Thời gian bay mất 12 giờ đồng hồ. Nhưng vì lệch múi giờ nên khi tới Paris mới có buổi trưa. Cô đi máy bay riêng của Tần Phong và đi đường bay riêng của hắn đáp thẳng xuống phân nhánh của Death tại nơi đây.
Khi người của Death thấy máy bay của chủ mẫu đã tới, ngay lập tức xếp thành hàng chào đón cô. Bọn đã nhận được mệnh lệnh từ mấy ngày trước, chủ mẫu sẽ tới đây. Tất cả mọi việc đều theo lời chủ mẫu căn dặn, cũng phải bảo hộ chủ mẫu thật tốt. Khi Diễm Tinh từ trên máy bay xuống, người ở đây hô vang: “Nghênh đón chủ mẫu!”
Vy Vân là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này. Nhìn một hàng người áo đen với gương mặt lạnh nghiêm chỉnh đứng bên dưới, cả người cứng đờ. Nếu không phải Tiểu Mỹ đứng đằng sau cô, sợ rằng Vy Vân đã sớm quay lại vào trong máy bay.
“Chào mọi người.” Diễm Tinh gật đầu.
“Được rồi, đã chào hỏi rồi. Ai về làm việc của người đấy đi.” Capo Sở Tiêu đứng bên cạnh nói.
“Vâng, Capo thiếu.” Người ở đây nghe vậy cúi đầu nói, sau đó nhanh chóng tản ra. Vô cùng nghiêm chỉnh quy củ.
Diễm Tinh nhìn khung cảnh này không khỏi cảm thán. Phân nhánh của Death mà cũng hoành tráng tới mức này, bảo sao đại bản doanh ở New York lại lớn tới như vậy. Xem ra tổ chức này của chồng cô, có một chỗ đứng không thể xem thường trong giới hắc đạo. Cô nghe Diệp ca nói Death có tổng cộng 50 phân nhánh trải dài khắp thế giới. Người ở mỗi phân nhánh không dưới 1 triệu người. Còn ở đại bản doanh cô căn bản không thể biết được có bao nhiêu người.
Nhìn khung cảnh hoa lệ nơi đây, Diễm Tinh trong lòng bỗng dưng dâng lên cảm giác thành tựu. Đây là người đàn ông của cô, hắn ưu tú tới như vậy.
“Chủ mẫu, tôi là quản gia nơi đây, người cứ gọi tôi Conal. Chủ mẫu có chuyện gì cứ ra lệnh cho tôi, tôi sẽ làm theo lời ngài.” Conal đi tới bên cạnh Diễm Tinh cung kính nói.
“Chào anh, Conal.” Diễm Tinh gật đầu.
“Vậy hiện tại tôi đưa chủ mẫu tới phòng của người. Về vị tiểu thư kia, đã sắp xếp một phòng nghỉ trong lâu đài rồi ạ.”
“Được.” Diễm Tinh gật đầu sau đó quay ra sau nhìn Vy Vân, thấy cô ấy hiện tại trên mặt đã gần như không còn cảm xúc thì bật cười: “Chị Vân, chúng ta đi thôi.”
“Vâng tiểu thư.” Vy Vân nghe Diễm Tinh gọi thì hoàn hồn nhanh chóng bước theo chân cô. Cô nghĩ kỹ rồi, nếu lần sau tiếp tục đi tham dự tuần lễ thời trang với tiểu thư, cô sẽ xin tiểu thư cho ra ngoài ở. Nơi này, cô không dám ở. Nơi đây là nơi của Tần thiếu đó, cô bước vào cảm giác không chân thực chút nào.
“Capo ca, vậy em vào trước nhé.” Diễm Tinh cười gật đầu với Capo Sở Tiêu xong rồi đi vào bên trong.
Tại Tần gia
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Mẹ, nghe nói Triệu Diễm Tinh đến Paris rồi.” Tần Lâm sau khi nghe được tin này thì ngay lập tức trở về báo với mẹ mình.
Ngu Tư Vũ hai mắt sáng rực, miệng không khỏi nhếch lên nụ cười: “Tần Phong có đi theo nó không?”
“Không. Tần Phong ở lại trong nước.”
“Cuối cùng cũng đợi được cơ hội này. Vậy là ông trời cũng giúp ta rồi! Mau báo cho bên kia đi. Chúng ta cũng phải sang Paris một chuyến.”
“Mẹ, nhưng nếu chúng ta đi, chắc chắn sẽ không qua được mắt của Tàn Phong.”
“Không sao, có người đó tiếp ứng, hẳn là có thể tạm thời che mắt Tần Phong. Chỉ cần chúng ta đến Paris trước khi Tần Phong biết là được. Con mau nói người bên đó tiếp ứng chúng ta.” Ngu Tư Vũ tự tin nói.
“Vâng.” Tần Lâm nghe vậy nhanh chóng gật đầu đi ra bên ngoài.
Độ cong khóe môi của Ngu Tư Vũ ngày càng nâng lên. Bà ta chờ ngày này, rốt cuộc cũng chờ được. Triệu Diễm Tinh, cô ngoan ngoãn ở bên cạnh Tần Phong thì không chịu. Nếu đã ra ngoài, vậy tôi sẽ thay Tần Phong chăm sóc cô mấy ngày này!
“Thiếu gia, điện thoại của thiếu phu nhân ạ.” Tần Phong đang trong cuộc họp ở Tần thị, thì Jason bước vào, thấp giọng nói với Tần Phong một câu.
Nghe thấy câu này, vẻ mặt vốn lạnh nhạt của Tần Phong hiện lên chút biểu cảm vui vẻ, hắn cầm điện thoại, thản nhiên nói một câu rồi rời phòng họp: “Tạm nghỉ 15 phút!”
“Phong.” Giọng cô gái ngọt ngào trong trẻo từ đầu dây bên kia truyền vào tai Tần Phong, khiến tim hắn mềm đi một phần.
“Đến rồi sao?” Hắn vô thức mỉm cười, giọng nói cũng dịu đi rất nhiều.
“Vâng, đã đến rồi.” Diễm Tinh nằm trên giường cười nhẹ sau đó cô bật chế độ video call, để cho Tần Phong nhìn thấy mình.
“Em vừa lên phòng. Phong, không ngờ cả ở đây anh cũng có cơ ngơi đồ sộ như vậy!” Diễm Tinh cười tít mắt nói.
“Em thích là tốt rồi. Có mệt không?” Nhìn Diễm Tinh nét mặt không chút mệt mỏi, hắn cũng biết tinh thần cô hiện tại khá tốt. Nhưng vẫn không nhịn được hỏi cô. Nhóc con này là lần đầu tiên đi ra ngoài lại không có hắn. Hắn không thể không lo lắng.