Muốn luyện một viên Sinh Cốt đan cần tới ba mươi loại linh thảo, tất cả đều được Du Tiểu Mặc ném vào trong.
Hôm nay lúc luyện đan hắn đã có thể làm một lúc hai việc, còn linh thảo thì có thể đồng thời rèn luyện hơn mười cây cũng là chuyện bình thường.
Nhưng hành động này lại làm cho các vị đạo sư và trưởng lão vốn đang chú ý tới hắn cũng phải kinh ngạc, tuổi như vậy, mà có thể bình tĩnh bỏ hết tất cả linh thảo vào trong lô đỉnh, tuy không biết hắn đang luyện đan gì, nhưng sự quyết đoán này không tầm thường chút nào, bảo sao Đoàn Kỳ Thiên lại phá lời thề để thu hắn làm đồ đệ.
Dù đã để linh thảo vào trong, nhưng Du Tiểu Mặc vẫn chưa bắt tay vào làm ngay.
Từ sau khi hắn học được ở chỗ lão đầu về cách dùng tinh thần điều kiển sức mạnh linh hồn để luyện đan, hắn vẫn chưa luyện lại linh đan bằng tay bao giờ, bây giờ cũng không cần luyện tập nữa.
Dưới sự khống chế của hắn, ba mươi cây linh thảo dần dần hòa tan thành từng đám chất lỏng đủ màu sắc, với sự rèn luyện của sức mạnh linh hồn, từng chút từng chút tạp chất rơi ra khỏi chất lỏng kia, vì là linh thảo thượng phẩm, cho nên lần rèn luyện đầu tiên không lọc được bao nhiêu tạp chất.
Số lần hắn có thể rèn luyện linh thảo cấp sáu thượng phẩm không nhiều, cũng chỉ là bốn lần như cấp năm mà thôi.
Bởi vì số lượng linh thảo đang được rèn luyện khá nhiều, cho nên Du Tiểu Mặc cẩn thận hơn bình thường một chút, do đó cũng tốn thêm một ít thời gian, sau khi rèn luyện xong bốn lần, thời gian chỉ mới qua một canh giờ, nếu là bình thường, chắc hắn chỉ cần tốn nửa canh giờ mà thôi.
Du Tiểu Mặc nhìn chằm chằm vào đám chất lỏng linh thảo trong lô đỉnh, ba mươi loại chất lỏng đang yên lặng nằm lơ lửng trong lô đỉnh, hắn ngẩng đầu nhìn thời gian còn thừa lại trong đồng hồ cát, chỉ còn có hai canh giờ nữa mà thôi.
Thời gian không gian cũng không ngắn, đối với việc luyện một viên Sinh Cốt đan thì là vừa vặn, bởi vì trình tự dung hợp của Sinh Cốt đan nhiều hơn Tử Vân đan tới hai mươi mốt bước.
Nghĩ vậy, Du Tiểu Mặc lập tức ngưng tụ hết những dòng sức mạnh linh hồn đang chia thành những sợi tơ mỏng lại một chỗ, nhìn từng đám từng đám chất lỏng linh thảo được bao bọc bên trong sức mạnh linh hồn, Du Tiểu Mặc hít lâu một hơi, tập trung tinh thần chuẩn bị luyện đan.
Hội trường vốn huyên náo từ khi cuộc thi bắt đầu, nhưng bây giờ đã hoàn toàn chìm vào yên lặng, ngẫu nhiên chỉ nghe được những tiếng ‘xì xì’ vang lên từ trong lô đỉnh của các thí sinh, thời gian vẫn chưa qua một nửa, nhưng đã có nhiều người thất bại ở giai đoạn rèn luyện.
Bên kia, ngay một góc trái đằng trước Du Tiểu Mặc, cách mấy người, Đằng Tử Tâm đang dùng sắc mặt căng thẳng nhìn linh thảo bên trong lô đỉnh.
Nàng bỏ ra gần một nửa thời gian mới có thể rèn luyện xong tất cả chỗ linh thảo này, nhưng nàng không có lòng lắm ở bước dung luyện, bởi vì đẳng cấp của linh đan cao hơn thực lực của nàng, và chất lượng của linh thảo nữa.
