Không đợi Hi Nguyệt mở miệng, Diệp Trần chủ động tiến lên một bước, chắp tay nói:
"Vãn bối Diệp Trần, là bằng hữu của Hi Nguyệt, bái kiến Quỳnh tông chủ!"
Đối với Quỳnh Bích Lạc sư phụ của Hi Nguyệt thì Diệp Trần thật ra cũng không thích, thậm chí có chút ghét.
Kiếp trước, người này vẫn luôn rất kiên quyết phản đối mối quan hệ giữa mình và Hi Nguyệt, thậm chí có mấy lần nếu không phải Hi Nguyệt cầu tình cho chính mình thì bà này suýt chút nữa thì giết mình!
Tuy nhiên, mặc dù Diệp Trần rất không thích nữ nhân này nhưng bà ta và Hi Nguyệt có tình như mẹ con, cũng coi như tương đương với mẹ vợ của Diệp Trần.
Cho dù là hướng về phía thể diện của Hi Nguyệt, Diệp Trần cũng sẽ không vạch mặt với bà ta, nên làm ra bề ngoài thì cũng vẫn phải làm.
"Bằng hữu Hi Nguyệt?"
Ánh mắt Quỳnh Bích Lạc nhìn lướt qua Diệp Trần rồi lại lướt qua nhìn Hi Nguyệt, lấy ánh mắt cay độc tự nhiê có thể mơ hồ nhìn ra, mập mờ giữa hai người, lông mày lập tức nhíu chặt hơn, thậm chí hiện ra sắc mặt giận dữ!
Hi Nguyệt nhìn thấy sư phụ của mình dường như có dấu hiệu nổi giận thì vội vàng đi lên trước giữ chặt cánh tay của Quỳnh Bích Lạc, nói:
"Sư phụ, trước đó chặng đường từ chân núi Thiên Kiếp cho tới đây nếu không phải Diệp Trần giúp chúng ta dụ yêu thú thất giai đi thì Lạc Hà tông chúng ta chỉ sợ phải toàn quân bị diệt a!"
Quỳnh Bích Lạc nghe được điều này thì quả nhiên lực chú ý được di chuyển:
"Ngươi nói là các ngươi gặp được con yêu thú thất giai?"
Hi Nguyệt vội vàng nhân cơ hội này kể lại rõ ràng chuyện xảy ra trước đó.
Sau khi Quỳnh Bích Lạc nghe Hi Nguyệt kể lại xong thì hai mắt không thể không nhìn kỹ Diệp Trần hơn, phát hiện tu vi của hắn chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một, trên mặt hiện ra vẻ nghi hoặc:
"Quả nhiên là ngươi dẫn Hỗn Thế Ma Viên kia ra?"
Diệp Trần một mặt bình thản nhẹ gật đầu, nói:
"Vãn bối cũng là may mắn mà thôi!"
Quỳnh Bích Lạc mặc dù hiếu kỳ, Diệp Trần làm sao có thể chạy thoát khỏi sự truy đuổi của yêu thú thất giai, nhưng lần đầu gặp mặt mà hỏi nhiều cũng không tốt, thế là khoát tay áo, nói:
"Được rồi! Đã là bằng hữu của Hi Nguyệt vậy thì tiến ra đằng sau tìm một chỗ ngồi xuống đi!"
Chẳng mấy chốc, bốn người Diệp Trần, Hi Nguyệt, Dư Thương Ngô và Đan Đồng đi vào bên trong trận doanh của Lạc Hà tông.
Còn về phần Hạc Phi kia thì đi đến bên cạnh Quỳnh Bích Lạc, thấp giọng nói ra những gì đó, hơn nữa còn thỉnh thoảng hướng phía sau nhìn về phía Diệp Trần, ánh mắt hiện ra vẻ ghen ghét nồng đậm.
Không cần nghĩ chắc chắn là thằng trẻ trâu này đang nói xấu Diệp Trần!
