- Tốt rồi, Ngô Tộ, ngươi dạy bọn họ luyện chế Sơ Lạc Đan đi, ta về luyện dược thất của mình trước, có vấn đề gì, ngươi lại đến nói ta.
Loại Sơ Lạc Đan ngay cả nhất phẩm đan dược cũng không đạt đến này tự nhiên không cần Dược đại sư tự mình động thủ, sau khi phân phó tốt Ngô Tộ, Dược đại sư liền bước chân thong thả rời khỏi luyện dược thất.
- Lâm Tiêu, Lâm Nhu, hiện giờ ta luyện chế Sơ Lạc Đan một lần trước, hai người các ngươi nhìn cẩn thận.
Ngô Tộ nghiêm mặt nói.
Hắn tuy rằng là nhất phẩm Luyện Dược Sư, nhưng Sơ Lạc Đan trong số đan dược bình thường cũng thuộc loại tương đối khó, Ngô Tộ tuy rằng tiện tay liền có thể luyện chế ra, nhưng muốn luyện chế ra Sơ Lạc Đan tốt nhất cũng không phải một chuyện dễ. Hiện giờ hắn lần đầu luyện đan trước mặt Lâm Tiêu và Lâm Nhu, Ngô Tộ tự nhiên không dám khinh thường, nếu như luyện chế thất bại, vậy thì quả thật xấu hổ chết người rồi.
Ngô Tộ một bên điều phối tỉ lệ thảo dược, một bên xuất ra lò luyện đan bản thân gác trên một dụng cụ kỳ lạ.
- Vốn Luyện Dược Sư luyện chế đan dược là lợi dụng nguyên lực bản thân hòa tan và luyện chế, bất quá bởi vì Lâm Nhu ngươi còn chưa đạt tới nhất chuyển, cho nên ta sẽ dùng nguyên lực mô phỏng lô để luyện chế. Trên thực tế rất nhiều dược sư bình thường ở bên ngoài, luyện dược đều là lợi dụng nguyên lực mô phỏng lô, nhưng muốn luyện chế đan dược có phẩm giai thì phải cần Luyện Dược Sư dùng nguyên lực bản thân tự mình luyện chế, đây cũng nguyên nhân vì sao muốn trở thành Luyện Dược Sư chính thức phải trở thành nhất chuyển Chân Võ giả, không thành được Chân Võ giả, vĩnh viễn cũng không cách nào luyện chế ra đan dược có phẩm giai.
Ngô Tộ nói xong, một bên giảng giải trình tự làm sao luyện chế Sơ Lạc Đan, cùng với đạo lý vì sao lại làm vậy, đồng thời, cũng mang bộ phận thảo dược dựa theo tỉ lệ nhất định theo trình tự bỏ vào lò đan.
Sau đó, hắn mở ra một cái nút phía dưới dụng cụ.
PHỐC!
Một đoàn hỏa diễm nhu hòa từ trong dụng cụ kia đột nhiên toát ra, nhộn nhạo quanh lò đan, đồng thời một cổ nguyên lực chấn động rất nhỏ truyền ra từ trong luyện dược thất.
Lâm Tiêu lập tức liền cảm nhận được, thứ gọi là hỏa diễm này cũng không phải hỏa diễm chân chánh, mà là ngoại hình hỏa diễm do nguyên lực đặc thù nào đó hình thành.
- Nguyên lực thuộc tính và cường độ bất đồng, đối với luyện chế đan dược cũng bất đồng, điểm này, cần bản thân Luyện Dược Sư tự mình nắm giữ.
Ngô Tộ nhắc nhở Lâm Tiêu.
- Như đan dược bình thường này, hoàn toàn có thể căn cứ vào thời gian bỏ dược liệu để suy đoán trình độ luyện chế, bất quá đan dược có phẩm giai lại không được, phải lợi dụng tinh thần lực đi cảm giác dược liệu biến hóa trong đó, cùng với trình độ ngưng hợp giữa dược liệu, căn cứ theo ngưng hợp giữa dược liệu, lại đi tiến hành luyện chế, nếu như làm từng bước thì không luyện chế ra được.
