Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 188: Rời khỏi công hội luyện dược sư

Rời khỏi công hội luyện dược sư, Tiểu Y Tiên đang đi cạnh Tiêu Sơn đột nhiên hỏi: “Phu quân, ngươi không phải định rời đi sau khi lấy được chứng nhận luyện dược sư hay sao?”

 

Tiêu Sơn nhẹ nhàng kéo nàng lại gần, hắn ôm chặt nàng lại trong ngực. Bị Tiêu Sơn ôm chặt như vậy trước mặt bàn dân thiên hà khiến cho đám người ở đây đều trợn tròn. Ngoài ra bởi vì Tiểu Y Tiên là một tam phẩm luyện dược sư thế nên có không ít người theo dõi. Hắn thổi nhẹ vào tai của Tiểu Y Tiên nói: “Có người theo dõi chúng ta!?”

 

Tiểu Y Tiên gật đầu, hái má hơi ửng đỏ sau đó nói nhỏ: “Phu quân, thiếp biết. Chúng ta làm gì đây!”

 

Tiêu Sơn hôn nhẹ lên tai nàng, hắn thổi một hơi ấm vào tai của nàng nói: “Không làm gì cả! Nàng truyền âm cho hai người Hoàng Tử Yên và Tiểu Long Nữ. Chúng ta muốn xem kẻ địch muốn làm gì!?”

 

Tiểu Y Tiên nhẹ nhàng gật đầu. Vừa rồi bị một hơi nóng từ miệng của Tiêu Sơn thổi vào tai nàng khiến cho hai má của nàng đỏ ửng.Tiêu Sơn nhẹ nhàng cầm lấy tay của nàng kéo đi. Mấy con ma thú hóa hình cũng đi theo hắn. Tiểu Y Tiên bị mọi người nhìn chằm chắm như vậy thì hai má ửng đỏ lên. Bất quá, nàng mặc kệ mấy ánh mắt này, nàng trực tiếp đưa tay lên vòng qua ôm lấy tay của hắn. Nàng trực tiếp để tay của hắn cà trên bộ ngực phong mãn của nàng.

 

Tiêu Sơn cảm giác được mềm mại, đàn hôi… Cái cảm giác phiêu diêu dục tiên dục tử từ cánh tay truyền đến làm cho hắn đê mê. Tiêu Sơn đưa ngón chỏ bên tay kia nhẹ nhàng gãi gãi sống mũi của mình. Đám nam nhân ở bên ngoài nhìn về phía bên ngoài thì đều đánh ánh mắt hàm chứa hấm mộ và ghen tị về phía hắn.

 

Tiêu Sơn chẳng thèm để ý trước mặt mọi người quay sang nhẹ nhàng hôn nhanh một nụ hôn lên má Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên theo bản năng né tránh nhưng ngay sau đó nụ hôn nhẹ nhàng của hắn đã áp lên má của nàng. Đám thanh niên, nam tử ở đây thấy vậy thì hừ nhẹ. Tiểu Y Tiên làm như không thấy ôm tay của hắn càng chặt thêm. Tiêu Sơn cười khổ lắc đầu: “Tiểu ny tử này, cố ý đây mà! Nếu như trở lại quán trọ, ta không làm cho nàng lên đỉnh mười lần thì ta không phải Tiêu Sơn…”

 

Đám người tiến vào trong một căn khách sạn nho nhỏ. Tất cả đều có phòng riêng của mình. Đứng ở bên ngoài, một nam nhân cao lớn nhìn đám người Tiêu Sơn từ từ bước vào trong đó. Đến lúc thấy được đám người Tiêu Sơn vào trong quán trọ được một lúc thì người này mới rời đi.

 

Hắn đi vòng và vòng vèo một đường rất lớn. Sau đó hắn tiến bước đến một khu nhà khá rộng lớn. Hắn ngước nhìn lên căn phòng có chút rộng lớn kia, nam nhân cao lớn bước vào bên trong. Ở trước cửa không ngờ lại có hai tên lính thực lực đều là ngoài đấu giả canh chừng ở đó. Mấy tên này đối nam tử cao lớn mỉm cười. Tên nam tử này cũng không có trả lời mà trực tiếp đi vào bên trong.

 

Cả khu vực bên trong vô cùng hoành tráng, có sân rộng, có đầm nhân tạo, dưới mặt đất còn được lát đá… Cả khu vực này hết sức sang trọng và phú quý. Nam tử cao lớn đi thẳng đến tòa nhà sang trọng nhất, nơi dành cho khách quý ở lại. Hắn trực tiếp đi vào trong căn nhà. Mặc dù căn nhà đều có lính tuần nhưng khi họ thấy được tên nam tử này đều mỉm cười chào hỏi. Bộ mặt họ nở ra nụ cười đối với nam tử kia. Hiển nhiên, họ muốn tiền hành vỗ mông ngựa hy vọng đạt được lợi ích từ nam tử kia.

 

Nam tử không thèm để ý đến mấy người này, trực tiếp tiến vào trong một căn phòng. Căn phòng này cực kỳ sang trọng. Cả phòng được bày biện toàn những đồ đắt tiền. Một lão nhân mặc y phục màu xám đang ngồi uống trà nói chuyện với một tên nam tử khác.

