Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 127: Biểu hiện của em không tệ

Vũ Vi mở mắt, trong bóng đêm nhìn chằm chằm vào Mạc Tử Hiên "Mạc Tử Hiên,anh muốn nhiều hơn không ?" Vì kế hoạch tiếp theo cô cần thêm tiền.

 

Bàn tay ấm áp của Vũ Vi gợi lên cảm xúc nguyên thủy nhất trong thân thể Mạc Tử Hiên, nhưng lời nói lạnh lẽo của cô như một chậu nước lạnh tạt thẳng vào hắn, nhất thời trong lòng Mạc Tử Hiên không khỏi có chút tức giận,hắn nắm chặc tay cô nói " Vũ Vi, giữa chúng ta có thể không nói đến giao dịch hay không?"

 

Nơi bàn tay truyền đến từng trận đau đớn cô biết mình đã thực chọc giận hắn, nhưng Vũ Vi không chút quan tâm cô tiếp tục khiêu khích miệng khẻ cười nụ cười châm chọc "Mạc Tử Hiên giữa chúng ta chỉ có giao dịch."

 

Mạc Tử Hiên tức giận hất mạnh tay Vũ Vi ra xoay người đi về ghế sa lon "Đồng Vũ Vi,tôi sẽ làm cho em biết rằng giữa chúng ta không chỉ là giao dịch!"

 

Vũ Vi lại níu lại bàn tay hắn trầm giọng nói "Mạc Tử Hiên, nếu anh nhất định không muốn cùng tôi giao dịch, tôi sẽ tìm người khác!"

 

Mấy lời nhàn nhạt này đã làm cơn giận của hắn hoàn toàn vượt qua giới hạn,hắn vốn nghĩ là sẽ chờ tới khi cô yêu hắn cam tâm tình nguyện giao mình cho hắn, nên hắn mới cố gắng kìm chế chính mình, nhưng nếu cô đã nói vậy thì hắn sẽ không cần phải nhẳn nhịn nữa,hắn không muốn bắt kỳ người đàn ông nào khác ngoài hắn chạm vào cô!

 

Đồng Vũ Vi chỉ có thể là của hắn!

 

Hắn xoay người leo lên giường thân thể cao lớn đè thân thể mảnh mai Vũ Vi ở dưới, môi mỏng kề sát bên tai Vũ Vi nhẹ giọng mà hỏi "Đồng Vũ Vi đêm đầu tiên của em sẽ đáng giá bao nhiêu đây ?"

 

Vũ Vi hé miệng cười cười chậm rãi nói "Năm ngàn vạn."

 

Lời của cô vừa dứt áo ngủ trên người đã bị Mạc Tử Hiên cởi ra, bàn tay hắn trực tiếp thoa lên đôi vùng núi mềm mại vuốt ve, cánh môi khiêu gợi hôn lên cánh môi Vũ Vi lưỡi hắn cạy ra hàm răng của cô, xâm nhập vào khoang miệng cùng lưỡi cô dây dưa quấn chặt lấy, trong lòng Vũ Vi uất ức vô cùng, cô không muốn giao mình cho người mà mình không yêu, nhưng vì báo thù cô không thể làm khác, cố nén kích động muốn đem Mạc Tử Hiên đẩy ra, nhưng lại đem tay vòng quanh trêncổ hắn không chút lưu loát đáp lại hắn.

 

Thấy Vũ Vi đáp lại Mạc Tử Hiên càng thêm hưng phấn hắn rút đi tất cả trói buộc trên ngườimình, cánh môi hôn dọc từ cần cổ dần dần xuống dưới mãi cho đến giải đất thần bí của cô, Vũ Vi theo bản năng kép chặt hai chân lại bị hắn dùng sức đẩy ra, ngón tay lưu loát tiến vào vùng đất chưa từng có ai khai phá, tiến vào trong cơ thể cô "Ưm ~" Vũ Vi không nhịn được rên rỉ ra tiếng.

 

Mạc Tử Hiên thấy Vũ Vi đã chuẩn bị xong, động thân tiến vào trong cơ thể cô, mang theo cô cùng nhau vào thế giới thần tiên.

 

Bên trong phòng cảnh xuân vô hạn

 

Khi Vũ Vi tỉnh lại, đã là buổi trưa ngày hôm sau.

 

Cô lập tức từ trên giường bò dậy nhưng hạ thân chua xót đau đớn làm cô nằm lại trên giường.

 

Trong lòng một hồi chua xót cô cho là sự việc phát sinh tối hôm qua là một giấc mộng, nhưng hạthân chua xót đau đớn như nhắc cô những gì tối ngày hôm qua phát sinh tất cả đều là thật.

 

Nước mắt sắp tràn ra trong hốc mắt lại bị cô cố ngăn lại, cô cười cười ở trong lòng tự an ủi mình, Đồng Vũ Vi, đêm đầu tiên năm ngàn vạn là đáng giá!

 

Cô quay đầu nhìn về phía khay trà, quả nhiên phía trên có tờ chi phiếu cùng một tờ giấy tin nhắn.

 

Vũ Vi xuống giường chậm rãi đi tới trước khay trà đem tờ giấy cầm trong tay chỉ thấy phía trên viết "Đồng Vũ Vi, ngày hôm qua biểu hiện của em không tệ!"

back top