Mới vừa đến ngoài cửa Cát Tường tửu lâu, Chu Tam Nhi mắt sắc đã nhìn thấy ba tỷ đệ Tống gia gia, lập tức ân cần ra đón: “Tống cô nương, đã lâu không gặp người, mau vào ngồi một chút.”
Tống Tân Đồng mỉm cười nhìn Chu Tam Nhi, “Không phải hai ngày trước mới gặp qua sao?” Hơn nữa còn náo chuyện không thoải mái với đông gia tửu lầu đâu.
Đáy mắt Chu Tam Nhi lóe nhanh một mạt bỡn cợt nhưng rất nhanh cười che giấu qua, “Tống cô nương sợ là có hơn tháng rồi không vào nội thành đi, mời mau mau vào trong.” Nói xong lại hô với Tống chưởng quỹ một tiếng, “Chưởng quỹ, Tống cô nương tới rồi.”
Tống chưởng quỹ chắp tay với Tống Tân Đồng: “Tống cô nương, đã lâu không gặp.”
“Tống chưởng quỹ.” Tống Tân Đồng kéo cặp song sinh, “Mau gọi Tống gia gia.”
Đại Bảo và Tiểu Bảo giòn tan hô: “Tống gia gia.”
“Ai, hai vị tiểu công tử cao hơn không ít.” Tống chưởng quỹ để Chu Tam Nhi đi vào bưng hai phần điểm tâm ra, “Đây là điểm tâm trong điếm mới làm, hai vị tiểu công tử nếm thử.”
“Cảm ơn gia gia.” Cặp song sinh hữu lễ nói cảm ơn.
“Không cần tạ ơn.” Tống chưởng quỹ mỉm cười nhìn hai tiểu hài có lễ nghĩa, đáy lòng thầm nói: “Cặp song sinh được Tống cô nương dạy dỗ rất hiểu chuyện.’ Bởi vậy không khỏi lại có hơn hai phần thiện cảm với Tống Tân Đồng, nhìn sau lưng nàng hồi lâu, nói: “Trong gùi của Tống cô nương là mang cái gì vậy?”
Tống Tân Đồng trực tiếp xốc lá cây khô che gùi lên, “Có hái một chút hôi bào cùng nấm kê tung, không biết Tống chưởng quỹ có thu hay không?”
“Muốn.” Tống chưởng quỹ lập tức nói, “Chu Tam Nhi, lấy ra sau cân.”
“Dạ.” Chu Tam Nhi theo lời li khai.
Chờ người đi rồi, Tống chưởng quỹ nói với Tống Tân Đồng, “Sinh ý trong nhà Tống cô nương vẫn tốt chứ? Sao hôm nay lại có thời gian đến huyện thành?”
“Cũng không tệ lắm.” Tống Tân Đồng nói: “Hôm nay đến thị trấn là muốn tìm xem có vài người có tay nghề đáng tin hay không.”
“Tống cô nương đây là muốn xây nhà?” Tống chưởng quỹ hỏi, “Nghĩ sẽ xây nhà bộ dáng gì chưa?”
Tống Tân Đồng gật đầu, “Nghĩ xây loại đại viện giống trên thị trấn vậy.” Nói xong lại không có ý tứ cười cười: “Vốn ở nông thôn xây hai gian nhà là đủ rồi, nhưng đột phát ý tưởng muốn xây căn nhà lớn một chút, chờ sau này mấy ấu đệ lớn lên cũng có chỗ ở.”
Tống chưởng nơi nào còn không rõ, Tống gia cô nương hai tháng này nhất định là buôn bán lời không ít bạc, có thể trong thời gian ngắn ngủi hai tháng từ khuôn mặt vàng vọt đến hai gò má có thịt như bây giờ, còn có thể khởi công xây nhà, trái lại là cô nương có bản lĩnh.
Lại nghĩ đến ngày ấy đông gia sau khi trở về không vui, Tống chưởng quỹ trái lại không cho rằng Tống cô nương có ý nghĩ kỳ lạ, công phu sư tử ngoạm, trái lại hắn cảm thấy vị Tống cô nương này nhất định là có điểm tựa, nếu không cũng không dám đưa yêu cầu một thành lợi tức.