 

Nam tử này đối với lão già mặc áo xám cung kính nói: “Vân Linh chấp sự yên tâm. Chúng ta đã dùng phương thức liên lạc nhanh nhất để liên lạc với mấy vị trưởng lão trong Vân Lam tông. Theo thời gian thì ngày mai mấy vị trưởng lão trong tông chúng ta sẽ tới nơi này…”

 

Một nam tử mặc áo xám bước vào. Hắn cung kính đối với lão nhân mặc áo xám, hai tay chắp lại hành lễ nói: “Vân Linh chấp sự…”

 

Lão già áo xám đưa tay ra nói: “Nói đi, hiện giờ họ ở chỗ nào!?”

 

Nam tử mặc áo bào xám này cung kính nói: “Vân Linh chấp sự! Hiện giờ họ đang ở một quán trọ cách nơi này ba con phố. Người của chúng ta đang theo dõi. Ngoài ra, theo thông tin chúng ta lấy được từ phòng đấu giá, hẳn đám người này nhận được lời mới tham gia thọ yến của phủ thành chủ từ hai vị đại sư. Thế nên, theo thuộc hạ thời gian họ muốn rời đi cũng phải qua buổi yến tiệc. Chấp sự, hiện giờ chúng ta ra tay sao?”

 

Lão già áo xám lắc lắc đầu, hàm răng của hắn khẽ cắn lại. Đôi môi tái nhợt của hắn mở ra, một luồng không khí thở dài từ đó, hắn lẳng lặng đáp: “Không được! Đám người đó có thực lực không yếu. Ngoài ra, chúng ta đang ở trong thành Hắc Nham nếu như động thủ sẽ rất dễ bị người để ý. Hai người đó đã trở thành luyện dược sư, tiềm lực không thể hạn lượng. Chắc chắn, công hội luyện dược sư đã để ý đến họ. Hiện giờ, công hội luyện dược sư đang ở thế mạnh, tôt nhất chúng ta không đối đầu với họ. Bất quá, khi tiểu tử kia rời đi bằng ma thú phi hành như vậy đừng trách ta không khách khí…”

 

“Không biết, tin tức mà ta gửi đã trở về Vân Lam tông hay chưa!? Hy vọng, ngày mai, mấy vị trưởng lão hẳn sẽ từ Vân Lam tông tới đây. Đến lúc đó chúng ta sẽ quyết định bước tiếp theo!” Hắn nhìn về phía nam tử mặc áo xám nói: “Các ngươi cứ tiếp tục theo dõi hắn cho ta! Được rồi các ngươi cũng lui đi!”

 

“Vâng!” Hai nam tử cao lớn đều cung kính. Sau đó, thân mình của họ từ từ lùi dần về sau đí bước ra khỏi phòng. Nhìn bóng dáng hai người rời đi, lão già dùng ngón tay liên tục gõ lên bàn dường như lão già đang lâm vào suy tư.

 

Hắn hít một hơi thật sâu sau đó nhè nhàng thở ra. Hắn ngước nhìn qua cửa sổ phát hiện trời đang tối. Đầu của hắn lắc lắc nhẹ nhàng. Khuôn mặt của hắn có rất nhiều biến đổi. Khi thì trở lên dữ tợn tràn đầy sát khí. Khi thì tỏ ra khổ sở lắc lắc đầu. Mỗi biểu hiện của hắn vô cùng sinh động, cũng không biết hắn đang suy nghĩ những gì.

 

Công hội luyện dược sư…

 

Trong căn phòng nhỏ, một lão già trầm ngâm nâng lên một chén trà lên tiếng nói: “Phất Lan Khắc, ngươi nói xem đám người Vân Lam tông kia có khả năng ra tay với mấy người Tiêu Sơn tiểu huynh đệ hay không?”

 

Phất Lan Khắc lắc lắc đầu, hắn lấy ra một lượng lớn tư liệu sau đó lên tiếng nói: “Có lẽ có, có lẽ không!?” Hắn đưa ra một quyển sách, ngón tay nhẹ nhàng vết trên đó xem xét vài dòng tư liệu. Vừa xem sách hắn vừa trả lời: “Hài… Vân Lam tông ngày một bá đạo. Bất quá, hiện giờ thực lực của công hội luyện dược sư chúng ta cũng không kém. Nếu như Vân Lam tông không biết điều, ta không ngại cảnh cáo họ một chút. Dù sao người của công hội luyện dược sư thì không ai cũng động vào được.” Giọng hơi dừng lại một chút sau đó tiếp tục nói: “Với thực lực của tiểu huynh đệ mà nói chúng ta không cần lo lắng. Nếu như lão gia hỏa ngươi muốn lo lắng vậy nên lo lắng cho hảo đồ đệ của ngươi đi!”

