Trùng sinh sủng vợ hàng ngày

Chương 15: Thi Đại Học Xong

Chương 15: Thi Đại Học Xong
Edit: Nha Đam
Beta: Thanh Thanh
~~~
Kiếp trước, sau khi Hạ Đằng chết thì video này mới được công bố.
Vì vậy, ở đâu ra có nhiều người chính trực như vậy. Lần này chỉ là do Từ Lãng đưa tiền, cho nên đối phương mới đưa ra thôi.
Khi video được công bố, mọi người đều á khẩu không trả lời được, đặc biệt là các fan của Mạc Nhan.
Nếu như hình tượng của Mạc Nhan là một cô gái thẳng thắn với tính cách nóng nảy thì khả năng là phản ứng cũng sẽ không lớn đến mức như vậy, dù sao thì nhân thiết mà Mạc Nhan gây dựng vẫn luôn là hình tượng của một nữ thần dịu dàng và ân cần.
Giờ nhìn người phụ nữ với bộ mặt dữ tợn cùng chiếc mũi hếch lên trời trong video, có lẽ các fan là người thất vọng nhất.
Fan mới đã dẫm lại.
Phía bên kia, những người qua đường đã bình tĩnh lại với những người qua đường mới gia nhập cũng bắt đầu cảm thấy đau lòng cho Hạ Đằng.
Nói đến cùng, Hạ Đằng cũng chỉ là một cô gái chưa tốt nghiệp cấp 3.
Đặc biệt là trong giai đoạn nhạy cảm trước kỳ thi đại học như vậy, các fan của Mạc Nhan từng người một lại nguyền rủa cô trượt kỳ thi đại học này.
Lúc cô xóa từng cái Weibo đi chắc là đã khổ sở rất nhiều.
Cũng chưa từng đi giải thích với mọi người, nhất định là cô biết rằng giải thích thì sẽ bị mắng càng thảm hại hơn.
Cho nên thoả hiệp xóa Weibo.
Những người qua đường bắt đầu chúc Hạ Đằng thi vào đại học thuận lợi, và tất nhiên không ít người đã quay ra mắng Mạc Nhan.
Từ Lãng nhìn những thay đổi trên mạng, sau đó lại nhìn Hạ Đằng đang an tĩnh học bài.
Mạc Nhan nhanh chóng đăng Weibo xin lỗi, chuyện này coi như kết thúc.
Không thể nghi ngờ, bộ phim này với Hạ Đằng là người hưởng lợi lớn nhất. Nhiều người đã đi đến rạp chiếu phim xem bộ phim có nữ chính ghen ghét kỹ thuật diễn của nữ số 3 này.
Sau khi xem xong, điều đầu tiên là vào Weibo của Mạc Nhan châm biếm cô ta một chút, sau đó đăng Weibo mãnh liệt đề cử bộ phim này, cũng nhấn mạnh khen ngợi kỹ năng diễn xuất của Hạ Đằng. Cuối cùng, lại đăng Weibo gửi lời chúc Hạ Đằng thi đại học thuận lợi.
Cô gái này mới có 18 tuổi thôi nhưng dường như cô được sinh ra là để làm diễn viên vậy.
Đây là bình luận nhiều nhất trên Weibo của Hạ Đằng.
Từ Lãng trả lại điện thoại cho Hạ Đằng, nói với Hạ Đằng: “Cậu nhìn No.1 Hotsearch trên Weibo đi.”
Hạ Đằng click mở hotsearch thì thấy vị trí đầu tiên là “Chúc Hạ Đằng thi đại học thuận lợi.”
Sau khi bấm vào, tất cả những gì cô thấy đều là lời khen ngợi, sau đó là chúc phúc cho Hạ Đằng, một số còn nói trọng điểm của kỳ thi là gì.
Hạ Đằng chớp chớp mắt: “Cậu mua Hotsearch cho tớ à?”
“…” Từ Lãng nói một lần chuyện đã xảy ra theo trình tự cho Hạ Đằng.
Hạ Đằng nghe vậy sửng sốt một chút, cuối cùng kết luận: “Cậu thật lợi hại!”
“Cậu đăng Weibo nói với họ rằng cậu không sao đi.”
“Được!” Hạ Đằng ngoan ngoãn bắt đầu biên tập Weibo.
“Cảm ơn lời chúc phúc của mọi người, tôi không sao. Tôi sẽ tiếp tục cập nhật Weibo sau khi thi đại học xong.”
Phía dưới đều là: “Không được đâu, tôi muốn ngắm thiếu nữ xinh đẹp mỗi ngày!”
“Sau này tôi sẽ đổi tên thành Hạ Đằng hôm nay đăng Weibo sao?”
“Đều do bà cô Mạc kia!”
…………
Hạ Đằng nhìn thoáng qua, sau đó để điện thoại xuống, tiếp tục kiểm tra sơ sót.
Cô muốn học cùng một trường với Từ Lãng.
Hôm qua khi tan học, hoa khôi ở lớp bên cạnh tỏ tình với Từ Lãng.
Hạ Đằng đặc biệt đi tra xét thành tích của hoa khôi này, cô ta nhất định không thể vượt qua kỳ thi, chớ nói chi là thi vào cùng trường với Từ Lãng.
Cô mới không thèm quan tâm đâu!
Nửa đêm rồi Từ Lãng phát hiện Hạ Đằng vẫn đang đọc sách.
Lúc này đã hơn một giờ rồi.
Từ Lãng nhíu mày: “Hạ Đằng?”
Hạ Đằng hăng hái xoay người: “Ừ.”
“Đi ngủ đi.” Từ Lãng tự hỏi có phải việc trên Weibo kích thích đến cô hay không, bước tới bàn học: “Đừng để ý những điều mà những người đó nói.”
