Ông lão quái vật dường như hiểu rõ ý nghĩ của Diệp Trần, mỉm cười nói:
"Ta đoán trong lòng ngươi chắc chắn đang nghĩ, ta làm sao lại biết chuyện sau khi độ kiếp đúng hay không?"
"Đó là bởi vì chủ nhân của ta chính là trong số cực ít người từ ức vạn năm đến nay của Tu Chân giới độ kiếp thành công!"
Nói đến đây, ông lão quái vật có chút dừng lại, lại nói tiếp:
Về phần tôn hiệu của chủ nhân nhà ta, nói ra ngươi cũng chưa chắc biết, hắn chính là Hạo Thiên đại đế ở trăm vạn năm trước đã từng thống nhất Tu Chân giới!
"Hạo Thiên đại đế?"
Hai mắt Diệp Trần lập tức trừng một cái, hắn thật đúng là biết! Ở trong lịch sử của Tu Chân giới, người độ kiếp thành công dĩ nhiên là không nhiều, thế nhưng có vô số kỷ nguyên hạ xuống, thế nhưng tích lũy cũng không ít.
Thế nhưng là ở trước khi độ kiếp có thể nhất thống toàn bộ Tu Chân giới, thì cũng chỉ có được rải rác mấy người mà thôi.
Mà ở trong đó, người cuối cùng thống nhất toàn bộ Tu Chân giới chính là vị Hạo Thiên đại đến ở trăm vạn năm trước này!
Cho nên ở kiếp trước, Diệp Trần ngược lại là được nghe rất nhiều chuyện nói về một đời của vị đại đế này cho nên tự nhiên cũng nhớ rõ.
"Tiền bối, vị Hạo Tiên đại đế và Hạo Thiên giới mà ngươi nói, lại có quan hệ gì?"
Diệp Trần nhịn không được mở miệng hỏi, xưng hô cũng đã thay đổi trở thành tiền bố, thái độ cung kính hơn rất nhiều so với trước đó.
Ông lão quái vật này đã là tôi tớ của Hạo Thiên đại đế, vô luận là nói về thực lực hay còn là tư cách và sự từng trải đều có thể khiến Diệp Trần xưng hô một tiếng tiền bối.
Ông lão quái vật mỉm cười, "Cuối cùng thì ngươi cũng hỏi vấn đề này! Thật ra thì, Hạo Thiên giới này là do Hạo Thiên đại đế chủ nhân của ta ở sau khi độ kiếp thành công khai sáng một phương vũ trụ!"
Oanh!
Ông lão quái vật vừa mới thốt ra lời kia, Diệp Trần lập tức có chút choáng váng, "Chỗ Trái Đất của hắn kia, lại là một phương vũ trụ do Hạo Thiên đại đế sáng tạo!"
Tuy nhiên, sau khi Diệp Trần kinh ngạc qua đi, chợt lại phát hiện vấn đề, "Cái này không đúng! Tiền bối, phương vũ trụ kia của ta thế nhưng là đã có lịch sử hơn một trăm triệu năm lịch sử mà Hạo Thiên đại đế cùng lắm là nhân vật trăm vạn năm trước đó, sao lại thế..."
Không đợi Diệp Trần nói xong, ông lão quái vật khoát tay áo, nói:
"Thời gian chẳng qua là một cái đơn vị để tính toán, đối với người sáng tạo mà nói, thời gian là không có bất kỳ ý nghĩa gì, hơn nữa, thời gian của Hạo Thiên giới cùng với thời gian bên trong Tu Chân giới tự nhiên cũng không thể cùng cấp..."
Sau khi nghe ông lão giải thích một phen, Diệp Trần cái hiểu cái không, hắn không hiểu nhiều đối với Thời Gian Pháp Tắc, ngộ tính ở phương diện này cũng so ra kém Hi Nguyệt.
Ông lão quái vật lại nói tiếp:
"Lúc trước, chủ nhân ta sau khi thành tựu Hỗn Độn Tiên Thể, tự biết ở Tu Chân giới không còn bao lâu nữa, thế là ở bên trong Hỗn Độn thế giới khai sáng Hạo Thiên giới, đồng thời ở giữa Tu Chân giới và Hạo Thiên giới cưỡng ép mở ra một cái lối đi!"
"Kể từ đó, người nhà chủ nhân, bằng hữu còn có những người như chúng ta liền có thể thông qua Hạo Thiên giới tiếp tục ở lại với chủ nhân đi khấp mọi nơi..."