 

Áo Thác nhẹ nhàng đặt xuống chén trà, hắn bĩu môi khinh thường nhìn về phía Phất Lan Khắc nói: “Lão gia hỏa, đừng tưởng ta không biết ngươi đã làm cái gì. Hừ, hừ…” ánh mắt mang theo vài phần giễu cợt nhìn về phía Phất Lan Khắc nói: “Ngươi hẳn cho Tuyết Mỵ ăn địa ngục cường hồn đan đi. Nếu không với tư chất của Tuyết Mỵ không thể nhanh như vậy trở thành một luyện dược sư được…”

 

Phất Lan Khắc nghe thấy vậy cười nói: “Vậy sao ngươi không để cho tiểu nha đầu Lâm Phỉ kia ăn một viên!”

 

Lời nói của Phất Lan Khắc dội thẳng vào tai của Áo Thác khiên khóe miệng của hắn giật giật. Sau đó, Áo Thác cười khổ nói: “Ta và người đều thưởng thức qua địa ngục cường hồn đan nên biết rõ tư vị của nó. Cái cảm giác thống khổ đó, ta thật sự không muốn nghĩ lại nữa. Chỉ cần nghĩ đến cái cảm giác đó thôi, ta cũng thấy sợ rồi!” Đầu của Áo Thác liên tục lắc, thân thể khẽ run: “Dù dùng đến quá thứ hai có thể giúp ta tăng lên lục phẩm luyện dược sư thì đánh chết ta cũng không ăn. Ta thà tự tu luyện cố gắng lên lục phẩm còn tốt hơn…”

 

Phất Lan Khắc khinh bỉ giễu cợt nhìn về phi Áo Thác nói: “Bởi vì ngươi không có đạm lượng mà thôi!”

 

Áo Thác thấy vẻ mặt khinh khỉnh của Phất Lan Khắc thì giận run, hắn nhìn về phía Phất Lan Khắc. Bất chợt hắn lấy từ trong không gian trữ vật một viên đan dược, một viên đan dược màu đỏ như máu, trên viên đan dược có những hoa văn giống như mạch máu. Viên đan dược giống như một trái tìm tròn nhỏ vậy. Áo Thác cầm trong tay viên đan dược hướng về phía Phất Lan Khắc nói: “Lão gia hỏa này, nếu như lão nói giỏi như vậy sau không uống vào đi!”

 

Thấy viên đan dược trong tay Áo Thác thì thân mình Phất Lan Khắc hơi run lên tỏ vẻ sợ hãi. Áo Thác cười lạnh khi nhìn thấy viên đan dược trong tay của mình làm cho Phất Lan Khắc trở nên như vậy. Đôi môi của Áo Thác chu ra: “Thế nào lão gia hỏa? Ngươi mạnh miệng như vậy sao không nuốt viên đan dược này đi mà trở thành lục phẩm luyện dược sư!?”

 

Phất Lan Khắc cố gắng lấy lại trấn tĩnh sau đó ho khan vài hơi tiếp tục nói: “Khụ, khụ… Áo Thác, ngươi biết đấy! không phải ta không muốn mà ta chưa bước vào đấu vương. Như vậy dù linh hồn có tăng trưởng nhưng đấu khí cung cấp không đủ cũng không cách nào luyện chế ra lục phẩm đan dược. Tất nhiên, ta định đạt đến đấu vương sẽ phục dụng viên đan dược này rồi!”

 

Áo Thác đem viên đan dược bỏ vào bình ngọc sau đó thu lại trong trữ vật không gian: “Lão gia hỏa, ngươi rất giỏi nguy biện bất quá ta cũng sẽ không muốn tranh cãi với ngươi. Lão gia hỏa, nói với ta một chút viên đan dược ngươi đưa cho Tuyết Mỵ, ngươi lấy từ đâu!?”

 

Phất Lan Khắc cười khổ sau đó lên tiếng nói: “Mấy viên đan dược này là ta cùng Pháp Mã lấy được từ gia tộc Mễ Đặc Nhĩ. Hiện giờ, chúng ta không thể khinh thường thực lực Mễ Đặc Nhĩ. Chủ tịch có chút dò xét xem thế lực nào đứng sau gia tộc Mễ Đặc Nhĩ nhưng đều không có kết quả. Bất quá, gia tộc Mễ Đặc Nhĩ đã đồng ý liên kết với chúng ta. Bên chúng ta cũng đã ký kết những điều thỏa thuận với gia tộc Mễ Đặc Nhĩ. Hai bên cùng lợi ích, tính thế nào thì cũng không phải là chuyện xấu. Hiển nhiên lần này có một tin tức đặc biệt ngươi có muốn nghe hay không!?”

 

Áo Thác nghe thấy vậy giật mình hỏi: “Tin tức gì?” Hắn không tin tưởng Áo Thác có tin gì làm cho hắn giật mình hơn cái tin mà mười bảy tuổi đã là ngũ phẩm luyện dược sư cả. Cả ngày hôm nay hắn đã rất giật mình rồi, làm sao mà hắn có thể giật mình thêm được nữa. Đây hoàn toàn là truyện không thể nào? Hắn tin tưởng dù có trời sập xuống hắn cũng không kinh ngạc.

 

Phất Lan Khắc đạm mạc nói: “Nhã Phi của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ, nàng ta muốn tham gia thi đại hội luyện dược sư với tư cách luyện dược sư!?”

