Từ binh lính đột kích bắt đầu Phật hệ đội quân mũi nhọn

Chương 171: Tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói cùng anh

Editor: trucxinh0505
Khi Tô Tề trở về ký túc xá bị mọi người vây quanh.
Dọc theo đường đi mọi người khen anh không dứt miệng, đều là những lời khích lệ không ngừng.
Nhưng tâm tư Tô Tề không biết đã bay đến chỗ nào rồi, trở lại ký túc xá ngồi trong chốc lát, đại khái ba bốn mươi giây, mới uống một ngụm nước, anh liền cầm một chồng tư liệu phía trước, đứng lên nói: “Mọi người tiếp tục nói, em đi ra ngoài trong chốc lát.”
Anh đứng lên liền đi ra ngoài, cũng không chào hỏi cùng mọi người giống thường trước kia, mà chỉ trầm mặt đi ra ngoài.
Ca một tiếng, cửa phòng ký túc xá nhẹ nhàng đóng lại.
Trong ký túc xá, mười mấy học viên nhìn nhau, đều lặng ngắt như tờ.
Mọi người đều có chút thất thần.
Sao lại thế này?
Thoạt nhìn lớp trưởng giống như có chút không cao hứng?
Trong ký túc xá trầm mặc bảy tám giây, lúc này Lý Vân Vinh mới vỗ một cái mạnh trên bàn, trừng mắt hướng mọi người nói: “Xem đi xem đi, kêu các người không cần đi gây chuyện, hiện tại gặp phải phiền toái đi?”
Một cái học viên bên cạnh Lý Vân Vinh, ủy khuất nói: “Cũng không phải chúng ta đi trêu chọc bọn họ, là bọn họ tự tìm tới cửa mà!”
Một kẻ khác trừng mắt Lý Vân Vinh nói: “Anh còn không biết xấu hổ trách người khác, lúc trước dẫn đầu hô hào đi xem cô nương, ai là người kêu gọi hung nhất?”
“Ta?” Lý Vân Vinh há to miệng, nghĩ nói chút cái gì, chính là lại không biết nên phản bác như thế nào, lúc trước anh thấy giao lưu ngoại quân có mấy cô nương tóc vàng mắt xanh tuổi trẻ lại xinh đẹp, thật có chút kích động, nhịn không được liền cổ động mấy học viên biết ngoại ngữ tương đối tốt cùng nhau đi qua nói mấy câu, quan sát gần ngoại quân một chút, chính là anh cũng không nghĩ tới người ta sẽ bởi vậy mà tìm tới cửa.
“Được rồi, đều đừng cãi nhau nữa!” Trần quân ra làm người điều giải: “Sự tình đều đã xảy ra, lại cãi nhau có ích lợi gì? Hơn nữa lớp trưởng sẽ không trách mọi người, không phải cậu ấy không biết tình huống?”
“Vậy sao sắc mặt lớp trưởng không tốt lắm?” Có học viên hỏi.
“Phỏng chừng là có chuyện khác, được rồi, mọi người cũng đừng nghĩ nhiều, chuẩn bị thật tốt một chút, buổi chiều ngày mai có lẽ phải làm binh cờ suy đoán, đến lúc đó đừng để người Trung Quốc chúng ta mất mặt?” Trần quân vỗ vỗ bàn tay nói.
Lúc này, Tô Tề đi tới văn phòng Gì Lâm.
“Tô Tề, sao cậu lại tới đây?” Gì Lâm đang vội đến sứt đầu mẻ trán, thấy anh tới, có chút kỳ quái, bất quá vẫn tiếp đón anh đi vào: “Vào đi, ngồi xuống, uống trà sao? Hay là cà phê? Uống trà đi, tôi mới pha một bình trà ngon!”
“Gì giáo viên, em có một chuyện rất quan trọng nghĩ nói cùng anh.” Tô Tề thực nghiêm túc nói.
Gì Lâm ngẩn ra, ngơ ngác nhìn Tô Tề ba bốn giây, lúc này mới vội vàng buông lá trà trong tay trở lại cái bình, nghiêm túc nhìn Tô Tề hỏi: “Chuyện gì? Cậu nói?”
Tô Tề nhìn nhìn khắp nơi.
Gì Lâm liền minh bạch ý tứ Tô Tề một chút, vội vàng đi ra ngoài đóng cửa lại, sau đó thấp giọng nói: “Hiện tại có thể nói, nơi này chỉ có hai người chúng ta.”
“Gì giáo viên, em....” Tô Tề do dự một chút, bất quá cuối cùng vẫn quyết định nói thẳng ra: “Gì giáo viên, em hoài nghi giữa bọn họ có một hoặc nhiều tình báo viên.”
Cái gì?
Gì Lâm nheo mắt, thiếu chút nữa đứng lên.
Hiển nhiên, anh cũng bị dọa, còn có sợ tới mức không nhẹ.
Sau khi lấy lại tinh thần, anh nặng nề thở hắt ra, lôi kéo cái ghế bên cạnh một phen, sau đó dựa gần Tô Tề một ít, đè thấp tiếng nói, nói: “Tô Tề, cậu biết cậu đang nói cái gì sao? Cậu xác định không nói giỡn cùng tôi?”
Biểu tình Gì Lâm vô cùng nghiêm túc, thậm chí có chút uy áp lãnh đạo.