Ngô Tộ yên lặng kế tính toán thời gian, một bên dạy bảo Lâm Nhu không cách nào thi triển tinh thần lực làm sao dựa vào thời gian để suy đoán trình độ luyện chế, một bên lại dạy bảo Lâm Tiêu làm sao dùng tinh thần lực cảm giác trình độ ngưng hợp và biến hóa dược liệu trong lò đan.
Cứ như vậy dạy bảo lấy, Ngô Tộ mỗi khi đến thời gian lại cho vào bộ phận tài liệu, đồng thời còn thỉnh thoảng thông qua lỗ nhỏ trên nắp lò đan để dạy bảo Lâm Nhu quan sát biến hóa trong đó, Lâm Nhu một bên nghe, một bên yên lặng gật đầu, trong nội tâm tính toán lấy gì đó.
Mà Lâm Tiêu thì đơn giản hơn nhiều, đồng thời khi quan sát, cũng chậm rãi tán dật tinh thần lực trong đầu, xuyên thấu qua lò đan cảm thụ biến hóa trong đó.
Trong lò đan, các loại dược liệu dưới sự ảnh hưởng của nguyên khí, giao hòa ngưng hợp với nhau, mỗi quá trình đều hiện ra rõ ràng trong đầu Lâm Tiê. Lâm Tiêu giờ mới hiểu được vì sao không đạt nhất chuyển, tinh thần lực nếu không tu luyện Tinh Nguyên Quyết vì sao lại không thể trở thành nhất phẩm Luyện Dược Sư rồi.
Bất luận quá trình hai loại dược liệu nào dung hợp với nhau đều vô cùng rườm rà cùng phức tạp, thảo dược bình thường còn đỡ, đặc biệt là linh dược nhất giai, nguyên khí ẩn chứa trong đó thật sự quá nồng đậm, căn bản không thể dùng phương pháp tính toán bình thường để luyện chế, Luyện Dược Sư phải tùy thời thông qua cảm giác tinh thần lực để thay đổi cường độ phóng xuất ra nguyên lực, cùng với thông qua một ít thao tác tinh thần lực rất nhỏ để tiến hành điều khiển dược liệu trong lò đan.
Một khi trong quá trình luyện chế phát sinh chút ngoài ý muốn nhỏ nào đó sẽ lập tức luyện chế thất bại.
Mà dược sư bình thường thì dù thế nào cũng không làm được điểm này.
Trong lô đình, dưới tác dụng của nguyên lực do nguyên lực mô phỏng lô phun ra, những dược tính kia đang nhanh chóng dung hợp và thay đổi, Ngô Tộ một bên cẩn thận từng li từng tí cảm giác lấy, một bên lại giảng giải cho hai người.
Cũng không biết vì sao có vài lúc Ngô Tộ tiến hành thao tác, trong lòng Lâm Tiêu lại ẩn ẩn có một loại cảm giác nói không nên lời, loại cảm giác này giống như thao tác của Ngô Tộ cũng chưa hoàn mỹ đến mức tận cùng vậy. Ví dụ như có vài lúc đợi sau khi dược tính trong lò dung hợp thêm một thời gian ngắn nữa mới thêm vào tài liệu mới thì dược tính dung hợp sẽ tốt hơn.
Loại cảm giác này lộ ra đặc biệt mãnh liệt trong lòng Lâm Tiêu, đây là một loại cảm giác, Lâm Tiêu cũng không rõ vì sao mình lại có cám giác như vậy, nhưng nó lại đột ngột hiện lên trong đầu hắn.