 

“Phụt!” Hắn đang nhẹ nhàng uống chén trà thì trực tiếp phun ra ngoài. Phất Lan Khắc bị phụt ướt hết cả người. Ngay cả đống sách trong tay hắn cũng bị bám nước lên. Tin tức này làm cho cả người Áo Thác cứng đờ, con mắt mở to tròn giống như sắp rơi ra ngoài. Lão già kinh hãi hô lên: “Nàng muốn tham gia đại hội luyện dược sư với tư cách luyện dược sư!”

 

Phất Lan Khắc lấy ra một chiếc khăn lau sách mặt mình, vẻ mặt tức giận nhìn về phía lão già. Hắn khó chịu lạnh giọng nói: “Đây là tin tức mật của công hội. Hiển nhiên sau khi kiểm tra chủ tịch đã xác nhận nàng là một luyện dược sư hơn nữa so với hai chúng ta cũng không kém là bao. Mấy viên đan dược địa ngục cường hồn đan cũng là ta lấy từ chỗ nữ nhân này!”

 

Trong quán trọ, ánh đèn chiếu sáng lên…

 

Một thanh niên tuấn tú đứng trước một cánh cửa xổ, hắn nhìn ra bên ngoài. Ở bên ngoài đường phố đã được treo đèn sáng. Không hổ là thành Hắc Nham, một trong những thành lớn của đế quốc Gia Mã. Ngay cả vào ban đêm cũng náo nhiệt như thế. Thanh niên nhẹ nhàng phất tay áo, khóe miệng của hắn cong lên giễu cợt nói: “Mấy tên này, chúng bám theo thật là dai dẳng a!”

 

Một thiếu nữ mặc một y phục màu trắng đang ngồi trên giường, trong bàn tay của nàng cấm mấy viên ma tinh đem đút vào miệng cho hai tiểu hài tử. Dường như chúng đã ăn no, thiếu nữ đem chúng thu lại vào không gian đặc biệt của mình. Đầu nàng quay về phía thanh niên nói: “Phu quân, nếu không để đám người Tiểu Long Nữ đi giải quyết việc này!?”

 

Thanh niên quay đầu về phía thiếu nữ. Khóe miệng của hắn mỉm cười, hắn bình thản đáp: “Kệ chúng đi! Ta muốn xem chúng đến tột cùng thì đang làm cái gì. Nếu như chúng thức thời ngoan ngoãn một chút, ta không ngại tha mạng cho chúng. Dù sao thì chúng ta cũng coi như là chốn quen biết với Vân Vận. Nếu chúng không biết tiến thối vậy thì đừng trách ta ra tay độc ác” Trong ánh mắt của thanh niên lóe lên sự ác động.

 

Cốp, cốp…

 

Thanh niên nhanh chóng ra mở cửa. Lúc này, một tiểu hầu gái đã bưng sẵn mấy món ăn ở đó. Nàng mỉm cười nói: “Khách quan, đây là món ăn ngài đã gọi!”

 

“Được rồi, để đó đi!” Ngón tay chỉ về phía bàn. Tiểu hầu gái vội vàng đem mấy thứ này vận chuyển lên bàn. Sau đó nàng khom lưng cúi chào rồi rời đi.

 

Ánh mắt của thiếu nữ lướt về phía cánh cửa thấy được cánh cửa đã đống. Thiếu nữ rời khỏi giường, nàng bước về phía bàn thức ăn. Ánh mắt nhìn về phía thanh niên, đôi môi đỏ mọng như đánh son nói: “Phu quân, chàng cũng đến ăn cơm đi!”

 

Thanh niên mỉm cười tiến đến. Bất chợt hắn tiến về phía đằng sau nàng, hai tay vòng qua eo của nàng. Cảm giác được bàn tay mạnh mẽ rắn chắc đang ôm vào vòng eo của thiếu nữ. Thiếu nữ hơi đỏ mặt lên, hai tay cũng cầm lấy tay của hắn. Bị hắn ôm sát vào, hơi thở nóng rực thở vào gáy làm cho hai má của nàng đỏ ửng lên. Một cảm giác thích thú nhè nhẹ dần dần xuất hiện trong lòng nàng. Bất quá làm cho nàng xấu hổ là một vận cứng cứng ép vào giữa hai mông của nàng. Tiểu Y Tiên rõ ràng hắn đã động tình với nàng, bàn tay kia đang trượt xuống muốn sờ vào hạ thể của nàng thì cánh tay nàng bắt lấy. Thân mình nàng hơi tựa về phía sau, tựa lên thân thể của hắn rồi nói: “Phu quân, ta còn chưa có tắm a! Ngươi có thể đợi ta ăn cơm sau đó tắm rồi chúng ta làm việc đó được không. Chỗ đó của ta, ta sợ có mùi làm cho ngươi không thích!”

 

Tiểu Y Tiên nói ra mấy lợi này có chút xấu hổ. Bàn tay của nàng bịt nơi tư mật sợ hắn sẽ dùng bàn tay của hắn động chạm vuốt ve nơi đó. Tiểu Y Tiên biết hắn có sở thích biến thái rất thích dùng miệng bú nơi này của nàng nhưng Tiểu Y Tiên sợ mình chưa tắm khiến cho nơi đó có mùi. Nếu như để hắn ngửi thích thấy được, nàng sợ hắn sẽ không thích.

