Cũng may Thôn Thiên Mãng này mặc dù là yêu thú ngũ giai, nhưng tốc độ không phải là thế mạnh của nó, tuy rằng Cửu Sí Tử Điện Thứu chở hai người nhưng ở trên tốc độ vẫn chiếm ở thế thượng phong, nhưng muốn bỏ qua thì trong thời gian ngắn cũng khó có thể làm được.
Chỉ chớp mắt đã trôi qua thời gian hơn nửa ngày, con Thôn Thiên Mãng kia cũng không hiểu vì sao mà vẫn cứ đuổi theo không chịu từ bỏ, mà thể lực của Cửu Sí Tử Điện Thứ thì bắt đầu có chút không tốt, mặc dù đang liều mạng vỗ cánh nhanh như chớp, thế nhưng khoảng cách giữa hai bên vẫn đang dần dần bị rút ngắn.
"Không được! Ta không chống đỡ nổi!"
Cửu Sú Tử Điện Thứu rốt cuộc không chống đỡ nổi, bắt đầu hạ xuống phía dưới.
Diệp Trần thấy thế thì không thể không lắc đầu, hắn cũng không nghĩ tới con Thôn Thiên Mãng này dai như đỉa đói vậy mà đuổi theo tới hẳn mười mấy vạn dặm rồi mà cũng không chịu bỏ qua.
"Các ngươi ở phía trước chờ lấy ta, ta đi chiếu cố nó!"
Nói xong, Diệp Trần trực tiếp tung người nhảy lên, từ trên lưng Cửu Sí Tử Điện Thứu nhảy xuống, "Tử Quỳnh kiếm!"
Ầm ầm!
Một đạo kiếm mang màu tím dài hơn ngàn mét đột nhiên phóng lên tận trời, hung hăng chém xuống trên người con Thôn Thiên Mãng ở đằng sau kia.
"Ngao!!"
Con Thôn Thiên Mãng kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới, người phía trước thế mà lại quay đầu công kích nó, lập tức gào thét lên một tiếng, tính cả cái thân thể khổng lồ cũng bị một kiếm này của Diệp Trần chém rơi xuống trên mặt đất.
Ầm ầm!
Thân hình khổng lồ kia dài đến hơn trăm mét mạnh mẽ rơi xuống trên mặt đất, phía dưới lập tức giống như xảy ra một cơn địa chấn cỡ lớn, hơn nữa xuất hiện một cái hố sâu với bán kính mấy ngàn mét!
Tuy nhiên, Diệp Trần lại khẽ chau mày, trên mặt lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, phải biết, một kiếm vừa rồi của hắn, gần như đã sử dụng tám chín thành công lực, hơn nữa lại là đột nhiên tập kích, nếu đổi thành Cửu Sí Tử Điện Thứu thì vào lúc này sớm đã bị một kiếm của hắn chém thành hai khúc.
Thế nhưng con Thôn Thiên Mãng này lại chỉ xuất hiện một vết máu trên thân, thậm chí ngay cả vết thương nhẹ cũng không tính!
"Súc sinh này có lực phòng ngự quá cao, xem ra công kích vật lý bình thường không có hiệu quả quá lớn đối với nó!"
Mà con Thôn Thiên Mãng kia sau khi rơi xuống mặt đất thì phát ra một tiếng rống lớn, rất nhanh đã phóng lên tận trời, phần nộ gầm thét, bổ nhào về phía Diệp Trần!
"Lưu Ly Kim Thần!"
"Pháp Tướng Thiên Địa!"
Diệp Trần không có thời gian đi suy tư, quả quyết đồng thời sử xuất hai môn võ kỹ.
Oanh!
Thôn Thiên Mãng kia vọt lên không trung, thân thể đột nhiên uốn éo, cái đuôi vô cùng lớn kia giống như một cây trường tiên, hung hăng giáng xuống Diệp Trần ở phía dưới, tốc độ nhanh đến mức khó có thể tin nổi!
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, lập tức tung ra một quyền nghênh tiếp đón lấy.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang trên bầu trời, nắm đấm của Diệp Trần và cái đuôi của Thôn Thiên Mang va chạm vào nhau ở trên không trung.
Oanh!
Trong nháy mắt Diệp Trần ngã bay ra ngoài, trọn vẹn lùi tới hơn ngàn mét mới đứng vững thân hình.
Rất rõ ràng, nếu là nói về lực lượng tổng hợp, Diệp Trần là thân thể nhân loại, xa xa không phải đối thủ của con yêu thú ngũ giai trước mắt này.
