Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2317: Thần Ma tề tụ (1)

 

Ở dưới Chí Cao Thần Lực của Tần Quân trợ giúp, mệnh cách trong cơ thể Lý Họa Hồn không còn bạo động, như băng sơn hóa thuỷ, dung nhập kỳ kinh bát mạch, thậm chí trong linh hồn.

 

- A?

 

Tần Quân bỗng nhiên kinh nghi, bởi vì hắn phát hiện trong cơ thể Lý Họa Hồn có một vật.

 

Vật này rất giống ánh sáng bản nguyên trong thế giới cuối cùng.

 

Có ý tứ!

 

Khóe miệng Tần Quân khẽ cong, tiếp tục trợ giúp Lý Họa Hồn triệt để dung hợp mệnh cách.

 

Đợi Lý Họa Hồn trở thành Sáng Tạo thần, tu vi của hắn càng ngày càng tăng, chỉ cần thời gian, liền có thể địch nổi Sáng Tạo thần uy tín lâu năm.

 

Sáng Tạo thần cũng không phải có thể vô hạn tăng cường, ngay cả Thiên Đế ở Thần giới cao nhất cũng đã đạt đến cực hạn, huống chi là các Sáng Tạo thần.

 

Qua một hồi lâu.

 

Tần Quân buông tay, Lý Họa Hồn mở mắt, trong mắt lóe ra thần quang.

 

Áo trắng bỗng nhiên nhuộm thành huyết sắc, đỏ đến làm lòng người rét lạnh.

 

Một màn này làm đám người Nhậm Ngã Tiếu khẩn trương lên.

 

Tiểu tử này sẽ không phải lại phải nhập ma chứ?

 

Lý Họa Hồn ngẩng đầu nhìn về phía Tần Quân, nói:

 

- Đa tạ bệ hạ.

 

Ngữ khí vẫn bình tĩnh như cũ, như không có tình cảm.

 

Nhậm Ngã Tiếu, Bàn Cổ, Hồng Quân lập tức thở dài một hơi, chỉ sợ hắn nhập ma biến thành hung tàn cuồng vọng.

 

Nếu một Sáng Tạo thần nhập ma, đây chính là tai nạn.

 

- Ừm, ngươi rất không tệ, có rất ít sinh linh có thể lột xác thành Sáng Tạo thần.

 

Tần Quân mang theo ẩn ý nói, sinh linh phổ thông, cho dù đạt được mệnh cách của Sáng Tạo thần, cũng không nhất định có thể trở thành Sáng Tạo thần.

 

Hình Sinh là ví dụ tốt nhất.

 

Còn có Tàng Mệnh Luân, tên này đã vẫn lạc.

 

Lý Họa Hồn lắc đầu nói:

 

- Đường còn rất dài.

 

Đến độ cao này, đường còn rất dài?

 

Tần Quân cười cười, chợt ra hiệu Lý Họa Hồn đi gặp Nhậm Ngã Tiếu, hai cha con đoán chừng có rất nhiều lời muốn nói.

 

Sau đó, Tần Quân mang theo Bàn Cổ, Hồng Quân rời đi.

 

Không chỉ bọn họ, tất cả Thần Ma đều được đưa đến Chí Cao Thần giới.

 

Lôi Chấn Tử, Lý Nguyên Bá, Tôn Ngộ Không, Như Lai, Cửu Linh Nguyên Thánh, Dương Tiễn, Hình Thiên, Bồ Đề tổ sư, Hậu Nghệ, Viên Hồng, Hồng Hài Nhi, Triệu Vân, Quan Vũ, Bạch Trạch, Ngưu Ma Vương, Thái Bạch Kim Tinh, Đế Tuấn, La Sĩ Tín, Triệu Công Minh, Thái Thượng lão quân, Đông Hoàng Thái Nhất, Na Tra, Lý Tồn Hiếu, Hắc Bạch Vô Thường, Khổng Tuyên, Doanh Chính, Nhiễm Mẫn, Nữ Oa, Lục Nhĩ Mi Hầu, Vô Chi Kỳ, Lữ Bố, Hồng Quân, Hạng Võ, Bạch Khởi, Đế Giang, Lý Họa Hồn, Côn Bằng, Lưu Trầm Hương, Lục Áp đạo nhân… gần hai trăm vị Thần Ma tất cả đều lơ lửng trong hư không.

 

Nhìn chung quanh, bọn hắn lập tức khẩn trương lên, cũng may bọn hắn có thể cảm nhận được khí tức của Tần Quân, cho nên không hoảng loạn.

 

- Trẫm chiếu các ngươi đến, là muốn nói cho các ngươi, cùng nhau đi tới, may mắn mà có các ngươi làm bạn.

 

Sau lưng Tần Quân xuất hiện Chí Cao Thần tọa, hắn chậm rãi ngồi xuống, sau đó nói.

 

Ngữ khí vẫn bình tĩnh, nhưng các Thần Ma đều có thể cảm nhận được hắn chân thành tha thiết.

 

- Vì bệ hạ hiệu lực, muôn lần chết không chối từ!

 

Dương Tiễn ngạo nghễ nói, đối với hắn mà nói, vì Tần Quân mà chiến, liền là vinh quang lớn nhất.

 

Lôi Chấn Tử đi theo nói:

 

- Có thể gặp được bệ hạ, mới là cơ duyên lớn nhất của chúng ta.

 

Thần Ma khác cũng nhao nhao mở miệng, biểu đạt nội tâm của mình.

 

Bọn hắn đều rất cảm kích Tần Quân, vô luận là Thần Ma sớm nhất, hay Thần Ma về sau, đều có thể cảm nhận được Tần Quân chân thành.

 

Bọn hắn đều được Tần Quân đề bạt qua, đạt đến độ cao mà kiếp trước bọn hắn không bao giờ đạt tới.

 

Nhìn qua Tần Quân bây giờ, tâm tình của bọn hắn đều có chút kích động.

 

Lúc trước, bọn hắn có từng nghĩ đến hôm nay?

 

Áp đảo Hồng Mông!

 

- Hì hì, ta sẽ tiếp tục hiệu lực cho bệ hạ, nếu như bệ hạ không cần ta, ta có thể thủ hộ hài tử của bệ hạ.

 

Hồng Hài Nhi vui cười nói.

 

Hắn phảng phất như mãi mãi là hài tử, vô luận thương hải tang điền.

 

Tần Quân trở nên nhu hòa, nghĩ đến năm đó Hồng Hài Nhi kém chút vì mình chiến tử, có một loại ấm áp ở trong lòng chảy xuôi.

 

- Được rồi, trẫm bắt đầu giảng đạo, các ngươi có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, toàn bằng tạo hóa!

back top