 

“A” Bất chợt một bàn tay bế bổng nàng lên. Hai tay rắn chắc của thanh niên trực tiếp bế thẳng nàng lên. Ánh mắt của hắn chứa đầy lửa nóng, Tiểu Y Tiên cực kỳ xấu hổ. Nàng than nhẹ nói: “Phu quân, ta còn chưa có tắm a! Nếu không ta sợ chỗ đó của ta có mùi…” Hiển nhiên nàng quan tấm đến tắm. Dù sao đối với người tu chân thì không ăn uống vài ngày cũng là chuyện rất bình thường. Ngoài ra bữa cơm tối này cũng không mang cho nàng quá nhiều lợi ích sợ rằng còn khiến cho cơ thể của nàng sau khi hấp thu sẽ hấp thu luôn tạp chất.

 

Ánh mắt của thanh niên chứa đây dâm dục nhìn về phía thiếu nữ. Hắn trực tiếp đem nàng đặt lên trên giường. Hai mắt híp lại đầy dâm tà nói: “Không sao a!? Hôm này không phải nàng rất muốn trêu trọc phu quân sao. Vậy hôm nay để phu quân giúp nàng lên đỉnh vài lần nhé!?”

 

“Ưm” Thân mình lực lưỡng trực tiếp đè thiếu nữ xuống phía dưới. Đôi môi của thanh niên trực tiếp chiếm đoạt đôi môi đỏ mọng kia. Hai tay của thiếu nữ trực tiếp quàng lên cổ thanh niên. Đôi môi của nàng tách ra, một chiếc lưỡi mềm mại và thơm tho nhẹ nhàng quấn lấy chiếc lưỡi của thanh niên. Nhất thời hai chiếc lưỡi giống như hai con du long quấn quýt lấy nhau. Một cảm giác tê dại từ đầu lười truyền lên não của nàng.

 

Hắn di chuyển nhẹ nhàng sang bên thiếu nữ, một tay ôm lấy đầu nàng tiếp tục hôn, còn tay kia bắt đầu mò đến chỗ tư mật nhất của nàng.

 

“A, a…” Tiếng rên khe khẽ đầy râm rục từ miệng của thiếu nữ. Bởi vì nàng đang bị hôn lên tiếng rên của nàng có chút khó phát ra. Trong lúc hai người hôn nhau, bàn tay trắng nón của thanh niên đã nhẹ nhàng luồn xuống phía dưới. Nó luồn qua chiếc quần xinh xắn màu trắng của nàng sau đó trực tiếp lọt qua chiếc quần lót của thiếu nữ tiến vào bên trong.

 

Cả bàn tay tiến vào một nơi ấm áp. Nhiệt khí từ da thịt của nàng bắt đầu truyền ra ngoài. Bốn ngón tay nhẹ nhàng vân vê lên xuống nơi rừng rậm màu đen huyền bí kia. Tiểu Y Tiên cảm giác được bốn ngón tay liệc tục vuốt ve hạ thể của nàng khiến cho nàng bắt đầu động tình. Một cảm giác giống như điện giật truyền khắp toàn thân.

 

Toàn thân của Tiểu Y Tiên bắt đầu nóng ran, đôi mắt ẩn ẩn ướt át giống như động tình, hơi thở thô trọng, hai má đỏ hồng lên. Hai người dứt ra, miệng của hai người vẫn mang theo một chút nhớp nháp keo dính. Thiếu nữ thở ra hồng hộc: “A, ư…” Thân mình nàng uốn éo rơi run lên khi hạ thể của nàng bị bàn tay ma quỷ kia vuốt ve qua.

 

Tiểu Y Tiên rõ ràng phát hiện được một ngón tay chỏ liên tục vân vê ở cửa miệng của nàng. Không biết từ lúc nào hạ thể của nàng đã nóng ran. Nó bắt đầu rĩ ra một chút nước kéo dính nhớp nháp. Lúc này nó đã chảy ra miệng của hang động. Ngón tay chỏ kia vân vê hiển nhiên muốn quệt lấy nó.

 

Ngón tay sau khi quệt được một chút chất lỏng, nó đã rút khỏi đó. Hai má của Tiểu Y Tiên xấu hổ đỏ ửng lên khi phát hiện được chất keo dính trên ngón tay chỏ của thanh niên. Thanh niên đưa ngón chỏ lên miệng sau đó mút một cách thích thú đầy dâm dục. Tiểu Y Tiên xấu hổ nói: “Phu quân, để ta đi tắm a!”

 

Thanh niên lắc lắc đầu cười dâm đãng nói: “Của Tiên Nhi rất ngon a! Đâu có mùi lạ đâu vẫn thơm như vậy!” Nói xong hắn trực tiếp lại hôn lấy nàng. Bàn tay của hắn nhẹ nhàng vân vê một bên nhũ phong đãng vểnh lên cao ngất của nàng.

