Võ đạo đan tôn

Chương 1299: Thiên phạt

Càn quét xong thông đạo này, Lâm Tiêu lại đem mấy thông đạo còn lại vơ vét không còn.

Cả quá trình ước chừng hơn một giờ thời gian.

Rốt cục vơ vét xong toàn bộ bảo tàng bên ngoài, Lâm Tiêu rốt cục mới ngừng lại.

Bá!

Tay phải hắn chợt động, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh chiến đao, chính là thanh chí tôn khí.

Sắc mặt Lâm Tiêu không biểu lộ, một cỗ tinh thần lực vô hình cùng linh hồn lực chậm rãi dung nhập vào trong chí tôn khí, hắn cần luyện hóa thanh chiến đao này.

Ông…

Trong thanh chiến đao, một cỗ khí tức bộc phát, tựa hồ muốn ngăn cản Lâm Tiêu luyện hóa cùng lạc ấn, nhưng khí tức của Long gia vừa ra, cỗ khí tức kia lập tức yên lặng xuống, không dám ngăn trở chút nào.

Thu phục chí tôn khí thật khó khăn, không nghĩ tới quá trình luyện hóa cũng không chậm, chỉ một lát Lâm Tiêu đã đem tinh thần lực cùng linh hồn lực của mình khắc vào trong trung tâm.

Ong ong…



Trên chiến đao tản ra từng luồng hắc quang, vốn hình dạng chiến đao nhìn thấy không hề nổi bật, nhưng sau khi bị Lâm Tiêu luyện hóa lập tức liền biến hóa, chỉ nghe thanh âm tê minh vang lên không dứt, cả chiến đao lập tức nổi vồng lên thành từng phiến lá, thật giống như do từng phiến sắt lá chế tạo mà thành, thân đao nổi lên đường ngấn, trên mũi đao lại có hình cung, thật giống như đuôi bọ cạp giương cao.

Hung ác, bá khí!

Thanh chiến đao hàn mang dày đặc, hai bên chuôi đao có khe rãnh ôm bàn tay Lâm Tiêu, mà sống đao lại như lân giáp răng cưa, có thể nghĩ được nếu bị chiến đao đánh trúng, lực sát thương sẽ kinh người bậc nào.

Lâm Tiêu nhìn chiến đao, trong mắt hiện lên tia kinh diễm.

- Thiên Phạt!

Lâm Tiêu nhìn trên sống đao, có hai chữ cổ triện thật bá đạo.

- Thiên Phạt đao thật bá đạo!

Tay cầm Thiên Phạt đao, trong lòng Lâm Tiêu dũng động hào khí, hắn vận chuyển tinh thần chân nguyên, một đao chém ra ngoài.

Oanh!

Không hề dùng sức, chỉ thấy một đao mang xé rách trường không, hung hăng đánh lên vách thông đao, oanh long một tiếng, vách tường run rẩy, bụi đất rơi lả tả.

Uy lực mạnh hơn Long Văn đao ít nhất gấp đôi.

- Đây là chí tôn khí? Uy lực thật cường mãnh, nhưng cũng không mạnh tới mức khó tưởng tượng.

Lâm Tiêu lẩm bẩm.

- Ha ha…

Long gia không nhịn được cười:

- Tiểu tử, đây là lời nói buồn cười nhất mà ta từng nghe được, chí tôn khí chính là vũ khí của tôn giả, uy lực dời non lấp bể, kinh thiên động địa, không phải uy lực chí tôn khí yếu, mà là với thực lực sinh tử nhị trọng của ngươi, căn bản không thể phát huy được uy lực chân chính của nó, chỉ có tôn giả mới có thể thật sự sử dụng, mà ngươi hiện tại nhiều nhất chỉ phóng thích được một phần trăm uy lực thì đã tột cùng.

- Ách!

Sờ sờ mũi, Lâm Tiêu không khỏi có chút ngượng ngùng.

- Được rồi, chiến đấu trong đại điện đã ngừng lại, ân, nữ oa của ngươi còn có Huyền Diệu Vương cùng Yêu tộc Phi Loan Vương đều chiếm được một kiện chí tôn khí, những người khác chỉ sợ tay không mà về.

Long gia cảm giác chiến trường, cười nói.


Mặc dù Lâm Tiêu ở trong thông đạo tìm kiếm bảo vật, nhưng vẫn để ý tới cuộc chiến trong đại điện, do Long gia giám thị, hết thảy mọi chuyện phát sinh trong đó hắn đều biết rõ ràng.

Tịnh Thiên Huyên chiếm được cổ ấn, Phi Loan Vương chiếm được quyền sáo, mà Huyền Diệu Vương lấy được trường kiếm.

Vốn Phi Loan Vương muốn lấy cổ ấn, nhưng không nghĩ tới bị Tịnh Thiên Huyên lấy được, hắn phải chuyển mục tiêu, sau cuộc đại chiến lấy được quyền sáo, mà ban đầu vì không có người tranh bảo kiếm với Huyền Diệu Vương, nhờ vậy bị hắn chiếm tiện nghi, chờ khi những người khác bình tĩnh trở lại thì trường kiếm đã rơi vào trong tay hắn.

