Hắn nhìn chằm chằm cánh cửa một hồi sau đó thở dài bước đi, vẻ mặt u ám vô cùng.
Nghe tiếng bước chân đã đi xa, Diễm Tinh cười nhẹ. Phải cho người này một bài học để sau này bớt giở mấy trò vô lại đi. Hợp đồng như vậy còn có thể dùng để tính kế cô. Cô không xử lý không được mà.
Mà Diễm Tinh không biết được, đang có người phải hứng chịu cơn thịnh nộ của Tần Phong.
Jason không hiểu vì sao khi nãy lúc thiếu gia về phòng lấy tập tài liệu tâm trạng vẫn còn vô cùng tốt, nhưng hiện tại khi quay lại vẻ mặt có thể nói giống như muốn đi đòi mạng người ta. Hiện tại thiếu gia có bộ dáng này, không cần nói cũng biết được là có liên quan tới thiếu phu nhân. Nhưng vì sao anh lại là người phải hứng chịu chứ. Thiếu gia xót thiếu phu nhân không xử tội cô ấy lại đem tức giận đổ lên đầu anh thế này.
Jason đứng trước mặt Tần Phong, trán rịn ra một tầng mồ hôi lạnh căng da đầu báo cáo.
“Bên gia tộc Lucas đã sắp xếp ổn thỏa rồi ạ, khoảng 2 ngày nữa là Triệu đại thiếu sẽ trở về thôi ạ.”
“Ừ!” Tần Phong lạnh nhạt ừ một tiếng.
“Bên Tần Lâm có động tĩnh gì mới không?”
“Dạ, Tần Lâm dạo này đặc biệt yên tĩnh. Hầu như không ra khỏi cửa Tần gia nửa bước. Nếu có đi cũng chỉ là đi dạo một lát rồi về.”
“Hắn ta sao lại có thể yên tĩnh như vậy, chắc chắn trong đó còn ẩn giấu chuyện khác. Nhớ theo sát hai mẹ con nhà họ cho tôi, đừng để bỏ sót mất chi tiết nào.” Tần Phong day day huyện thái dương, vẻ mặt vô cảm nói.
“Vâng ạ.” Jason gật đầu. Lại không thấy thiếu gia có chuyện gì muốn phân phó nữa nên biết điều lui ra bên ngoài, anh không muốn mình tiếp tục ở trong đó làm vật hi sinh đâu. Ra tới cửa phòng, Jason âm thầm thở phào một hơi. Cuối cùng cũng được hít thở bầu không khí trong lành. Trong phòng vừa rồi nồng nặc mùi tử khí, khiến cho người đi ra từ m.á.u tươi lẫn xá© ŧᏂịŧ như anh cũng nhịn không được mà cảm thấy căng thẳng.
Sáng ngày hôm sau Tần Phong vác đôi mắt thâm quầng ra khỏi thư phòng. Người làm trên tầng hai nhìn thấy hắn đã chạy xa tới 10m. Thiếu gia hôm nay thật khủng bố, bọn họ còn không chạy nhanh, chắc chắn sẽ thiệt mạng.
Tần Phong từng bước bước tới phòng ngủ chính. Cô vợ nhỏ này thật đủ nhẫn tâm, vậy mà cô thật sự để hắn ngủ lại thư phòng một đêm. Hắn sớm đã quen ôm cô ngủ, hiện tại không có hơi ấm trong l*иg ngực, thế nào cũng không ngủ được. Vậy mà khi Tần Phong lấy chìa khóa cửa chỉnh mở cửa phòng ra lại thấy tình cảnh không biết nên khóc hay nên cười. Có vẻ như cô vợ nhỏ khi không có hắn vẫn ngủ rất ngon. Không giống như mất ngủ chút nào.