 

Tiểu Y Tiên cảm nhận từng cơn tê dại từ nhũ phong truyền đến nhưng lần này Tiêu Sơn hôn quá sâu khiến cho nàng rên rỉ không thành tiếng. Bàn tay giống như ma quỷ kia đang giải khai y phục trên người của nàng. Từng mó đồ của nàng bị hắn giải khai sạch sang sang. Thân hình của nàng hoàn toàn lõa lồ trước mắt hắn.

 

Tiểu Y Tiên có vài phần xấu hổ bởi vì nơi đây là quán trọ, nếu như nàng rên quá to sợ sẽ có người khác nghe thấy. Tiểu Y Tiên hẵng giọng nói: “Phu quân, chàng có thể tạo ra một trận pháp các âm hay không!?”

 

Tiêu Sơn gật đầu cười nói: “Được rồi!” Hắn nhanh chóng tạo ra một trận pháp cách âm đem cả gian phòng đều cách âm. Đem toàn bộ quần áo giải khai, một cây nhục bổng to tướng xuất hiện trong không khí. Nó ngạo nghễ chọc thẳng lên trời cao. Tiểu Y Tiên nhìn thấy cây nhục bổng này có hơi chút xấu hổ nhưng phần lớn trong tâm nàng là chờ mong.

 

Hai má của Tiểu Y Tiên đỏ lên, ánh mắt mê ly nhìn về phía cây nhục bổng của hắn nói: “Phu quân, hình như nó hôm nay so với moi hôm to hơn một chút thì phải!” Nghe được những lời này thì Tiêu Sơn cười khổ. Tại trấn Thanh Sơn, Tiểu Y Tiên hiển nhiên quen biết với nhiều loại người. Bệnh nhân của nàng phần lớn là lính đánh thuê. Nhiều lúc nàng chữa trị cũng gặp phải trường hợp dở khóc dở cưới. Tất nhiên cũng có lính đánh thuê có ham muốn với nàng trong lúc nàng chữa trị thì cái bổ phận đó ngẩng lên cao vút. Ngoài ra nghe được mấy tên nam tử và mấy tên nữ tử len lén bàn bạc với nhau về cái quan hệ ân ái giữa nam nữ theo kiểu thô tục cũng có, bí mật cũng có. Hiển nhiên cái của phu quân nàng lớn hơn so rất nhiều của người khác. Mặc dù ngoài hắn ra nàng chưa thấy của nam nhân khác bao giờ nhưng theo lời kể thì nó tuyệt đối là cái lớn nhất từ trước đến nay.

 

Trong lần đầu tiên, Tiểu Y Tiên còn sợ bị thứ này đâm chết nữa cơ nhưng hiện giờ nàng đã nghiện nó rồi. Vài ngày mà không bị thứ này đâm vào thì nàng đều cảm giác có chút khó chịu. Ban đầu nàng cứ nghĩ mình là một nữ nhân dâm đãng vô sỉ không biết xấu hổ nhưng khi nghe thấy được điều này Tiêu Sơn cũng chỉ nói đó là một việc hết sức bình thường. Dù sao thì nàng cũng bị mỗi hắn chọc cũng đâu có bị người khác chọc đâu. Ngoài ra, Tiểu Y Tiên cũng đã từng thế từng tự hứa với bản thân ngoài hắn ra sẽ không để bất cứ nam tử nào khác động tới mình.

 

Tiêu Sơn cười cực kỳ dâm đãng nhìn về phía Tiểu Y Tiên nói: “Tiểu ny tử, hôm nay ta sẽ cho nàng biết bản lãnh của của phu quân!” hắn trực tiếp tiến tới giường đem hai chân của Tiểu Y Tiên trong tư thế nằm ngửa bạnh rộng ra hai bên.

 

Hắn liếm mép, ánh mắt đỏ bừng đầy dâm dục nhìn về phía nơi tư mật đang đỏ lên của nàng. Ở đó là một vùng thần bí màu đen, hai cánh hoa khép lại, có một chiếc khe nho nhỏ màu đỏ dọc theo hai canh hoa. Hắn trực tiếp cúi thấp đầu xuống. Tiểu Y Tiên biến hắn muốn bú nơi tư mật của nàng thì có vài phần xấu hổ mặc dù hầu như ngày nào nàng cũng bị hắn đè dùng cái nhục bổng đó đâm vào người nhưng khi nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng này của hắn là cả người nàng run lên.

 

Đôi môi chu ra, hắn trực tiếp hôn lên cánh hoa, chiếc mũi hích hích tham lam hít mùi hương từ hạ thể của nàng truyền ra, Tiểu Y Tiên hơi run lên, nàng cảm nhận hắn bắt đầu hành động. Bất quá lần này không chỉ có như vậy. Trong không khí không ngờ hình thành hai bàn tay. Hai bàn tay này do hơi nước ngưng tụ lại. Chúng trực tiếp chộp lên cặp ngực phong mãn của nàng.

