“Ngủ ngon, cô gái nhỏ của anh.” Tần Phong thấy cô đã ngủ say, môi nở nụ cười hôn lên khóe mắt cô một cái. Lát sau Tần Phong từ trên giường ngồi dậy, động tác vô cùng cẩn thận sợ đánh thức Diễm Tinh. Hắn giúp cô đắp chăn lại tử tế rồi lấy máy tính ra xem xét gì đó. Không biết là hắn xem gì chỉ thấy mày kiếm có lúc nhíu lại, nhưng có lúc lại giãn ra, đáy mắt luôn ẩn hiện ý cười cùng vui vẻ.
Ngay lúc này ở Ellie, ba nhân vật chỉ sau Diễm Tinh cũng đang rất bận rộn.
Cả ba người chụm đầu vào bàn bạc về cái gì đó. Giữa bàn là một tời giấy rất lớn, dù chưa nhìn được nhiều nhưng có thể nhận ra đây là một bộ trang phục…
Diễm Tinh ngủ một giấc này rất sâu, đến khi Tần Phong gọi cô Diễm Tinh mới tỉnh dậy. Chuyện cô bị đ.â.m cha mẹ cô không hề biết chuyện. Nhưng không đồng nghĩa với việc ông ngoại Lâm và cha chồng không biết. Ngay khi Tần Phong và cô về tới Trừng Viên ông ngoại Lâm đã đợi sẵn ở đó.
Bỗng nhiên Lâm gia huy động một lực lượng lớn từ Los Angeles đi ông ngoại Lâm làm sao có thể không biết. Nhất là khi đó bỗng nhiên Tần Phong cho người tới nói với ông thằng bé chấp nhận lên chưởng quản Lâm gia. Sau đó ông biết cháu dâu gặp chuyện, Lâm lão gia suýt nữa đã lên máy bay bay thẳng tới Paris. Nếu không phải mọi người ngăn cản, nói ông hiện tại không nên cực nhọc, chắc hẳn ông đã tới rồi.
Giờ nhìn cháu dâu được cháu trai che chở bước xuống xe, cuối cùng tảng đá trong lòng Lâm lão gia cũng hạ xuống.
“Ông ngoại Lâm ạ.” Diễm Tinh nhìn trận địa hoành tráng tại Trừng Viên biết ngay ông ngoại tới. Vừa nhìn thấy Lâm lão gia, Diễm Tinh đã nở một nụ cười tươi hướng Lâm lão gia gọi.
“Không sao là tốt rồi.” Lâm lão gia nhìn Diễm Tinh một lượt thấy cháu dâu thật sự không sao thì thở ra một hơi, gật đầu nói.
“A Tinh hiện tại tốt lắm, đã khiến ông ngoại lo lắng rồi ạ.” Diễm Tinh cười nhẹ, đi lên đỡ lẫy một bên tay của Lâm lão gia rồi cùng ông đi vào trong nhà. Từ nãy tới giờ, Tần Phong đứng một bên giống như người thừa, Lâm lão gia đến 1 cái liếc mắt cũng chưa liếc hắn. Nhìn cảnh này Tần Phong bật cười, sau đó nhìn sang Jason hạ giọng: “Bên kia có động tĩnh gì không?”
“Lão gia nói người trở về một chuyến ạ.” Jason tiến lên cũng hạ thấp giọng nói.
“Devil, sang bên đó báo một tiếng, sáng mai tôi sẽ tới.” Tần Phong gật đầu xem như đã biết sau đó nhìn sang Devil nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Vâng lão đại.” Devil cúi đầu rồi cũng nhanh chóng đi ra bên ngoài.
Khi Tần Phong đi vào đã thấy Lâm lão gia ngồi nói chuyện với Diễm Tinh vô cùng vui vẻ. Trưa hôm đó ông ở lại Trừng Viên ăn trưa cùng Tần Phong và Diễm Tinh rồi mới trở về.
Tối đó Diễm Tinh cùng Tần Phong ngồi trên giường, đầu cô ngả vào n.g.ự.c hắn, suy nghĩ một chút rồi nói: “Phong, cha…có gọi gì không ạ?” Diễm Tinh mấy ngày này sống quá nhàn hạ, suýt chút nữa đã quên mất chuyện cô g.i.ế.c Tần Lâm. Chuyện này hẳn là cha Tần cũng đã biết đi.
“Yên tâm, chuyện này để anh lo liệu.” Tần Phong ôm cô vào n.g.ự.c thản nhiên nói.
“Cứ giao cho anh, sẽ không sao đâu.” Thấy Diễm Tinh còn muốn nói gì đó, Tần Phong liền lên tiếng. Đáy mắt hắn lúc này mang thêm vài tầng khác thường. Đôi vòng tay đang ôm Diễm Tinh chặt thêm một chút. Mà Diễm Tinh thấy hắn như vậy cũng biết hắn có chủ ý khác nên cô cũng không nói nhiều nữa.
Sáng hôm sau, Diễm Tinh cũng dậy sớm cùng Tần Phong. Đã hơn hai tháng cô không qua Ellie và Hạo Tinh, Hạo Tinh còn đỡ đi, có anh cả và Vương Lâm giúp sức. Còn ở Ellie công việc chắc chất thành núi rồi.
Diễm Tinh tới Ellie xem xét tình hình công việc trước. Có điều khi tới, lại có cảm giác ba người Vy Vân có chút là lạ.
“Mọi người…có chuyện gì giấu em à?” Diễm Tinh thuận miệng hỏi một câu.
“À, cũng không phải chuyện gì lớn ạ. Chỉ là trang phục thiết kế cho bộ phim kia đã xong. Hiện tại khắp giới thời trang trong nước đều biết tiểu thư là Doris. Đơn đặt hàng ngày càng nhiều, có điều chúng ta hiện giờ còn phải chuẩn bị ra mắt bộ sưu tập sắp tới. Tôi đang nghĩ từ chối mấy đơn hàng, nhưng không dám tự mình chủ trương. Nhưng đơn đặt hàng đó đều đã được đặt trên bàn làm việc của tiểu thư rồi ạ.” Vy Vân cười nói nhưng trong lòng đã sớm căng thẳng, không dấu vết nhìn tới Vy Hân và Trình Tuyết bên kia.
“À đúng rồi, tối nay để lại phòng thiết kế cho em. Em muốn hoàn thành nốt bộ âu phục đó.” Diễm Tinh gật đầu, như nhớ lại cái gì cô nói với Vy Hân.
“Vâng tiểu thư.” Vy Hân nhanh chóng đáp ứng.
Mà lúc này tại Tần gia, bầu không khí có chút ngưng trọng.
“Cha cần một lời giải thích, vì sao Tần Lâm lại chết?” Tần Huy nhìn đứa con trai mình luôn tự hào, bất lực thở dài một hơi