- Con còn nhớ ước hẹn ba năm với Nhạc gia không, ba năm trước môn chủ đã phái ta đi với con xuống đó thu xếp, với tình hình tu luyện của con hiện tại thì có rất nhiều cơ hội để trước ba mươi tuổi đột phá tới Đấu hoàng.
Liệt Sơn nói.
Ước hẹn ba năm, Dích Thiến trong lòng liền nhớ tới ánh mắt của thiếu niên kia ba năm trước đây, ánh mắt giống như là dã thú khiến cho người khác cảm thấy bất an, có lẽ mình nên xin lỗi hắn, nhưng một tên phế vật như vậy, hắn làm sao có thể xứng đôi với mình.
Dịch Thiến mỉm cười nói:
- Liệt sơn hộ pháp, tâm ý của sư phụ tiểu nữ hiểu rõ mà, tiểu nữ sau đó sẽ tiến vào trong mật thất mà bế quan tu luyện.
- Ừ.
Liệt Sơn lại nói tiếp:
- Môn chủ đối với con kỳ vọng rất lớn, cho một mình con ở Đình viện để tu luyện, con chính là người có thiên phú tốt nhất trong một nghìn đệ tử của Thanh Dương môn, nhất định không được phụ kỳ vọng của môn chủ.
- Dạ.
Dịch Thiến lại cất tiếng mà ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
Một con chim từ trên không bay qua, Dịch Thiến lẩm bẩm nói:
- Nhạc Thành, ngươi từ khi còn bé ta đã rất thích ngươi, nhưng chỉ trách ngươi là phế vật, ngươi đã không xứng với ta rồi, chúng ta đã cách nhau rất xa, xa thật xa.
Ở trong sơn động hậu sơn của Nhạc gia, thanh mang tràn ngấp, hô hấp toán thân của Nhạc Thành bao trùm cả cơ thể, trong người của Nhạc Thành cũng đã xuất hiện biến hóa.
Một lát sau, Nhạc Thành liền thở ra một làn khí, hai mắt mở ra, trong mắt hiện ra hai sợi tinh quang ngưng tụ thật lâu không tiêu tán, đôi mắt đen này thâm sâu vài phần.
- Rốt cuộc mình cũng đã đột phá tới Thai Tức trung kỳ, bây giờ chống lại một tam tinh đấu vương cũng không có vấn đề gì, nếu dùng cả pháp khí thì có thể chống lại cả một ngũ tinh đấu vương.
- Thời gian cũng không còn nhiều lắm.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, sau đó hắn liền cởi bỏ cấm chế mà đi ra khỏi sơn động.
Sau khi tới đại viện của Nhạc gia, Nhạc Thành thiếu chút nữa đã tưởng mình đi nhầm chỗ, khắp nơi đều rực rỡ, xem ra tốn không ít sức lực.
- Chủ nhân, người đã xuất quan rồi.
Khiếu Thiên hổ chạy tới, Nhạc Thành xuất quan, Khiếu Thiên Hổ cũng cảm giác được.
- Chủ nhân, thực lực của người hẳn là tiến bộ của không ít, thuộc hạ nhìn thấy khí tức của người so với trước lúc bế quan mạnh hơn rất nhiều.
Tử Điện Mãng nói.
- Ừ, gần đây đã đột phá một chút, Nhạc gia tốt chứ.
Nhạc Thành hỏi hai người.
- Bẩm chủ nhân, Nhạc gia gần đây không có chuyện gì xảy ra, bất quá hôm nay Thác Ni Tư cùng với Đổng Đại Ngưu đã đi ra ngoài huấn luyện.
Tử Điện Mãng nói.
- A.
Nhạc Thành cất tiếng nhìn thấy Nhạc Tử Phong và Nhạc Tử Sơn đang trò chuyện với hai đại ca của mình thì tiến tới sau đó trở về gian phòng.
Sáng sớm hôm sau cả Nhạc gia trở nên náo nhiệt, bởi vì hôm nay chính là ngày luận võ của nhóm người Đổng Đại Ngưu và dong binh đoàn của Nhạc Hạc và Nhạc Long, không ít người nghe thấy tin tức thì chờ mong, nghe nói hôm nay tỉ thí tổng cộng năm nội dung, mỗi một nội dung bất kể bên nào chiên thắn đều được thưởng một viên đan dược tứ phẩm và năm trăm kim tệ tiền thưởng.
Một viên đan dược tứ phẩm cũng có giá trị năm trăm kim tệ, cộng lại cũng được một nghìn kim tệ.
- Các ngươi nghe lão tử ta nói cho kỹ, nếu như ai chiến thắng thì sẽ phát tài, nhưng nếu như thua thì đại nhân sẽ không tha cho ta, ta cũng sẽ không tha cho các ngươi, lúc đó sẽ khai đao mười tên tiểu đội trưởng trước.
Đổng Đại Ngưu hướng về phía hai trăm thủ hạ của mình nói:
- Theo lời nói của đại nhân, những người tiến bộ hai cấp trong ba tháng nay sau khi trận đấu kết thúc sẽ đi qua phía Thác Ni Tư tổng quản mà nhận tiền thưởng.