Do dự một hồi, bàn tay vốn đặt ở trước lô đỉnh của Đằng Tử Tâm lật lên, một vật xuất hiện trên lòng bàn tay nàng, nếu như Du Tiểu Mặc mà có nhìn thấy, thì nhất định sẽ nhận ra vật này, bởi vì nó chính là non nửa bình linh thủy của hắn.
Công hiệu của linh thủy thì chắc tất cả mọi đan sư đều biết, chỉ cần bỏ vài giọt linh thủy vào trong lúc luyện đan, thì có thể nâng tỉ lệ thành công lên tới 100% và nâng chất lượng lên một chút, ngoài ra, thì có thể dùng linh thủy để bổ sung sức mạnh linh hồn nếu không đủ.
Nghĩ đến những tác dụng của linh thủy, Đằng Tử Tâm cắn răng một cái, cuối cùng vẫn yên lặng nhỏ năm giọt vào, số lượng này không ít, nhưng nàng hơi chột dạ nhìn thoáng qua Du Tiểu Mặc.
Không nên trách nàng hèn hạ, bọn họ vốn là kẻ thù, chỉ cần có thể thắng, thì có dùng bất cứ thủ đoạn nào nàng cũng sẽ làm, hơn nữa nói không chừng trên người Du Tiểu Mặc còn có linh thủy, cho nên nàng tuyệt đối không thể thua Du Tiểu Mặc trước mặt tất cả mọi người được.
Linh thủy đúng là một thứ rất tốt, nhưng Đằng Tử Tâm không hề biết.
Lúc Du Tiểu Mặc luyện đan chưa bao giờ cho thêm linh thủy vào lô đỉnh, hắn chỉ uống linh thủy nếu cần thiết.
Ví dụ như luyện chế một số lượng linh đan rất lớn, lúc ấy Du Tiểu Mặc sẽ cần phải luyện đan tiên tục, thường thì khi ấy hắn sẽ dùng linh thủy để bổ sung, mà thời điểm không cần luyện chế quá nhiều, Du Tiểu Mặc sẽ để sức mạnh linh hồn từ từ khôi phục lại.
Linh thủy vừa vào lô đỉnh, linh khí xung quanh lô đỉnh đột nhiên chấn động kịch liệt, đại khái là cứ duy trì như vậy trong tầm mười giây, do những người xung quanh đều đang chăm chú luyện đan, cho nên không mấy ai để ý tới.
Nhưng loại tình huồng này sao có thể tránh khỏi ánh mắt một số người dưới khán đài.
Ở khu thí sinh, Lăng Tiêu vốn đang lười biếng nhìn Du Tiểu Mặc luyện đan, ánh mặt đột nhiên trở nên ác liệt, phảng phất như có một lưỡi đao sắc bén đang bắn xuyên qua Đằng Tử Tâm chăm chú luyện đan đằng kia, tròng mắt đen lóe lên hai ngọn lửa màu tím, nhưng chỉ trong chốc lát lại lặng yên biến mất không tiếng động.
Khi đồng hồ cát chỉ còn lại một phần mười, trên đài đã có người lục tục đem linh đan luyện chế thành công ra, mùi thơm của linh đan nồng nặc không ngừng bay khỏi lô đỉnh tràn ra khắp nơi, chỉ một lát sau đã khiến toàn bộ hội trường đều tràn ngập một mùi thuốc.
Du Tiểu Mặc nhìn linh đan đã dần dần thành hình bên trong lô đỉnh, giơ tay lên lau mồ hôi đang túa ra trên trán.
Quả nhiên nằm trong dự liệu của hắn, tuy bây giờ hắn là một đan sư cấp sáu hạ phẩm, nhưng dùng năng lực của linh hồn hắn đã có thể luyện chế ra được linh đan thượng phẩm.
Nhưng bây giờ không phải là lúc chủ quan, Sinh Cốt đan bên trong lô đỉnh đã đến giai đoạn cuối cùng, nếu như thả lòng tại thời khắc này chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Du Tiểu Mặc hít sâu một hơi, bắt đầu giai đoạn ngưng đan cuối cùng.
Bên kia, nhờ có sự trợ giúp của linh thủy, nên tốc độ của Đằng Tử Tâm cũng sấp sỉ với Du Tiểu Mặc.
Về phần Đồng Việt Húc, thực lực của y là do miễn cưỡng mới lên cấp, cho nên y chỉ có thể luyện linh đan cấp sáu hạ phẩm, tốc độ nhanh hơn bọn họ một chút, sau một phút, linh đan của Đồng Việt Húc rốt cục cũng ra lò.