Nghe đến đó, Diệp Trần sớm đã kinh hãi nói không nên lời.
Chính cái vũ trụ mà mình ở, lại là nơi mà vị Hạo Thiên đại đế kia sáng tạo!
Không hổ là một đời đại đế có thể nhất thống toàn bộ Tu Chân giới, thủ đoạn như thế, ngay cả hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được, sau đó thì lại mừng rỡ không thôi, "Nói ra như vậy, tiền bối hẳn phải biết trở về Trái...Hạo Thiên giới như thế nào?"
Không nghĩ tới, ông lão quái vật kia lại lắc đầu nói:
"Vốn là có thể! Đáng tiếc ở mười vạn năm trước, chủ nhân nhà ta đột nhiên bị mất tích ở bên trong Hỗn Độn thế giới, Hạo Thiên giới trở thành giới vô chủ, không có chủ nhân duy trì, Hạo Thiên giới không cách nào hấp thu chất dinh dưỡng từ bên trong Hỗn Độn thế giới và con đường giữa Hạo Thiên giới với Tu Chân giới cũng bắt đầu bị phong bế dần dần..."
"Hơn nữa về sau, Linh khí ở bên trong Hạo Thiên giới càng ngày càng mỏng manh, ta cùng những cường giả khác, tất cả đành phải lui trở về Tu Chân giới, chỉ để lại một số người có tu vi yếu kém ở lại đóng giữ."
"Sau đó lại qua mấy ngàn năm, con đường ở giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới đã hoàn toàn bị ngăn, bây giờ ngay cả ta cũng không tìm thấy lối đi vào!"
"Mà lúc trước các cường giả cùng với ta trở về Tu Chân giới, ngã xuống thì ngã xuống mà mất tích thì mất tích, ta đi khắp toàn bộ Tu Chân giới cũng không thể ìm được lối vào tiến vào Hạo Thiên giới..."
Sau khi nghe xong lời nói này của ông lão, Diệp Trần lập tức thất vọng một trận, "Chẳng lẽ thật không có cách nào trở về sao?"
Lão giả nói:
"Đương nhiên là có! Hơn nữa biện pháp này khả năng còn phỉa dưa vào ngươi để hoàn thành!"
Diệp Trần lập tức càng choáng váng, "Lời này của Tiền bối là có ý gì?"
Ông lão một mặt trịnh trọng nói:
"Trên người của ngươi có lạc ấn của chủ nhân nhà ta, chính là truyền nhân mà lão nhân gia ông ta nhận định là truyền nhân!"
"Nếu như ngươi có thể hoàn toàn kế thừa truyền thừa của chủ nhân nhà ta, thì có khả năng chưởng khống Hạo Thiên giới một lần nữa!"
"Đến lúc đó, ngươi chẳng những có thể mở ra thông đạo giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới một lần nữa, còn sẽ kế thừa toàn bộ Hạo Thiên giới, trở thành chúa tể mới của Hạo Thiên giới, thậm chí tương lai tiến vào Hỗn Độn thế giới báo thù cho chủ nhân của ta!"
Diệp Trần nghe được điều này, mặt mũi lập tức đầy vẻ kinh hãi, "Ý của tiền bối là, Hạo Thiên đại đế chết rồi? Ngài ấy không phải đã thành tựu Hỗn Độn Tiên thể, bất tử bất diệt rồi sao?"
Ông lão cười đau thương một tiếng, "Bất tử bất diệt? Trên đời này nào có ai chân chính bất tử bất diệt? Chính là một phương vũ trụ cuối cùng cũng có phần cuối!"
"Huống chi, ta từng nghe chủ nhân nhắc qua, ở bên trong Hỗn Độn thế giới kia có rất nhiều tồn tại còn cường đại hơn rất nhiều so với chủ nhân nhà ta, còn có một số Hỗn Độn dị thú, chuyên môn săn giết tu chân giả độ kiếp thành công, chủ nhân nhà ta đã mất tích mười vạn năm, rất có khả năng đã..."
Ông lão nói đến đây, nước mắt đã ngập tràn, vẻ mặt tỏ ra rất buồn.
Diệp Trần thì trong lòng thổn thức không thôi, cũng không tiện tiếp tục hỏi nhiều, vì vậy nói:
"Vậy phải như thế nào mới có thể kế thừa truyền thừa của Hạo Thiên đại đế? Như thế nào trở thành chúa tể của Hạo Thiên giới? Còn xin tiền bối dạy ta!"