Quả nhiên, Quỳnh Bích Lạc sau nghi nghe Hạc Phi mách lẻo xong thì trên mặt hiện ra vẻ giận dữ, bỗng nhiên xoay đầu lại gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần ở phía sau, trầm giọng nói:
"Diệp công tử, ta muốn nói chuyện riêng với ngươi!"
Quỳnh Bích Lạc nói ra lời này thì căn bản không cho Diệp Trần cơ hội cự tuyệt, trực tiếp vung tay áo dài lên:
Xoạt!
Không gian xung quanh bỗng có một làn sóng dao động.
Ngay sau đó, Diệp Trần phát hiện chính mình giống như đột nhiên tiến vào bên trong một không gian riêng biệt, xung quanh trước mắt chỉ còn lại một mình Quỳnh Bích Lạc.
Diệp Trần cũng không có kinh ngạc, biết đây là thủ đoạn thần thông mà Quỳnh Bích Lạc thi triển ra, trực tiếp kéo thần niệm của hai người vào bên trong một cái không gian riêng biệt, chắc là có chuyện muốn nói riêng với hắn.
"Tiểu tử! Ta không cần biết ngươi là ai, nhưng ngươi không xứng với Hi Nguyệt, mời sau này ngươi giữ khoảng cách với nàng!!"
Quỳnh Bích Lạc rất trực tiếp, không có một chút ý tứ nào hết.
Diệp Trần sớm đã chuẩn bị tâm lý, cho nên một chút kinh ngạc cũng không có, cười nhạt một tiếng, nói:
"Xứng hay không xứng thì ngươi nói cũng không tính!"
"Ừm?"
Quỳnh Bích Lạc hiển nhiên không có nghĩ đến, đối mặt với uy áp và thủ đoạn thần thông của chính mình, Diệp Trần thế mà còn có thể giữ được sự bình tĩnh thì lập tức rất là ngoài ý muốn.
Tuy nhiên, thần niệm của nàng hơi quét qua trên người Diệp Trần thì phát hiện tu vi của hắn vẫn chỉ là Hóa Thần tầng một thì lập tức hiện ra vẻ khinh thường, nói:
"Tiểu tử! Có tự tin là chuyện tốt! Nhưng tự tin quá mức vậy chính là điên cuồng!"
"Ngươi cũng đã biết vị hôn phu của Hi Nguyệt là ai chưa? Hắn nhưng là thiên tài đệ nhất Kình Thương tông, Tuyệt Vô Địch!"
Diệp Trần cười lạnh:
"Thì tính sao?"
Quỳnh Bích Lạc vốn cho rằng mình nói ra cái tên Tuyệt Vô Địch, đối phương sẽ khiếp sợ, sẽ biết sợ mà chủ động rút lui nhưng lại không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà còn có thể giữ được bình tĩnh, đôi mắt đẹp không thể không hơi trừng một cái:
"Như thế nào? Chỉ sợ ngươi căn bản không biết, Tuyệt Vô Địch là tồn tại dạng gì a? Hắn nhưng là nhân vật thiên tài kiệt xuất nhất từ ngàn năm trước cho tới nay của Kình Thương tông, là người có lực cạnh tranh đứng top đầu bảng Thiên Kiêu!"
"Ngươi cảm thấy, giữa ngươi và hắn, Bổn tông chủ chọn ngươi sao?"
Diệp Trần tuy rằng sớm đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng nghe được điều này thì trong lòng cũng không thể không dâng lên mấy phần tức giận, lạnh lùng nói:
"Quỳnh tông chủ chọn ta hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, Hi Nguyệt lựa chọn ta, vậy là đủ!"
"Ngươi! Nói! Cái! Gì!"
Quỳnh Bích Lạc nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức giận không kìm nén được, khí thế của Hợp Đạo Tiên Quân trên người cũng lập tức dâng lên.
"Ta là sư phụ của nàng ta, hôn sự của nàng, chỉ có thể do ta làm chủ!"