Chẳng qua chuyện này vẫn là đông gia làm chủ, hắn nghĩ thế nào cũng không có ích gì.
Chẳng qua hay là bán một chuyện tốt trước, Tống chưởng quỹ nói: “Ta trái lại biết một người có tay nghề, nhà trong thị trấn quá nửa đều là người của hắn xây, vừa vặn hôm qua hắn đến đây ăn cơm, còn nói vừa từ huyện khác về, tính ở nhà nghỉ ngơi một tháng rồi lại ra ngoài, nếu Tống cô nương không tìm được người có tay nghề, cũng tin được tại hạ, có thể đi tìm người này, thủ nghệ của hắn rất tốt, hơn nữa làm người cũng chính phái.”
Tống Tân Đồng gật gật đầu, “Đương nhiên là tin Tống chưởng quỹ.”
“Đa tạ Tống cô nương tín nhiệm, ta để Chu Tam Nhi dẫn ngươi đi gặp người có tay nghề kia, thế nào?” Tống chưởng quỹ nói.
“Tốt.” Tống Tân Đồng vốn nghĩ là tùy tiện đi gặp rồi nói, Tống chưởng quỹ đã nhắc tới vậy thì gặp trước rồi nói sau.
Tử Cát Tưởng tửu lâu đi ra, đi chừng nửa khắc đồng hồ thì đi đến một chỗ dân cư trong hẻm.
Chu Tam Nhi chỉ vào một gốc cây liễu to bên cạnh cổng nhà nhỏ, “Tống cô nương, đây chính là nhà này, ở ngõ Cây liễu.” Nói xong đi tới ngoài một tiểu viện gõ cửa, “Hồng sư phó ở nhà sao?”
Không bao lâu, một nam nhân trung niên bốn năm mươi tuổi đi ra, “Là Chu Tam Nhi a, lão Tống gọi ta uống rượu à?”
Chu Tam Nhi cười nói: “Mới sáng tinh mơ, chưởng quỹ nhà ta mời ngươi uống rượu thì Hồng sư nương cũng không đồng ý a.”
“Ha ha ha, cái miệng của ngươi a.” Hồng sư phó giật cổng lại, nhìn Tống Tân Đồng cùng cặp song sinh còn đứng bên ngoài, “Các nàng là?”
Chu Tam Nhi vội giới thiệu: “Hồng sư phó, vị này chính là Tống cô nương, là lão bản cung cấp hàng cho tửu lâu chúng ta, Tống cô nương nghĩ cất nhà mới, việc xây nhà này còn phải tìm người chuyên nghiệp như Hồng sư phó người vậy, cho nên chưởng quỹ nhà ta để ta dẫn Tống cô nương các nàng qua đây tìm người.”
Tống Tân Đồng bước lên trước một bước, “Hồng sư phó, ngưỡng mộ đại danh người đã lâu.”
Hồng sư phó mặc dù biết nha đầu này nói hươu nói vượn, nhưng đáy lòng vẫn là yên lòng, dù sao hắn đã xây cho làm con thừa tự không một nghìn cũng có tám trăm*, nhóm người lớn trong nhà nhiều người đều nghe qua tên bọn họ. [Pen: Mình bó tay với cái câu này, cũng không dám chuyển bậy nên để nguyên vài câu chữ nhé, nhưng đoán đại ý của nó chắc là ổng xây rất nhiều nhà rồi hay nhận con nuôi xây nhà gì đó nên nhiều người trong mấy người lớn đều nghe qua tên của ổng hay sao đó].
Hồng sư phó đem dẫn người vào trong viện, trước có lễ đem đợi một phen, sau đó nói: “Trời nắng nóng to xây nhà sẽ nóng đến bệnh, ta mới dẫn các huynh đệ về nhà nghỉ ngơi một chút, việc này sợ là không tiếp được.”
“Vậy sau đó đâu?” Tống Tân Đồng hỏi.
“Sau đó ta còn có ba bốn nhà đang chờ đâu, hơn nữa đều là tòa nhà lớn, nếu như Tống cô nương muốn xây phòng cũng phải đợi đến tháng chạp đi.” Hồng sư phó nói.