Diệp Trần từng hứa hẹn với người nhà của mình khoảng mười năm, là bất kể như thế nào cũng phải trở về Trái Đất, cơ hội này hắn tự nhiên không thể bỏ qua.
Ông lão lau lau nước mắt trên khóe mắt, bên trong đôi mắt lộ ra một vẻ tán thành, nói:
"Được! Bản đế thích loại người thẳng thắn như ngươi!"
"Tuy nhiên muốn kế thừa truyền thừa của chủ nhân nhà ta, cũng không phải là một chuyện dễ dàng!"
Ông lão nói đến đây thì dừng lại một chút, "Tiểu tử, ngươi đã từng nghe nói về Mê La Tinh Hải chưa?"
Lông mày Diệp Trần nhíu lại, lập tức nhẹ gật đầu, nói:
"Biết một chút! Mê La Tinh Hải là một trong thập đại tuyệt địa của Tu Chân giới, nghe nói bên trong chém giết lẫn nhau rất nhiều, hung hiểm vô cùng, coi như Độ Kiếp Tiên Đế tiến vào bên trong cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng!"
Ông lão nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức đôi mắt già nua khẽ híp một cái, "Ngươi biết cũng rất nhiều đi! Tuyệt không giống như vừa mới tiến vào Tu Chân giới!"
Diệp Trần trong lòng máy động, cũng lập tức ý thức được, biểu hiện của chính mình có chút quá mức.
Tuy nhiên cũng may, ông lão cũng không có truy cứu vấn đề này, tiếp tục mở miệng nói:
"Để ta nói cho ngươi biết đi! Thật ra thì Mê La Tinh Hải này là một cái hậu chiêu mà chủ nhân nhà ta lưu ở Tu Chân giới, mà truyền thừa của hắn, thì cất giữ trong vùng biển tầng thứ chín của Tinh Hải!"
"Đáng tiếc là, từ mấy trăm vạn năm đến nay, nhưng xưa nay không có người có thể tiến vào vùng biển tầng thứ chín của Tinh Hải."
"Cho nên bây giờ, ngươi còn dám không?"
P/S: Ta thích nào...chương 3...Kim Phiếu để có động lực dịch nào....
"Ta đoán trong lòng ngươi chắc chắn đang nghĩ, ta làm sao lại biết chuyện sau khi độ kiếp đúng hay không?"
"Đó là bởi vì chủ nhân của ta chính là trong số cực ít người từ ức vạn năm đến nay của Tu Chân giới độ kiếp thành công!"
Nói đến đây, ông lão quái vật có chút dừng lại, lại nói tiếp:
Về phần tôn hiệu của chủ nhân nhà ta, nói ra ngươi cũng chưa chắc biết, hắn chính là Hạo Thiên đại đế ở trăm vạn năm trước đã từng thống nhất Tu Chân giới!
"Hạo Thiên đại đế?"
Hai mắt Diệp Trần lập tức trừng một cái, hắn thật đúng là biết! Ở trong lịch sử của Tu Chân giới, người độ kiếp thành công dĩ nhiên là không nhiều, thế nhưng có vô số kỷ nguyên hạ xuống, thế nhưng tích lũy cũng không ít.
Thế nhưng là ở trước khi độ kiếp có thể nhất thống toàn bộ Tu Chân giới, thì cũng chỉ có được rải rác mấy người mà thôi.
Mà ở trong đó, người cuối cùng thống nhất toàn bộ Tu Chân giới chính là vị Hạo Thiên đại đến ở trăm vạn năm trước này!
Cho nên ở kiếp trước, Diệp Trần ngược lại là được nghe rất nhiều chuyện nói về một đời của vị đại đế này cho nên tự nhiên cũng nhớ rõ.
"Tiền bối, vị Hạo Tiên đại đế và Hạo Thiên giới mà ngươi nói, lại có quan hệ gì?"
Diệp Trần nhịn không được mở miệng hỏi, xưng hô cũng đã thay đổi trở thành tiền bố, thái độ cung kính hơn rất nhiều so với trước đó.
Ông lão quái vật này đã là tôi tớ của Hạo Thiên đại đế, vô luận là nói về thực lực hay còn là tư cách và sự từng trải đều có thể khiến Diệp Trần xưng hô một tiếng tiền bối.