Mặc dù hơi miễn cưỡng, nhưng chất lượng linh đan không tệ, là một viên linh đan thượng phẩm, đương nhiên, với tình hình của Đồng gia, muốn lấy linh thảo thượng phẩm là một chuyện quá dễ dàng.
Cảnh tượng này làm những đạo sư và trưởng lão đang quan sát Đồng Việt Húc cũng gật đầu hài lòng, tuy thiên phú của Đồng Việt Húc không sánh nổi với Du Tiểu Mặc và Đằng Tử Tâm, nhưng Đồng Việt Húc là một người có thể chịu cực khổ lại biết cố gắng, có thể thu hắn làm đồ đệ cũng là một chuyện may mắn.
Lúc mọi người ở đây đang thán phục nhìn Đồng Việt Húc, thì bên kia đột nhiên vang lên một âm thanh kêu khẽ.
Mọi người nhìn theo tiếng kêu, rõ ràng là Đằng Tử Tâm, âm thanh nghiêm túc của nàng vừa rơi xuống, một mùi thuốc cực đậm đột nhiên bay lên khỏi lô đỉnh, mùi thuốc này thậm chí còn át hết mùi thuốc của những người còn lại.
Sắc mặt của các đạo sư đồng loạt thay đổi, “Đây là linh đan cấp sáu trung phẩm?”
Với thực lực là cấp sáu hạ phẩm đỉnh phong của Đằng Tử Tâm, có thể luyện ra một viên linh đan cấp sáu trung phẩm đã không thể gọi là bình thường, ngay cả bọn họ cũng khó mà khiêu chiến vượt cấp được.
Chỉ là họ không biết, linh đan cấp sáu trung phẩm của Đằng Tử Tâm thực tế chỉ là hạ phẩm, có điều nhờ sự trợ giúp của linh thủy nên mới nâng cao cấp bậc lên thành trung phẩm, tuy việc này ít xảy ra, nhưng không phải là không được.
“Sợ là không chỉ có thế này thôi đâu, chỉ trong một cuộc thi, mà nàng lại dùng tới linh thảo thượng phẩm, xem ra Đằng Tử Tâm thật sự rất muốn chiến thắng Du Tiểu Mặc.” Một đạo sư sợ hãi than thở, ánh mắt cũng đồng thời nhìn về phía Du Tiểu Mặc.
Nghe vậy, các đạo sư và trưởng lão cũng nhìn sang phía Du Tiểu Mặc, người nọ mang theo nét mặt bình tĩnh, dường như không hề bị Đằng Tử Tâm làm ảnh hưởng, tính cách không tệ, cũng không biết hắn có thể luyện được linh đan có đẳng cấp cao hơn Đằng Tử Tâm hay không.
Đang nghĩ ngợi, như thể đáp lại câu hỏi của họ, lô đỉnh của Du Tiểu Mặc rốt cục cũng có động tĩnh.
Một mùi thuốc còn nồng nặc hơn cả linh đan của Đằng Tử Tâm tỏa ra từ trong lô đỉnh, thậm chí còn mang theo chút chấn động nhè nhẹ.
Bởi vì lúc trước Du Tiểu Mặc luyện đan còn chẳng phát ra một chút sức mạnh linh hồn nào, cho nên tất cả mọi người không thể đoán nổi đẳng cấp của viên linh đan mà hắn đang luyện, nhưng bây giờ, dường như những người có mặt ở đây đều nhận ra.
“Mẹ nó, đây không phải là linh đan cấp sáu thượng phẩm đó chứ?”
Nhìn qua Du Tiểu Mặc và lô đỉnh của hắn, dưới khán đài lập tức vang lên từng đợt tiếng kinh hô.
Nhưng mà vẫn có người không tin tưởng cho lắm, mọi người vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, bởi vì là một đan sư cấp sáu hạ phẩm, lại có thể luyện chế ra linh đan cấp sáu thượng phẩm, trò đùa này cũng quá lố rồi nha!
“Sợ là không chỉ có thế.” Ngũ trưởng lão Đông Lâm vuốt vuốt chòm râu đen bóng của mình, sắc mặt bình tĩnh, “Viên linh đan kia ngoại trừ là một viên linh đan cấp sáu thượng phẩm, thì chất lượng của nó cũng là thượng phẩm, hẳn là linh thảo được hắn sử dụng là linh thảo thượng phẩm, xem ra người đứng đầu vòng một không thể là người khác được rồi.”