Mắt Chu Tam Nhi chuyển chuyển, “Hồng sư phó, nhà Tống cô nương là ở trong làng núi, trong núi vẫn có gió thổi ra ngoài, buổi trưa bên trong đều mát nhanh hơn so với hiện tại, hơn nữa Tống cô nương làm đồ nhắm ăn đặc biệt ngon, ngay cả những quản sự đại nhân ở chỗ thi công đường sông đều rất thích ăn.”
Hồng sư phó vừa nghe thì thấy hứng thú: “Biết làm đồ nhắm gì?”
Tống Tân Đồng cười cảm kích với Chu Tam Nhi, “Chỉ là một chút món ăn hương dã, may mắn vào mắt các đại nhân mà thôi.”
“Đừng khiêm tốn vậy, có thể vào mắt các đại nhân nhất định là đồ nhắm rất tốt.” Hồng sư phó nghĩ nghĩ, “Nếu thật như lời nói mát mẻ của Chu Tam Nhi, trái lại ta có thể giúp ngươi xây căn phòng này, chẳng qua phải bao chúng ta một ngày ba bữa, buổi tối còn phải có mấy thứ đồ nhắm ấy nữa.”
Dừng một chút lại nói: “Mỗi ngày các công nhân được ba mươi văn tiền công, nếu như đồng ý thì việc này ta nhận.”
Sao Tống Tân Đồng có thể không đồng ý, người bên ngoài đều cầu được Hồng sư phó giúp xây nhà đâu, đây quả thực là chuyện bánh rơi từ trên trời xuống, “Thành.”
Hồng sư phó liền thích người nhanh nhẹn như vậy, theo đó cũng tương đối thẳng thắn mà nói: “Ngươi muốn xây nhà kiểu gì, ta thay ngươi xem một chút cần bao nhiêu vật liệu gỗ cùng ngói.” Nói xong lại nhìn nàng một cái, “Là dùng ngói đi?”
Tống Tân Đồng gật đầu, “Đúng vậy.”
“Ngươi muốn xây thế nào?” Hồng sư phó hỏi.
Chiều hôm qua Tống Tân Đồng đã nghĩ ở trong đầu, chẳng qua không có vẽ ra được, cũng không nghĩ đến hôm nay có thể định ra được, chỉ có thể nói đơn giản: “Ta mua mười mẫu nền nhà, nghĩ là trước tiên xây tường vây lên để tránh gặp tặc, còn bên trong ta không có chủ ý quá lớn, cái này còn cần Hồng sư phó người để mắt.”
Hồng sư phó nghe miêu tả của nàng thì biết nàng có chủ ý, chỉ là vẫn chưa ngẫm nghĩ tốt, “Mười mẫu nếu xây bao quanh hết, gạch xanh này không ít, không bằng ngươi đi lò gạch đặt trước hai vạn khối gạch xanh, còn ngói với vật liệu gỗ trước đó không vội, trước hết ngươi trở lại nghĩ nghĩ xem bên trong xây thế nào, tốt nhất là có bản vẽ, qua hai ngày ta lại dẫn thầy phong thủy tự mình đến hiện trường xem xem, đến khi đó lại nói tỉ mỉ.”
Nghe Hồng sư phó nhiệt tâm như vậy, Tống Tân Đồng biết là mình gặp được người rất tốt rồi, liên tục ứng hạ, “Vậy ta giờ liền đi đặt gạch xanh.”
Hồng sư phó gật đầu, “Còn có đừng quên làm móng cần đá tảng, nếu như trong thôn không có thợ thủ công đánh đá tảng, vậy cũng cùng nhau đi định rồi đi.”
Tống Tân Đồng gật đầu.
“Mồng mười tháng bảy là một ngày lành thích hợp làm lễ động thổ, tốt nhất đem tất cả định ra trước, nếu không mà qua mùng mười rồi thì phải đợi đến cuối tháng bảy đầu tháng tám, mà một nhà ta đã định việc chính là cuối tháng tám.” Hồng sư phó là một người trọng danh tín cho nên nói: “Nếu không được, vậy đến lúc đó ta sẽ thay ngươi giới thiệu một thợ thủ công khác giúp ngươi xây căn nhà này.”
