Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 344

Mà bên ngoài Diễm Tinh cũng nhanh chóng chào hỏi Tần lão gia. Khi nhìn thấy ông, Diễm Tinh hơi mỉm cười sau đó gọi một tiếng: “Cha mới tới ạ.” Sau đó cô nhìn sang người đi theo bên cạnh Tần Huy cười chào hỏi: “Chú ba.”

Tần Lâm dù không cam lòng nhưng trước mặt cha mình vẫn phải cố gắng nhịn xuống nặn ra một câu: “Chào chị dâu.”


 
“Ừ.” Tần Huy gật đầu. Đối với cô con dâu này ông rất hài lòng. Vì vậy khi nói chuyện với cô, gương mặt cũng không nghiêm khắc như bình thường.

“Cha mẹ con đang ở bên trong, để con đỡ cha vào ạ.” Diễm Tinh mỉm cười đưa tay đỡ ông vào trong nhà. Cô cũng không có ý định nói chuyện thêm câu nào với Tần Lâm.

“Được, làm phiền con rồi.” Tần Huy gật đầu, để cho cô con dâu này đỡ hờ lấy tay mình.

“Lâu rồi hai đứa không về, sắp tới về chơi với cha ít hôm nhé. Cha đã lâu chưa nói chuyện với con.” Tần Huy vừa đi vừa nói.

“Dạ vâng, đợt này con cùng Phong ca ca bận hơi nhiều việc, không thể về thăm cha, sắp tới công việc đã ổn định, con cùng anh ấy nhất định sẽ thường xuyên trở về ạ.” Diễm Tinh mỉm cười mềm mại nói.

“Có con thì Phong nó mới chịu về, nếu không cả năm chắc cha chỉ thấy mặt nó được hai ba lần mà thôi.” Tần Huy thở dài nói.

Diễm Tinh không nói gì mà đỡ ông vào bên trong. Hai người nói chuyện âm lượng khá nhỏ, ở đây không gian lại rộng. Huống hồ Tần Huy tới khá trễ, cho nên người trong hội trường không còn đông đúc như lúc đầu. Chỉ có điều thấy Diễm Tinh được lòng Tần Huy như vậy lại còn có hành động của Tần Phong đối với Diễm Tinh trong suốt bữa tiệc. Mọi người nơi đây không ngừng phỏng đoán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Xem ra chức vị thiếu phu nhân Tần gia hình như không tới được tay Quách nhị tiểu thư đâu.” Một phu nhân quyền quý nhìn cảnh tượng này lên tiếng cảm thán.

“Thiếu phu nhân Tần gia? Tần gia có tới hai vị thiếu gia, mẹ nói như vậy con không biết đang nói tới vị nào?” Cô gái ước chừng 17 tuổi đứng bên cạnh vị phu nhân đó thắc mắc.

“Con bé này, ngày thường mẹ nói con không chịu học tập, nghe ngóng, quan sát. Cứ như vậy làm sao có thể vào công ty làm chứ!” Phu nhân đó vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn con gái mình.

“Con không để ý bình thường mọi người đều gọi Tần đại thiếu gia là Tần thiếu sao?”

“Cái này thì con có biết. Mẹ nhắc mới nhớ, Tần gia có 2 vị thiếu gia, vì sao mọi người lại không gọi đại thiếu gia Tần gia là Tần đại thiếu vậy?” Cô gái ngây ngốc nhìn mẹ mình hỏi.

“Đúng vậy, đáng lẽ ra phải gọi cậu ấy là Tần đại thiếu. Nếu chỉ gọi Tần thiếu, mọi người sẽ lầm tưởng Tần gia chỉ có một người con trai giống như Bùi thiếu, Thẩm thiếu… Nhưng với Tần gia thì khác. Từ lâu họ đã quen gọi Tần Phong là Tần thiếu mà tự động bỏ đi chữ “đại” kia. Trong mắt gia tộc họ Tần, chỉ có Tần Phong mới là người lên nắm quyền Tần gia. Giống như ngày xưa cách xưng hô giữa thái tử và hoàng tử vậy. Và còn một điều nữa, vì Tần Phong rất có thể còn lên nắm quyền ở Lâm gia, bên ngoại của cậu ấy. Hơn nữa từ khi còn trẻ cậu ấy đã chứng tỏ được thực lực của mình trên thương trường, khiến bất kỳ ai trong giới cũng phải nể phục. Cho nên, mọi người đều gọi cậu ấy Tần thiếu, vì vậy nếu như cậu ấy có vợ, thì mọi người cũng sẽ gọi cô gái đó là Tần thiếu phu nhân, chứ không gọi Tần đại thiếu phu nhân như Tần nhị thiếu phu nhân.”

“Hóa ra là vậy.” Cô gái đó kinh ngạc nói.

“Cho nên sau này, con nhớ đừng chọc tới vị tiểu thư chi thứ nhất Triệu gia kia. Cô gái ấy về sau sẽ có một vị trí không ai có thể sánh được trong giới thượng lưu này.” Vị phu nhân ý vị thâm trường nhìn theo bóng lưng của Diễm Tinh nhắc nhở con gái mình.

“Còn hơn cả hai vị tiểu thư Quách gia ạ?”

“Hai vị tiểu thư Quách gia? Hai người đó không thể so sánh với cô ấy được. Con nhớ lời mẹ dặn đấy.”

“Vâng ạ.” Cô gái cái hiểu cái không nhưng vẫn gật đầu đáp ứng với mẹ mình. Thật ra khi nhìn thấy Triệu tiểu thư cô cảm thấy rất có thiện cảm. Khác biệt hẳn so với khi thấy hai vị tiểu thư nhà Quách gia. Hai vị tiểu thư nhà Quách gia giống như trên thế giới này họ là cao quý nhất, tầm mắt cũng luôn dừng lại nơi tốt nhất. Ánh mắt họ nhìn tới cô đều lạnh lùng mặc dù trên môi nở nụ cười. Còn vị Triệu tiểu thư kia cả người giống như tiên nữ, thân thiện lại không tục khí. Khi tới chào hỏi cô, ánh mắt cô ấy tràn đầy ý cười, khiến cô có cảm giác thật thoải mái.

back top