Editor: trucxinh0505
Buổi tối ngày này, mấy đội viên tập huấn đều uống bia, mọi người giống như đều điên rồi, xem bia như nước uống, không, không xem như nước uống, bởi vì uống nước, uống liên tục hai bình, chẳng sợ khát nước, liền không uống nổi nữa, mỗi người một chai lại một chai, tửu lượng kém cỏi nhất cũng uống bốn năm chai, không biết tửu lượng nhiều hay ít, trên bàn trước mặt chất đầy chai bia.
Đương nhiên, chẳng sợ người uống nhiều nhất, cũng không có say, chỉ là vô cùng hưng phấn mà thôi, đối với bia mà nói, một rương uống một rương, đó là bình thường, bảy tám bình rượu, ăn ngay nói thật không tính cái gì.
Ăn uống no đủ, đoàn người bị đưa tới ký túc xá, thu thập bọc hành lý, cầm lấy đồ vật của mình, dưới sự an bài, đi tới tòa lâu khác, cũng chính là nơi Tô Tề cùng Tề Hoàn ở.
Mọi người được phân tới ký túc xá mới.
Ngô Triết cùng Thác Vĩnh Cương được phân cùng ký túc xá, Thành Tài cùng số 38 Võ Đằng được phân một ký túc xá khác, mà những người khác, có một người bị phân kết nhóm cùng một lão binh, cũng có hai người được phân bên nhau, không phải trường hợp cá biệt.
Sau khi phân ký túc xá xong, Tô Tề cùng Tề Hoàn trở về ký túc xá.
Tề Hoàn một bên đóng cửa một bên nói với Tô Tề: “Tô Tề, tửu lượng cậu không tồi sao!”
“Anh cũng không kém!”
“Tôi...... Trước kia không uống rượu, vào bộ đội cũng không uống rượu, mãi cho đến một ngày kia lớp trưởng cũ tôi xuất ngũ, mới lần đầu tiên uống rượu, chính là buổi tối một ngày kia, tôi lại không có một chút men say, uống cứ uống, càng uống càng thanh tỉnh, càng uống càng không say, càng uống càng khổ sở, không biết vì cái gì, từ đó về sau, tôi uống rượu.... Liền sẽ không say.”
Tề Hoàn vừa nói vừa đia lại chỗ ngồi, ngồi xuống, mở đèn bàn, lấy ra một quyển tạp chí tiếng Anh học tập.
Tô Tề dừng bước chân lại, ngơ ngác nhìn Tề Hoàn.
“Làm sao vậy? Sao nhìn tôi như vậy?” Tề Hoàn cũng tựa cảm thấy có chỗ nào không thích hợp, ngẩng đầu, mới phát hiện ánh mắt Tô Tề nhìn mình quái quái, vội vàng cúi đầu trên người mình, sau đó lại dùng tay sờ sờ mặt, thấy đều thực bình thường, không có gì không đúng, vì thế anh ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tề, càng thêm kỳ quái.
“Lão thất, không nghĩ tới cảm tình anh phong phú như vậy?” Tô Tề cười cười, cảm khái nói.
Tên này thời điểm đối mặt tân binh cùng đa số lão binh, phần lớn đều một bản mặt lạnh, giống như từ sớm đến tối mặt đều không biểu tình, chỉ có thời điểm đối mặt Viên Lãng cùng mấy lão binh quan hệ tương đối tốt, mới có thể đầy mặt tươi cười, mới có thể bày ra một mặt chân thật nhất.
Cho nên Tô Tề nghe anh nói những lời này, cảm giác thực ngoài ý muốn.
Không biết nguyên do gì, những lão binh bộ đội, đều thích gọi anh là lão thất, thời gian dài, Tô Tề cùng Tề Hoàn dần dần thân quen, vì thế liền học những người khác gọi anh lão thất, anh cũng vui vẻ tiếp thu.
Nghe Tô Tề nói xong, Tề Hoàn có chút dở khóc dở cười: “Hợp lại trong mắt cậu, tôi nên không có cảm tình gì à? Còn có, vừa rồi cậu nói câu nói kia không thể nói bậy, cái gì nói tôi cảm tình phong phú chứ? Nếu không cẩn thận bị người nghe được, còn tưởng tôi là hoa tâm đại củ cải, kỳ thật tôi chưa nói qua chuyện yêu đương, chứ đừng nói nắm qua ta nữ sinh.”
Nhìn biểu tình Tề Hoàn nghiêm trang, Tô Tề có chút buồn cười, vội vàng nói: “Được được được, về sau em không nói bậy, đỡ phải ảnh hưởng anh tìm bạn gái!”
Nói lên bạn gái, Tô Tề đột nhiên nhớ tới một chuyện, vội vàng hỏi: “Lão thất, đội trưởng không có giới thiệu bạn gái cho anh sao? Anh vẫn còn độc thân, anh ấy không vội sao?”
Vẻ mặt Tề Hoàn vốn đầy ý cười, nghe Tô Tề hỏi vấn đề này, sắc mặt khổ lên một chút, anh nâng tay gãi gãi tóc, có chút buồn rầu: “Ai, chuyện này... Về sau đừng nhắc lại, còn có, Tô Tề, nếu đội trưởng phải giới thiệu bạn gái cho cậu... Cậu ngàn vạn ngàn vạn không cần đáp ứng?”
“Vì sao?” Tô Tề sửng sốt: “Tài nguyên anh ta quá kém? Đều là dưa héo táo kém à?”