Tống Tân Đồng gật đầu tỏ vẻ đã minh bạch, “Vậy ta nghe Hồng sư phó, ta giờ liền đi đặt gạch xanh.”
Tống Tân Đồng mỉm cười nhìn Chu Tam Nhi, “Không phải hai ngày trước mới gặp qua sao?” Hơn nữa còn náo chuyện không thoải mái với đông gia tửu lầu đâu.
Đáy mắt Chu Tam Nhi lóe nhanh một mạt bỡn cợt nhưng rất nhanh cười che giấu qua, “Tống cô nương sợ là có hơn tháng rồi không vào nội thành đi, mời mau mau vào trong.” Nói xong lại hô với Tống chưởng quỹ một tiếng, “Chưởng quỹ, Tống cô nương tới rồi.”
Tống chưởng quỹ chắp tay với Tống Tân Đồng: “Tống cô nương, đã lâu không gặp.”
“Tống chưởng quỹ.” Tống Tân Đồng kéo cặp song sinh, “Mau gọi Tống gia gia.”
Đại Bảo và Tiểu Bảo giòn tan hô: “Tống gia gia.”
“Ai, hai vị tiểu công tử cao hơn không ít.” Tống chưởng quỹ để Chu Tam Nhi đi vào bưng hai phần điểm tâm ra, “Đây là điểm tâm trong điếm mới làm, hai vị tiểu công tử nếm thử.”
“Cảm ơn gia gia.” Cặp song sinh hữu lễ nói cảm ơn.
“Không cần tạ ơn.” Tống chưởng quỹ mỉm cười nhìn hai tiểu hài có lễ nghĩa, đáy lòng thầm nói: “Cặp song sinh được Tống cô nương dạy dỗ rất hiểu chuyện.’ Bởi vậy không khỏi lại có hơn hai phần thiện cảm với Tống Tân Đồng, nhìn sau lưng nàng hồi lâu, nói: “Trong gùi của Tống cô nương là mang cái gì vậy?”
Tống Tân Đồng trực tiếp xốc lá cây khô che gùi lên, “Có hái một chút hôi bào cùng nấm kê tung, không biết Tống chưởng quỹ có thu hay không?”
“Muốn.” Tống chưởng quỹ lập tức nói, “Chu Tam Nhi, lấy ra sau cân.”
“Dạ.” Chu Tam Nhi theo lời li khai.
Chờ người đi rồi, Tống chưởng quỹ nói với Tống Tân Đồng, “Sinh ý trong nhà Tống cô nương vẫn tốt chứ? Sao hôm nay lại có thời gian đến huyện thành?”
“Cũng không tệ lắm.” Tống Tân Đồng nói: “Hôm nay đến thị trấn là muốn tìm xem có vài người có tay nghề đáng tin hay không.”
“Tống cô nương đây là muốn xây nhà?” Tống chưởng quỹ hỏi, “Nghĩ sẽ xây nhà bộ dáng gì chưa?”
Tống Tân Đồng gật đầu, “Nghĩ xây loại đại viện giống trên thị trấn vậy.” Nói xong lại không có ý tứ cười cười: “Vốn ở nông thôn xây hai gian nhà là đủ rồi, nhưng đột phát ý tưởng muốn xây căn nhà lớn một chút, chờ sau này mấy ấu đệ lớn lên cũng có chỗ ở.”
Tống chưởng nơi nào còn không rõ, Tống gia cô nương hai tháng này nhất định là buôn bán lời không ít bạc, có thể trong thời gian ngắn ngủi hai tháng từ khuôn mặt vàng vọt đến hai gò má có thịt như bây giờ, còn có thể khởi công xây nhà, trái lại là cô nương có bản lĩnh.
Lại nghĩ đến ngày ấy đông gia sau khi trở về không vui, Tống chưởng quỹ trái lại không cho rằng Tống cô nương có ý nghĩ kỳ lạ, công phu sư tử ngoạm, trái lại hắn cảm thấy vị Tống cô nương này nhất định là có điểm tựa, nếu không cũng không dám đưa yêu cầu một thành lợi tức.
Chẳng qua chuyện này vẫn là đông gia làm chủ, hắn nghĩ thế nào cũng không có ích gì.