Cho dù hắn hấp thu Thần Long Chi huyết, lại thấy hiểu thuật luyện thể, lực lượng vượt xa tu chân giả, thế nhưng so với Thôn Thiên Mãng có khí huyết hùng hậu mà nói cuối cùng vẫn còn có khoảng cách không nhỏ.
"Khụ khụ!"
Diệp Trần không thể không ho khan hai tiếng, trong cơ thể huyết khí quay cuồng một trận, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.
Mà lúc này Cửu Sí Tử Điện Thứu đã trốn tới hơn mười dặm, đã biến hóa thành bộ dáng của một ông lão áo tím, cùng với Bắc Sơn Vi Nhi ở bên cạnh, sắc mặt hai người đều thay đổi lớn.
Bắc Sơn Vi Nhi bỗng nhiên suy nghĩ một chút, giật giật ống tay áo của ông lão áo tím, nói:
"Cửu gia gia, thừa dịp tiểu tử này đang đánh nhau với Thôn Thiên Mãng, hay là chúng ta tranh thủ thời gian thừa cơ trốn về phía Bắc Hàn thành a?"
Không nghĩ tới, lão giả áo tím lại lắc đầu nói:
"Không được! Vi Nhi, kẻ này có thực lực sâu không lường được! Chúng ta cần phải trước tiên xác định, tiểu tử này chết ở trong tay Thôn Thiên Mãng, bằng không nếu như hắn giết trở lại Bắc Hàn thành, chúng ta có thể bị dọa diệt thành a!"
Bắc Sơn Vi Nhi nghe được điều này, lại nghĩ tới thủ đoạn của Diệp Trần trước đó thì lập tức chán nản một trận.
"Tuy nhiên..."
Cửu Sí Tử Điện Thứu lại nói tiếp:
"Thôn Thiên Mãng này chính là yêu thú ngũ giai, hoàn toàn xứng đáng là bá chủ vùng rừng rậm băng tuyết hoang dã này, chính là Hóa Thần cũng không dám tùy tiện trêu chọc, tiểu tử này tuy rằng rời đi nhưng cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra!"
Bắc Sơn Vi Nhi nghe được điều này, đôi mắt đẹp lập tức hơi sáng lên, trong lòng lại dấy lên hy vọng.
Mà cùng lúc đó, ngoài mấy trăm dặm có một chiếc phi thuyền khổng lồ mà vàng kim, dài khoảng chừng mấy ngàn mét, rộng vài trăm mét, hơn nữa quanh thân lưu chuyển huyền quang, mơ hồ còn bao hàm các loại trận pháp cấm chế.
Rất rõ ràng đây là một loại pháp bảo phi hành, mà đẳng cấp còn có chút không thấp.
Mà lúc này, trên phi thuyền một đám người đang đứng dựa vào lan can, hướng về phái Diệp Trần và Thôn Thiên Mãng giao chiến quan sát.
"Khí tức này rất rõ ràng là con Thôn Thiên Mãng, bá chủ vùng rừng rậm băng tuyết hoang dã này!"
"Giao chiến với con Thôn Thiên Mãng kia dường như là tu sĩ nhân loại?"
"Phóng nhãn toàn bộ Thiên Huyền tinh, đủ tư cách đánh một trận với con Thôn Thiên Mãng này chẳng qua cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, hơn nữa mỗi một vị đều là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở Thiên Huyền tinh chúng ta!"
...
Mọi người nghị luận một trận, một tên nam thanh niên đứng ở phía trước mọi người nhất, một mặt hưng phấn nói:
"Đại chiến như thế, trăm năm khó gặp! Chúng ta đã gặp được thì sao có thể bỏ lỡ? Lưu lại một bộ phận người trông coi Truy Phong Xuyên Vân Chu, những người khác theo ta tiến tới nhìn xem!"
Nam thanh niên kia nói xong, trực tiếp tung người nhảy lên từ trên phi thuyền nhảy ra, hướng phía Diệp Trần và Thôn Thiên Mãng giao chiến mà bay tới.
Các cao thủ còn lại thế thế vội vàng thi nhau đuổi theo.
Chỉ chốc lát, mọi người đã đi tới trên một ngụn núi cách đó mấy chục dặm, tình huống giao chiến tự nhiên cũng nhìn thấy rõ ràng hơn.
"Ta không có nhìn lầm chứ? người chiến đấu khó phân chia thắng bại với Thôn Thiên Mãng kia lại là một thiếu niên còn trẻ tuổi như vậy?"