Diệp Trần không hè bị lay động chút nào:
"Quỳnh tông chủ, ngươi vì địa vị của tông môn các ngươi, không tiếc hy sinh hạnh phúc của Hi Nguyệt, ngươi nhưng có từng nghĩ tới, nàng ta có nguyện ý sắp đặt này hay không chưa vậy?"
"Nàng ta coi ngươi là người thân yêu nhất của nàng ta, ngươi nhưng từng đặt mình vào hoàn cảnh của nàng mà nghĩ cho nàng chưa?"
"Ta..."
Quỳnh Bích Lạc bị Diệp Trần chất vấn một trận thì lập tức im lặng một lúc, cuối cùng thì hừ lạnh một tiếng nói:
"Mặc cho ngươi hoa ngôn xảo ngữ cũng đừng hòng thay đổi được quyết định của Bổn tông chủ!"
"Tuổi tác của Hi Nguyệt còn nhỏ, không biết hiểm ác thế gian, ngươi đừng tưởng rằng dùng lời ngon ngọt mà dỗ được nàng thì bổn tông chủ không có cách nào đối phó ngươi!"
"Sau khi cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu này kết thúc, nếu như ngươi còn dám dây dưa Hi Nguyệt thì đứng trách bổn tông chủ đối với ngươi không khách khí! Hừ!"
Sau khi nói xong lời này:
Răng rắc!
Không gian xung quanh vỡ vụn ra, thần niệm của Diệp Trần cũng trở về trong thực tại.
Hi Nguyệt thấy thế thì lập tức thấp giọng hỏi:
"Sư phụ ta vừa rồi nói gì với ngươi?"
Diệp Trần mỉm cười:
"Không có gì, chúng ta nói chuyện rất vui vẻ!"
"Thật?"
Hi Nguyệt rõ ràng không tin, còn muốn tiếp tục truy vấn.
Đúng lúc này:
"Ha ha ha!"
Kèm theo mấy tiếng cười sảng khoái vang lên, một đoàn người hướng phương hướng Lạc Hà tông đi tới.
Người dẫn đầu kia bỗng nhiên chính là Tôn trưởng lão của Kình Thương tông trước đó ở trong thành dưới chân núi có xảy ra quan hệ mâu thuẫn với Diệp Trần!
Tuyệt Vô Địch và mấy người Lăng Hiêu cũng theo ở phía sau, hơn mười tên thiên tài của Kình Thương tông vậy mà toàn bộ đều đã tới đỉnh núi, không một người nào bị đào thải!
Vẻn vẹn ở một điểm này cũng có thể nhìn ra sự chênh lệch giữa Lạc Hà tông và Kình Thương tông.
Quỳnh Bích Lạc nhìn thấy Tôn trưởng lão đi tới thì lập tức bước nhanh nghênh đón tiếp lấy:
"Tôn trưởng lão!"
"Quỳnh tông chủ!"
Sau khi hai người nói chuyện được một lúc, Tôn trưởng lão bỗng nhiên nói:
"Quỳnh tông chủ, về chuyện thông gia giữa hai đại tông môn chúng ta thì một đám cao tầng của Kình Thương tông ta toàn bộ đã bỏ phiếu thông qua, hay là sau khi cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu lần này kết thúc thì chúng ta liền bắt đầu bàn về chuyện này, không biết ý của Quỳnh tông chủ như thế nào?"
Ầm!
Tôn trưởng lão vừa nói ra lời này thì các thế lực ở xung quanh lập tức xì xào bàn tán.
Kình Thương tông đứng hàng bát đại tiên môn, ở Tu Chân giới có địa vị hết sức quan trọng, bây giờ đột nhiên tuyên bố muốn thông gia với Lạc Hà tông, tin tức này không thua gì một quả bom năng ký, tuyệt đối là chuyện lớn của toàn bộ Tu Chân giới.
Những môn phái vốn muốn kéo Lạc Hà tông ra khỏi nhóm mười ba đại thế lực thì lập tức đều hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
P/S: Ta thích nào...chương 1
"Vãn bối Diệp Trần, là bằng hữu của Hi Nguyệt, bái kiến Quỳnh tông chủ!"