“Không không không!” Tề Hoàn vội vàng đầu lắc đầu như trống bỏi, liên tục xua tay: “Trước kia anh ấy có giới thiệu mấy người cho tôi, đều thật xinh đẹp, giống như thiên tiên, hơn nữa đều là sinh viên tốt nghiệp đại học trọng điểm, ôn nhu lại hiền huệ...”
Tô Tề kinh ngạc: “Vậy không phải thực tốt sao?”
“Tốt cái gì chứ?” Sắc mặt Tề Hoàn càng thêm khổ: “Cậu không nghĩ người ta là ai? Sinh viên đại học hàng hiệu, bằng cấp rất cao, tri thức nữ tính, hơn nữa bối cảnh gia đình đều rất tốt, dòng dõi thư hương, cái loại người này tốt thì tốt, nhưng không cùng một loại người chúng ta, chúng ta là cái gì? Chúng ta là hán tử, văn hóa không cao, cả ngày chỉ biết đánh đánh giết giết, cùng ngồi người như vậy, nơi nào cũng không thích hợp, nói cũng không biết nói cái gì, tay cũng không biết để hướng chỗ nào, ngồi một phút đều như ngồi tù...”
Tề Hoàn vốn dĩ uống không ít rượu, tính cách có chút biến lớn, nói nhiều lên, lúc này đối với đề tài này, tựa hồ cảm thụ thâm hậu, cho nên nhịn không được xôn xao nổi lên nước đắng hướng Tô Tề.
Nào biết, Tô Tề nghe xong, ánh mắt lại sáng lên, ngược lại có chút mong đợi.
Tề Hoàn vừa mới đổ xong nước đắng, kẽo kẹt một tiếng, cửa mở, quay đầu vừa thấy, lại là Viên Lãng đi đến.
“Nha, nói chuyện rất vui vẻ sao?” Viên Lãng cười ha hả đi đến.
Trong tay anh xách theo một túi đồ vật nhỏ, nhìn không ra cái gì, khi đi đến trước mặt hai người, ném cái túi cho Tô Tề, Tô Tề mở ra vừa thấy, là một chút đầu thịt heo kho, Tô Tề đành phải nuốt xuống nước miếng, chạy nhanh mở ra, chuẩn bị nếm thử, anh một bên mở ra một bên hỏi: “Đội trưởng, ở đâu làm vậy?”
“Lớp trưởng ban bếp núc làm cho tôi.”
Tô Tề không chút khách khí, mở ra liền cầm một khối ăn lên, nhai nhai, gật đầu: “Ui, không tồi, không tồi, về sau chúng ta cũng đi làm một chút ăn.”
“Người ta làm riêng cho anh, cậu cho rằng sẽ làm cho cậu à?” Viên Lãng bật cười.
“Vậy nói cũng không chừng?” Tô Tề nói.
Vài người ngồi xuống đối mặt trò chuyện vài câu, lúc này Viên Lãng mới mở miệng nói: “Tôi nghĩ trong Lão A lập một đội đột kích mũi nhọn, khoảng sáu người, một đoạn thời gian gần đây, một ít nhiệm vụ yêu cầu cao độ dần dần nhiều lên, chúng ta yêu cầu một nhóm mũi nhọn, đi chấp hành nhiệm vụ đặc thù, ý nghĩ của tôi là, Tề Hoàn làm đội trưởng, Tô Tề làm phó đội trưởng, nhân viên à, các cậu tự mình chọn, coi trọng ai liền chọn, tự các cậu định đoạt?”
“Phạm vi?” Tô Tề hỏi.
“Phạm vi gì?”
“Phạm vi chọn lựa nhân viên đó? Có thể chọn tất cả mọi người Lão A sao?”
“Cậu nghĩ ăn thí à!” Viên Lãng liếc mắt trừng Tô Tề một cái: “Liền tính tôi đồng ý, người ta sẽ đồng ý sao? Những đội trưởng phó đội trưởng cực khổ bồi dưỡng ra một cái mũi nhọn, cậu nghĩ hái quả của người ta à? Cũng đúng, nếu cậu có bổn sự này, tùy cậu!”
Tề Hoàn buồn rầu gãi gãi đầu: “Đội trưởng, chính là những tân binh viên này, không để mắt mấy ai sao?”
“Cho nên mới cho hai người các cậu chọn cái gánh nặng này, nếu tùy tiện xách ra một người đều có thể hoàn thành cái công tác này, còn tìm các cậu làm gì?”
Tề Hoàn nghe xong, ngẩng đầu nhìn về phía Tô Tề: “Cậu ý kiến gì?”
“Đội trưởng đã hạ mệnh lệnh, còn có thể làm sao bây giờ, tiếp thu thôi!”
Tề Hoàn gật đầu: “Vậy Thác Vĩnh Cương, Ngô Triết, Thành Tài, cùng với Võ Đằng đi?”
Nghe Tề Hoàn báo ra mấy cái tên, Tô Tề không khỏi sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn Tề Hoàn, Tề Hoàn vẻ mặt đau khổ nói: “Tôi cũng muốn tốt hơn, nhưng không có tân binh, sao, cậu có cái nhìn khác?”
“Không có!” Tô Tề lắc đầu.
“Tốt, định vậy đi, từ giờ trở đi hai người các cậu chủ yếu phụ trách đội đột kích mới này, tôi hy vọng trong vòng một năm huấn luyện bọn họ thành Lão A trong Lão A, đao nhọn mạnh mẽ!” Viên Lãng trịnh trọng nói.
“Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!” Tô Tề, Tề Hoàn cùng nhau đứng lên, cao giọng nói.