Tô Tề gật đầu, thực nghiêm túc nói: “Gì giáo viên, em rõ ràng bản thân đang nói cái gì, em cũng biết hậu quả nói như vậy thế nào, nhưng em nghiêm túc, hơn nữa, anh hẳn cũng biết, em ở phương diện này..... Vẫn có chút năng lực chuyên nghiệp!”
Đồng tử Gì Lâm đột nhiên ngưng lại.
Anh lập tức liền nghĩ tới, những chuyện một tháng qua phát sinh ở trên người Tô Tề, có người cưỡi phi cơ trực thăng bay qua đón anh, nội tình cụ thể anh không rõ, nhưng có thể căn cứ chi tiết nhìn trộm một vài, đó chính là Tô Tề tham dự một lần nhiệm vụ bí mật rất quan trọng.
Lúc này, hồ sơ Tô Tề còn tuyệt mật, vài thứ kia, phỏng chừng chính là anh tham dự nhiệm vụ bí mật ghi lại.
Cho nên anh tuy không biết cụ thể chi tiết, nhưng tuyệt đối tin tưởng trực giác tình báo của Tô Tề.
Nghĩ vậy, anh đứng lên, vòng đôi tay trước ngực, đi hai vòng trong văn phòng, sau đó dùng tay phải vuốt cằm lại đi một vòng, một lát, anh ngẩng đầu nói: “Tô Tề, cậu ở chỗ này chờ tôi một chút, tôi đi xem viện trưởng có ở đây không?”
“Vâng!” Tô Tề gật đầu.
Gì Lâm đi ra ngoài ước chừng ba phút, chạy chậm trở về, anh không đi vào mà ở ngoài trực tiếp vẫy tay: “Tô Tề, đi cùng tôi!”
Anh mang theo Tô Tề đi tới một chỗ.
Nhưng nơi đó không phải văn phòng viện trưởng, mà là một nơi trong trường học Tô Tề chưa từng có nghĩ đến.
Trong phòng cũng không chỉ có một mình viện trưởng, ngoài viện trưởng, chính ủy, còn có một nam tử trung niên khác Tô Tề chưa từng gặp qua.
Thần sắc ba người túc mục, ngồi trang nghiêm, Tô Tề chưa từng gặp qua cái người đang cầm, cúi đầu, viết viết cái gì đó, như là ghi chép lại, ba người ngồi ở vị trí 11 giờ, còn có một cái camera, chốt đã mở ra, hẳn đã bắt đầu trực tiếp.
Tô Tề chỉ nhìn thoáng qua liền minh bạch chuyện là thế nào, nhưng trong lòng anh bình tĩnh, không vội không hoảng hốt.
“Tô Tề, ngồi!” Viện trưởng chỉ chỉ ghế dựa trước mặt ba người bọn họ.
Tô Tề an tĩnh ngồi xuống.
“Đồng chí Tô Tề, hôm nay cuộc nói chuyện này, rất nghiêm túc, quan hệ trọng đại, cho nên mong cậu thái độ phải đoan chính, trả lời đúng sự thật.”
“Vâng!”
“Đồng chí Tô Tề, cậu nói hoài nghi trong đám ngoại quân này có nhân viên tình báo?”
“Đúng vậy?”
“Lý do?”
“Trực giác.”
“Trực giác?”
“Đúng vậy viện trưởng, công tác người tình báo tin tưởng nhất, chính là trực giác bản thân, em cũng tin tưởng trực giác của mình!”
Viện trưởng sửng sốt, nếu là ngày xưa, ông khẳng định là Tô Tề tiểu nói giỡn, không biết xấu hổ dán thiếp vàng trên mặt còn nói bản thân là nhân viên tình báo sao, nhưng hôm nay ông không có nói cái gì, trầm ngâm một chút, hỏi: “Ngoài trực giác, còn có cái khác sao?”
Tô Tề trầm ngâm khoảng ba giây tả, sau đó nói: “Thứ nhất, khi em lật xem tư liệu bọn họ, phát hiện hồ sơ cô gái tên Anna, lý lịch cô ấy sơ lược quá hoàn mỹ!”
“Hoàn mỹ?” Viện trưởng nhíu mày.
“Đúng vậy, cô ấy từ tòng quân nhập ngũ đến bây giờ, tấn chức rất mau, hơn nữa mỗi một lần điểm đều tốt, thời gian vừa đến là có thể phá cách tấn chức, chuyện như vậy không phải không có khả năng phát sinh, nhưng quá hoàn mỹ, cho nên em liền sinh hoài nghi, hơn nữa từ trên người cô ấy nghe thấy được hương vị đồng loại!”
Viện trưởng ngẩn người: “Còn có sao?”
“Tiếp theo, Trần Quân hồi ký túc xá tìm em, nói thời điểm học viên ban chúng em tiến hành cách đấu cùng ngoại quân, toàn quân bị diệt, muốn em đi lấy lại thể diện, em đi, thời điểm tiến hành cách đấu cùng một người ngoại quân, em phát hiện cái nữ quan quân Anna vẫn luôn đánh giá em, đánh giá mỗi người chúng ta ở đây, hơn nữa, cô ấy không đứng một chỗ, từ lúc em ở đó mãi cho đến lúc chúng em rời đi, cô ấy đứng ở ba góc độ khác nhau, quan sát em cùng học viên ban thực nghiệm chúng em...”

back top