Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 386

“Nếu người bị bắt không phải tôi mà thay bằng Quách nhị tiểu thư. Người ngồi trong hầm tối, bị người ta đánh thuốc, lại còn suýt chết, vậy Quách đại tiểu thư hay Quách gia có bỏ qua không?”

Nghe câu nói này của Diễm Tinh, nụ cười trên môi Quách Hân hơi cứng lại một chút nhưng sau đó bật cười một tiếng: “Triệu tiểu thư, không phải mọi chuyện đều đã nằm trong tính toán của tiểu thư hay sao? Cô vì sao lại nói giống như mọi chuyện cô đều không biết vậy?”

“Quách đại tiểu thư nói không sai. Tôi đã dự đoán từ trước, tôi cũng là người đã giăng cái bẫy này, tôi không hề phủ nhận. Nhưng…nếu Quách nhị tiểu thư không có ý xấu, vậy thì tôi có làm gì cô ấy cũng sẽ không thể dính vào cái bẫy này của tôi. Quách đại tiểu thư cho phép em mình tính kế người khác, nhưng lại không cho người ta có cơ hội phản công hay sao?”

Những lời này thật sự khiến cho Quách Hân không biết nói thêm gì.

Diễm Tinh cười nhẹ đứng dậy, phong thái cao quý, tao nhã.

“Quách đại tiểu thư, nếu không phải đã nể tình, tiểu thư nghĩ chồng tôi sẽ để cho Quách nhị tiểu thư yên ổn sống như vậy à?”

“Tiểu thư yên tâm. Chúng tôi sẽ không lấy mạng Quách nhị tiểu thư. Nhưng những gì cô ấy đã làm, cô ấy phải trả giá. Nếu không, người ta sẽ nghĩ Triệu Diễm Tinh tôi là người dễ bắt nạt, có thể tùy tiện tính kế hay sao?”

“Tôi cũng đã sớm biết Triệu tiểu thư sẽ không dễ dàng bỏ qua. Ngọc Nhi đúng là làm sai, nhưng cũng mong cô nghĩ tới giao tình hai nhà, đừng để con bé chịu khổ quá nhiều.” Quách Hân đứng dậy cười nói.

“Yêu cầu này của Quách đại tiểu thư không quá đáng. Tôi có thể đảm bảo.” Diễm Tinh gật đầu nói.

“Cảm ơn Triệu tiểu thư đã thông cảm. Vậy cũng không làm phiền Triệu tiểu thư giải quyết công việc nữa. Tôi xin phép.” Quách Hân cũng không nán lại lâu, cười nói.

“Vâng, A Mỹ, tiễn Quách đại tiểu thư.”

Khi Quách Hân bước ra khỏi Hạo Tinh. Thư ký bên cạnh cô mới lên tiếng: “Tiểu thư, Triệu tiểu thư, cô ấy nói thế nào ạ?”

“Giống như tôi dự đoán, cô ấy không đồng ý.” Quách Hân đạm cười đi đến chiếc xe của mình.

“Tôi đã nói rồi có đúng không? Vị tiểu thư họ Triệu này không phải người dễ dàng lay động.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Vâng, thư ký bên người cô ấy đều là những người được đào tạo kỹ càng. Phong thái cũng khác người.”

“Đúng vậy. Cô gái này, còn vượt qua cả tôi lúc tôi bằng tuổi cô ấy. Bảo sao Ngọc Nhi lại bại trong tay người này, thật không oan chút nào.” Quách Hân lắc đầu chán nản nói. Đây là lần đầu tiên cô phải thừa nhận có người hơn mình.

“Vậy, nhị tiểu thư phải làm sao ạ?”

“Tôi chỉ có thể lấy lùi làm tiến. Tôi biết, Triệu Diễm Tinh sẽ không dễ dàng buông tha cho Quách Ngọc như vậy. Nên lúc đầu, tôi chủ động nói tới chuyện muốn cô ấy tha cho Ngọc Nhi, sau đó tôi lại lui xuống một bước mong rằng đừng trừng phạt em ấy quá mạnh tay, cô ấy đã chấp nhận. Khổ cực lần này, Ngọc Nhi nhất định phải nếm trải rồi, tôi chỉ có thể giúp nó tới đây mà thôi.” Quách Hân day day mi tâm, thở dài một hơi.

