Mà còn có 2 người xuống muộn hơn cô cùng Phong. Chính là An An và Capo ca, chỉ là
dáng đi của An An hơi cứng nhắc, không lẽ… Rồi Diễm Tinh bất giác quay sang phía của anh cả mình và Cẩm Trúc, nhìn bầu không khí giữa họ, Diễm Tinh lâm vào trạng thái hoang mang, hình như hai người cũng…thành rồi! Thế nào cô chỉ tổ chức một cái đám cưới, lại có thể tác hợp được hai đôi này với nhau vậy? Rồi Diễm Tinh theo bản năng quay sang Tần Phong nhìn hắn. Tần Phong sao không hiểu cô đang nghĩ gì, hắn cúi người sát vào tai cô thì thầm: “Là do họ thấy chúng ta hạnh phúc. Nhịn không được cũng muốn được như vậy chăng?” Nghe hắn nói vậy Diễm Tinh cũng gật gù, hẳn là thế đi.
Câu chuyện của Tần thiếu và Triệu tiểu thư truyền đi rất xa. Cứ ngỡ rằng lễ cưới đó đã là lễ cưới lớn nhất và xa hoa nhất. Nhưng không, vào đúng một tuần sau, khi ánh mắt trời dần khuất bóng, tại đại bản doanh của Death người ra người vào tấp nập. Cả sân phía Tây Nam là một hàng ô tô sang trọng, đều là những chiếc xe dành cho giới quý tộc, bên Đông Nam lại là một hàng máy bay, cảnh tượng rất choáng ngợp. Từ ngoài cổng đi vào hai bên là hàng hoa hồng đen cùng hồng đỏ, ánh sáng đèn điện màu đỏ vàng tỏa ra càng nổi bật lên khung cảnh nơi đây. Xa xa là hoa mặt trăng, loài hoa nở vào ban đêm, vào thời khắc này nó sẽ tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, nhưng ánh sáng này vào ban đêm lại vô cùng thu hút. Vì mùi hương thơm dịu dàng ngọt ngào của chúng đã kéo những chú bướm với nhiều màu sắc khác nhau tới hút mật ngọt. Khung cảnh này cộng thêm hiện tại sắc trời đã tối lại càng khiến cho nơi đây thêm phần diễm lệ huyền bí.
Đại sảnh của Death hiện tại đầy ắp người. Nhìn vào họ, nếu không phải khí chất từ trong xương tủy toát lên vẻ khát m.á.u và hung tàn thì thật không ai nghĩ họ là người có quyền lực cao trong giới hắc đạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chỉ là mặc kệ mọi người thấy sao, buổi lễ vẫn được diễn ra một cách long trọng nhất. Đây không hẳn là lễ cưới, nó giống như một buổi lễ tuyên bố thân phận của Diễm Tinh tới tất cả những người trong giới hắc đạo. Chủ mẫu của Death, chủ mẫu của Lâm gia.
Đúng 8 giờ, cánh cửa hội trường lớn mở ra. Một đôi trai tài gái sắc tay trong tay tiến vào. Người đàn ông với vẻ khôi ngô, sau bộ vest đen được thiết kế hình chim đại bàng sải cánh càng làm tôn lên vẻ bá đạo và lạnh lùng của hắn, nhưng trong đôi mắt sắc bén kia là một mảng ý cười vô hạn. Hắn dắt tay người phụ nữ của mình tiến vào bên trong. Cô gái ấy mặc một chiếc đầm lệch vai màu đen, dáng xòe dài. Chính giữa eo là một chiếc đai cũng là hình đại bàng đang sải cánh. Từng tà bên dưới được dập ly khiến chiếc váy thêm bồng bềnh mềm mại. Phía n.g.ự.c được đính rất nhiều viên kim cương đen lấp lánh. Trên vòng cổ và vòng tay của cô gái cũng gắn những viên kim cương màu đen này. Mái tóc búi thấp để lộ ra cần cổ thanh tú cùng xương quai xanh mềm mại. Làn da trắng sáng dưới lớp váy đen kia nổi bật đến kinh người. Cô gái mỉm cười tự tin, đôi con ngươi đen láy chứa đựng tia sự tinh anh và sắc bén. Cô cùng người đàn ông của mình đi vào bên trong dưới sự chứng kiến của tất cả những người nơi đây. Cô giống như một nữ hoàng đích thực, vẻ đẹp cao quý quyến rũ khiến không ai có thể rời mắt khỏi cô. Nếu nói Diễm Tinh trong bộ váy trắng kia đã rất đẹp, vẻ đẹp quyết rũ lại thuần khiết. Thì trong chiếc váy đen này đem lại cho cô vẻ quyền lực, quyến rũ, ma mị và thần bí c.h.ế.t người.
Tần Phong nắm tay cô, đi đến nơi cao nhất rồi quay người xuống bên dưới tuyên bố: “Giới thiệu với các vị, đây là vợ tôi, Doris tiểu thư.” Nói xong, hắn cầm chiếc nhẫn hình chim đại bàng đeo vào tay cô, tượng trưng cho thân phận và địa vị của Diễm Tinh tại nơi đây. Tiếng vỗ tay bên dưới không ngừng vang lên.
Trong chốc lát, toàn bộ người của Death trong đại bản doanh đều đồng loạt quỳ một chân xuống, cúi đầu hô lớn, tiếng hô vang vọng cả một vùng trời: “Tham kiến chủ mẫu!”, một lời nãy đã nói lên địa vị của cô. Tất cả những người trong nơi đây đều hiểu rằng từ giờ, người phụ nữ này sẽ là người phụ nữ quyền lực nhất trong giới hắc đạo. Mục Đình Sâm đứng đằng xa, nhìn cô gái ngạo nghễ mỉm cười trên kia, lát sau âm thầm rời mắt, quay người bước đi. Thương tích trên người hắn đã sớm khỏi. Nhưng những vấn đề trong Mục gia cần phải được giải quyết. Tần Phong này ra tay thật ngoan độc, khiến cho Mục gia phải chao đảo mất một thời gian.
Diễm Tinh mỉm cười đôi con ngươi sáng lấp lánh: “Đều đứng lên đi.” Giọng nói ngọt ngào mềm mại nhưng ngữ điệu lại rất dứt khoát mạnh mẽ khiến cho người khác không thể khinh thường. Ngài David và phu nhân Rishima, cùng mấy người Diệp Vô Song nhìn khoảnh khắc này không khỏi nổi da gà. Cô gái này với Phong thật sự là xứng đôi vừa lứa.