Ông lão quái vật mỉm cười, "Cuối cùng thì ngươi cũng hỏi vấn đề này! Thật ra thì, Hạo Thiên giới này là do Hạo Thiên đại đế chủ nhân của ta ở sau khi độ kiếp thành công khai sáng một phương vũ trụ!"
Oanh!
Ông lão quái vật vừa mới thốt ra lời kia, Diệp Trần lập tức có chút choáng váng, "Chỗ Trái Đất của hắn kia, lại là một phương vũ trụ do Hạo Thiên đại đế sáng tạo!"
Tuy nhiên, sau khi Diệp Trần kinh ngạc qua đi, chợt lại phát hiện vấn đề, "Cái này không đúng! Tiền bối, phương vũ trụ kia của ta thế nhưng là đã có lịch sử hơn một trăm triệu năm lịch sử mà Hạo Thiên đại đế cùng lắm là nhân vật trăm vạn năm trước đó, sao lại thế..."
Không đợi Diệp Trần nói xong, ông lão quái vật khoát tay áo, nói:
"Thời gian chẳng qua là một cái đơn vị để tính toán, đối với người sáng tạo mà nói, thời gian là không có bất kỳ ý nghĩa gì, hơn nữa, thời gian của Hạo Thiên giới cùng với thời gian bên trong Tu Chân giới tự nhiên cũng không thể cùng cấp..."
Sau khi nghe ông lão giải thích một phen, Diệp Trần cái hiểu cái không, hắn không hiểu nhiều đối với Thời Gian Pháp Tắc, ngộ tính ở phương diện này cũng so ra kém Hi Nguyệt.
Ông lão quái vật lại nói tiếp:
"Lúc trước, chủ nhân ta sau khi thành tựu Hỗn Độn Tiên Thể, tự biết ở Tu Chân giới không còn bao lâu nữa, thế là ở bên trong Hỗn Độn thế giới khai sáng Hạo Thiên giới, đồng thời ở giữa Tu Chân giới và Hạo Thiên giới cưỡng ép mở ra một cái lối đi!"
"Kể từ đó, người nhà chủ nhân, bằng hữu còn có những người như chúng ta liền có thể thông qua Hạo Thiên giới tiếp tục ở lại với chủ nhân đi khấp mọi nơi..."
Nghe đến đó, Diệp Trần sớm đã kinh hãi nói không nên lời.
Chính cái vũ trụ mà mình ở, lại là nơi mà vị Hạo Thiên đại đế kia sáng tạo!
Không hổ là một đời đại đế có thể nhất thống toàn bộ Tu Chân giới, thủ đoạn như thế, ngay cả hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng được, sau đó thì lại mừng rỡ không thôi, "Nói ra như vậy, tiền bối hẳn phải biết trở về Trái...Hạo Thiên giới như thế nào?"
Không nghĩ tới, ông lão quái vật kia lại lắc đầu nói:
"Vốn là có thể! Đáng tiếc ở mười vạn năm trước, chủ nhân nhà ta đột nhiên bị mất tích ở bên trong Hỗn Độn thế giới, Hạo Thiên giới trở thành giới vô chủ, không có chủ nhân duy trì, Hạo Thiên giới không cách nào hấp thu chất dinh dưỡng từ bên trong Hỗn Độn thế giới và con đường giữa Hạo Thiên giới với Tu Chân giới cũng bắt đầu bị phong bế dần dần..."
"Hơn nữa về sau, Linh khí ở bên trong Hạo Thiên giới càng ngày càng mỏng manh, ta cùng những cường giả khác, tất cả đành phải lui trở về Tu Chân giới, chỉ để lại một số người có tu vi yếu kém ở lại đóng giữ."
"Sau đó lại qua mấy ngàn năm, con đường ở giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới đã hoàn toàn bị ngăn, bây giờ ngay cả ta cũng không tìm thấy lối đi vào!"
"Mà lúc trước các cường giả cùng với ta trở về Tu Chân giới, ngã xuống thì ngã xuống mà mất tích thì mất tích, ta đi khắp toàn bộ Tu Chân giới cũng không thể ìm được lối vào tiến vào Hạo Thiên giới..."
Sau khi nghe xong lời nói này của ông lão, Diệp Trần lập tức thất vọng một trận, "Chẳng lẽ thật không có cách nào trở về sao?"
Lão giả nói:
"Đương nhiên là có! Hơn nữa biện pháp này khả năng còn phỉa dưa vào ngươi để hoàn thành!"
Diệp Trần lập tức càng choáng váng, "Lời này của Tiền bối là có ý gì?"