"Chẳng lẽ người này là lão gia hỏa nào đó tinh thông thuật trú nhan sao? Trên Thiên Huyền tinh ta cũng không có nghe nói qua, có nhân vật này!"
"Có lẽ là đến từ bên ngoài tinh vực, lại hoặc là một vị cao nhân ẩn thế nào đó?"
...
Mọi người bàn luận sôi nổi, bắt đầu thi nhau suy đoán lai lịch thân phận của Diệp Trần.
"Lôi thúc, ngài thấy thế nào?"
Nam thanh niên kia ngược lại nhìn về phía một ông lão ở bên cạnh bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Những người còn lại dường như đối với ông lão này cũng có chút kính nể, thế là thi nhau ngậm miệng, hướng hắn nhìn sang.
Ông lão được gọi là "Lôi lão" kia cũng không có vội vàng mở miệng mà hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, vẻ mặt bỗng nhiên hiện lên vẻ chấn kinh, "Ồ! Kỳ lạ! Thật sự là kỳ lạ!"
Nam thanh niên kia nói:
"Lôi thúc, có phải ngài phát hiện ra cái gì hay không?"
Ông lão lại hít sâu một hơi mới nói:
"Các ngươi nhìn kỹ, khí tức kẻ này tuy rằng hùng hồn, thực lực cũng mạnh đến đáng sợ dĩ nhiên có thể đối kháng với yêu Thôn Thiên Mãng yêu thú ngũ giai, thế nhưng chỗ hắn vận chuyển chân nguyên, chỉ là lực lượng cảnh giới Kim Đan mà thôi!"
"Cái gì? Điều này sao có thể!"
Tất cả mọi người nghe được điều này thì hai mắt của tất cả đều trợn lên thật lớn.
Tu chân giả đạt tới cảnh giới khác nhau, sử dụng lực lượng chân nguyên cũng có chút khác biệt, chỉ có điều có rất ít người chú ý tới điểm này.
Nếu như một người sử dụng chân nguyên, bao hàm lực lượng Kim Đan đây cũng là mang ý nghĩa tu vi của hắn chỉ có cảnh giới Kim Đan, đây là thứ rất khó có thể làm giả.
Lấy tu vi cảnh giới Kim Đan, chống lại Thôn Thiên Mãng yêu thú ngũ giai, cái này có khả năng sao?
Mọi người nhất thời hoảng sợ nhìn nhau.
P/S: Ta thích nào...chương thứ 6 rồi nhé....Kim Phiếu mọi người ơi...
Chỉ chớp mắt đã trôi qua thời gian hơn nửa ngày, con Thôn Thiên Mãng kia cũng không hiểu vì sao mà vẫn cứ đuổi theo không chịu từ bỏ, mà thể lực của Cửu Sí Tử Điện Thứ thì bắt đầu có chút không tốt, mặc dù đang liều mạng vỗ cánh nhanh như chớp, thế nhưng khoảng cách giữa hai bên vẫn đang dần dần bị rút ngắn.
"Không được! Ta không chống đỡ nổi!"
Cửu Sú Tử Điện Thứu rốt cuộc không chống đỡ nổi, bắt đầu hạ xuống phía dưới.
Diệp Trần thấy thế thì không thể không lắc đầu, hắn cũng không nghĩ tới con Thôn Thiên Mãng này dai như đỉa đói vậy mà đuổi theo tới hẳn mười mấy vạn dặm rồi mà cũng không chịu bỏ qua.
"Các ngươi ở phía trước chờ lấy ta, ta đi chiếu cố nó!"
Nói xong, Diệp Trần trực tiếp tung người nhảy lên, từ trên lưng Cửu Sí Tử Điện Thứu nhảy xuống, "Tử Quỳnh kiếm!"
Ầm ầm!
Một đạo kiếm mang màu tím dài hơn ngàn mét đột nhiên phóng lên tận trời, hung hăng chém xuống trên người con Thôn Thiên Mãng ở đằng sau kia.
"Ngao!!"
Con Thôn Thiên Mãng kia hiển nhiên cũng không nghĩ tới, người phía trước thế mà lại quay đầu công kích nó, lập tức gào thét lên một tiếng, tính cả cái thân thể khổng lồ cũng bị một kiếm này của Diệp Trần chém rơi xuống trên mặt đất.
Ầm ầm!
Thân hình khổng lồ kia dài đến hơn trăm mét mạnh mẽ rơi xuống trên mặt đất, phía dưới lập tức giống như xảy ra một cơn địa chấn cỡ lớn, hơn nữa xuất hiện một cái hố sâu với bán kính mấy ngàn mét!
