Editor: trucxinh0505
Ngày này thời điểm trở lại ký túc xá đã không còn sớm.
Bởi vì lăn lộn ở dã ngoại một hai ngày.
Người cần chạy chữa quá nhiều, cho nên trở lại căn cứ, thời điểm đi vào ký túc xá, đã không còn sớm.
“Má ơi —— hôm nay mệt chết lão tử!” Vừa mở cửa ký túc xá ra, Thác Vĩnh Nhập bổ nhào lên trên giường Tô Tề một chút, nghiên người, nằm liền không nghĩ động.
Ngô Triết cũng không còn sức lực nằm trên giường.
Thành Tài cũng rất mệt, bất quá so với Ngô Triết cùng Thác Vĩnh Nhập, anh tốt hơn một chút, tuy thực mỏi mệt, nhưng không đến mức muốn chết muốn sống, thể năng của anh rất không tồi, hơn nữa tốc độ khôi phục mau, lúc này đã khôi phục hơn phân nửa, anh tìm một cái ghế gấp con ngồi xuống, nghỉ ngơi lấy lại sức.
Tô Tề sau khi vào ký túc xá, đứng ở cửa, bắt đầu nhảy Bobby trong ký túc xá.
Thác Vĩnh Nhập thấy anh còn rèn luyện được, không khỏi lắp bắp kinh hãi: “Số 42, cậu làm gì vậy? Hít đất không giống hít đất, squat không giống squat? Nhìn thực kỳ quái!”
“Nhảy Bobby!” Ngô Triết nghiên người, lười biếng nói.
“Nhảy Bobby? Là loại hình gì?” Thác Vĩnh Nhập mở to hai mắt nhìn.
“Một chuyên gia nước ngoài phát minh một loại biện pháp rèn luyện thân thể...” Ngô Triết tuy không còn sức lực, vẫn kiên trì nói ra ngọn nguồn nhảy Bobby.
Tri thức tên này quả nhiên uyên bác.
Nghe Ngô Triết giảng giải xong, Thác Vĩnh Nhập nói: “Số 42, về sau cậu dạy chúng tôi với, thể năng cậu tốt như vậy, có phải bởi vì trước kia thường xuyên luyện cái này hay không?”
Lúc này Tô Tề vừa làm xong một bài tập, bình ổn hô hấp một chút, cười nói: “Được, về sau em dạy mọi người.”
Lúc này, thanh âm hệ thống trong đầu anh vang lên.
【 Đinh —— Cậu chạy xong 50 km còn kiên trì làm một bài tập nhảy Bobby, sinh mệnh không ngừng, rèn luyện không thôi, thể năng +11, xạ kích +192, súng ống +399】
Nghe được thanh âm hệ thống, Tô Tề cười cười, cảm thấy mỹ mãn, trở lại bên bàn, đổ cho mình một chén nước, đồng thời cũng đổ đầy ly nước mọi người.
Lúc này, đúng lúc Tề Hoàn lớn giọng vang lên.
“Vào nhà chưa vào phòng, tất cả nghe rõ, ngày mai bắn đạn thật, thành tích xếp vào tổng điểm!”
Thanh âm này thực to lớn, rõ ràng, tựa như những nhân sĩ dị năng luyện qua thần công trong truyền thuyết, tất cả mọi người nghe được rành mạch.
Bất quá nghe xong những lời này, mọi người có chút hoảng hốt, đều không thể tin được.
“Trò chơi gì? Ngày mai bắn đạn thật?” Thác Vĩnh Nhập chớp chớp mắt, có chút khó có thể tin.
Ngô Triết ngây người vài giây, phụt một tiếng, rốt cuộc cười ra: “Rốt cuộc ngày mai không cần luyện thể năng!”
Thành Tài thở hắt ra thật dài, khóe môi câu một cái tươi cười, xạ kích, đặc biệt là ngắm bắn, thế mạnh của anh!
Sau khi lấy lại tinh thần, Thác Vĩnh Nhập kích động muốn rơi lệ: “Bắn đạn thật, ngày mai bắn đạn thật, ha ha ha ha, cái này tôi thích! Rốt cuộc lão tử không cần luyện thể năng!”
Ngô Triết cũng cười nhẹ nhàng, ngồi dậy trên giường, bưng ly nước Tô Tề rót cho uống một ngụm: “Phỏng chừng, viên đạn bọn họ sắp hết hạn, cho nên cho chúng ta hỗ trợ dùng bớt.”
Thác Vĩnh Nhập đứng lên, đột nhiên khí phách hăng hái: “Số 39, 41, 42, tôi nghĩ, đây là thời điểm cho bọn họ biết, dưới bầu trời này còn có loại bộ đội khác, hơn nữa, còn trâu hơn bọn họ!”
Ngô Triết không nói gì, chỉ cười đạm đạm, hiển nhiên, trong lòng cũng dự đoán ngày mai hung hăng bộc lộ tài năng trước mặt Tề Hoàn cùng Viên Lãng.