Hạo Tinh

“Tiểu thư, vậy là người biết rõ mục đích của Quách đại tiểu thư tới đây chính là muốn giúp em gái mình dễ chịu hơn một chút, chứ không phải là muốn chúng ta thả cô ta ra sao?”

Diễm Tinh nhếch môi: “Đúng vậy, em đã đoán được từ trước. Nhưng tới khi cô ấy thẳng thừng đề nghị, còn nói tới giao tình hai nhà em mới chắc chắn.”

“Quách Hân là người thông minh. Cô ấy biết, chúng ta sẽ không đời nào buông tha cho Quách Ngọc. Cho nên trước tiên yêu cầu điều kiện quá đáng trước, sau đó mới lui một bước mong em có thể đứng ra tay quá nặng với Quách Ngọc.”

“Tiểu thư đồng ý rồi. Thật lời cho Quách Ngọc mà.” Tiểu Mỹ nói, trong lời nói rõ ràng là không cam tâm.

Diễm Tinh nhìn Tiểu Mỹ một cái, cười bất đắc dĩ nói: “Dù sao Quách Ngọc mới là người đắc tội em chứ không phải gia tộc họ Quách. Sau lưng cô ta còn có một Quách gia. Em không thể cứ như vậy triệt để cắt đứt giao hảo của hai nhà Lâm Quách. Quách gia giúp đỡ Lâm gia rất nhiều, lại ủng hộ Phong, em không thể quá tuyệt tình. Lần này lập mưu bẫy Quách Ngọc, là em muốn Quách gia nợ em một ân tình này, về sau không thể không đứng về bên chúng ta. Xử trí cô ta như vậy là được rồi. Huống hồ em tin với tính tình của Quách đại tiểu thư, nếu đem Quách Ngọc đưa về Quách gia. Cô ta cũng sẽ không thể tới tìm em gây sự nữa.”

“Tôi vẫn thấy tiểu thư bị thiệt thòi.” Tiểu Mỹ mặc dù hiểu nhưng vẫn ấm ức nói.

“Không thiệt đâu. Trước khi đưa cô ta về lại Quách gia, em cũng nên lấy lại vốn chứ. Chị chuẩn bị một chút, chiều nay em muốn tới lâu đài cổ.”

“Tiểu thư không định nói cho thiếu gia sao?” Tiểu Mỹ cho rằng Diễm Tinh có ý định tới lâu đài cổ một mình, trên mặt lộ ra biểu cảm lo lắng. Thiếu gia rất ít khi đưa tiểu thư tới lâu đài cổ, trừ khi có việc thật sự cần thiết. Vì cơ bản, nơi đó lúc nào cũng mang nặng âm khí. Tiểu thư muốn gặp Quách Ngọc, vậy sẽ phải xuống hầm, sẽ ngửi thấy mùi máu. Thiếu gia lo lắng tiểu thư đến đấy sẽ cảm thấy khó chịu. Nếu thiếu gia biết cô để tiểu thư tới đó, cô không bị bóp c.h.ế.t cũng sẽ bị bẻ gãy tay chân.

“Ha, chị nghĩ em không báo thì anh ấy sẽ không biết sao? Chị nhìn bên ngoài đi!” Diễm Tinh đem tầm mắt dừng trên mấy vị thư ký đang ngồi ngoài kia. Tất cả đều là Tần Phong đưa vào bảo vệ cô. Cô chỉ cần có động, chưa đến được lâu đài cổ thì hắn đã biết rồi, giấu làm sao được.

Diễm Tinh cười khổ nói với Tiểu Mỹ: “Trước khi đi lâu đài cổ, phải tới Tần thị đã.”

back top