Đối với Quỳnh Bích Lạc sư phụ của Hi Nguyệt thì Diệp Trần thật ra cũng không thích, thậm chí có chút ghét.
Kiếp trước, người này vẫn luôn rất kiên quyết phản đối mối quan hệ giữa mình và Hi Nguyệt, thậm chí có mấy lần nếu không phải Hi Nguyệt cầu tình cho chính mình thì bà này suýt chút nữa thì giết mình!
Tuy nhiên, mặc dù Diệp Trần rất không thích nữ nhân này nhưng bà ta và Hi Nguyệt có tình như mẹ con, cũng coi như tương đương với mẹ vợ của Diệp Trần.
Cho dù là hướng về phía thể diện của Hi Nguyệt, Diệp Trần cũng sẽ không vạch mặt với bà ta, nên làm ra bề ngoài thì cũng vẫn phải làm.
"Bằng hữu Hi Nguyệt?"
Ánh mắt Quỳnh Bích Lạc nhìn lướt qua Diệp Trần rồi lại lướt qua nhìn Hi Nguyệt, lấy ánh mắt cay độc tự nhiê có thể mơ hồ nhìn ra, mập mờ giữa hai người, lông mày lập tức nhíu chặt hơn, thậm chí hiện ra sắc mặt giận dữ!
Hi Nguyệt nhìn thấy sư phụ của mình dường như có dấu hiệu nổi giận thì vội vàng đi lên trước giữ chặt cánh tay của Quỳnh Bích Lạc, nói:
"Sư phụ, trước đó chặng đường từ chân núi Thiên Kiếp cho tới đây nếu không phải Diệp Trần giúp chúng ta dụ yêu thú thất giai đi thì Lạc Hà tông chúng ta chỉ sợ phải toàn quân bị diệt a!"
Quỳnh Bích Lạc nghe được điều này thì quả nhiên lực chú ý được di chuyển:
"Ngươi nói là các ngươi gặp được con yêu thú thất giai?"
Hi Nguyệt vội vàng nhân cơ hội này kể lại rõ ràng chuyện xảy ra trước đó.
Sau khi Quỳnh Bích Lạc nghe Hi Nguyệt kể lại xong thì hai mắt không thể không nhìn kỹ Diệp Trần hơn, phát hiện tu vi của hắn chỉ có cảnh giới Hóa Thần tầng một, trên mặt hiện ra vẻ nghi hoặc:
"Quả nhiên là ngươi dẫn Hỗn Thế Ma Viên kia ra?"
Diệp Trần một mặt bình thản nhẹ gật đầu, nói:
"Vãn bối cũng là may mắn mà thôi!"
Quỳnh Bích Lạc mặc dù hiếu kỳ, Diệp Trần làm sao có thể chạy thoát khỏi sự truy đuổi của yêu thú thất giai, nhưng lần đầu gặp mặt mà hỏi nhiều cũng không tốt, thế là khoát tay áo, nói:
"Được rồi! Đã là bằng hữu của Hi Nguyệt vậy thì tiến ra đằng sau tìm một chỗ ngồi xuống đi!"
Chẳng mấy chốc, bốn người Diệp Trần, Hi Nguyệt, Dư Thương Ngô và Đan Đồng đi vào bên trong trận doanh của Lạc Hà tông.
Còn về phần Hạc Phi kia thì đi đến bên cạnh Quỳnh Bích Lạc, thấp giọng nói ra những gì đó, hơn nữa còn thỉnh thoảng hướng phía sau nhìn về phía Diệp Trần, ánh mắt hiện ra vẻ ghen ghét nồng đậm.
Không cần nghĩ chắc chắn là thằng trẻ trâu này đang nói xấu Diệp Trần!