Tuy nhiên, Diệp Trần lại khẽ chau mày, trên mặt lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, phải biết, một kiếm vừa rồi của hắn, gần như đã sử dụng tám chín thành công lực, hơn nữa lại là đột nhiên tập kích, nếu đổi thành Cửu Sí Tử Điện Thứu thì vào lúc này sớm đã bị một kiếm của hắn chém thành hai khúc.
Thế nhưng con Thôn Thiên Mãng này lại chỉ xuất hiện một vết máu trên thân, thậm chí ngay cả vết thương nhẹ cũng không tính!
"Súc sinh này có lực phòng ngự quá cao, xem ra công kích vật lý bình thường không có hiệu quả quá lớn đối với nó!"
Mà con Thôn Thiên Mãng kia sau khi rơi xuống mặt đất thì phát ra một tiếng rống lớn, rất nhanh đã phóng lên tận trời, phần nộ gầm thét, bổ nhào về phía Diệp Trần!
"Lưu Ly Kim Thần!"
"Pháp Tướng Thiên Địa!"
Diệp Trần không có thời gian đi suy tư, quả quyết đồng thời sử xuất hai môn võ kỹ.
Oanh!
Thôn Thiên Mãng kia vọt lên không trung, thân thể đột nhiên uốn éo, cái đuôi vô cùng lớn kia giống như một cây trường tiên, hung hăng giáng xuống Diệp Trần ở phía dưới, tốc độ nhanh đến mức khó có thể tin nổi!
"Hừ!"
Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, lập tức tung ra một quyền nghênh tiếp đón lấy.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vang trên bầu trời, nắm đấm của Diệp Trần và cái đuôi của Thôn Thiên Mang va chạm vào nhau ở trên không trung.
Oanh!
Trong nháy mắt Diệp Trần ngã bay ra ngoài, trọn vẹn lùi tới hơn ngàn mét mới đứng vững thân hình.
Rất rõ ràng, nếu là nói về lực lượng tổng hợp, Diệp Trần là thân thể nhân loại, xa xa không phải đối thủ của con yêu thú ngũ giai trước mắt này.
Cho dù hắn hấp thu Thần Long Chi huyết, lại thấy hiểu thuật luyện thể, lực lượng vượt xa tu chân giả, thế nhưng so với Thôn Thiên Mãng có khí huyết hùng hậu mà nói cuối cùng vẫn còn có khoảng cách không nhỏ.
"Khụ khụ!"
Diệp Trần không thể không ho khan hai tiếng, trong cơ thể huyết khí quay cuồng một trận, suýt chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi.
Mà lúc này Cửu Sí Tử Điện Thứu đã trốn tới hơn mười dặm, đã biến hóa thành bộ dáng của một ông lão áo tím, cùng với Bắc Sơn Vi Nhi ở bên cạnh, sắc mặt hai người đều thay đổi lớn.
Bắc Sơn Vi Nhi bỗng nhiên suy nghĩ một chút, giật giật ống tay áo của ông lão áo tím, nói:
"Cửu gia gia, thừa dịp tiểu tử này đang đánh nhau với Thôn Thiên Mãng, hay là chúng ta tranh thủ thời gian thừa cơ trốn về phía Bắc Hàn thành a?"
Không nghĩ tới, lão giả áo tím lại lắc đầu nói:
"Không được! Vi Nhi, kẻ này có thực lực sâu không lường được! Chúng ta cần phải trước tiên xác định, tiểu tử này chết ở trong tay Thôn Thiên Mãng, bằng không nếu như hắn giết trở lại Bắc Hàn thành, chúng ta có thể bị dọa diệt thành a!"
Bắc Sơn Vi Nhi nghe được điều này, lại nghĩ tới thủ đoạn của Diệp Trần trước đó thì lập tức chán nản một trận.
"Tuy nhiên..."
Cửu Sí Tử Điện Thứu lại nói tiếp:
"Thôn Thiên Mãng này chính là yêu thú ngũ giai, hoàn toàn xứng đáng là bá chủ vùng rừng rậm băng tuyết hoang dã này, chính là Hóa Thần cũng không dám tùy tiện trêu chọc, tiểu tử này tuy rằng rời đi nhưng cũng chưa chắc có thể toàn thân trở ra!"
Bắc Sơn Vi Nhi nghe được điều này, đôi mắt đẹp lập tức hơi sáng lên, trong lòng lại dấy lên hy vọng.
Mà cùng lúc đó, ngoài mấy trăm dặm có một chiếc phi thuyền khổng lồ mà vàng kim, dài khoảng chừng mấy ngàn mét, rộng vài trăm mét, hơn nữa quanh thân lưu chuyển huyền quang, mơ hồ còn bao hàm các loại trận pháp cấm chế.