Tần Phong nhìn cô ngủ ngon lần này tâm trạng thế nào cũng không tốt. Hắn tới bên giường, cả người đè xuống cô gái nhỏ, tay vuốt ve gương mặt trắng nõn đang say ngủ: “Cô gái nhỏ không lương tâm! Thật muốn phạt em!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Diễm Tinh đang ngủ bị làm phiền, ậm ừ hai tiếng, theo bản năng rúc vào lòng Tần Phong. Thấy cô chủ động ôm mình, Tần Phong cười: “Coi như vẫn còn một chút lương tâm.”
Sau khi Diễm Tinh tỉnh dậy, thấy gương mặt phóng đại trước mắt mình, đôi con ngươi sâu thẳm xoáy sâu vào mắt cô khiến Diễm Tinh suýt chút nữa hét lên.
“Anh…sao anh lại vào đây? Không phải nói…”
“Em nói đêm qua anh không được vào, chứ có nói sáng nay anh không được vào đâu.” Tần Phong cắn lên ngón tay nhỏ nhắn của cô giống như bất mãn chuyện tối qua cô cho hắn ngủ ngoài thư phòng.
“Còn không phải tại anh vô lại sao.” Diễm Tinh rút tay mình ra khỏi tay hắn, hít mũi nói.
“Là anh muốn bên cạnh em.” Tần Phong vùi đầu vào cổ cô, rù rì nói.
“Thôi được rồi, lần này tha cho anh đó.” Thật ra đêm qua cô ngủ cung không ngon. Bình thường nằm trong n.g.ự.c Tần Phong, được hắn ôm đã thành thói quen. Hôm qua không được nằm trong l*иg n.g.ự.c quen thuộc cô bị mất ngủ mất một lúc. Nhưng vì là phòng ngủ, chăn gối đều mang mùi hương của Tần Phong, cho nên khi mệt quá cô cũng ngủ thϊếp đi lúc nào không hay. Nhìn tới đôi mắt thâm quầng của Tần Phong, Diễm Tinh cảm giác mình có chút quá đáng nên sáng nay cô đặc biệt ngoan ngoãn để Tần Phong dính lấy mình.
“Sáng nay em có thể tới Tần thị với anh, nhưng chiều em phải về Hạo Tinh một chuyến.” Diễm Tinh gắp thức ăn vào bát của Tần Phong nói.
“Anh đưa em đi.” Tần Phong gật đầu. Thật ra hắn biết cô không thể 24/24 ở bên cạnh hắn. Hạo Tình còn nhiều việc, có điều lấy cớ chuyện hợp đồng kia, Tinh Nhi cũng sẽ tới Tần thị thường xuyên hơn.
“Em đi cùng chị Tiểu Mỹ là được rồi. Giải quyết xong việc ở Hạo Tinh em còn có hẹn với An An và Nhu Nhi. Chắc tối nay em sẽ không ăn tối ở nhà đâu.” Diễm Tinh vừa bước xuống giường vừa nói.
“Tinh Nhi, tối qua em đã không quan tâm anh. Tối nay còn muốn đi chơi nữa sao?” Mặt Tần Phong nghe được tin tức này tối đi một phần.
“Không phải do anh tự đồng ý sẽ chấp nhận điều kiện của em sao. Giờ nghe anh nói lại giống như em là người quá đáng vậy.” Diễm Tinh khinh thường nhìn hắn rồi đi vào trong phòng tắm vệ sinh cá nhân.
Dù Tần Phong không cam lòng nhưng cũng không ngăn cản cô. Sau khi từ Tần thị tới Hạo Tinh, Tần Phong còn dặn dò cô tối về sớm một chút, nếu về thì gọi hắn hắn sẽ tới đón. Nhận được cái gật đầu của cô Tần Phong mới chịu thả cô đi.
Diễm Tinh tới được Hạo Tinh thì đã vào giờ làm được gần một tiếng. Vương Lâm khi biết tin Diễm Tinh đã tới thì nhanh chóng đi xuống đón.