Trọng sinh tiểu địa chủ

Chương 743: Minh Tu Sạn Đạo(2)

bổ sung phần còn thiếu


lại Liên Thủ Lễ vấn đề này mấy lần rồi.
Giống như trước khi lên đường Liên lão gia tử đã nói với Liên Thủ Lễ, Liên Thủ Lễ đi vài nhà, mặc dù người ta ngạc nhiên khi thấy ông ta đến nhưng rất nhiệt tình tiếp đãi. Dĩ nhiên, tất cả những người này cũng hỏi thăm Liên Thủ Tín. Mà đối với việc ông muốn mời cũng không có người cự tuyệt. Mọi người nói những từ ngữ không giống nhau nhưng ý tứ đại khái đều chỉ có một.
Được mời tới, bọn họ cảm thấy rất có mặt mũi. Trong nhà có chút chuyện cần phải xử lí, xong việc bọn họ sẽ lập tức tới ngay.
“Cha, vậy cha mời những người kia…” Liên Thủ Lễ ấp úng hỏi.
Liên lão gia tử thở dài một tiếng rồi cũng không trả lời.
Ông đi gặp gỡ, cơ bản cũng giống như Liên Thủ Lễ, chẳng qua là thái độ hơi có chút phân biệt. Những người đó đối với ông thật sự cao đón cao đưa, kính trọng, nhiệt tình vô cùng.
Nhưng vậy thì có ích lợi gì chứ, cho tới bây giờ cũng không thấy một người nào đến!
Liên lão gia tử đứng ở cửa sốt ruột không thôi. Chu thị ở ngoài phòng cũng đang tức giận. Đã nói để cho Triệu thị và Liên Diệp Nhi tới giúp đỡ làm việc, nhưng hiện tại bà đã làm gần xong, vậy mà hai mẹ con kia đến bóng dáng cũng không thấy đâu.
Dĩ nhiên, nhà cũ cũng không phải chỉ có bà và Tưởng thị là hai nữ nhân, nhưng làm thức ăn chiêu đãi khách nhân, bà không dám để cho Hà thị động tay, Liên Đóa Nhi bà cũng không tin được, Liên Nha Nhi ngược lại cũng có thể làm, nhưng bị mấy người nhà Liên Thủ Nghĩa cấm, bà kêu làm sao Liên Nha Nhi cũng không dám tới đây.
Còn để một bà lão sắp xuống mồ này chống chịu với trời đông giá rét đông cứng cả hai hàm tự tay đi làm! Sắc mặt Chu thị âm trầm, rất muốn hướng về phía Liên Thủ Lễ nổi giận. Nhưng mà cuối cùng bà cũng nhịn được.
Chu thị rất tùy hứng, rất tự cao, nhưng bà cũng có ánh mắt, bà biết tình huống trước mắt không ổn. Hơn nữa giờ phút này Liên lão gia tử dường như ăn phải thuốc súng, tuyệt đối sẽ không giống như bình thường mà nhẫn nhịn bà như vậy.
Cho nên, bà chỉ có thể nhẫn.
Liên lão gia tử và Chu thị đều ở trạng thái khẩn trương nóng nảy làm cho nhà cũ như bị mây mù giăng kín. Mấy người Liên Thủ Nhân, Liên Kế Tổ, Liên Thủ Lễ và Tưởng thị đều cảm thấy nặng nề khó thở.
Lại đợi một hồi, rốt cuộc Liên Thủ Nhân không chịu được mà cẩn thận quan tâm hỏi Liên lão gia tử: “Cha, sao mấy người này còn chưa đến. Một hai người có việc không tới cũng được, nhưng tất cả mọi người đều không… “.
“Ta… Hồ đồ rồi, không còn dùng được nữa rồi. Người ta đều không tới!” Ánh mắt Liên lão gia tử trống rỗng mà lẩm bẩm, sống lưng thẳng tắp tựa hồ thoáng cái đã còng xuống.

back top