Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 366

Diễm Tinh gật đầu, cũng không muốn tiếp tục nói mấy câu xã giao với Tần Lâm nữa. Cô quay sang nói chuyện với Tần lão gia.

“Hai đứa định khi nào thì sinh cho cha một đứa cháu để bế đây?” Không biết nói gì rốt cuộc lại nói tới chủ đề này.

Diễm Tinh má hơi phiếm hồng, liếc về phía Tần Phong. Cái này, cô thật ra chưa muốn có em bé bây giờ. Hiện tại mọi chuyện đang tới lúc quan trọng. Nếu có đứa trẻ, chắc chắn đứa bé sẽ gặp nguy hiểm. Còn nếu cô giấu không nói, cũng không thể bảo đảm trong lúc sơ suất sẽ không có gì xảy ra. Vì vậy hiện tại chưa phải lúc thích hợp có em bé. Mà hình như Tần Phong cũng chưa có ý định này. Lần nào lăn giường hắn cũng làm biện pháp an toàn, ngay từ lần đầu đã vậy.

“Hiện tại bọn con chưa định có con.” Tần Phong thản nhiên nói với cha Tần. Hắn đúng là chưa có dự định này. Hắn với Tinh Nhi mới bên cạnh nhau không lâu. Chưa muốn có thêm một cái bóng đèn. Huống hồ cô còn nhỏ, chờ thêm vài năm nữa cũng không muộn.

Tần Huy nhìn đứa con trai này rốt cuộc cũng từ bỏ ý định khuyên bảo. Ông biết dù ông có khuyên thì Tần Phong cũng sẽ không nghe lọt tai, tốt nhất không nên phí tâm sức lên người nó. Nói chuyện với con dâu vẫn là dễ hơn. Trong đầu Tần Huy suy tính nói chuyện này với Diễm Tinh.

Nhưng Ngu Tư Vũ thì không như vậy. Nếu bây giờ Triệu Diễm Tinh có con dù trai hay gái thì kế hoạch của bà ta và Tần Lâm có thể nói khó thực hiện được nữa.

“Lão gia, cần gì vội như vậy chứ. Em thấy A Tinh còn nhỏ, huống hồ hai đứa mới kết hôn, cũng nên có cuộc sống riêng lâu một chút. Hai đứa nó còn chưa đi hưởng tuần trăng mật đâu đó. Sau khi tổ chức đám cưới và hưởng tuần trăng mật xong tính tới chuyện có em bé cũng chưa muộn.”

“Cũng đúng, vậy chuyện này cứ tạm gác qua một bên đi.” Tần Huy gật đầu, không nói tới chuyện này nữa.

Tối hôm đó Diễm Tinh và Tần Phong ở lại nhà chính Tần gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thật ra cô đến nhà chính Tần gia rất ít. Mà có tới cũng chưa bao giờ lên phòng của Tần Phong ở nhà chính Tần gia. Đây chính là lần đầu tiên. Bước vào phòng thật ra cũng không khác biệt với phòng của bọn họ ở Trừng Viên là mấy. Có điều ở Trừng Viên dù tông màu trong phòng là màu đen, nhưng vẫn có thêm màu trắng hoặc vì là có thêm đồ của cô nên căn phòng không hề đơn điệu chút nào, vẫn tạo cảm giác rất thoải mái. Nhưng căn phòng này lại khiến cô có cảm giác âm u tĩnh lặng. Giống như…con người của Tần Phong ở kiếp trước vậy.

Nếu như kiếp này cô và hắn không thành đôi, có phải căn phòng ở Trừng Viên của hắn cũng sẽ như vậy hay không? Diễm Tinh vừa sấy tóc vừa ngẩn người nghĩ chuyện này.

“Em ngẩn người nghĩ gì vậy?” Giọng nói trầm ấm của Tần Phong vang lên bên tai Diễm Tinh, kéo suy nghĩ của cô trở về.

“Em đang nghĩ, căn phòng này so với phòng của chúng ta ở Trừng Viên không thoải mái bằng.” Diễm Tinh nhìn hắn mềm mại nói.

“Làm sao có thể bằng ở nhà được. Ngày mai chúng ta về nhà.” Tần Phong gật đầu, cầm lấy máy sấy trên tay Diễm Tinh giúp cô sấy tóc.

“Phong, sao anh không thích về nhà chính Tần gia? Tới nỗi ngay cả căn phòng của mình cũng làm cho có lệ như vậy? Theo em nhìn từ lúc em còn bé tới giờ, cha rất quan tâm tới anh. Nếu anh ở lại, vậy Ngu Tư Vũ và Tần Lâm cũng sẽ không phách lối như vậy.” Diễm Tinh nhìn người đàn ông đang giúp mình sấy tóc trong gương nói ra thắc mắc trong lòng.

“Với anh nơi này chỉ giống như một nơi để thương nghị giống như trên công ty, không phải nhà. Còn Tần Lâm và Ngu Tư Vũ, anh để họ ở lại đây chỉ là muốn bớt phiền phức. Không có họ sẽ còn có những người khác. Vậy không bằng cứ giữ họ lại, anh cũng chẳng mất miếng thịt nào. Đồ của anh, không ai có thể động tới. Đến lúc đó xử lý không muộn.” Tần Phong nhếch môi.

Diễm Tinh mỉm cười gật đầu.

back top