Hạ Đằng nghi ngờ nhìn anh: “Ai cơ?”
Trong tâm trí cô đều là vị hoa khôi mặc một chiếc váy trắng đỏ mặt tỏ tình với Từ Lãng, nào nhớ tới chuyện trên Weibo chứ.
Từ Lãng hơi kinh ngạc, ấy vậy mà không phải là chuyện Weibo.
“Vậy cậu chỉ là không ngủ được nên mới muốn học à?”
“Ừm, tớ muốn học cùng một trường với cậu.” Hạ Đằng nói.
Từ Lãng hơi kinh ngạc: “Điểm bây giờ của cậu cũng đã được rồi. Chờ đến kỳ thi đại học, chỉ cần ổn định phát huy thì không thành vấn đề. Không cần thức khuya thế này.”
Hạ Đằng im lặng một lúc, sau đó nhẹ giọng hỏi: “Cậu cảm thấy Lý Phỉ Nhã như thế nào?”
Cô không biết tại sao mình lại ma xui quỷ khiến hỏi ra câu này, rõ ràng là trước đó hai người đang thảo luận về việc học và kỳ thi đại học.
Nhưng cô không nhịn được, ánh mắt của Hạ Đằng khóa chặt trên mặt Từ Lãng, vì sợ rằng ở đó sẽ xuất hiện thứ gì đó tương tự như vui mừng.
Ngay khi trái tim của cô đã nhấc đến cổ họng thì thấy đối phương nhíu nhíu mày: “Đấy là ai?”
Trong nháy mắt Hạ Đằng cảm thấy mình giống như được bao trùm trong niềm vui thích!
Sau khi ho hai tiếng thì đã hơi khống chế được cảm xúc của mình, cô nói: “Không là ai cả, tớ tùy tiện hỏi một chút thôi.”
Sau đó ngoan ngoãn nghe lời trở lại phòng đi ngủ.
Nằm trên giường, Hạ Đằng hưng phấn đến mức không ngủ được.
Thật tuyệt, Từ Lãng không có ấn tượng gì về nữ sinh kia cả.
Khả năng chịu đựng áp lực của Hạ Đằng rất tốt, mấy ngày trước khi thi đại học, cô vẫn ăn ngon ngủ tốt.
Tổng điểm ba môn của cô là hơn 600 điểm, rất gần với mục tiêu.
Vì trường thi chính là trường học của mình nên cảm thấy nó cũng không khác nhiều so với các kỳ thi thông thường.
Thi xong cảm thấy tinh thần thoải mái!
Sau khi thi xong Hạ Đằng lập tức đăng Weibo “Hahaha, Hồ Hán Tam tôi đã trở lại rồi đây*!”
*Hồ Hán Tam tôi đã trở lại rồi đây: Hồ Hán Tam, nam, là một nhân vật tiêu cực trong bộ phim cách mạng kinh điển “The Shining Red Star”, một kẻ chuyên bắt nạt địa chủ, và là thủ lĩnh của Nhóm Trở về Nhà. Khi nhắc đến Hồ Hán Ta,, người ta nghĩ ngay đến câu nói kinh điển của ông ta”I Hu Hansan is back again.”
Lúc này, vừa vặn nhận được một tin nhắn riêng.
“Xin chào Hạ Đằng, tôi là Lâm Sách, đạo diễn dưới trướng của Công ty Điện ảnh Tương Phùng. Gần đây chúng tôi có một dự án phim điện ảnh, vai nữ chính rất phù hợp với bạn. Cho nên tôi muốn hỏi bạn một chút rằng bạn có hứng thú không?”
“[Hình ảnh]”
“[Hình ảnh]”
Hình ảnh là bản thảo của kịch bản phim.
Hạ Đằng cảm thấy tên đạo diễn này có chút quen thuộc, click vào thì phát hiện anh ta còn có nhiều người hâm mộ hơn mình.
Là đạo diễn vừa mới đưa ra một bộ phim điện ảnh có doanh thu phòng vé cao và điểm số cao ngất ngưởng.
Hạ Đằng căn bản không đọc kịch bản, tỏ vẻ, vất vả lắm mới thi đại học xong, bắt đầu làm việc thôi! Kiếm tiền!
Đồng ý với đối phương là mình sẽ đến thử vai, sau đó mới bắt đầu xem phim.
Đây là một bộ phim điện ảnh trả thù đẫm nước mắt.
Nói về sự vĩ đại của tình mẹ con.
Ừm, Hạ Đằng không diễn vai người con, ý đạo diễn là định để cô đóng vai người mẹ.
Hạ Đằng: “…” Rốt cuộc thì mọi người có hiểu lầm gì về tuổi của cô à?
Tên phim là “Người mẹ”.
Sau khi nhận được tin con gái mình bị trầm cảm và tự tử ở trường, bà mẹ đơn thân kiên quyết tin rằng con gái mình không có khả năng tự tử, tin chắc rằng con gái mình đã bị giết hại, nhất định phải điều tra rõ ràng chân tướng.
Bất kể là báo cáo khám nghiệm tử thi hay những khẩu cung của người khác mà cảnh sát thu thập đều chứng minh là tự sát.
Bà mẹ đơn thân bỏ việc, đi thu thập đủ loại manh mối.
Hạ Đằng một hơi xem đến kết cuối cùng, thật sự là … quá bất ngờ!
Logic của bà mẹ này quả thực là treo cảnh sát lên đánh, thậm chí là cuối cùng báo thù, đen tối mà thoải mái!
Cô có thể không để ý đến tuổi tác! Nhận nhận nhận! Cô muốn đóng vai này!
Hết chương 15!

back top