Nghe lời nói khẳng định của Ngũ trưởng lão, các đạo sư và trưởng lão cũng quay sang nhìn nhau, có thể làm Ngũ trưởng lão nói chắc chắn như vậy, xem ra kết quả đã được định đoạt.
Cách đó không xa, Đằng Tử Tâm khiếp sợ nhìn cảnh tượng này, nàng bỗng thấy choáng váng, ý nghĩ trong đầu đều trở nên hỗn loạn mơ hồ, sự tự tin còn tràn đầy khi nãy thoáng cái đã bị đả kích tơi bời.
Nàng hiểu rất rõ về cấp bậc của Du Tiểu Mặc, dùng thực lực cấp sáu hạ phẩm để luyện chế ra linh đan cấp sáu thượng phẩm, thành tích này tới nàng cũng không theo kịp.
“Ta lại có thể thua bởi Du Tiểu Mặc rồi sao?”
Đằng Tử Tâm siết chặt nắm đấm, sự rung động trong đôi mắt cũng chậm rãi tán đi, chỉ một lát sau đã bị phẫn nộ thay thế.
Đằng Tử Tâm hít một hơi thật sâu, bây giờ nàng chỉ có thể hy lọng, chất lượng của viên linh đan kia không tinh khiết, cũng chỉ có như vậy, điểm mới bị kéo xuống.
Toàn bộ cát trong đồng hồ đã chảy hết, Ngũ trưởng lão rốt cục cũng đứng lên, đưa tay ra tuyên bố: “Ta tuyên bố, kết thúc vòng thứ nhất, bây giờ bắt đầu từ đài luyện đan đầu tiên, các ngươi hãy theo trình tự đi kiểm tra linh đan, người thất bại mời tự giác đi xuống.”
Vừa mới nói xong, có người ủ rũ cúi đầu lui xuống, cũng có người vô cùng tự tin thoải mái bước tới trước mặt Ngũ trưởng lão, ở trước mặt lão, là mười dụng cụ kiểm tra.
CHƯƠNG 285: ÁP LỰC
Du Tiểu Mặc bắt lấy viên linh đan màu xanh lục rất đậm bay ra khỏi lô đỉnh, nét mặt có kinh hỉ, cũng có kích động, thực ra trước khi luyện Sinh Cốt đan, bản thân hắn cũng không có niềm tin quá lớn.
Trước trận đấu, Du Tiểu Mặc đã từng thử luyện Sinh Cốt đan vài lần, chỉ là cơ hội thành công không cao, cho nên lần này dùng Sinh Cốt đan để thi đấu, trong lòng hắn cũng có chút lo lắng thấp thỏm.
Nếu như thất bại, thì hắn cũng chỉ có thể lùi lại mà làm cái khác, lựa chọn luyện linh đan hạ phẩm, đương nhiên hắn cũng có thể luyện linh đan trung phẩm, nhưng có lẽ sẽ không đủ thời gian, cũng may mà cuối cùng đã thành công.
Bởi vì hắn đứng gần chính giữa, cho nên cũng phải đợi một lát mới tới lượt.
Du Tiểu Mặc cầm linh đan rồi vẫy vẫy tay với Lăng Tiêu, nét mặt hưng phấn không hề che giấu.
Lăng Tiêu chỉ mang vẻ mặt tà khí tặng cho hắn một động tác như đang cắn, Du Tiểu Mặc lập tức thu tay lại, vẻ mặt đứng đắn, mắt nhìn thẳng chờ đến lượt kiểm tra.
Thấy cảnh này, Bách Lý Tiểu Ngư và Giang Tiểu Phong cùng cười lén.
Đồng Việt Húc và Đằng Tử Tâm đều đứng trước Du Tiểu Mặc, cho nên không lâu lắm đã đến lượt họ.
Đồng Việt Húc và chín người khác cùng đi lên, nhưng tầm mắt của tất cả mọi người đều rơi trên người y.
Chỉ trong một năm đã nhảy từ cấp bốn lên tới cấp sáu, tốc độ này có thể sánh ngang với Du Tiểu Mặc rồi, tuy là cưỡng ép tăng lên, căn cơ cũng không vững chắc, nhưng mọi người vẫn rất tò mò không biết Đồng Việt Húc sẽ được mấy điểm.
