“Đổng sự Kim nói như vậy có chút quá lời. Phó chủ tịch thật ra cũng không hề biết chủ đầu tư chính vào ngay lúc then chốt lại thu hồi hết vốn chứ. Việc này, phó chủ tịch cũng chỉ là người bị hại mà thôi. Tôi nghĩ nên để phó chủ tịch có một cơ hội đoái công chuộc tội.” Một đổng sự khác bênh vực Triệu Đức Hải. Ông ta từ lâu đã là cùng một phe với Triệu Đức Hải.
“Đồng sự Hàn, chuyện phó chủ tịch đầu tư vào hạng mục gì, tôi không can thiệp, lãi lỗ gì đó tôi cũng không quan tâm. Nhưng việc âm thầm đem cổ phần đi đầu tư là việc tôi không thể chấp nhận. Thử hỏi nếu ai cũng như vậy, vậy chẳng phải Triệu thị sẽ loạn thành một đoàn hay sao?” Vị đổng sự Kim kia không tán thành nói.
“Phó chủ tịch, anh có gì muốn nói không?” Triệu Chính nhíu mày nhìn Triệu Đức Hải.
“Tôi lại cảm thấy rất kỳ lạ. Vì sao những dự án kia vừa gặp bất lợi, người của chủ tịch đã mua cổ phần về chứ. Tôi là người đã đầu tư, nhưng tin tức còn không nhanh bằng người của chủ tịch nữa. Vấn đề này chủ tịch có thể giải thích giúp hay không? Vì sao lại có thể nhanh chóng mua vào cổ phần như vậy chứ? Không biết chủ tịch có thể giúp tôi giải đáp thắc mắc này hay không?” Triệu Đức Hải nhếch khóe môi, ánh mắt nhìn Triệu Chính như muốn thiêu sống ông. Dù không nói thẳng ra, nhưng thực chất Triệu Đức Hải đang ám chỉ chuyện này nhất định có liên quan tới Triệu Chính, hoặc là nói Triệu Chính là người đứng đằng sau tất cả mọi chuyện.
Nhưng không nằm trong dự đoán của Triệu Đức Hải, Triệu Chính lại không có chút bối rối hay phản ứng khác nào.
“Phó chủ tịch, số cổ phần này đáng lẽ cũng sẽ không thể nào nhanh chóng lấy về như vậy. Nhưng may mắn, con rể và các con trai của tôi không làm tôi thất vọng, giúp tôi đem về đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Con rể?” Tất cả những người có mặt ở đây ngoại trừ Triệu lão gia, Hạo Hiên và Tuấn Khải, tất cả đều ngơ ngác nhìn nhau. Nhất là Triệu Đức Hải, ông ta trợn tròn mắt nhìn Triệu Chính.
“Đúng vậy, dù con rể tôi chỉ là một người có chút địa vị. Nhưng tìm về chỗ cổ phần đó cũng không quá khó khăn. Hiện tại không biết phó chủ tịch đã hiểu chưa vậy?”
“Ha, con rể? Con gái anh làm gì đã kết hôn, lấy đâu ra con rể?” Triệu Đức Hải vẻ mặt lúc này đã biến sắc một chút.
“À đã quên nói với chú rồi sao? Ngày con bé cùng chồng về ra mắt, chú đang ở bên Mỹ nên không biết chuyện này!” Triệu Chính làm vẻ mặt bất đắc dĩ, thở dài.
Sau đó ông liếc nhìn những gương mặt gần như đã hóa đá của các cổ đông hơi cười nói: “Mặc dù đang trong buổi họp cổ đông, nói về vấn đề gia đình thì thật không phải. Nhưng nếu tôi không giải thích rõ, e rằng các vị ngồi đây cũng sẽ không tin tưởng lời tôi. Con gái tôi, Diễm Tinh đã cùng với Tần thiếu Tần gia kết hôn vào 3 tháng trước. Giấy chứng nhận kết hôn cũng đã lãnh. Hiện tại hai bên gia đình đang trong giai đoạn hoàn thiện khâu chuẩn bị đám cưới. Vì vậy, trên pháp luật, đó chính là con rể tôi. Cũng là con rể giúp tôi một tay, đoạn lại những cổ phần kia về.” Triệu Chính mỉm cười, nhìn sắc mặt Triệu Đức Hải biến hóa theo từng câu nói của ông. Ngày trước, ông vì Đức Hải là em trai mình mà nhường nó 3 phần. Cho dù biết Triệu Đức Hải có ý định lôi kéo cổ đông trong Triệu thị nhưng ông vẫn làm như không biết. Vì ông không muốn quá tuyệt tình. Nhưng hiện tại ông sẽ không làm thế nữa. Việc Đức Hải làm với A Tinh hồi bé ông chưa quên. Hôm trước lại nhận được tin Đức Hải thuê người bắt cóc con gái ông, còn có ý định gϊếŧ c.h.ế.t con bé. Nếu không phải Tần Phong luôn bên cạnh con bé, nếu không phải ông và hai đứa con trai sớm đề phòng. Vậy A Tinh không biết sẽ ra sao đây! Vì vậy, ông không nhân từ với Triệu Đức Hải nữa. Dù nó có là em ông, thì vẫn phải trả giá cho những hành động mà nó đã gây ra.
Thông tin trên khiến cho cả phòng họp lặng ngắt. Tất cả đều bị tin tức này đả kích tới nói không nên lời. Con gái bảo bối của Triệu Chính kết hôn với Tần thiếu, còn đã được 3 tháng. Như vậy, Tần gia và Triệu gia không phải như hổ mọc thêm cánh sao? Hai gia tộc lớn bậc nhất kết thông gia, vậy thử hỏi còn ai dám đắc tội. Cô con gái của Triệu Chính đúng thật lợi hại, còn có thể vào làm dâu trưởng của Tần gia. Sau này, chức vị phu nhân Tần gia, cô ấy đã nắm chắc 9 phần. Xem ra họ đã quá coi thường cô gái tưởng chừng hiền lành đơn giản này rồi.
Triệu Đức Hải như hóa đá trước những lời Triệu Chính vừa nói. Triệu Diễm Tinh lại là thiếu phu nhân Tần gia! Làm sao có thể chứ? Làm sao có thể! Vì sao cái gì ông ta cũng không biết! Tay Triệu Đức Hải siết thành nắm đấm, ông ta từ từ lấy điện thoại của mình ra khỏi túi áo, ấn vào một dãy số.