Rất rõ ràng đây là một loại pháp bảo phi hành, mà đẳng cấp còn có chút không thấp.
Mà lúc này, trên phi thuyền một đám người đang đứng dựa vào lan can, hướng về phái Diệp Trần và Thôn Thiên Mãng giao chiến quan sát.
"Khí tức này rất rõ ràng là con Thôn Thiên Mãng, bá chủ vùng rừng rậm băng tuyết hoang dã này!"
"Giao chiến với con Thôn Thiên Mãng kia dường như là tu sĩ nhân loại?"
"Phóng nhãn toàn bộ Thiên Huyền tinh, đủ tư cách đánh một trận với con Thôn Thiên Mãng này chẳng qua cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, hơn nữa mỗi một vị đều là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở Thiên Huyền tinh chúng ta!"
...
Mọi người nghị luận một trận, một tên nam thanh niên đứng ở phía trước mọi người nhất, một mặt hưng phấn nói:
"Đại chiến như thế, trăm năm khó gặp! Chúng ta đã gặp được thì sao có thể bỏ lỡ? Lưu lại một bộ phận người trông coi Truy Phong Xuyên Vân Chu, những người khác theo ta tiến tới nhìn xem!"
Nam thanh niên kia nói xong, trực tiếp tung người nhảy lên từ trên phi thuyền nhảy ra, hướng phía Diệp Trần và Thôn Thiên Mãng giao chiến mà bay tới.
Các cao thủ còn lại thế thế vội vàng thi nhau đuổi theo.
Chỉ chốc lát, mọi người đã đi tới trên một ngụn núi cách đó mấy chục dặm, tình huống giao chiến tự nhiên cũng nhìn thấy rõ ràng hơn.
"Ta không có nhìn lầm chứ? người chiến đấu khó phân chia thắng bại với Thôn Thiên Mãng kia lại là một thiếu niên còn trẻ tuổi như vậy?"
"Chẳng lẽ người này là lão gia hỏa nào đó tinh thông thuật trú nhan sao? Trên Thiên Huyền tinh ta cũng không có nghe nói qua, có nhân vật này!"
"Có lẽ là đến từ bên ngoài tinh vực, lại hoặc là một vị cao nhân ẩn thế nào đó?"
...
Mọi người bàn luận sôi nổi, bắt đầu thi nhau suy đoán lai lịch thân phận của Diệp Trần.
"Lôi thúc, ngài thấy thế nào?"
Nam thanh niên kia ngược lại nhìn về phía một ông lão ở bên cạnh bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Những người còn lại dường như đối với ông lão này cũng có chút kính nể, thế là thi nhau ngậm miệng, hướng hắn nhìn sang.
Ông lão được gọi là "Lôi lão" kia cũng không có vội vàng mở miệng mà hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Trần một lát, vẻ mặt bỗng nhiên hiện lên vẻ chấn kinh, "Ồ! Kỳ lạ! Thật sự là kỳ lạ!"
Nam thanh niên kia nói:
"Lôi thúc, có phải ngài phát hiện ra cái gì hay không?"
Ông lão lại hít sâu một hơi mới nói:
"Các ngươi nhìn kỹ, khí tức kẻ này tuy rằng hùng hồn, thực lực cũng mạnh đến đáng sợ dĩ nhiên có thể đối kháng với yêu Thôn Thiên Mãng yêu thú ngũ giai, thế nhưng chỗ hắn vận chuyển chân nguyên, chỉ là lực lượng cảnh giới Kim Đan mà thôi!"
"Cái gì? Điều này sao có thể!"
Tất cả mọi người nghe được điều này thì hai mắt của tất cả đều trợn lên thật lớn.
Tu chân giả đạt tới cảnh giới khác nhau, sử dụng lực lượng chân nguyên cũng có chút khác biệt, chỉ có điều có rất ít người chú ý tới điểm này.
Nếu như một người sử dụng chân nguyên, bao hàm lực lượng Kim Đan đây cũng là mang ý nghĩa tu vi của hắn chỉ có cảnh giới Kim Đan, đây là thứ rất khó có thể làm giả.
Lấy tu vi cảnh giới Kim Đan, chống lại Thôn Thiên Mãng yêu thú ngũ giai, cái này có khả năng sao?
Mọi người nhất thời hoảng sợ nhìn nhau.
P/S: Ta thích nào...chương thứ 6 rồi nhé....Kim Phiếu mọi người ơi...