Quả nhiên, Quỳnh Bích Lạc sau nghi nghe Hạc Phi mách lẻo xong thì trên mặt hiện ra vẻ giận dữ, bỗng nhiên xoay đầu lại gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần ở phía sau, trầm giọng nói:
"Diệp công tử, ta muốn nói chuyện riêng với ngươi!"
Quỳnh Bích Lạc nói ra lời này thì căn bản không cho Diệp Trần cơ hội cự tuyệt, trực tiếp vung tay áo dài lên:
Xoạt!
Không gian xung quanh bỗng có một làn sóng dao động.
Ngay sau đó, Diệp Trần phát hiện chính mình giống như đột nhiên tiến vào bên trong một không gian riêng biệt, xung quanh trước mắt chỉ còn lại một mình Quỳnh Bích Lạc.
Diệp Trần cũng không có kinh ngạc, biết đây là thủ đoạn thần thông mà Quỳnh Bích Lạc thi triển ra, trực tiếp kéo thần niệm của hai người vào bên trong một cái không gian riêng biệt, chắc là có chuyện muốn nói riêng với hắn.
"Tiểu tử! Ta không cần biết ngươi là ai, nhưng ngươi không xứng với Hi Nguyệt, mời sau này ngươi giữ khoảng cách với nàng!!"
Quỳnh Bích Lạc rất trực tiếp, không có một chút ý tứ nào hết.
Diệp Trần sớm đã chuẩn bị tâm lý, cho nên một chút kinh ngạc cũng không có, cười nhạt một tiếng, nói:
"Xứng hay không xứng thì ngươi nói cũng không tính!"
"Ừm?"
Quỳnh Bích Lạc hiển nhiên không có nghĩ đến, đối mặt với uy áp và thủ đoạn thần thông của chính mình, Diệp Trần thế mà còn có thể giữ được sự bình tĩnh thì lập tức rất là ngoài ý muốn.
Tuy nhiên, thần niệm của nàng hơi quét qua trên người Diệp Trần thì phát hiện tu vi của hắn vẫn chỉ là Hóa Thần tầng một thì lập tức hiện ra vẻ khinh thường, nói:
"Tiểu tử! Có tự tin là chuyện tốt! Nhưng tự tin quá mức vậy chính là điên cuồng!"
"Ngươi cũng đã biết vị hôn phu của Hi Nguyệt là ai chưa? Hắn nhưng là thiên tài đệ nhất Kình Thương tông, Tuyệt Vô Địch!"
Diệp Trần cười lạnh:
"Thì tính sao?"
Quỳnh Bích Lạc vốn cho rằng mình nói ra cái tên Tuyệt Vô Địch, đối phương sẽ khiếp sợ, sẽ biết sợ mà chủ động rút lui nhưng lại không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà còn có thể giữ được bình tĩnh, đôi mắt đẹp không thể không hơi trừng một cái:
"Như thế nào? Chỉ sợ ngươi căn bản không biết, Tuyệt Vô Địch là tồn tại dạng gì a? Hắn nhưng là nhân vật thiên tài kiệt xuất nhất từ ngàn năm trước cho tới nay của Kình Thương tông, là người có lực cạnh tranh đứng top đầu bảng Thiên Kiêu!"
"Ngươi cảm thấy, giữa ngươi và hắn, Bổn tông chủ chọn ngươi sao?"
Diệp Trần tuy rằng sớm đã có tâm lý chuẩn bị, nhưng nghe được điều này thì trong lòng cũng không thể không dâng lên mấy phần tức giận, lạnh lùng nói:
"Quỳnh tông chủ chọn ta hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, Hi Nguyệt lựa chọn ta, vậy là đủ!"
"Ngươi! Nói! Cái! Gì!"
Quỳnh Bích Lạc nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức giận không kìm nén được, khí thế của Hợp Đạo Tiên Quân trên người cũng lập tức dâng lên.
"Ta là sư phụ của nàng ta, hôn sự của nàng, chỉ có thể do ta làm chủ!"