 

“Ư, ư…” Tiểu Y Tiên run lên, nàng bắt đầu phát ra những tiếng rên rỉ râm đãng nhất. Từ cặp nhũ phong mãn kia, hai bàn tay nước liên tục vân vê. Không chỉ có như thế, hai hạt anh đào đỏ ửng bị hai bàn tay nước liên tục mân mê giống như có người trực tiếp bú mút hai hạt anh đào của nàng vậy. Ngoài ra, Tiêu Sơn trực tiếp hé chiếc lưỡi sau đó liên tục liếm láp, tách hai cánh hoa đang ép chặt ra. Chiếc lưỡi liếm từ méo dưới của cửa động đến méo trên cửa cửa động. bàn tay phải áo đặt lên trên. Ngón tay cái của bàn tay phải thì đang vân vê cái hột cứng nhỏ trên miệng của cửa động. Bàn tay trái trực tiếp chộp lấy chân nàng tránh để thân mình nàng run rẩy di chuyển quá mức khiến cho hắn bú có chút khó khăn.

 

Tiểu Y Tiên không ngờ lần này hắn lại cùng lúc dùng nhiều thứ như vậy. Hai tay của nàng túm lấy mái tóc màu bach kim, thân thể của nàng chuyển động giống như một con rắn. Không biết nàng túm tóc hy vọng hắn dừng lại còn là tiếp tục. Đôi môi anh đào thở ra những hơi thở đứt quãng và nóng bỏng: “Ư, ư, a, ha, ha…”

 

Từng đợt khoái cảm từ hạ thể cũng hai cặp nhũ phong truyền đến làm cho toàn thân nàng đỏ ửng bắt đầu run rẩy, bắt đầu vặn vẹo, bắt đầu phát ra những âm thanh rên rỉ dâm đãng nhất. Bất chợt hai tay nàng nắm chặt lấy tóc của thanh niên bởi vì lúc này chiếc lưỡi của hắn đã nút lại cho thật cứng sau đó kéo dài ra tách hai cánh hoa chui tọt vào bên trong. Chiếc lưỡi giống như một vật mềm mại tiến sâu vào bên trong.

 

Thiếu nữ rõ ràng cảm nhận được có thứ gì đó mềm mại ấm nóng chui tọt vào bên trong của nàng khiến cho nàng cảm nhận được từng trận sướng khoái đê mê. Ngoài ra, hơi nóng thở hồng hộc của thanh niên kia phả vào nơi tư mật của nàng, nàng hẳn cũng biết. Bất kể bất giờ hắn muốn đút vào hay không đút vào nàng cũng mặc kệ dù sao bây giờ nàng đang hưởng thụ trong cơn sướng đê mê này.

 

Khoái cảm ngày một mãnh liệt, khoái cảm ngày càng cao. Bất chợt thân thể của thiếu nữ run lên bần bật. Thanh niên càng tăng tốc độ của hai bàn tay nước cùng với ngón tay cái nhanh hơn nhưng hắn cũng ngừng việc liếm láp lại. Miệng của hắn mở to áp thẳng vào nơi tư mât của nàng. Bất chợt, Tiểu Y Tiên run lên bần bật giống như người động kinh, miệng phát ra âm thanh cực kỳ dâm đãng: “A, a, a, ư…”

 

Tiêu Sơn rõ ràng cảm nhận được hạ thể của nàng, hai cánh hoa tách ra, một luồng nước cực mạnh bắn ra từ bên trong. Bởi vì há miệng vây kín lấy nơi tư mật của nàng thế nên toàn bộ dòng nước phút ra từ trong hang động rơi vào miệng của Tiêu Sơn. Tiểu Y Tiên rõ ràng run rẩy cùng rên rỉ hơn một phút sau đó từ hai mắt nàng chảy ra hai dòng lệ, tiếng khóc ô ô,,, phát ra. Tiêu Sơn cũng không ngờ nàng đạt được cực đỉnh nhanh như vậy.

 

Hắn trở dậy đem toàn bộ số nước có vị giống như dược thảo nuốt vào trong miệng. Trong khi nuốt mấy thứ này hắn cũng không quên nhấm nháp một chút. Hình dáng của hắn quả thực cực kỳ biến thái. Thân mình của hắn trực tiếp đè ép lên Tiểu Y Tiên, cây nhục bổng bị hắn nắm trong tay. Đầu cây đại bổng vân vê trên miệng của hạ thể Tiểu Y Tiên. Nó tách hai cánh hoa ra sau đó éo của Tiêu Sơn trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cây đại bổng chui tọt vào bên trong. Một nơi ẩm ướt, ấm áp và lúc nào cũng co bóp thít chặt lấy cây đại bổng.

 

Tiểu Y Tiên hai má hồng hào, nàng vừa từ chín tầng mây hạ xuống thì bất chợt cảm nhận được một thứ quen thuộc. Một vật to lớn, hùng vĩ chui tọt vào trong người nàng. Nó đâm sâu vào phía bên trong cho đến khi đầu của nó chạm vào nơi tận cùng. Miệng của Tiểu Y Tiên rên lên: “A…” cũng không biết là thống khổ hay sướng khoái.

 

Đôi môi của Tiêu Sơn trực tiếp hôn lên đôi môi của nàng. Hai tay của hắn trực tiếp chống lên đảm bảo thân thể vững chắc. Lần này không ngờ một lướng lớn nước xuất hiện. Chúng hóa thành những bàn tay do Tiêu Sơn điều khiển tập trung vào những nơi nhạy cảm của Tiểu Y Tiên bắt đầu vân vê.