Chẳng qua hay là bán một chuyện tốt trước, Tống chưởng quỹ nói: “Ta trái lại biết một người có tay nghề, nhà trong thị trấn quá nửa đều là người của hắn xây, vừa vặn hôm qua hắn đến đây ăn cơm, còn nói vừa từ huyện khác về, tính ở nhà nghỉ ngơi một tháng rồi lại ra ngoài, nếu Tống cô nương không tìm được người có tay nghề, cũng tin được tại hạ, có thể đi tìm người này, thủ nghệ của hắn rất tốt, hơn nữa làm người cũng chính phái.”
Tống Tân Đồng gật gật đầu, “Đương nhiên là tin Tống chưởng quỹ.”
“Đa tạ Tống cô nương tín nhiệm, ta để Chu Tam Nhi dẫn ngươi đi gặp người có tay nghề kia, thế nào?” Tống chưởng quỹ nói.
“Tốt.” Tống Tân Đồng vốn nghĩ là tùy tiện đi gặp rồi nói, Tống chưởng quỹ đã nhắc tới vậy thì gặp trước rồi nói sau.
Tử Cát Tưởng tửu lâu đi ra, đi chừng nửa khắc đồng hồ thì đi đến một chỗ dân cư trong hẻm.
Chu Tam Nhi chỉ vào một gốc cây liễu to bên cạnh cổng nhà nhỏ, “Tống cô nương, đây chính là nhà này, ở ngõ Cây liễu.” Nói xong đi tới ngoài một tiểu viện gõ cửa, “Hồng sư phó ở nhà sao?”
Không bao lâu, một nam nhân trung niên bốn năm mươi tuổi đi ra, “Là Chu Tam Nhi a, lão Tống gọi ta uống rượu à?”
Chu Tam Nhi cười nói: “Mới sáng tinh mơ, chưởng quỹ nhà ta mời ngươi uống rượu thì Hồng sư nương cũng không đồng ý a.”
“Ha ha ha, cái miệng của ngươi a.” Hồng sư phó giật cổng lại, nhìn Tống Tân Đồng cùng cặp song sinh còn đứng bên ngoài, “Các nàng là?”
Chu Tam Nhi vội giới thiệu: “Hồng sư phó, vị này chính là Tống cô nương, là lão bản cung cấp hàng cho tửu lâu chúng ta, Tống cô nương nghĩ cất nhà mới, việc xây nhà này còn phải tìm người chuyên nghiệp như Hồng sư phó người vậy, cho nên chưởng quỹ nhà ta để ta dẫn Tống cô nương các nàng qua đây tìm người.”
Tống Tân Đồng bước lên trước một bước, “Hồng sư phó, ngưỡng mộ đại danh người đã lâu.”
Hồng sư phó mặc dù biết nha đầu này nói hươu nói vượn, nhưng đáy lòng vẫn là yên lòng, dù sao hắn đã xây cho làm con thừa tự không một nghìn cũng có tám trăm*, nhóm người lớn trong nhà nhiều người đều nghe qua tên bọn họ. [Pen: Mình bó tay với cái câu này, cũng không dám chuyển bậy nên để nguyên vài câu chữ nhé, nhưng đoán đại ý của nó chắc là ổng xây rất nhiều nhà rồi hay nhận con nuôi xây nhà gì đó nên nhiều người trong mấy người lớn đều nghe qua tên của ổng hay sao đó].
Hồng sư phó đem dẫn người vào trong viện, trước có lễ đem đợi một phen, sau đó nói: “Trời nắng nóng to xây nhà sẽ nóng đến bệnh, ta mới dẫn các huynh đệ về nhà nghỉ ngơi một chút, việc này sợ là không tiếp được.”
“Vậy sau đó đâu?” Tống Tân Đồng hỏi.
“Sau đó ta còn có ba bốn nhà đang chờ đâu, hơn nữa đều là tòa nhà lớn, nếu như Tống cô nương muốn xây phòng cũng phải đợi đến tháng chạp đi.” Hồng sư phó nói.
