Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 460

Diễm Tinh dưỡng thương ở đây hơn 1 tháng, lại nhờ vào bác sĩ Cẩm cùng Cẩm Trúc điều dưỡng. Cho nên hiện tại cô đã có thể xuống giường đi lại. Chỉ là Tần Phong vẫn luôn không yên tâm, chỉ cho phép Diễm Tinh đi lại trong phạm vi nhỏ. Mỗi ngày cũng chỉ cho Diễm Tinh đi lại một chút trong phòng. Còn lại nếu đi ra khỏi phòng hắn đều ôm cô đi, một chút cũng không cho Diễm Tinh chạm chân xuống đất.
Diễm Tinh ở lâu trong phòng đã muốn phát chán. Nhưng ra ngoài nhiều người, da mặt Diễm Tinh không dày được như Tần Phong, sao chịu để hắn ôm tới ôm lui. Nên cô đã nháo với Tần Phong một hồi.
Cuối cùng là sáng hôm sau, người trong Death thấy lão đại nhà họ ôm chủ mẫu đi xung quanh Death một vòng, hầu như ai cũng thấy.
Tần Phong cúi đầu nhìn cô gái đang ôm trong ngực, vẻ mặt vô cùng không tình nguyện, chỉ cần có người đều chui đầu vào trong n.g.ự.c hắn không ló mặt ra.
“Hiện giờ mọi người đều đã biết, không cần ngại nữa rồi.” Tần Phong nở một nụ cười vô lại nói với Diễm Tinh.
“Mất mặt c.h.ế.t đi được!” Diễm Tinh trừng mắt nhìn hắn, thấp giọng mắng một câu rồi quay đầu không để ý tới hắn nữa.
Tần Phong bị hành động này của Diễm Tinh chọc cho bật cười. Cũng không trêu chọc cô nữa mà ôm cô đi vào trong nhà.
“Lão đại, chủ mẫu.” Tiểu Mỹ thấy hai người họ đi vào liền cúi người chào. Sau khi nhận xong hình phạt kia, Tiểu Mỹ lại được đưa tới bảo vệ Diễm Tinh. Có điều 30 gậy không hề nhẹ còn phải đứng thẳng 1 ngày, cho nên sức khỏe có chút không ổn. Cũng may mắn Diễm Tinh khi biết chuyện này liền để Tiểu Mỹ và Devil nghỉ ngơi mấy ngày, cho nên hiện tại đã tốt hơn nhiều rồi.
“Tinh Nhi, chiều nay sẽ dẫn em đi xem một thứ.” Tần Phong nhìn đến vết thương đã đóng vảy trong lòng bàn tay Diễm Tinh đáy mắt lóe lên nói. Nhờ Cẩm Trúc cùng thuốc của cô ấy, vết cắt đã đỡ hơn rất nhiều. Vì lúc đó Diễm Tinh cầm chặt lưỡi d.a.o trong tay, còn giằng co với Ngu Tư Vũ, cho nên vết thương khá sâu, hiện tại mới đóng vảy. Còn vết c.h.é.m trên cánh tay và hông của Diễm Tinh đã sớm trở thành sẹo, bôi thuốc của Cẩm Trúc cũng đã mờ đi thấy rõ. Chỉ là cần thêm một chút thời gian nó mới có thể hoàn toàn biến mất.
Diễm Tinh được Tần Phong đặt ngồi trên chiếc ghế mềm dài ngoài ban công tắm nắng. Người cô là chiếc áo sơ mi màu xám của hắn trên chân đắp là một chiếc chắn mỏng, dáng vẻ vô cùng thư thái. Hiện tại, người trong Death cũng giống như ở Trừng Viên. Không một ai dám tới gần phòng chính nửa bước. Ngay cả Jason và Devil, nếu có chuyện cũng không thể lại gần căn phòng này, chỉ có thể đợi Tần Phong ra ngoài hoặc là nhờ Tiểu Mỹ tới gọi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tần Phong hiện tại đang ngồi bên cạnh cô, giúp Diễm Tinh xem xét vết thương trên tay cô. Nhìn lòng bàn tay trắng nõn giờ này lại có thêm vết thương dài, hắn không kìm được đau lòng cầm tay Diễm Tinh nâng lên hôn.
