Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 389

“Hóa ra là như vậy.” Diễm Tinh gật gật đầu xem như đã hiểu. Bảo sao cô ta lại hống hách thế.

“Nhưng thiếu phu nhân yên tâm, cô ta sẽ không thể tới đây quấy rầy ngài nữa đâu.”

“Không phải chị nói cô ta được người chống lưng sao?” Diễm Tinh bật cười nói đùa lại.

“Nhưng người chống lưng cho cô ta không bằng người chống lưng cho ngài được.” Hạ Mai cũng cười tươi trêu chọc Diễm Tinh.

Nghe những lời này, Diễm Tinh không nhịn được mà cười thành tiếng.

“Thiếu phu nhân, ngài đừng để ý chuyện này nhiều. Cô ta không đáng để bận tân đâu.” Hạ Mai cho rằng Diễm Tinh hỏi tới Cố Thu Ý là vì không vui chuyện vừa rồi nên có ý giúp Diễm Tinh vui lên. Diễm Tinh sao không hiểu, cô cười cười: “Chị yên tâm. Tôi không phải người để bụng mấy chuyện này. Chỉ là tò mò không hiểu vì sao trong Tần thị lại có người phách lối được như vậy mà thôi. Theo tính cách của chồng tôi, có lẽ anh ấy đã sớm đem những người đó đuổi sạch sẽ.”

“Đúng vậy ạ, từ lúc tổng giám đốc lên tiếp quản vị trí này. Nhân viên trong công ty, cũng không dám có sơ sót gì.” Hạ Mai vui vẻ nói.

“Chúng ta gặp nhau cũng đã mấy lần. Hôm nay nói chuyện với chị, cảm thấy rất hợp. Cho nên, cũng coi như là thân thiết đi, có thể làm bạn rồi. Chị đừng gọi em là thiếu phu nhân nữa. So tuổi, em còn nhỏ hơn chị mấy tuổi nữa.” Diễm Tinh mỉm cười.

“Thiếu phu nhân thật thân thiện. Được làm bạn với thiếu phu nhân, thật vinh hạnh cho tôi.” Hạ Mai không ngờ rằng cô gái trước mặt lại thân thiện như vậy. Cô đi theo tổng giám đốc được một thời gian, cũng tự nhận có chút bản lĩnh nhìn người. Từ hôm trước tới hôm nay, cô không hề nhìn thấy một tia khinh thường nào trong ánh mắt cô gái trước mặt.

Hai người nói chuyện thêm một chút, rồi Hạ Mai đi ra ngoài làm việc. Diễm Tinh cũng cầm giấy bút bắt đầu vẽ bản phác thảo thiết kế của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khoảng 1 tiếng sau Tần Phong quay lại. Thấy cô vợ nhỏ ngồi trên bàn làm việc vẽ tới hăng say, khóe môi nâng lên. Khi nãy hắn đang trong phòng họp thì thấy Hạ Mai gõ cửa bên ngoài nói gì đó với Jason. Sau đó Jason tới nói với hắn Tinh Nhi của hắn đang bị bắt nạt dưới kia.

Tần Phong nghe tin này ngay lập tức đứng dậy, lãnh đạm bỏ lại một câu với nhà lãnh đạo cấp cao ở Tần thị trong phòng họp rồi đi mất: “Buổi họp tạm hoãn 20 phút.”

Điều này khiến cho lãnh đạo cấp cao của Tần thị trong phòng họp kinh ngạc tới miệng há hốc. 20 phút sau, tổng giám đốc quay lại phòng họp, nhưng hình như trên mặt còn mang nét tươi cười. Cuộc họp diễn ra rất nhanh. Tất cả các hạng mục đều báo cáo một lượt, tổng giám đốc cũng không khó tính như ngày thường. Khiến những người ở đây càng được phen ngỡ ngàng, không hiểu rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra. Họp xong mới biết, thì ra thiếu phu nhân tời tìm tổng giám đốc, bảo sao tổng giám đốc lại gấp gáp như vậy. Vậy là Diễm Tinh trở thành đối tượng khiến nhân viên ở Tần thị nhất định phải lấy lòng. Không chừng có một ngày còn được thăng chức nữa đó.

Dù như thế nhưng cô gái trong câu chuyện này lại không hề hay biết, vẫn say sưa với bản thiết kế của mình. Nghe thấy tiếng mở cửa, Diễm Tinh mới nâng mắt đôi mắt hạnh cong lên khi nhìn thấy Tần Phong: “Anh họp xong rồi sao?”

“Anh họp xong rồi. Em đang thiết kế à?” Tần Phong ý cười viết rõ trên mặt, đi tới gần Diễm Tinh, muốn xem cô vẽ gì. Nhưng bị Diễm Tinh nhanh tay giấu đi, cô cười thần bí nói: “Lần này anh không thể xem. Em còn chưa hoàn thành.”

Tần Phong đem hết những hành động này của cô thu vào tầm mắt. Đưa tay bế bổng người Diễm Tinh lên, rồi thuận thế ngồi xuống, ôm Diễm Tinh trong ngực: “Vậy nói chuyện khác, em tới là muốn nói với anh chuyện gì? Chuyện của Quách Ngọc sao?”

Diễm Tinh cũng biết mình không giấu được Tần Phong. Có khi lúc Quách Hân bước chân vào Hạo Tinh thì Tần Phong đã biết rồi. Cô thoải mái gật đầu: “Đúng vậy, là liên quan tới cô ta. Nhưng không phải như anh nghĩ. Em muốn tới lâu đài cổ gặp Quách Ngọc và Triệu Lâm Lam.”

“Không ổn, nơi đó em không nên đến vẫn tốt hơn. Sẽ khiến em không thoải mái.” Tần Phong ngay lập tức lắc đầu nói.

“Phong, em biết anh lo lắng em khó chịu. Có điều, có một số chuyện em muốn đích thân giải quyết. Giải quyết xong rồi, em mới có thể thản nhiên loại bỏ nó ra khỏi đầu mình, sau này sẽ không bao giờ nhớ tới nó nữa. Với lại, không phải có anh ở cạnh em rồi sao? Chỉ cần em thấy không thoải mái, sẽ nói với anh ngay, có được không anh?” Diễm Tinh nhìn Tần Phong với đôi mắt tràn đầy mong đợi. Nghĩ một chút, Tần Phong mới chịu thỏa hiệp: “Được rồi, để anh sắp xếp.”

“Em biết anh là tốt nhất!” Diễm Tinh thấy hắn đã đồng ý, cong môi cười tươi, ở trên má Tần Phong hôn một cái thật kêu.

Tần Phong không thể làm gì khác chỉ có thể lắc đầu thở dài một hơi. Đối với cô, hắn vốn không thể làm gì được mà.

back top