“Đặt linh đan của các ngươi vào trong.” Ngũ trưởng lão hướng dẫn.
Vừa dứt lời, Đồng Việt Húc là người bước lên đầu tiên, chắp tay cung kính thi lễ với ngũ trưởng lão, rồi lấy ra viên linh đan mới luyện xong bỏ vào dụng cụ.
Một ánh sáng mạnh màu tím lập tức bật lên, cường độ ánh sáng này không kém, ngũ trưởng lão chỉ nhìn thoáng qua rồi tuyên bố: “Linh đan cấp sáu hạ phẩm, chất lượng thượng phẩm, tổng điểm là bốn.”
Từng ánh mắt hâm mộ lập tức rơi vào trên người Đồng Việt Húc, bởi vì Đồng Việt Húc luyện là linh đan hạ phẩm cho nên chỉ được một điểm, nhưng chất lượng của linh đan lại là thượng phẩm, vì thế được cộng thêm ba điểm nữa.
Mặc dù linh đan của những người khác là cấp sáu trung phẩm hay thượng phẩm, nhưng chất lượng đa số đều là hạ phẩm, cho nên điểm hơi thấp.
Tiếp theo, những người khác cũng lục tục tiến lên kiểm tra, đa số là hai và ba điểm, cũng có vài người bị loại.
Qua một nhóm nữa, rốt cục cũng đến phiên Đằng Tử Tâm rồi.
Việc kiểm tra này thật ra chỉ là hình thức, có thể được mấy điểm thì chính bọn họ đã biết sẵn, Đằng Tử Tâm cũng biết mình sẽ được bao nhiêu điểm, cho nên trên mặt không hề có chút kích động nào.
Nhưng người trước mặt nàng lại là ngũ trưởng lại, một trong tám vị bề trên của học viện, dù nàng là Đằng Tử Tâm cũng không dám vượt qua khuôn phép, chắp tay cung kính nói: “Đệ tử Đằng Tử Tâm, bái kiến ngũ trưởng lão!”
Ngũ trưởng lão ra hiệu bảo nàng bỏ linh đan vào, Đằng Tử Tâm lập tức làm theo.
Ngũ trưởng lão nhìn ánh sáng mãnh liệt phát ra từ dụng cụ, khẽ gật đầu rồi mới tuyên bố: “Linh đan cấp sáu trung phẩm, chất lượng thượng phẩm, tổng điểm là năm.”
Số điểm này đã rất cao rồi, cũng cùng trở thành người đứng thứ nhất với một vài người kiểm tra lúc trước, mặc dù đan sư khác không có linh thảo thượng phẩm, nhưng họ thắng ở cấp bậc cao, cho nên điểm ngang hàng với Đằng Tử Tâm, trước mắt là cùng đứng đầu.
Chỉ là trên khuôn mặt Đằng Tử Tâm không hề có một chút vui vẻ, chỉ bình tĩnh lui về phía sau, ánh mắt lại nhìn thoáng qua Du Tiểu Mặc.
Mọi người cũng nhìn theo tầm mắt của Đằng Tử Tâm, im lặng phát hiện ra, người đang được nàng chú ý căn bản không hề để ý tới tình hình bên này, còn quay lưng về phía này, có vẻ vẫn đang nói chuyện phiếm với mấy người dưới khán đài, đúng là chẳng hề có chút cảm giác hồi hộp nào.
Có điều chỉ cần không phải là thần kinh quá thô, thì không thể nào phớt lờ được mấy ánh mắt rõ ràng ấy.
Du Tiểu Mặc kinh ngạc quay đầu lại, thấy mọi người đều nhìn hắn, giật mình sửng sốt một chút, rồi lại lúng túng sờ mũi một cái, hình như vẫn chưa đến phiên hắn mà?
Bộ dạng này, thái độ này, nhìn sao cũng thấy có cảm giác không tim không phổi.
Mọi người cũng không nhìn Du Tiểu Mặc nữa, đúng là chưa đến lượt hắn.
Lại đợi qua hai lượt nữa, rốt cục cũng đến phiên Du Tiểu Mặc rồi, chỉ trong thoáng chốc sự chú ý đã đổ dồn về phía hắn.