 

Tiểu Y Tiên vừa bị cây nhục bổng khinh bạc lại vừa bị hắn hôn. Mấy bàn tay nước thì vân vê vuốt ve những nơi nhạy cảm của nàng. Tất cả nơi nhạy cảm của nàng đều bị hắn tập kích không sót: miệng, vành tai, cặp nhũ phong, bụng, eo, cặp chân thon thả, chiếc hột nhỏ trên miệng cửa động. Hắn vừa dùng nhục bổng rút ra nhanh rồi đâm vào rất mạnh lại dùng thêm những thứ này khiến cho tinh thần của Tiểu Y Tiên nhanh chóng hỏng mất. Chỉ trong thời gian ngắn nàng lại chuẩn bị đạt thêm một lần cao trào.

 

Bất quá lần mây mưa này bởi vì Tiêu Sơn dở ra hết các thủ đoạn khiến cho Tiểu Y Tiên nhanh chóng đạt được cực sướng thế nên Tiểu Y Tiên cũng nhanh đầu hàng nhất. Lúc này mây mưa cũng đã kết thúc. Tiêu Sơn trực tiếp ở đằng sau ôm nàng, một tay hắn không quên xoa bóp cặp nhũ phong, cây nhục bổng vẫn từ đằng sau cắm ngập sát nút vào trong người nàng.

 

Tiểu Y Tiên sau khi mây mưa xong vẫn ngoan ngoãn nằm im như vậy. Hai má của nàng đỏ ửng không phải vì tư thế bất nhã hay gì đó mà vì nàng chưa thỏa mãn được hắn đã ngã gục đầu hàng. Bàn tay của nàng đưa lên vuốt bụng. Mọi hôm đáng lý ra hắn phun vào trong người nàng nhiều đến mức bụng nàng trương lớn giống như ăn cơm no nhưng lần này hình như cũng chỉ có được một nửa nàng đã đầu hàng.

 

Tiểu Y Tiên xấu hổ nói: “Phu quân, hay để thiếp dùng miệng giúp chàng!”

 

Tiêu Sơn lắc đầu nói: “Không cần! Ta để trong người nàng một chút là được!” So sánh với việc nàng dùng miệng quả thực cũng làm cho Tiêu Sơn sướng khoái nhưng so với đâm vào người nàng bằng nơi tư mật kia thì kém xa. Thân thể của Tiểu Y Tiên dù đã bị hắn yêu nhiều lần nhưng lúc nào khôi phục cũng cực kỳ nhanh. Nơi đó của nàng lúc nào cũng giống như xử nử thiết chặt lấy hạ thể của hắn. Nếu so sánh nàng với Nhã Phi trong trường hợp Nhã Phi không có thể chất mị cốt hẳn Nhã Phi thua kém với Tiểu Y Tiên.

 

Đưa bàn tay xuống sờ sờ nơi tư mật của mình, hai cánh hoa đang bạnh ra hết cỡ ngoạm lấy một vật to lớn. Tiểu Y Tiên có chút xấu hổ nói: “Phu quân, ngươi để nó một lát thôi nhé. Nếu không thiếp ngứa chết đi được!”

 

Thanh niên cười khổ nói: “Được rồi!” hắn vừa dùng tay vân vê cặp nhũ phong mãn hồng hào của nàng vừa hôn lên gáy của nàng.

 

Tiểu Y Tiên cũng không ngại cây nhục bổng đang cắm trong người nàng, Tiểu Y Tiên có vài phần lười nhác nói: “Phu quân, thiếp buồn ngủ. Chàng kể truyện cổ tích cho thiếp nghe đi!”

 

Tiêu Sơn cười khổ. Tiểu ny tử này thật sự giống như tiểu hài tử a. Mặc dù nàng coi như đã trở thành một thiếu phụ cũng khó bỏ được tính này. Bất quá, hắn yêu là yêu con người nàng, yêu tính ngây thơ, yêu sự thánh thiện cũng không phải vì nàng xinh đẹp hay khi cảm giác chinh phục nàng sẽ khiến cho hắn cảm giác có thành tựu. Cây đại bổng từ từ rút ra. Hai cánh hoa đỏ ừng lại khép lại với nhau. Chỉ là hai cánh hoa cũng không có khép hoàn toàn, qua cái lỗ nhỏ đỏ hồng be bé thấy được một đám chất lỏng màu trắng nhơm hớp. Nhưng ngay sau đó bàn tay của thiếu nữ đặt lên nơi hạ thể của mình, toàn bộ đám dịch chất lỏng ngay lập tức bị hút vào bên trong. Tiêu Sơn mỉm cười, hắn dùng thiên hà nguyên lực xua tan đi hỏa dục khiến cho cây nhục bổng bị mềm đi. Bàn tay ngừng bóp cặp nhũ phòng, hắn đưa bàn tay lên vỗ nhẹ vào cặp mông của Tiểu Y Tiên. Sau đó bàn chân trực tiếp gác lên, bàn tay kéo nàng lại sát ngực hắn rồi hắn mới nói: “Được rồi! Hài… Ngày xưa…”

back top