Mắt Chu Tam Nhi chuyển chuyển, “Hồng sư phó, nhà Tống cô nương là ở trong làng núi, trong núi vẫn có gió thổi ra ngoài, buổi trưa bên trong đều mát nhanh hơn so với hiện tại, hơn nữa Tống cô nương làm đồ nhắm ăn đặc biệt ngon, ngay cả những quản sự đại nhân ở chỗ thi công đường sông đều rất thích ăn.”
Hồng sư phó vừa nghe thì thấy hứng thú: “Biết làm đồ nhắm gì?”
Tống Tân Đồng cười cảm kích với Chu Tam Nhi, “Chỉ là một chút món ăn hương dã, may mắn vào mắt các đại nhân mà thôi.”
“Đừng khiêm tốn vậy, có thể vào mắt các đại nhân nhất định là đồ nhắm rất tốt.” Hồng sư phó nghĩ nghĩ, “Nếu thật như lời nói mát mẻ của Chu Tam Nhi, trái lại ta có thể giúp ngươi xây căn phòng này, chẳng qua phải bao chúng ta một ngày ba bữa, buổi tối còn phải có mấy thứ đồ nhắm ấy nữa.”
Dừng một chút lại nói: “Mỗi ngày các công nhân được ba mươi văn tiền công, nếu như đồng ý thì việc này ta nhận.”
Sao Tống Tân Đồng có thể không đồng ý, người bên ngoài đều cầu được Hồng sư phó giúp xây nhà đâu, đây quả thực là chuyện bánh rơi từ trên trời xuống, “Thành.”
Hồng sư phó liền thích người nhanh nhẹn như vậy, theo đó cũng tương đối thẳng thắn mà nói: “Ngươi muốn xây nhà kiểu gì, ta thay ngươi xem một chút cần bao nhiêu vật liệu gỗ cùng ngói.” Nói xong lại nhìn nàng một cái, “Là dùng ngói đi?”
Tống Tân Đồng gật đầu, “Đúng vậy.”
“Ngươi muốn xây thế nào?” Hồng sư phó hỏi.
Chiều hôm qua Tống Tân Đồng đã nghĩ ở trong đầu, chẳng qua không có vẽ ra được, cũng không nghĩ đến hôm nay có thể định ra được, chỉ có thể nói đơn giản: “Ta mua mười mẫu nền nhà, nghĩ là trước tiên xây tường vây lên để tránh gặp tặc, còn bên trong ta không có chủ ý quá lớn, cái này còn cần Hồng sư phó người để mắt.”
Hồng sư phó nghe miêu tả của nàng thì biết nàng có chủ ý, chỉ là vẫn chưa ngẫm nghĩ tốt, “Mười mẫu nếu xây bao quanh hết, gạch xanh này không ít, không bằng ngươi đi lò gạch đặt trước hai vạn khối gạch xanh, còn ngói với vật liệu gỗ trước đó không vội, trước hết ngươi trở lại nghĩ nghĩ xem bên trong xây thế nào, tốt nhất là có bản vẽ, qua hai ngày ta lại dẫn thầy phong thủy tự mình đến hiện trường xem xem, đến khi đó lại nói tỉ mỉ.”
Nghe Hồng sư phó nhiệt tâm như vậy, Tống Tân Đồng biết là mình gặp được người rất tốt rồi, liên tục ứng hạ, “Vậy ta giờ liền đi đặt gạch xanh.”
Hồng sư phó gật đầu, “Còn có đừng quên làm móng cần đá tảng, nếu như trong thôn không có thợ thủ công đánh đá tảng, vậy cũng cùng nhau đi định rồi đi.”
Tống Tân Đồng gật đầu.
“Mồng mười tháng bảy là một ngày lành thích hợp làm lễ động thổ, tốt nhất đem tất cả định ra trước, nếu không mà qua mùng mười rồi thì phải đợi đến cuối tháng bảy đầu tháng tám, mà một nhà ta đã định việc chính là cuối tháng tám.” Hồng sư phó là một người trọng danh tín cho nên nói: “Nếu không được, vậy đến lúc đó ta sẽ thay ngươi giới thiệu một thợ thủ công khác giúp ngươi xây căn nhà này.”
Tống Tân Đồng gật đầu tỏ vẻ đã minh bạch, “Vậy ta nghe Hồng sư phó, ta giờ liền đi đặt gạch xanh.”