Cho tới bây giờ, số điểm cao nhất vẫn là năm, nếu như Du Tiểu Mặc có thể lấy được tổng điểm là sáu, như vậy hắn sẽ thắng Đằng Tử Tâm và ba đan sư khác.
Du Tiểu Mặc đi đến phía trước ngũ trưởng lão, chắp tay cung kính nói: “Đệ tử Du Tiểu Mặc, bái kiến ngũ trưởng lão.”
Ngũ trưởng lão nở một nụ cười thản nhiên hiếm thấy, mặc dù khóe miệng chỉ khẽ cong lên, nhưng vẫn bị mọi người phát hiện, “Đến phiên ngươi rồi, để cho ta xem đến cùng thì đồ đệ của Đoàn Kỳ Thiên có bao nhiêu bản lãnh!”
Du Tiểu Mặc sửng sốt một chút, sau khi kịp tỉnh táo lại lập tức đặt linh đan vào trong dụng cụ.
Ngũ trưởng lão ấn xuống cái nút, nhìn con số và ánh sáng hiện lên từ dụng cụ, “Linh đan cấp sáu thượng phẩm, chất lượng thượng phẩm, tổng điểm là —— Sáu!”
Vừa dứt lời, những người đứng xem đã lập tức yên tĩnh, chỉ một lát sau, từng tiếng than thở khiếp sợ vang lên, Du Tiểu Mặc quả nhiên không hổ là đồ đệ của Đoàn đại sư!
Tuy đã sớm có dự liệu, nhưng sao có thể rung động bằng tận mắt nhìn thấy, bởi vì trước đó tin tức Du Tiểu Mặc và Đằng Tử Tâm lên cấp đều được truyền đi xôn xao, cho nên rất nhiều người đã biết cấp bậc hiện tại của hắn, ánh mắt nhìn hắn cũng tràn đầy sự sợ hãi có che giấu và hâm mộ thán phục.
Tuy hai người chỉ hơn kém nhau có một điểm, nhưng một điểm này chính là một bức tường rất lớn ngăn giữa họ.
Đằng Tử Tâm nhìn vào bóng lưng Du Tiểu Mặc, ánh mắt vốn tràn ngập ghen tị và phẫn hận lại trở nên yên lặng hơn, bây giờ trong mắt nàng phảng phất như có một ngọn lửa đang le lói muốn bùng cháy, nàng tuyệt đối sẽ không coi đây là kết thúc đâu, sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng sẽ vượt qua Du Tiểu Mặc, hung hăng dẫm hắn dưới chân.
Thời điểm ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung trên người Du Tiểu Mặc, Đằng Tử Tâm nhìn chằm chằm vào bóng lưng của hắn một lúc, rồi đột nhiên quay người bỏ đi.
Du Tiểu Mặc lấy lại linh đan, quay người muốn đi.
Ngũ trưởng lão đột nhiên lên tiếng gọi hắn lại, “Sư phụ của ngươi nhờ lão phu chuyển cho ngươi một câu.”
Du Tiểu Mặc kinh ngạc quay lại, lão đầu có lời muốn nói với hắn?
Ngũ trưởng lão cười khẽ rồi nói: “Ngấy ngày hôm trước, sư phụ ngươi đã biết ngươi sẽ tham gia giải đấu năm nay, cho nên nhờ lão phu chuyển cho ngươi một câu, đó là, nếu như ngươi không trở thành một trong ba người đứng đầu, thì đừng mang mặt đi gặp ông ấy.”
Khóe miệng Du Tiểu Mặc giật một cái, xú lão đầu kia, rõ ràng không ở trong học viện mà vẫn còn bày trò hành hạ hắn được, chẳng lẽ ổng không biết bây giờ hắn mới chỉ có tu vi cấp sáu hạ phẩm thôi sao?
Cấp bậc này nếu muốn thành ba người đứng đầu, trừ khi có thủ đoạn gì đặc biệt, nếu không thì chính là một việc vô vọng, hắn rất rất nghi ngờ, lão đầu kia căn bản không nghĩ tới điểm này đúng không?
Sau khi hắn lui xuống, lại có hai đan sư với thực lực không tầm thường.
Bây giờ Du Tiểu Mặc mới phát hiện, một người là Thanh Thu, còn người khác có dung mạo rất giống Sài Tuấn.