Đại viện của Nhạc gia lúc này đã có thể dung nạp hơn nghìn người cho nên cuộc tỉ thí cũng có thể sắp xếp trực tiếp ở đại viện Nhạc gia. Mang theo mọi người đến đông đủ, Nhạc Thành cùng Nhạc Long, còn có Nhạc Tử Sơn Nhạc Tử Phong đều đến đại viện của Nhạc gia. Tiền thưởng này Nhạc Thành nói ra Nhạc Long và Nhạc Hạc đều hoảng sợ, tam đệ này thật hào phóng, một nghìn kim tệ đã là giá trị của cả Nhạc gia lúc suy tàn.
- Đại nhân, tất cả đã chuẩn bị xong.
Trông thấy nhóm người của Nhạc Thành, Thác Ni Tư lập tức mỉm cười.
- Ừ, vậy thì bắt đầu đi.
Nhạc Thành đợi sau khi tất cả người của Nhạc gia ngồi xuống thì hướng về Nhạc Long và Nhạc Hạc nói:
- Đại ca, nhị ca hai người xem làm sao thì tốt.
- Chuyện này tam đệ cứ sắp xếp đi.
Nhạc Long khẽ cười, hắn cũng biết người mà tam đệ huấn luyện không thể chống lại dong binh đoàn của mình.
- Được rồi, chọn những người thực lực đông cấp, năm người đấu với năm người là được.
Nhạc Thành mỉm cười nói, sau đó lập tức tuyên bố quy tắc trận đấu cho Thác Ni Tư.
- Triệu Ngũ, ngươi bước lên trận đầu đi.
Nhạc Long nói với dưới đài, ngay sau đó một thân hình cao lớn mặc áo màu đen bước ra, tay càm trường thương.
- Triệu Ngũ, bát tinh đại đấu sư, xin chỉ giáo.
Thân hình cao lớn của Triệu Ngũ đã sớm bước lên lôi đài.
- Lưu Ma Tử, ngươi bước lên cho ta.
Đổng Đại Ngưu nói với một đại hán khổng lồ phía sau, đại hán này cũng có tu vi bát tinh đại đấu sư, tuy nhiên hắn mới chỉ đột phá mà thôi, hai tháng trước hắn chỉ mới có tu vi lục tinh đại đấu sư.
Đại hán khổng lồ nhảy lên trên đài, trong mắt hiện ra một vẻ nóng bỏng. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Hai người đánh giá một chút rồi động thủ, tuy nhiên binh khí trong tay của hai người đều có đầu gỗ, trận đấu này tối đa cũng chỉ bị thương, không thể ảnh hưởng tới nhân mạng.
Ở trên đài khí thế ngất trời, Nhạc Thành cùng với người của Nhạc gia cũng hứng thú quan sát, cuối cùng sau ba trăm hiệp, Triệu ngũ của hắc ảnh dong binh đoàn đã chiến thắng.
Lạt ma tử chán chường đi xuống đài, không chỉ không lấy được tiền thưởng mà còn bị Đổng Đại Ngưu mắng cho một trận.
Sau đó hai người tu vi Đại Đấu sư lại ra đối chiến, lần này Đổng Đại Ngưu chiến thắng, hắn cao hứng tới thất thần một hồi lâu.
Đối với trận đấu của các đại đấu sư, Nhạc Thành không quan tâm, sở dĩ hắn muốn cho người của Đổng Đại Ngưu và Hắc Ảnh dong binh đoàn đối chiến với nhau là muốn nhìn ra xem trong hai trăm người này có người nào có thiên phú hay không, để mình có thể bồi dưỡng thành thế lực tinh nhuệ nhất.
Năm cuộc tranh tài trôi đi, người của Đổng Đại Ngưu thắng hai trận, người của Hắc Ảnh Dong binh đoàn thắng ba trận, đối với thành tích này Nhạc Thành đã rất hài lòng, dù sao Hắc Ảnh Dong binh đoàn cũng ở trong Quỷ Uyên mà được huấn luyện, Đổng Đại Ngưu chỉ mới huấn luyện hai tháng nay mà được như vậy cũng đã không dễ dàng.
Dựa theo hứa hẹn của Nhạc Thành, mỗi người chiến thắng cũng nhận được một viên đan dược tứ phẩm và năm trăm kim tệ, năm người chiến thắng cao hứng hồi lâu mới hồi phục được tinh thần.
Sau đó Nhạc Thành móc ra hai thanh kiếm đưa cho Nhạc Tử Sơn và Nhạc Tử Phong, rồi hai thanh trường thương cho Nhạc Long và Nhạc Hạc, những binh khí này Nhạc Thành dụng tâm luyện chế.
Bốn người theo từ miệng của Thác Ni Tư thì biết được mỗi binh khí này giá trị thấp nhất cũng là hai vạn kim tệ, tất cả đều hít một hơi lạnh rồi vội vàng thu vào trong người.