Thành Tài không biểu hiện rõ ràng như bọn họ, bất quá anh bưng ly nước đi tới bên cửa sổ, nhìn ra phương xa, không phải đang nghĩ chuyện gì, mà là đang luyện thị lực, trong lòng cũng âm thầm nghẹn một hơi, muốn ngày mai bày ra quyền cước, biểu hiện bản thân một chút, anh cảm thấy, ngày mai có cơ hội so cùng Ngô Triết, Thác Vĩnh Nhập, không thể lãng phí.
Tinh thần sức mạnh Thác Vĩnh Nhập ngày càng tràn trề, cười hắc hắc: “Lúc này tôi muốn cho Lão A kiến thức súng ống toàn năng binh hàng không chúng ta, các vị, không phải tôi thổi, tôi có thể sử dụng mười một loại súng ống điểm tuyệt đối, ngày mai nhất định cho bọn họ mở mắt, mọi người thì sao?”
Ngô Triết nghe xong, cười nhàn nhạt, trở lại nằm trên giường, nhưng đôi tay lập tức cầm cuốn sách trước ngực, anh cũng bắt đầu luyện tập, luyện tập cánh tay ổn định tính, vừa luyện vừa nhàn nhạt nói: “Số 41 42, hai cậu đừng nghe 27, là cậu ta khoác lác đó, súng ống... Kỳ thật luyện tốt một loại là được, để được dừng chân ở bộ đội, chuyện ngày mai, mọi người đừng kích động, tâm trạng như bình thường, phải bình tâm, bình tâm.”
Bất quá khoảnh khắc mọi người âm thầm nghẹn một hơi, Tô Tề giội một gáo nước lã: “Số 27 39, còn có 41, mọi người có soi gương không!”
“Soi gương? Vì sao?” Thác Vĩnh Nhập sửng sốt.
Thành Tài vội vàng chạy chậm đi vào trước gương nhìn nhìn, trên mặt anh không có hoa, cũng không có gì khác, sạch sẽ, vì thế, khó hiểu nhìn về phía Tô Tề.
Ngô Triết quay đầu, nhíu mày nhìn Tô Tề, chờ đợi giải thích.
“Mọi người không phát hiện mọi người đều quá đẹp sao?” Tô Tề buồn cười nói: “Mọi người, đều nghĩ quá đẹp!”
“Nghĩ quá đẹp? Có ý gì?” Thác Vĩnh Nhập kỳ quái nhìn Tô Tề.
Khoảnh khắc Ngô Triết minh bạch ý tứ Tô Tề, bất quá biểu tình trên mặt anh càng thêm phức tạp.
Thành Tài không nói chuyện, chỉ nhíu mày nhìn Tô Tề.
“Mọi người đều cảm thấy thành tích xạ kích bản thân rất tốt, bởi vì đó là bình phán tiêu chuẩn, là thường quy bộ đội dùng, mọi người đừng quên, Lão A không phải thường quy bộ đội, bọn họ xạ kích, trước nay chưa thấy qua, cũng chưa luyện qua!”
“Hẳn không kém quá lớn đi?” Thác Vĩnh Nhập có chút không phục nói.
“Một đoạn thời gian trước em học tập ở học viện chỉ huy lục quân, may mắn gặp qua một ít đặc chủng huấn luyện tác chiến súng ống xạ kích, trong đó hạng nhất là súng lục xạ kích, yêu cầu trong vòng một giây rút súng từ bao đựng ra, mở bảo hiểm, kéo động bộ ống sau đó nhắm chuẩn mục tiêu, đánh gục mục tiêu!”
“Cái gì?” Thác Vĩnh Nhập cả kinh thiếu điều cằm rớt trên mặt đất.
Trong vòng một giây đồng hồ phải làm nhiều động tác như vậy, sao có thể?
“Số 42, cậu khoác lác đi?” Thác Vĩnh Nhập khó có thể tin.
Tô Tề liếc mắt nhìn Thác Vĩnh Nhập một cái: “Những nhân viên công tác đó phấn đấu ở một đường bí mật, một khi gặp địch, đều là trong vòng khoảng cách rất gần, so chính là nhanh tay, ai mau có thể sống, cho nên đây là môn bắt buộc, mỗi người cần phải đủ tư cách.
Em biết mọi người rất khó tin, cho nên, em chỉ có thể nhắc nhở, mọi người làm tốt tư tưởng chuẩn bị, huấn luyện súng ống ngày mai tuyệt không giống mọi người nghĩ, tổ hợp sờ soạng súng ống, nhanh chóng chỉnh lý súng ống, điều kiện tầm nhìn không tốt hạ cấp tốc bắn... Vân vân, đây đều là bữa cơm xưa bộ đội đặc chủng, tùy tiện lấy ra một bộ, đủ cho mọi người uống một hồ!”
Nhìn biểu tình mọi người trợn mắt há mồm, Tô Tề bổ sung một câu: “À, đúng rồi, vừa rồi nói cái loại súng lục xạ kích, em sau khi trải qua lượng huấn luyện mạnh, hiện tại cơ bản có thể làm được!”