Diệp Trần không hè bị lay động chút nào:
"Quỳnh tông chủ, ngươi vì địa vị của tông môn các ngươi, không tiếc hy sinh hạnh phúc của Hi Nguyệt, ngươi nhưng có từng nghĩ tới, nàng ta có nguyện ý sắp đặt này hay không chưa vậy?"
"Nàng ta coi ngươi là người thân yêu nhất của nàng ta, ngươi nhưng từng đặt mình vào hoàn cảnh của nàng mà nghĩ cho nàng chưa?"
"Ta..."
Quỳnh Bích Lạc bị Diệp Trần chất vấn một trận thì lập tức im lặng một lúc, cuối cùng thì hừ lạnh một tiếng nói:
"Mặc cho ngươi hoa ngôn xảo ngữ cũng đừng hòng thay đổi được quyết định của Bổn tông chủ!"
"Tuổi tác của Hi Nguyệt còn nhỏ, không biết hiểm ác thế gian, ngươi đừng tưởng rằng dùng lời ngon ngọt mà dỗ được nàng thì bổn tông chủ không có cách nào đối phó ngươi!"
"Sau khi cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu này kết thúc, nếu như ngươi còn dám dây dưa Hi Nguyệt thì đứng trách bổn tông chủ đối với ngươi không khách khí! Hừ!"
Sau khi nói xong lời này:
Răng rắc!
Không gian xung quanh vỡ vụn ra, thần niệm của Diệp Trần cũng trở về trong thực tại.
Hi Nguyệt thấy thế thì lập tức thấp giọng hỏi:
"Sư phụ ta vừa rồi nói gì với ngươi?"
Diệp Trần mỉm cười:
"Không có gì, chúng ta nói chuyện rất vui vẻ!"
"Thật?"
Hi Nguyệt rõ ràng không tin, còn muốn tiếp tục truy vấn.
Đúng lúc này:
"Ha ha ha!"
Kèm theo mấy tiếng cười sảng khoái vang lên, một đoàn người hướng phương hướng Lạc Hà tông đi tới.
Người dẫn đầu kia bỗng nhiên chính là Tôn trưởng lão của Kình Thương tông trước đó ở trong thành dưới chân núi có xảy ra quan hệ mâu thuẫn với Diệp Trần!
Tuyệt Vô Địch và mấy người Lăng Hiêu cũng theo ở phía sau, hơn mười tên thiên tài của Kình Thương tông vậy mà toàn bộ đều đã tới đỉnh núi, không một người nào bị đào thải!
Vẻn vẹn ở một điểm này cũng có thể nhìn ra sự chênh lệch giữa Lạc Hà tông và Kình Thương tông.
Quỳnh Bích Lạc nhìn thấy Tôn trưởng lão đi tới thì lập tức bước nhanh nghênh đón tiếp lấy:
"Tôn trưởng lão!"
"Quỳnh tông chủ!"
Sau khi hai người nói chuyện được một lúc, Tôn trưởng lão bỗng nhiên nói:
"Quỳnh tông chủ, về chuyện thông gia giữa hai đại tông môn chúng ta thì một đám cao tầng của Kình Thương tông ta toàn bộ đã bỏ phiếu thông qua, hay là sau khi cuộc chiến Bách Niên Thiên Kiêu lần này kết thúc thì chúng ta liền bắt đầu bàn về chuyện này, không biết ý của Quỳnh tông chủ như thế nào?"
Ầm!
Tôn trưởng lão vừa nói ra lời này thì các thế lực ở xung quanh lập tức xì xào bàn tán.
Kình Thương tông đứng hàng bát đại tiên môn, ở Tu Chân giới có địa vị hết sức quan trọng, bây giờ đột nhiên tuyên bố muốn thông gia với Lạc Hà tông, tin tức này không thua gì một quả bom năng ký, tuyệt đối là chuyện lớn của toàn bộ Tu Chân giới.
Những môn phái vốn muốn kéo Lạc Hà tông ra khỏi nhóm mười ba đại thế lực thì lập tức đều hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.
P/S: Ta thích nào...chương 1