Ông lão một mặt trịnh trọng nói:
"Trên người của ngươi có lạc ấn của chủ nhân nhà ta, chính là truyền nhân mà lão nhân gia ông ta nhận định là truyền nhân!"
"Nếu như ngươi có thể hoàn toàn kế thừa truyền thừa của chủ nhân nhà ta, thì có khả năng chưởng khống Hạo Thiên giới một lần nữa!"
"Đến lúc đó, ngươi chẳng những có thể mở ra thông đạo giữa Hạo Thiên giới và Tu Chân giới một lần nữa, còn sẽ kế thừa toàn bộ Hạo Thiên giới, trở thành chúa tể mới của Hạo Thiên giới, thậm chí tương lai tiến vào Hỗn Độn thế giới báo thù cho chủ nhân của ta!"
Diệp Trần nghe được điều này, mặt mũi lập tức đầy vẻ kinh hãi, "Ý của tiền bối là, Hạo Thiên đại đế chết rồi? Ngài ấy không phải đã thành tựu Hỗn Độn Tiên thể, bất tử bất diệt rồi sao?"
Ông lão cười đau thương một tiếng, "Bất tử bất diệt? Trên đời này nào có ai chân chính bất tử bất diệt? Chính là một phương vũ trụ cuối cùng cũng có phần cuối!"
"Huống chi, ta từng nghe chủ nhân nhắc qua, ở bên trong Hỗn Độn thế giới kia có rất nhiều tồn tại còn cường đại hơn rất nhiều so với chủ nhân nhà ta, còn có một số Hỗn Độn dị thú, chuyên môn săn giết tu chân giả độ kiếp thành công, chủ nhân nhà ta đã mất tích mười vạn năm, rất có khả năng đã..."
Ông lão nói đến đây, nước mắt đã ngập tràn, vẻ mặt tỏ ra rất buồn.
Diệp Trần thì trong lòng thổn thức không thôi, cũng không tiện tiếp tục hỏi nhiều, vì vậy nói:
"Vậy phải như thế nào mới có thể kế thừa truyền thừa của Hạo Thiên đại đế? Như thế nào trở thành chúa tể của Hạo Thiên giới? Còn xin tiền bối dạy ta!"
Diệp Trần từng hứa hẹn với người nhà của mình khoảng mười năm, là bất kể như thế nào cũng phải trở về Trái Đất, cơ hội này hắn tự nhiên không thể bỏ qua.
Ông lão lau lau nước mắt trên khóe mắt, bên trong đôi mắt lộ ra một vẻ tán thành, nói:
"Được! Bản đế thích loại người thẳng thắn như ngươi!"
"Tuy nhiên muốn kế thừa truyền thừa của chủ nhân nhà ta, cũng không phải là một chuyện dễ dàng!"
Ông lão nói đến đây thì dừng lại một chút, "Tiểu tử, ngươi đã từng nghe nói về Mê La Tinh Hải chưa?"
Lông mày Diệp Trần nhíu lại, lập tức nhẹ gật đầu, nói:
"Biết một chút! Mê La Tinh Hải là một trong thập đại tuyệt địa của Tu Chân giới, nghe nói bên trong chém giết lẫn nhau rất nhiều, hung hiểm vô cùng, coi như Độ Kiếp Tiên Đế tiến vào bên trong cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng!"
Ông lão nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức đôi mắt già nua khẽ híp một cái, "Ngươi biết cũng rất nhiều đi! Tuyệt không giống như vừa mới tiến vào Tu Chân giới!"
Diệp Trần trong lòng máy động, cũng lập tức ý thức được, biểu hiện của chính mình có chút quá mức.
Tuy nhiên cũng may, ông lão cũng không có truy cứu vấn đề này, tiếp tục mở miệng nói:
"Để ta nói cho ngươi biết đi! Thật ra thì Mê La Tinh Hải này là một cái hậu chiêu mà chủ nhân nhà ta lưu ở Tu Chân giới, mà truyền thừa của hắn, thì cất giữ trong vùng biển tầng thứ chín của Tinh Hải!"
"Đáng tiếc là, từ mấy trăm vạn năm đến nay, nhưng xưa nay không có người có thể tiến vào vùng biển tầng thứ chín của Tinh Hải."
"Cho nên bây giờ, ngươi còn dám không?"
P/S: Ta thích nào...chương 3...Kim Phiếu để có động lực dịch nào....