Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 427

Đây là lần đầu tiên Tuấn Khải nói nhiều như vậy, cũng là lần đầu tiên anh nghiêm túc nói chuyện với Tần Phong như vậy.

Nghe Tuấn Khải nói, Tần Phong cũng hiểu được, hắn mỉm cười: “Tinh Nhi là vợ tôi, tôi sẽ không để cô ấy phải chịu ủy khuất.”

Chỉ một câu đơn giản nhưng lại giống như một lời hứa chắc chắn nhất dành cho Tuấn Khải. Cô gái nhỏ hắn còn không dám khiến cho buồn lòng, sao có thể để người khác ức hϊếp cô.

Hạo Hiên nghe điện thoại xong đã lên từ lâu. Nhưng khi đi lên, thấy Tần Phog và Tuấn Khải đang nói chuyện anh cũng không lên xen ngang. Anh biết so với anh, Khải Nhi còn giữ em gái hơn rất nhiều. Cho dù lúc nào Khải Nhi và A Tinh cũng cãi nhau nhưng anh biết trong lòng Tuấn Khải, A Tinh luôn luôn chiếm vị trí ưu tiên. Chỉ cần bất cứ khi nào A Tinh cần, Khải Nhi nhất định sẽ có mặt mặc dù lúc đó có bận đến thế nào. Vì vậy, tiêu chuẩn của Tuấn Khải đối với bạn đời của em gái lại càng khắt khe. Ít nhất thì, phải đối xử được với A Tinh bằng với thằng bé, nếu không tất cả đều không được. Ngày đó, anh nói chuyện với Tuấn Khải, nó cũng là miễn cưỡng lắm mới có thể yên lặng không phá gì. Có điều sau này dù có gặp Tần Phong, thằng bé cũng không cho Tần Phong sắc mặt tốt. Còn nói nếu như thấy A Tinh sống không tốt, cho dù là 10 Tần gia nó cũng nhất định sẽ san bằng. Hiện tại thấy em trai mình rốt cuộc cũng chấp nhận, Hạo Hiên mỉm cười.

Buổi tối này, không biết ở những nơi khác ra sao, nhưng trong nhà chính Tần gia là một bầu không khí vô cùng hài hòa và ấm cúng.

“Mã tiểu thư!” Diệu An vừa từ nhà chính Tần gia đi ra thì nghe được tiếng gọi. Khi cô nhìn đến nơi phát ra tiếng nói kia mới phát hiện người gọi cô chính là Capo Sở Tiêu.

Diệu An hơi nhíu mày, nhưng cũng tiến tới nơi Capo Sở Tiêu đang đứng: “Sở thiếu, sao hiện tại anh vẫn ở đây?”

“Tôi đợi em. Em có thể dành cho tôi một chút thời gian, để tôi được mời em đi uống nước hay không?” Capo Sở Tiêu cười nói. Đôi mắt đào hoa cong thành hình mặt trăng, hiện rõ nhu tình.

Diệu An ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu: “Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“An An, tôi không tin là em không nhìn ra được tâm ý của tôi.” Hai người họ tới một quán nước thuộc quản lý của Capo Sở Tiêu. Nơi đây là một nơi nổi tiếng về đồ uống cùng với những món ăn nhẹ. Giá món ăn cũng không phải là một con số nhỏ. Khi đồ ăn đã lên, Capo Sở Tiêu cũng nói thẳng vào việc chính. Những ngày qua hắn ngày nào cũng tới Mã thị, chỉ vì muốn gặp cô. Nhưng cô gái này giống như không nhìn thấy, lại càng là muốn trốn tránh hắn.

Diệu An mím môi, cô không nói gì cả. Có điều trong lòng sớm đã không còn được bình tĩnh. Cô đương nhiên biết người đàn ông này với mình là có ý gì, có điều…

“Capo thiếu gia, hiện tại về việc công chúng là là đối tác. Về tư, chúng ta cũng xem như quen biết, là bạn, nhưng mà tôi nghĩ chúng ta chưa nên vượt qua ranh giới này. Gia đình của tôi, chắc hẳn dù không nói anh cũng có thể tra ra. Cũng biết được dạo gần đây, khi cha tôi biết Tiêu Sáng hợp tác với Mã thị, đã có những hành động gì. Tôi không muốn một cuộc hôn nhân không dựa trên tình cảm, cho nên chúng ta hiện tại, hãy chỉ giữ mối quan hệ như đối tác, như bạn bè. Còn sau này, khi nào có tiến triển, hãy nói sau, được không?”

“Tôi cũng không muốn một cuộc hôn nhân không có tình cảm. Đối với em, tôi thật lòng. Nhưng tôi tôn trọng ý kiến của em. Tôi sẽ đợi.” Capo Sở Tiêu nghe Diệu An nói những lời này, trong mắt có phần trùng xuống nhưng hắn rất nhanh lấy lại tinh thần. Cô gái này hắn nhận định rồi, hắn sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy.

Tại tòa biệt thự xa hoa

“Lão đại, đây là hình ảnh người của chúng ta lấy được.”

Mục Đình Sâm nhận lấy mấy tấm ảnh. Trong ảnh là cô gái đang nở nụ cười tươi. Cô gái này vậy mà có tâm cơ cùng thủ đoạn không hề tầm thường. Có thể khiến Quách Ngọc yên lặng ngoan ngoãn kiểm điểm trong Quách gia không phải là một điều dễ dàng. Còn có thể biết được hắn cố ý tiếp cận cô. Càng ngày hắn càng tò mò về cô gái này.

“Nghe nói sắp tới ở Paris có lễ hội thời trang, tập hợp những nhà thiết kế thời trang nổi tiếng tới dự. Nhớ theo sát người bên phía Ellie. Còn bên Triệu Diễm Tinh, đừng bứt dây động rừng, nếu không nhất định sẽ không qua được mắt Tần Phong!”

“Vâng, lão đại.”

back top