Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 486

Suy nghĩ một chút xe cũng đã dừng ở Tần thị. Tần Phong lãnh đạm bước vào. Chỉ là vừa mới tới cô gái ở quầy lễ tân bước lên, dè dặt nói: “Tổng giám đốc, thiếu phu nhân tới ạ.”

Nghe Diễm Tinh tới, bước chân của Tần Phong nhanh hơn rất nhiều. Hắn nhanh như cơn gió đi vào thang máy. Để lại cô lễ tân và Devil đứng đằng kia. Devil đã quá quen thuộc với việc này, hắn quay người ra bên ngoài. Nhưng còn cô lễ tân thì không như vậy. Cô đứng ngơ ra nơi đó, cô hoang mang không biết vừa rồi người cô nói chuyện có đúng là tổng giám đốc của bọn họ hay không vậy.

Tần Phong không quan tâm đến chuyện dưới này, hắn nhanh chóng đi lên phòng.

“Thiếu gia!” Hạ Mai thấy thiếu gia trở lại cũng nhanh chóng đứng dậy cúi chào.

Tần Phong gật đầu, bước chân vẫn rất nhanh chóng đi vào trong phòng làm việc. Vừa mở cửa đã thấy một bóng dáng nhỏ xinh ngồi trên ghế sofa. Tay cô cầm bản kế hoạch của Hạo Tinh và Tần thị xem xét. Thấy có động tĩnh cô quay người lại, tươi cười nhìn Tần Phong: “A, anh về rồi.”

“Em đến lâu chưa?” Tần Phong gật đầu, đi tới bên cạnh Diễm Tinh ngồi xuống.

“Cũng chưa lâu lắm. Vừa hay, sẵn tiện em xem xét công việc bên này luôn.” Diễm Tinh lắc đầu, cầm bản báo cáo lên lắc nhẹ cười với hắn.

Tần Phong đưa tay vén sợi tóc đang vướng trên gương mặt tinh xảo của cô, dịu dàng nói: “Chúng ta đi ăn trưa đã.”

“Vâng.” Diễm Tinh thấy hắn nói vậy liền gật đầu đáp ứng, buông công việc trên tay xuống. Người của Tần thị sớm đã quen thuộc với thiếu phu nhân của họ. Thông tin Tần thiếu sẽ lên làm chủ tịch cũng đã được xác nhận. Điều này không phải rõ như ban ngày rồi hay sao. Vị này nói năng lực có năng lực, nhan sắc có nhan sắc, cái gì cũng có, chức vị kia với hắn chỉ là hiện tại đã muốn lên hay chưa mà thôi. Còn từ lâu Tần thị đều đã do hắn chèo lái rồi.

Tần Phong nhận ra tâm trạng của Diễm Tinh hôm nay có vẻ không tốt lắm, như là đang phiền não chuyện gì đó. Hắn vươn tay ôm Diễm Tinh đến bên người, để cô ngồi trong n.g.ự.c hắn: “Tinh Nhi, hôm nay có gì phiền lòng sao?”

“Không có gì, em chỉ là suy nghĩ chút chuyện của Ellie mà thôi.” Diễm Tinh lắc đầu. Buổi tiệc ra mắt đó của cô vì bị thương nên tạm hoãn lại. Lenora tiểu thư cũng mấy lần hỏi cô, sau khi biết cô bị thương là thật lo lắng, còn tới thăm cô mấy lần. Chỉ là hôm cô đám cưới thì cô ấy bận không thể đến. Còn hôm họ tổ chức ở đại bản doanh Death, cô ấy cơ bản là không dám tới. Hiện tại buổi tiệc kia cũng đã sắp xếp xong, thiệp mời đều đã được chuyển đi, vào cuối tuần sau.

Tần Phong biết cô không nói thật. Chuyện của Ellie giải quyết đã ổn thỏa, nếu có vần đề cô cũng sẽ không mang tâm trạng như thế này.

“Phong, em nghe chị Cẩm Trúc nói tối nay các anh tụ tập?” Nhưng hắn còn chưa kịp hỏi Diễm Tinh đã lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Đúng vậy, sao thế, em muốn đi?” Tần Phong gật đầu.

“Vâng, lâu rồi chưa đi chơi.” Diễm Tinh gật đầu, đôi mắt trong sáng hiện lên vài phần hứng thú.

“Tối anh đưa em đi gặp họ.” Tần Phong gật đầu đáp ứng. Với mọi yêu cầu của Diễm Tinh, Tần Phong hầu như đều sẽ không từ chối trừ một vài trường hợp đặc biệt.

Tối ngày hôm đó, Tần Phong dẫn theo Diễm Tinh tới bar Angel.

Thấy Diễm Tinh cùng Tần Phong đi tới, lại nhìn Hạo Hiên và Cẩm Trúc đã yên vị ngồi một bên. Ba người vẫn còn đang độc thân nào đó nhất là Capo Sở Tiêu đều cảm thấy hai cặp đôi này đang cố tình khoe ân ái với họ.

“Em dâu, thật bất ngờ đó. Không ngờ hôm nay Phong lại đồng ý để em tới đây. Bình thường anh nói cậu ấy đưa em tới, cậu ấy toàn từ chối.” Capo Sở Tiêu nhếch môi, liếc Tần Phong một cái.

Diễm Tinh chỉ cười nhẹ: “Capo ca, Diệp ca, Kỷ ca, anh cả, chị dâu.”

Kỷ Dạ Hàn và Diệp Vô Song quen biết cô đã lâu, không những là vợ của Phong còn là em gái của Hiên nên bất giác coi cô giống như em út trong nhà. Hai người vẻ mặt dịu xuống gật đầu với Diễm Tinh: “Em ngồi đi, chắc hẳn là em đòi Phong đưa em tới.”

Diễm Tinh gật đầu: “Lâu rồi em không ra ngoài chơi nên chân tay có chút ngứa ngáy. Sáng nay thấy chị Cẩm Trúc nói tối các anh tụ tập ở đây nên em mới nói anh ấy em cũng muốn đi.”

Kỷ Dạ Hàn nhìn sang Tần Phong, hiếm có dịp trêu đùa: “Nếu em không đi, e rằng Phong cũng sẽ không tới đây đâu.”

Diễm Tinh ở cùng mấy người họ vô cùng hòa hợp. Cẩm Trúc thì càng không phải nói. Cô quen biết mấy người Diệp Vô Song và Kỷ Dạ Hàn đã lâu, đương nhiên không có gì không tự nhiên.

Nhân lúc Tần Phong cùng hai người Dạ Hàn và Vô Song bàn chuyện bên kia. Diễm Tinh như có như không nói với Capo Sở Tiêu: “Capo ca, chuyện của anh và An An em có biết một chút. Cậu ấy có vẻ để ý tới những mối quan hệ trong quá khứ kia của anh, cũng không quá tin tưởng chuyện sau này.”

“Không chỉ cô ấy, em hẳn là cũng không tin tưởng đúng không?” Capo Sở Tiêu cười nói.

“Đúng là có chút không chân thật.” Diễm Tinh gật đầu thật lòng nói.

back top