Nhưng ba người chiếm được chí tôn khí đều phát hiện uy lực chỉ tăng thêm ba bốn thành, căn bản không thể thúc giục được uy lực chân chính của nó, bởi vậy còn thất vọng hơn cả Lâm Tiêu.

Oanh…

Đợi sau khi cuộc chiến trong đại điện kết thúc, Lâm Tiêu cùng Phân thân Toản Địa Giáp giả vờ đối chiến đánh ra khỏi thông đạo, dáng vẻ như không làm gì được lẫn nhau, Thiên Phạt đao chém tới, lập tức đánh Phân thân Toản Địa Giáp bay ra ngoài, lui về chỗ Yêu tộc.

- Tiểu tử, giao chí tôn khí ra đây!

Tà Thử Vương nhất thời sáng mắt, lao tới trước tiên.

- Chỉ bằng ngươi, cút trở về!

Lâm Tiêu cười lạnh một tiếng, chém ra một đao.

Oanh!

Tà Thử Vương bật lui ra sau, vị trí bị Thiên Phạt đao đánh trúng máu tươi tuôn trào, đau tới nhe răng.

- Quả nhiên là chí tôn khí, uy lực đáng sợ thật.

Tà Thử Vương vừa sợ vừa giận, trước đó hắn đối chiến cùng Lâm Tiêu trong thông đạo, khi đó Lâm Tiêu hoảng sợ bỏ chạy, không nghĩ tới hiện tại hắn lại bị Lâm Tiêu chém một đao văng ra ngoài, hắn lập tức đem nguyên nhân quy kết ở chiến đao.

- Tiểu tử, ngươi dám đánh thương ta, ta muốn mạng của ngươi!

Tà Thử Vương gầm nhẹ một tiếng, tà khí bốc lên, muốn ra tay.

- Tà Thử Vương, ngươi làm gì!

Huyền Diệu Vương bước lên quát.

- Huyền Diệu Vương, ta nghĩ làm gì chẳng lẽ ngươi không biết!



Ánh mắt Tà Thử Vương hung ác:

- Chỗ này có bốn kiện chí tôn khí, kết quả Nhân tộc các ngươi chiếm hết ba, không khỏi không công bình đi!

- Công bình?

Huyền Diệu Vương cười lạnh:

- Tà Thử Vương, đầu óc ngươi không có vấn đề chứ, tranh đoạt chí tôn khí chỉ dựa vào bổn sự, tài nghệ ngươi không bằng người, còn nói công bình gì!

- Phải, tài nghệ ta không bằng người, không thể cướp được chí tôn khí trong tay các ngươi, nhưng tiểu tử kia chỉ là một sinh tử nhị trọng, có tư cách gì được chí tôn khí, sở dĩ hắn có được là vì không ai tranh với hắn mà thôi, hiện tại ta ra tay với hắn, có vấn đề gì sao?

- Ai nói không ai tranh với hắn, Kim Giáp Vương không có sao? Tà Hồn Vương không phải sao? Cuộc chiến giữa bọn hắn ta cũng có nhìn thấy, hiện tại nếu bảo vật rơi vào tay Lâm Tiêu, đại biểu hắn có thực lực này.

Huyền Diệu Vương cười lạnh nói. Nhưng vừa nói ra chính hắn cũng sửng sốt, bởi vì mọi người phát hiện sau một trận chiến đấu trong đại điện chỉ còn lại mười một người, Tà Hồn Vương biến mất không thấy.

- Tên kia chạy đi nơi nào rồi?

Không ai đem chuyện Tà Hồn Vương biến mất liên tưởng lên người Lâm Tiêu cùng Kim Giáp Vương, với thực lực Tà Hồn Vương, căn bản không khả năng bị hai tiểu bối giết chết.

Lúc này những yêu vương còn lại đều đưa mắt nhìn Thiên Phạt đao trong tay Lâm Tiêu, trong mắt hiện vẻ tham lam.

- Huyền Diệu Vương, Tà Thử Vương nói đúng, bốn chí tôn khí phải dựa theo nhân số phân phối, ít nhất Nhân tộc cùng Yêu tộc phải chia mỗi bên hai kiện, hiện tại Nhân tộc lấy ba kiện, không khỏi có chút thái quá đi.

Thiên Ngạc Vương lên tiếng, hắn là cường giả Sơn mạch Vạn Thú, lại không đoạt được bảo vật, trong lòng tự nhiên cực kỳ khó chịu.

- Thiên Ngạc Vương nói đúng, Nhân tộc phải giao ra một chí tôn khí.

Long Tượng Vương cười lạnh lên tiếng, trong ánh mắt vài yêu vương tràn ngập vẻ tham lam, phát tán ra sát cơ dày đặc.

Trong lòng Huyền Diệu Vương trầm xuống, nếu chỉ một Tà Thử Vương, hắn không sợ hãi, nhưng nếu cả sáu yêu vương đều đánh chủ ý với chiến đao của Lâm Tiêu, dù sao nhóm người Thiên Uyên Vương không lấy được chiến đao, cũng sẽ không ra mặt nói giúp cho Lâm Tiêu.

back top