Hai người đàn ông đứng bên ngoài giống như hai núi tuyết, đôi mắt nhìn chằm chằm vào căn phòng vô trùng đằng kia. Mà ba người Diệp Vô Song vào sau nhìn tình cảnh này cũng không biết nên có phản ứng như thế nào nữa.
“Nói với mọi người, mấy ngày này tăng cường phòng bị, bất cứ ai cũng không được phép lơ là. Chuyện Tần Phong đột nhiên đem người đi đánh Mục gia, cùng với máy bay tư nhân đột nhiên rút về chắc chắn sẽ không che giấu nổi. Chỉ cần nghe được bất kì người nào nói về chuyện này, g.i.ế.c không cần hỏi!” Kỷ Dạ Hàn một bên nheo mắt nói.
“Hai người Tiểu Mỹ và Devil đâu?” Capo Sở Tiêu nhìn xung quanh hỏi.
“Phong ra lệnh giam lại rồi.” Diệp Vô Song lắc đầu.
“Lần này hai người đó tính mạng bị buộc với Diễm Tinh rồi. Nếu cô ấy tỉnh lại, mạng của họ chắc sẽ được giữ. Còn nếu như…vậy thì…” Capo Sở Tiêu nghe vậy liền hiểu ra.
“Dù cô ấy có tỉnh, e rằng họ cũng không thể nguyên vẹn tới bảo hộ cô ấy.” Diệp Vô Song gật đầu.
“Nghe nói Ngu Tư Vũ chưa chết?” Diệp Vô Song hơi nhướng mày.
“À đúng vậy. Con d.a.o cắm trên n.g.ự.c bà ta bị lệch đi, cho nên đúng là chưa chết. Phong ra lệnh bắt buộc phải cứu được bà ta. Lần này, Phong và Hiên thật sự tức giận rồi.” Kỷ Dạ Hàn là người sắp xếp mọi việc nên với những việc này hắn đương nhiên nắm rõ.
“Được rồi, chúng ta ở đây cũng không giúp được gì. Ra bên ngoài lo liệu công việc đi. Giới hắc đạo trong một ngày qua, e rằng đã loạn thành một đoàn rồi.” Diệp Vô Song vỗ vai hai người bạn của mình rồi nói. Hai ngày qua, Death điều động một lượng lớn máy bay chiến đấu, không những thế còn đặc biệt mở đường bay riêng cho tất cả họ. Lâm gia cũng điều không ít người tới đây, nếu không xử lý, e rằng không ổn lắm. Vì vậy ba người ra ngoài xử lý công việc.
Khi này bên trong phòng vô trùng, giọng nói nghiêm túc của cha Cẩm vang lên.
“Tình hình của cô ấy còn nghiêm trọng hơn cha nghĩ.”
“Cha, thật ra khi vừa đưa vào phòng phẫu thuật cô ấy bị ngừng tim. Dù con hồi phục lại được nhưng vì vết thương quá sâu, lại mất máu, ý thức của cô ấy…” Cẩm Trúc nhìn cha mình trong giọng có chút bất lực.
“Con nói với Tần Phong chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Con muốn đợi cha tới, kiểm tra cho cô ấy một lần nữa mới nói.” Cẩm Trúc lắc đầu.
“Những chỉ số này, dù hơi thấp nhưng não bộ của cô ấy vẫn đang hoạt động, chưa lâm vào tình trạng c.h.ế.t não là vẫn còn hy vọng. Cha sẽ cố gắng hết sức khiến cô ấy tỉnh lại. Giờ đi ra nói với Tần Phong thôi.” Cha Cẩm nhìn cô gái trẻ nằm trên giường bệnh, dâng lên một tia không đành lòng. Ông gặp cô bé này mấy lần, là một cô gái thân thiện cũng rất thông minh. Hiện tại nằm ở đây với tình trạng này, thật khiến người ta thương xót.
“Vâng.” Cẩm Trúc cúi đầu nói, rồi theo cha mình ra bên ngoài.
Cánh cửa phòng vô trùng mở ra, cha Cầm và Cẩm Trúc đi ra bên ngoài. Nhìn từ vẻ mặt của họ, Tần Phong và Hạo Hiên cũng đoán được tình hình của Diễm Tinh không mấy tốt.
“Thật ra, hôm qua khi cô ấy vừa được đưa lên bàn phẫu thuật thì đã bị ngừng tim. Mặc dù khôi phục lại được nhịp tim cho cô ấy, nhưng mất một khoảng thời gian không ngắn. Hiện tại, não bộ của Diễm Tinh rơi vào trạng thái hôn mê, gần như không biết gì. Em và cha sẽ cố gắng giúp cô ấy tỉnh lại.” Cẩm Trúc cắm môi, sau đó nói.
“Khả năng cô ấy tỉnh…là bao nhiêu?” Nghe được lời này, cả Tần Phong và Hạo Hiên đều khựng lại. Lát sau, Tần Phong mới cứng nhắc hỏi một câu.
“Khoảng 30 phần trăm.” Cẩm Trúc không dám mở lời, vì vậy cha Cẩm nói thay cô ấy.
“Cẩm tiên sinh, mong người cố gắng giúp cô ấy tỉnh lại.” Nghe vậy mãi sau Tần Phong mới gật đầu cứng nhắc nói.
“Tôi sẽ cố gắng hết sức. Hiện tại có thể vào thăm cô ấy được rồi. Biết đâu nghe thấy giọng của hai người, cô ấy lại nhanh chóng tỉnh dậy.” Bác sĩ Cẩm gật đầu, hơi nhìn vào căn phòng kính đằng kia rồi nói với Tần Phong và Hạo Hiên.
“Được, cảm ơn Cẩm tiên sinh.” Hạo Hiên gật đầu nói.
“Cậu vào đi, A Tinh có lẽ muốn gặp cậu.” Hạo Hiên nhìn em gái mình bên trong, vỗ lên vai Tần Phong nói.
Tần Phong ngồi trong phòng kính, nhìn trên người Diễm Tinh cắm đầy kim cùng dây dợ, đáy mắt tối sầm lại. Hắn vươn tay cầm lấy bàn tay của Diễm Tinh, giọng nói dịu dàng sủng nịnh: “Tinh Nhi, nên tỉnh rồi. Em ngủ đã hơn một ngày, nên tỉnh dậy để nhìn anh một cái rồi.”
Hai ngày trôi qua, Diễm Tinh vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Tần Phong luôn bồi bên cạnh cô, khi ra khỏi phòng kính, hắn cũng luôn ngồi trong phòng này, gần như là 24/24 giờ một ngày túc trực bên cạnh Diễm Tinh. Mà những ngày này, trong giới hắc đạo cũng xảy ra một chuyển biến lớn. Death và Mục gia đối phó lẫn nhau, hầu như những địa bàn thuộc quản lý của Mục gia ở Âu Mỹ và khu vực Châu Á đều bị Death cướp lấy. Về chuyện hai ngày trước Death đem người tới đánh đại bản doanh của Mục gia khiến nơi đó m.á.u chảy đầy đất cũng đã được truyền ra, tới mức chỉ là người có một chút ít biết về giới hắc đạo cũng có thể nghe được việc này. Có điều, rất nhanh bị hai ông lớn này ém lại. Chỉ cần có người nói, vậy ngay hôm sau sẽ không tìm thấy người đó ở đâu nữa. Dần dần, mọi người cũng không dám đem chuyện này ra công khai bàn luận. Chỉ âm thầm thắc mắc rốt cuộc là vì sao Death bỗng nhiên nổi cơn thịnh nộ mà nhắm tới Mục gia chứ.