậy, bây giờ trong Hồng Mông ai mạnh nhất?

 

Thân ảnh của Lăng Đế vẫn ở trong bụi đất không có bay ra ngoài, nhưng phát ra cảm giác áp bách, không người có thể so sánh.

 

- Bắc Hồng Mông Nạp Lan Tôn Vương.

 

Khánh Đế trả lời, nói ra cái tên này, dẫn tới mấy trăm triệu sinh linh lần nữa chấn động

 

Danh hào Nạp Lan Tôn Vương ở trong Hồng Mông, có thể nói là không ai không biết không người không hiểu.

 

Là sinh linh thuộc về Mạt Đại Hồng Mông, bằng vào thiên phú cường đại, một đường tăng lên, chiến thắng vô số cường địch, trèo lên đỉnh Bất Bại Đại Đế, cũng là người mạnh nhất Hồng Mông hiện tại, chí ít mặt ngoài là như thế.

 

- Nạp Lan Tôn Vương.

 

Lăng Đế đọc lấy cái tên này, các sinh linh nghe mà hưng phấn.

 

Lấy cá tính của Lăng Đế, thế tất sẽ đi khiêu chiến Nạp Lan Tôn Vương!

 

Một trận đại chiến liên quan tới người mạnh nhất Hồng Mông sắp bạo phát!

 

 

Ngân Hà Hệ, Trái Đất.

 

Viên Tinh Cầu màu xanh thẳm này ở trong vũ trụ vẫn đẹp như vậy, liên tục không ngừng có Phi Thuyền cùng phi hành khí từ Trái Đất bay vào bay ra, chứng minh thời đại khoa học kỹ thuật phát triển.

 

Tần Quân dạo bước ở trong vũ trụ, nhìn qua một màn này, lông mày khóa chặt chưa từng thư giãn qua.

 

- Quả nhiên, thời gian đã qua lâu rồi.

 

Trong lòng Tần Quân thở dài, coi như hắn từ Trái Đất xuyên việt đến nay, nói ít cũng ba mươi năm.

 

Hắn một mực lo lắng thời gian ở Trái Đất cùng Huyền Đương đại thế giới không giống nhau.

 

Bây giờ, hắn trở lại địa cầu, lo âu trong lòng cũng đi theo trở thành sự thật

back top