Lăng Tiêu thì thầm vào tai hắn: “Người kia hẳn là ca ca của Sài Tuấn, Sài Chính.”
Du Tiểu Mặc hồi hộp xoa xoa tay, “Em nhớ Cao đại ca từng nói Sài Chính là một đan sư cấp năm đúng không, bây giờ đã thành đan sư cấp sáu rồi, tốc độ này cũng nhanh thật.”
Nghe được cuộc đối thoại của họ, Bách Lý Tiểu Ngư xen vào: “Tốc độ có nhanh đến mấy cũng không thể bằng ngươi, trước khi ngươi vào học viện, Sài Chính đã là một đan sư cấp năm thượng phẩm đỉnh phong rồi, dù thiên phú của hắn không bằng Đằng Tử Tâm, nhưng cũng là người nổi bật trong lớp trẻ.”
Du Tiểu Mặc đã có thể khẳng định, ánh mắt làm hắn không thoải mái lúc trước chính là của Sài Chính, chỉ có điều người này còn biểu hiện được rất thâm sâu, từ khi trận đấu bắt đầu cho tới giờ, gã không hề biểu hiện chút địch ý nào đối với hắn.
Vừa nghĩ tới, cái gã Sài Chính kia đã nhìn về phía Du Tiểu Mặc.
Du Tiểu Mặc đáp lại ánh mắt của gã, ánh mắt Sài Chính mang theo một chút khiêu khích mờ mịt và khinh miệt, mặc dù không biểu hiện quá rõ ràng, nhưng Du Tiểu Mặc chỉ cần liếc một cái đã nhìn ra.
Sài Chính và Thanh Thu cũng là người có chút tiếng tăm ở khu hai, đặc biệt là Thanh Thu, thực lực cao, lại còn xinh đẹp, quan trọng nhất là không kiêu ngạo, cho nên rất được hoan nghênh ở khu hai, nàng vừa bước lên, không khí trong hội trường lại trở nên náo nhiệt.
Thanh Thu chầm chầm đi đến trước mặt ngũ trưởng lão, thoải mái hành lễ: “Thanh Thu bái kiến Đông trưởng lão.”
Sài Chính thấy mình bị nàng giành trước, sự khó chịu trong mắt chợt lóe lên, cũng không chịu yếu thế, tiến lên chắp tay cung kính hành lễ.
Ngũ trưởng lão vuốt râu rồi gật đầu: “Bỏ linh đan của các ngươi vào trong dụng cụ.”
Thanh Thu liếc nhìn Sài Chính, dụng cụ trước mặt ngũ trưởng lão chỉ có một, trừ khi bọn họ lần lượt kiểm tra, nếu không thì phải qua bên cạnh.
Sài Chính rất dứt khoát bỏ linh đan vào dụng cụ bên cạnh, đạo sư trước mắt gã lập tức tuyên bố: “Cấp sáu thượng phẩm, chất lượng thượng phẩm, tổng điểm là sáu.”
Dưới đài lập tức vang lên tiếng xôn xao.
Không ngờ sau Du Tiểu Mặc lại xuất hiện thêm một điểm sáu nữa.
Thiên chi kiêu tử Đằng Tử Tâm, thoáng cái đã bị bỏ lại rồi.
Chỉ là Đằng Tử Tâm kém Sài Chính tới bốn tuổi, bản thân Sài Chính cũng có thiên phú không thấp, có khoảng cách cũng là chuyện bình thường, tuy rằng với thiên phú của Đằng Tử Tâm thì việc đuổi kịp Sài Chính chỉ là chuyện một sớm một chiều, có điều trước mắt Đằng Tử Tâm đã thua một bậc rồi.
Trong khi mọi người ở đây sợ hãi nhìn Sài Chính, Đằng Tử Tâm đã phất tay áo bỏ đi.
Nhưng sự giật mình vẫn còn ở phía sau, vì kết quả kiểm tra của Thanh Thu cũng là sáu điểm, chỉ trong chốc lát đã có ba điểm sáu, từ xưa đến nay chưa từng xuất hiện loại tình huống này.
Du Tiểu Mặc trợn mắt há miệng, xem ra hắn đã coi thường mấy người này rồi, không ngờ núi cao còn có núi cao hơn, Sài Chính và Thanh Thu, rất có thể sẽ trở thành đối thủ lớn nhất của hắn trong giải đấu này.