Trọng Sinh Tôi Trở Thành Trùm

Chương 488

“Mã đổng nghĩ tôi thiếu chút tiền đó?” Capo Sở Tiêu nhếch môi, vẫn là dáng vẻ bất cần.

“Tôi không quan tâm dự án kia tốt hay không, tôi chỉ quan tâm hiện tại tôi còn hứng thú theo nó hay không. Hiện tại…tôi hết hứng thú rồi. Tôi đến đây hôm nay không phải bàn bạc với Mã đổng, mà chỉ là thông báo cho ông thôi. Về khoản chi phí bồi thường kia cứ liên hệ với luật sư của tôi. Tôi còn có việc, tôi đi trước đây!”

“Đợi đã Capo thiếu. Anh đột nhiên rút vốn, vậy chúng tôi biết làm thế nào?”

“Ngoài Tiêu Sáng, không phải còn rất nhiều cổ đông tham gia vào dự án này hay sao?” Capo Sở Tiêu mày hơi nhíu lãnh đạm hỏi.

Mã lão gia nghiến răng, mặc dù dự án này không phải mỗi mình Tiêu Sáng đầu tư, nhưng Tiêu Sáng lại là nhà đầu tư lớn nhất. Hiện tại có đi tìm nhà đầu tư khác cũng không được. Dự án mà Tiêu Sáng nhè ra, còn ai muốn ăn lại? Nhưng ông biết mình không thể nói ra lời này.

“Capo thiếu, coi như giữa chúng ta cũng có một phần giao tình. Con gái tôi và Triệu tiểu thư là bạn thân. Anh có thể nể mặt Triệu tiểu thư mà tiếp tục đầu tư vào dự án này của chúng tôi không? Anh cũng biết, dù có nhiều nhà đầu tư bên dưới, nhưng nguồn đầu tư của Tiêu Sáng vẫn là chủ yếu. Huống chi, dự án này rất tốt, có thể kiếm về nhiều lợi nhuận. Chúng ta ai cũng không có hại, hà cớ gì lại không kiếm thêm chút tiền chứ.” Lúc này Mã lão gia cảm thấy thật may mắn khi con gái mình cùng Triệu Diễm Tinh có quan hệ tốt. Capo Sở Tiêu và Tần thiếu là bạn, hẳn sẽ nể mặt Triệu Diễm Tinh chứ? Capo chờ câu này đã lâu, nhưng ngoài mặt hắn vẫn tỏ vẻ thản nhiên. Để cho Mã lão gia thấp thỏm đứng ngồi không yên một lúc rồi mới quay đầu lại, ngồi xuống ghế.

“Nể mặt em dâu tôi? Cũng được thôi, nhưng chúng ta là người làm ăn, tôi không thiếu tiền Mã đổng cũng biết đấy. Số tiền đó tôi không hề để vào mắt. Không biết trong cuộc làm ăn này, tôi còn được lợi gì ngoài kiếm tiền hay không?” Capo Sở Tiêu lười biếng dựa trên sofa cười ẩn ý nói.

Mã lão gia hiện tại tay nắm chặt thành quyền, lợi ích gì khác ngoài tiền? Đây rõ ràng là muốn chiếm lợi khác từ chỗ ông ta! Nhưng ngoài mặt Mã lão gia vẫn là bộ dáng cười tươi: “Có gì Capo thiếu cứ nói.”

“Được, đấy là ngài nói đấy. Hmmm, tôi với tiền bạc không hề thiếu. Nhưng dạo gần đây cha mẹ tôi luôn giục tôi lấy vợ. Mã tiểu thư cùng em dâu tôi là bạn, có quen biết, tôi cũng yên tâm hơn phần nào. Nếu Mã đổng đã nói như vậy, không bằng đưa Mã tiểu thư tới bên cạnh tôi đi. Tôi không những tiếp tục đầu tư cho Mã gia. Trong năm năm tới tất cả những hạng mục tốt của Tiêu Sáng sẽ đều để cho Mã thị được hưởng lợi, ông thấy sao? Vụ làm ăn này ổn chứ?” Capo Sở Tiêu vẫn vẻ bất cần.

Mã lão gia nghe mấy lời này trong lòng đã sớm đồng ý, có điều thời hạn 5 năm kia lại bị ông ta quên mất. Nhưng bề ngoài ông ta vẫn giả vờ như rất khó suy nghĩ: “Chuyện này…tôi phải suy nghĩ thêm đã.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Nếu ngài cảm thấy khó khăn, vậy tôi cũng không ép buộc.” Capo Sở Tiêu làm ra vẻ mất hứng muốn đứng dậy, nhưng ngay lập tức bị Mã lão gia ngăn cản. Ông ta không ngờ Capo Sở Tiêu lại phản ứng như vậy nên nhanh chóng nói: “Được, tôi đồng ý!”

Ở nơi Mã lão gia không thấy, khóe môi Capo Sở Tiêu khẽ nhếch lên.

Tối hôm đó tại Mã gia, Mã phu nhân vẫn luôn dịu dàng ôn hòa bỗng nhiên cùng Mã lão gia nháo một trận long trời lở đất.

“Ông nói gì! Ông đem An An cứ như vậy đưa đi, có khác nào bán con gái hả? Ông có còn lương tâm hay không? Con bé là con gái của ông đấy!” Mã phu nhân vừa khóc vừa nói. Bà không ngờ ông ta lại nhẫn tâm tới bậc này. Chỉ vì lợi ích của Mã thị, cư nhiên lại bán con gái mình.

Mà Diệu An nãy giờ ngồi trên ghế sofa rất bình tĩnh, một chút cũng không có phản ứng gì cả. Giống như người vừa bị chính bố mình bán đi không phải là cô vậy. Chỉ là trong mắt cô ảm đạm đi vài phần.

“Tôi cũng là muốn tốt cho con bé. Capo gia tộc là đại gia tộc lớn nhất ở Italy, không những thế tiếng nói còn vang xa khắp Châu Âu. Sở gia lại là gia tộc có tiếng trong nước. Mà Capo Sở Tiêu là người sau này sẽ lên nắm quyền quản lý gia tộc Capo. Nếu con bé gả qua đó, sau này không phải sẽ trở thành phu nhân của gia tộc Capo à. Như vậy, không phải rất tốt sao. An An, con nói xem.” Mã lão gia ngồi đó nói với Mã phu nhân, rồi quay sang Diệu An.

“Ông nói thì hay lắm. Nói như ông thật sự lo lắng cho con bé vậy. Ông chẳng qua là vì quyền lực của mình mà thôi! Mã Quân! Lương tâm ông bị chó tha rồi!” Mã phu nhân hét lớn.

Mã lão gia chưa bao giờ bị mắng như vậy, ông ta thật sự tức giận, định đi lên đánh Mã phu nhân nhưng giọng nói Diệu An lúc này vang lên: “Con đồng ý!”

“Con nói gì cơ?” Mã lão gia không ngờ đứa con gái luôn chống đối mình này hôm nay lại dễ dàng chấp thuận như vậy. Ông ta còn đang nghĩ cách ép buộc Diệu An đồng ý.

“Cha, con nói, con chấp nhận cuộc hôn nhân này.” Diệu An đứng lên, thản nhiên nói.

“Bao giờ họ đến đón con?”

“An An, con điên rồi à! Đó là hạnh phúc cả đời của con đấy! Con…”

back top