Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Chương 187: Là ngươi chọc tôi trước

 

Tề Mỹ Linh che dấu vẻ khổ sở, vẫn mỉm cười, “Tốt, tôi muốn đi quán bar nổi tiếng nhất”.

 

Trác Nhất Phi nhìn Tề Mỹ Linh một cái thật sâu, “Không thành vấn đề….”

 

Say rượu đi.

 

Trác Nhất Phi dẫn Tề Mỹ Linh vào một gian phòng trong quán bar, lấy hai ly rượu không mạnh.

 

Hai người cụng ly, uống một hơi.

 

Liên tiếp uống ba ly, Tề Mỹ Linh có chút say, cô đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, “Tôi muốn đi toilet”

 

Trác Nhất Phi vươn tay níu cổ tay Tề Mỹ Linh lại, dùng sức đem Tề Mỹ Linh kéo vào trong ngực của mình, môi mỏng khêu gợi ở bên tai Tề Mỹ Linh nhẹ giọng, “Mỹ Linh, anh đi cùng em”. Nói xong, bàn tay hắn theo nơi ngực Tề Mỹ Linh, cách ** vuốt ve bộ ngực sữa của Tề Mỹ Linh.

 

Hai tay Tề Mỹ Linh vòng qua cổ Trác Nhất Phi, đôi môi phấn hồng đặt lên trên môi Trác Nhất Phi, cái lưỡi thơm tho linh hoạt tiến vào trong miệng Trác Nhất Phi cùng lưỡi của hắn gắt gao dây dưa cùng một chỗ.

 

Được Tề Mỹ Linh đáp lại, Trác Nhất Phi hưng phấn không thôi, bàn tay hắn đưa vào trong áo lót Tề Mỹ Linh, trực tiếp vuốt ve bộ ngực của cô, còn một bàn tay khác, nhấc làn váy của Tề Mỹ Linh lên, cách quần lót, đùa bỡn chỗ kín của Tề Mỹ Linh.

 

“Ưm ~” Tề Mỹ Linh không nhịu nổi Trác Nhất Phi trêu đùa không nhịn được rên rỉ lên tiếng, tay nhỏ bé của cô theo một đường từ trên người Trác Nhất Phi tuột xuống, vừa lúc chạm tới ** đã bành trướng của Trác Nhất Phi.

 

Thân hình Tề Mỹ Linh hơi cứng đờ, sau đó trên mặt lộ nụ cười vui vẻ, thì ra là, không phải là cô không được, mà là Mạc Tử Hiên không được!

 

Đột nhiên cô đứng lên rời khỏi Trác Nhất Phi, “Tôi muốn đi toilet”. Nói xong, cô xoay người rời khỏi gian phòng.

 

Bỗng nhiên Tề Mỹ Linh rời khỏi, làm Trác Nhất Phi tức giận không thôi, hắn muốn vươn tay níu lại cổ tay Tề Mỹ Linh, trước người đã không thấy bóng dáng Tề Mỹ Linh.

 

Hắn tức giận đến đem ly rượu trên bàn dùng sức ném xuống đất!

 

Tề Mỹ Linh ở trong phòng toilet dùng nước lạnh rửa mặt, lập tức thanh tỉnh rất nhiều.

 

Cô nhìn mình trong gương, lạnh lùng cười một tiếng, không phải cô không được, là Mạc Tử Hiên không được.

 

Nghĩ tới đây nụ cười trên mặt cô càng thêm đậm hơn, Mạc Tử Hiên!

 

Cô chậm rãi ra khỏi phòng toilet, không trở về gian phòng, mà là trực tiếp rời khỏi quán bar, cô biết cô đã làm nổi lên ham muốn của Trác Nhất Phi, nhưng mà cô sẽ không đem mình giao ột người đàn ông như Trác Nhất Phi.

 

Khi cô vừa rời khỏi quán bar mấy bước, dưới chân vừa trợt, cơ thể thẳng tắp ngả về phía trước.

 

Cô âm thầm cười lạnh, Tề Mỹ Linh. Ngươi thật đúng là đủ xui xẻo, đi đường cũng có thể ngã.

 

Cô nhắm mắt chờ đợi đau đớn đến, há biết, thân thể cô chẳng những không có ngã nhào, còn rơi vào một vòng ngực ấm áp.

 

“Tiểu thư, cô không sao chớ” Một giọng nói dễ nghe của người đàn ông trung niên truyền vào lỗ tai Tề Mỹ Linh, Tề Mỹ Linh không khỏi mở hai mắt ra, chỉ thấy mình bị một người đàn ông trung niên ôm thật chặt trong ngực, mà lúc này bên khóe miệng người đàn ông còn lộ nụ cười nhàn nhạt đẹp mắt nhìn cô.

 

Tề Mỹ Linh lập tức đẩy người đàn ông ra, đứng thẳng người, “Cảm ơn anh” Nói xong, cô lướt qua người đàn ông đi về phía trước.

 

Người đàn ông chẳng qua là khẽ lắc đầu một cái, một cô gái vừa uống say.

 

Tề Mỹ Linh đi về phía trước, chẳng qua là đi được mấy bước, cô liền dừng lại cước bộ, quay đầu liếc mắt nhìn, chỉ thấy người đàn ông trung niên đứng tại chỗ nhìn cô.

 

Tề Mỹ Linh quay ngược lại đi mấy bước đến bên người đàn ông, “Anh giúp tôi, tôi muốn báo đáp anh”. Nói xong, môi của cô hôn lên môi của người đàn ông.

 

Người đàn ông bỗng giật mình, tựa hồ không nghĩ tới Tề Mỹ Linh sẽ hôn mình, hắn nhíu mày, sau đó dùng sức đẩy Tề Mỹ Linh ra, “Tôi không cần cô báo đáp”.

 

Tề Mỹ Linh lại lôi hai cánh tay người đàn ông, “Nhưng mà tôi không thích thiếu người khác nhân tình”. Nói xong, cô đưa người lên trước, nâng một chân lên, quấn quanh eo người đàn ông, hai tay ôm cổ người đàn ông, lại một lần hôn lên môi người đàn ông.

back top