“Phong, đợi thêm mấy ngày nữa em muốn trở về. Cũng đã hơn một tháng, nếu em còn không trở về, Hạo Tinh sẽ phá sản mất.” Diễm Tinh thấy hắn như vậy, chỉ có thể tìm chủ đề khác nói chuyện. Phong mấy ngày này đều dính chặt bên người cô. Kể cả lúc họp ở Tần thị cũng đem cô theo bên cạnh. Hoặc nếu như hắn có việc cần ra ngoài không thể đưa cô theo. Vậy thì căn phòng này từ trên xuống dưới đều có người bảo hộ. Cẩm Trúc, Tiểu Mỹ, và phu nhân Rishima đều được hắn đưa tới ngồi cùng cô. Đến khi nào hắn về họ mới rời khỏi. Phu nhân Rishima còn trêu chọc cô rằng, Phong thật sự coi vợ giống như con gái mà bảo hộ. Diệu An thì sớm đã trở về, cậu ấy còn rất nhiều việc ở công ty, khổng thể rời đi quá lâu được.
“Hạo Tinh đã có Hạo Hiên lo. Còn về phía Ellie, em yên tâm, người đi cùng em sang đây sau khi biết em không có chuyện gì đã trở về Ellie quản lý rồi. Anh cũng theo sát bên đó, tất cả tài liệu hay hợp đồng quan trọng đã được giữ lại. Cho nên, em không cần phải lo chuyện phá sản. Dù có phá sản, anh cũng nuôi được em.” Tần Phong ngồi bên cạnh cô, vẫn chăm chú giúp Diễm Tinh xoa bóp tay nhàn nhạt nói.
Diễm Tinh bị nghẹn, người này cái gì cũng đã tính trước hết rồi.
“Nhưng em ở một chỗ thật nhàm chán.” Hồi lâu sau Diễm Tinh mới ấm ức lên tiếng.
“Ngoan, đến khi nào khỏi hẳn rồi tính tiếp, nếu không anh không yên tâm.” Tần Phong thấy cô như vậy, trong lòng cũng dịu đi. Hắn biết vết thương trên bụng cô đã tốt hơn, vết mổ cũng đang đóng vảy. Nhưng không thể không cẩn thận. Hắn cúi cười hôn lên trán Diễm Tinh một cái, quan tâm nói. Vết thương kia rất nặng, dù đã tốt hơn nhưng không thể chủ qua, nếu không cẩn thận dưỡng, sẽ để lại di chứng.
Biết Tần Phong nói có lý, Diễm Tinh chỉ đành đè lại ấm ức xuống.
“Khi nào em khỏi, sẽ đua xe với em.” Tần Phong nhìn cô gái nhỏ trong lòng bày ra sắc mặt không tốt. Dang tay ôm lấy cả người Diễm Tinh ngồi lên chân mình, cúi đầu hôn môi cô, tới khi đôi mắt Diễm Tinh mờ mịt, hơi thở hỗn loạn mới buông cô ra, khàn giọng dụ dỗ.
“Thật?” Nghe tới cùng hắn đua xe, tinh thần của Diễm Tinh phấn chấn hơn rất nhiều, cũng không bày sắc mặt cho hắn xem nữa.
“Thật!”
Sau khi ăn bữa trưa cùng nghỉ ngơi xong. Tần Phong ôm Diễm Tinh tới một nơi. Trước khi đi còn để cô khoác một chiếc áo khoác mỏng dài có mũ. Thấy hẳn chuẩn bị như vậy cho mình, Diễm Tinh không khỏi thắc mắc: “Đi nhìn thứ gì lại cần em phải ăn mặc như vậy?”

back top