Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 358

Diễm Tinh bị Trương Hằng nhìn, ánh mắt hắn quá trực tiếp khiến cô khó chịu. Cũng may là không lâu sau Ngô Sở Sở cùng Tạ Na đã lên văn phòng. Mà Kỳ Dục đương nhiên cũng nhận ra thiếu gia nhà mình lạ thường. Chỉ có thể ra hiệu máy lần, Trương Hằng mới thu lại ánh mắt kia.

“Hôm nay hẹn đại diện Kỳ và Trương thiếu lên đây, cũng là vì chuyện của Tạ Na hôm trước. Nhìn vết thương trên mặt Trương thiếu, chắc là vết thương cũng sắp khỏi rồi nhỉ?” Diễm Tinh mỉm cười, lời lẽ mềm mỏng nói.

“À, không đáng ngại nữa, cảm ơn Triệu tiểu thư đã quan tâm.” Trương Hằng ngay lập tức gật đầu.

Kỳ Dục một bên đứng nhìn thấy thiếu gia mất hết phong độ chỉ có thể âm thầm lắc đầu, thay Trương Hằng lên tiếng: “Tuy rằng thiếu gia nhà chúng tôi đã không còn gì đáng ngại. Nhưng bên phía Hạo Tinh cũng nên cho chúng tôi một lời công đạo đúng không? Bỗng nhiên thiếu gia nhà chúng tôi bị nghệ sĩ của Hạo Tinh làm cho bị thương, cũng may thiếu gia không muốn làm to chuyện, nếu không tới tai lão gia nhà chúng tôi, e rằng mọi chuyện sẽ không được yên ắng như vậy.”

Trương Hằng nghe Kỳ Dục nói vậy thì gật đầu, bày ra dáng vẻ quân tử: “Tôi vốn không muốn quá nhiều người biết, chung quy cũng sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của Hạo Tinh. Nếu làm lớn lên, e rằng Tạ Na sẽ gặp chuyện. Mà truyền đến tai ông nội tôi, có lẽ ông sẽ không để yên như vậy đâu.”

Ngô Sở Sở ngồi một bên cười khẩy: “Tạ Na là người có chừng mực, tôi vẫn luôn tin tưởng. Mà tôi chắc chắn trong giới này không ai không biết tính cách của cô ấy. Nếu như không có chuyện…chắc hẳn cô ấy sẽ không ra tay đâu.”

“Đại diện Ngô nói như vậy là sai rồi. Lúc xảy ra sự việc xong, Tạ Na hốt hoảng ra về. Như vậy không phải nói cô ấy chột dạ hay sao. Nếu như cô ấy thật sự không làm chuyện gì sai, vậy thì cần gì phải ra về nhanh như vậy.” Kỳ Dục phản bác.

“Ha, đại diện Kỳ, tôi có thể hỏi một câu không?” Ngô Sở Sở cười nói. Ánh mắt và giọng điệu vô cùng sắc bén.

“Xin mời.” Kỳ Dục tự cho rằng vân bài này mình thắng nên rất tự đắc nói.

“Cho tôi hỏi, Trương thiếu có phải là người vừa có bối cảnh lại cũng vừa nổi tiếng. Fan của Trương thiếu lên tới mấy chục nghìn người?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Đúng vậy.”

“Một người vừa có bối cảnh lại nổi tiếng như vậy, nếu không phải phát sinh chuyện gì quá sức chịu đựng, Tạ Na sẽ chủ động đi gây sự sao?” Ngô Sở Sở cười lạnh.

“Không phải Tạ Na còn có Hạo Tinh chống lưng sao? Công ty giải trí đứng nhất trong giới. Cô ta không biết lớn bé liền cho rằng có thể dựa vào Hạo Tinh mà phách lối.” Kỳ Dục suýt nữa thì bị câu hỏi này làm cho thất thố. Nhưng cũng may nhanh chóng tìm ra cái cớ để phản biện.

“Tạ Na cũng không phải người ngốc, dù cô ấy biết có Hạo Tinh đằng sau, nhưng đại diện Kỳ nghĩ rằng cô ấy sẽ muốn đắc tội Trương gia?” Ngô Sở Sở tiếp tục lên tiếng.

“Có phải đại diện Kỳ định nói tiểu thư nhà chúng tôi là tiểu thư Triệu gia? Đại diện Kỳ, anh nên nhớ rằng, nghệ sĩ dưới trướng của anh là thiếu gia Trương gia. Còn Tạ Na lại chỉ là một nghệ sĩ bình thường ở Hạo Tinh, căn bản không có một chút quan hệ nào với Triệu gia. Cho nên, đại diện Kỳ, nếu đổi lại là anh, anh có bỗng dưng không có chuyện gì mà làm như vậy với Trương thiếu không?”

Diễm Tinh và Tiểu Mỹ nãy giờ vẫn yên lặng nghe hai người đó nói qua nói lại. Độ cong khóe miệng của Diễm Tinh càng ngày càng cong lên.

“Không hổ danh là đại diện kim bài của Hạo Tinh, lời lẽ của đại diện Ngô quả nhiên sắc bén. Có điều, chỉ từ lời nói không thể nói được thiếu gia nhà chúng tôi có làm gì với nghệ sĩ của cô hay không. Mà ngược lại chúng ta đều thấy rõ Tạ Na không có vấn đề gì, nhưng thiếu gia nhà chúng tôi lại bị cào một vết dài trên mặt như vậy.” Kỳ Dục vẫn bộ dáng thảnh thơi như cũ, trên mặt không lộ chút nào thần sắc hốt hoảng.

“Thật sao? Vì sao đại diện Ngô chắc chắn rằng…chúng tôi chỉ nói xuông?” Ngô Sở Sở cong môi.

Kỳ Dục lúc này mới lộ ra mấy phần sắc thái khác. Nhưng nghĩ kỹ lại, mọi chuyện đã được an bài rất thỏa đáng, bên Hạo Tinh sẽ không tìm ra bất kỳ chứng cứ gì. Huống hồ, dù tìm ra, Kỳ Dục căn bản không tin Triệu Diễm Tinh sẽ thật sự nháo cho mọi chuyện lớn lên. Ít nhiều gì cũng phải nể mặt Trương gia mấy phần.


 
Nghĩ tới đây, Kỳ Dục yên tâm hơn: “Đại diện Ngô, cô không cần phải dùng những lời lẽ đó đả kích tôi. Trương thiếu, dù gì cũng là người chịu thiệt trong lần này. Trương lão gia mà biết được, ắt hẳn sẽ…”

back top