Câu nói này của Diễm Tinh thành công đ.â.m vào chỗ đau của Tần Lâm. Cả người hắn ta cứng đờ, đôi mắt dần đỏ lên: “Chị dâu! Dù không dùng được, nhưng tôi vẫn đủ để nhục nhã chị, chị có muốn thử không?”
Khóe môi Tần Lâm nâng lên một nụ cười cợt nhả, tay hắn càng ngày càng càn rỡ vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của Diễm Tinh.
“Ồ, hóa ra em chồng lại thích như vậy! Nào, để tôi hảo hảo bồi cậu.” Diễm Tinh cười nhẹ, sóng mắt lưu chuyển, nhìn vô cùng quyến rũ. Cô vòng tay lên cổ Tần Lâm nhỏ giọng nói bên tai hắn ta
Tần Lâm thấy cô như vậy, hai mắt sáng lên, thanh âm trầm trầm: “Tốt!”
Nhưng còn chưa kịp làm ra loại hành động tiếp theo mắn Tần Lâm đã trợn tròn như không thể tin. Một dòng m.á.u đỏ tươi từ cổ Tần Lâm b.ắ.n ra, vương lên mặt Diễm Tinh một vài giọt. Cô gái nở nụ cười tươi như hoa nhưng ánh mắt lạnh lẽo tới cực điểm. Đôi mắt sáng như ngọc thản nhiên nhìn thân người Tần Lâm từ từ đổ xuống.
Mùi m.á.u tanh hiện lên trong không khí. Nhưng lần này khác với những lần trước, mùi m.á.u này Diễm Tinh không hề làm có hiện tượng buồn nôn. Cô nở một nụ cười lạnh tới kinh người kèm theo chán ghét.
“Em ra tay thật tàn nhẫn!” Cánh cửa một lần nữa mở ra. Mục Đình Sâm trong bộ đồ ngủ màu tím sẫm bước vào. Theo sau hắn là mấy người áo đen.
“Xử lý đi!” Hắn lạnh nhạt ra lệnh cho mấy người đằng sau.
“Mang một cái khăn với một chậu nước tới đây.” Rồi hắn quay đầu nói với quản gia.
Ngay lập tức t.h.i t.h.ể của Tần Lâm được mang xuống, khăn ướt và chậu nước ấm cũng đã được chuẩn bị.
Mục Đình Sâm nhàn nhã giặt khăn rồi đi tới trước mặt Diễm Tinh. Ngón tay thon dài nâng cằm Diễm Tinh lên ưu nhã nói: “Tôi giúp em lau.”
“Làm phiền rồi, Mục lão đại không muốn bị như hắn ta chứ?” Diễm Tinh nhấc mày, tay giật lấy chiếc khăn trên tay Mục Đình Sâm, mặt hơi né đi, mỉm cười nói.
“Em cho rằng em g.i.ế.c được tôi?”
“Tôi không chắc có thể g.i.ế.c được anh. Nhưng tôi cũng có thể khiến anh không nhận được phần tốt, cùng lắm chúng ta đồng quy vô tận. Mục lão đại thấy sao?”
“Cô gái, rốt cuộc tôi cũng đã hiểu vì sao em có thể chinh phục được Tần Phong. Ngay cả tôi cũng không kiềm chế được bị thu hút bởi em.” Đáy mắt Mục Đình Sâm lóe lên tia sáng, tay nâng lên muốn chạm vào gương mặt như được tạo hóa ưu ái ban tặng kia.
Bỗng nhiên thấy cô gái bật cười một tiếng: “Mục lão đại…anh thèm khát phụ nữ tới thế sao? Đến cả vợ của đối thủ cũng có thể nổi lên hứng thú!” Ý cười khinh miệt rõ ràng.
“Em rất đẹp, nhưng miệng cũng rất độc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hắn vừa nói vừa nắm lấy bàn tay bị m.á.u của Tần Lâm b.ắ.n lên lúc cô ra tay.
“Đôi bàn tay này đẹp như vậy, đáng lẽ ra không nên để bị dính bẩn. Tôi giúp em lau sạch.”
“Tay của Mục lão đại còn bẩn hơn nó, sao có thế lau sạch được chứ. Vẫn là nên để tôi tự lau thì hơn.” Diễm Tinh hất tay Mục Đình Sâm ra, giọng điệu hiện rõ chán ghét.
Mục Đình Sâm cười nhẹ, nhưng tay vẫn cầm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Diễm Tinh. Hắn đem chiếc nhẫn hình chim ưng trên tay cô tháo ra, ngữ điệu bình tĩnh: “Đồ chơi này rất nguy hiểm, em không nên giữ nó, tránh khiến em bị thương.”
Sức của Diễm Tinh không bằng được hắn, chỉ trong chốc lát chiếc nhẫn trên tay cô đã bị Mục Đình Sâm cướp đi. Hắn đứng thẳng người dậy, ưu nhã nhìn Diễm Tinh.
“Rồi em sẽ thấy, Tần Phong cũng không tốt như em nghĩ.” Sau đó hắn đi ra bên ngoài.
“Lão đại, về Tần Lâm.” Bên ngoài cửa phòng có một người đàn ông ngoại quốc thân hình vạm vỡ đứng đó.
“Hắn ta tự làm tự chịu, tìm đại một chỗ rồi vứt đi.” Mục Đình Sâm lạnh nhạt ra lệnh.
“Nếu Ngu Tư Vũ có hỏi, thì nói rằng tôi g.i.ế.c hắn ta.”
“Vâng, lão đại. Cô gái này ra tay thật tàn nhẫn, một kích liền cắt đứt động mạch của Tần Lâm.” Beliar cảm thán.
“Bên Tần Phong có động tĩnh gì không?” Mục Đình Sâm cong môi.
“Tần Phong đã xuất phát rồi ạ. Bên New York cũng có động.”
“Chuẩn bị cho tốt, đừng khiến tôi thất vọng.”
“Lão đại yên tâm, tôi chắc chắn sẽ chuẩn bị thật tốt.”
Đã nửa ngày trôi qua, Tiểu Mỹ và Devil vẫn đang tập hợp thế lực ở phân đà Paris. Cùng lúc này, chuyên cơ riêng của Tần Phong cũng đã đáp xuống nơi đây. Vì là bay đường bay riêng, cho nên thời gian không giống với những chuyến bay bình thường.
“Lão đại!” Tần Phong bước xuống máy bay, một thân hàn khí đi vào bên trong.
“Lão đại, xin lão đại trách phạt!” Tiểu Mỹ và Devil từ lâu đã đứng trước cửa thư phòng của Tần Phong.