Đương nhiên, Lâm Tiêu sẽ không xúc động có hành động gì trong khi Ngô Tộ luyện chế, dù sao đây chẳng qua chỉ là một loại cảm giác cảu hắn thôi, trước khi chưa thử qua, hắn cũng không có nắm chắc mười phần. Mà Ngô Tộ chính là một gã nhất phẩm Luyện Dược Sư chính thức, hắn luyện chế như thế nào, tự nhiên có đạo lý của hắn.
Rốt cục, sau khi trải qua gần nửa giờ luyện chế, một cổ mùi thơm kỳ lạ từ trong lò đan tán dật ra, Ngô Tộ xem chuẩn hỏa hầu, đóng nguyên lực mô phỏng lô lại, rồi sau đó nhẹ sốc đỉnh lô lên, một hồi khói trắng tràn ngập mà ra, mùi thuốc thấm người nhanh chóng làn tràn trong luyện dược thất.
Trên mặt Ngô Tộ tràn đầy dáng tươi cười, nói:
- Lâm Tiêu, Lâm Nhu, Sơ Lạc Đan thành rồi.
Hai người Lâm Tiêu vội bước lên xem xét, liền nhìn thấy trong lò đan, có hơn mười khỏa đan dược lớn chừng ngón út, toàn thân màu trắng, màu sắc bóng loáng, chỉ là trên mấy khỏa lại hơi có ít lỗ, nhưng lại cực kỳ nhỏ, không nhìn kỹ căn bản không phân biệt ra được, hiển nhiên phối chế rất không tệ.
- Đáng tiếc Sơ Lạc Đan này chỉ dùng Nguyên lực mô phỏng lô luyện chế, nắm chắc hỏa hậu không thể làm quá chính xác, nếu như dùng nguyên lực bản thân phối chế thì khẳng định khỏa khỏa no đủ tròn vo, màu sắc trắng nõn xinh đẹp.
Ngô Tộ cười nói, trong giọng nói ẩn ẩn có một tia đắc ý.
- Tốt rồi, ta đã luyện qua Sơ Lạc Đan cho các ngươi xem một lần rồi, các ngươi có thể thử phối chế.
Lâm Tiêu và Lâm Nhu liếc nhau, Lâm Nhu lúc trước khi Ngô Tộ phối chế đã sớm kích động không thể chờ được nữa, lúc này nghe được lời Ngô Tộ nói liền lập tức tiến lên.
Loại Sơ Lạc Đan ngay cả nhất phẩm đan dược cũng không đạt đến này tự nhiên không cần Dược đại sư tự mình động thủ, sau khi phân phó tốt Ngô Tộ, Dược đại sư liền bước chân thong thả rời khỏi luyện dược thất.
- Lâm Tiêu, Lâm Nhu, hiện giờ ta luyện chế Sơ Lạc Đan một lần trước, hai người các ngươi nhìn cẩn thận.
Ngô Tộ nghiêm mặt nói.
Hắn tuy rằng là nhất phẩm Luyện Dược Sư, nhưng Sơ Lạc Đan trong số đan dược bình thường cũng thuộc loại tương đối khó, Ngô Tộ tuy rằng tiện tay liền có thể luyện chế ra, nhưng muốn luyện chế ra Sơ Lạc Đan tốt nhất cũng không phải một chuyện dễ. Hiện giờ hắn lần đầu luyện đan trước mặt Lâm Tiêu và Lâm Nhu, Ngô Tộ tự nhiên không dám khinh thường, nếu như luyện chế thất bại, vậy thì quả thật xấu hổ chết người rồi.
Ngô Tộ một bên điều phối tỉ lệ thảo dược, một bên xuất ra lò luyện đan bản thân gác trên một dụng cụ kỳ lạ.
- Vốn Luyện Dược Sư luyện chế đan dược là lợi dụng nguyên lực bản thân hòa tan và luyện chế, bất quá bởi vì Lâm Nhu ngươi còn chưa đạt tới nhất chuyển, cho nên ta sẽ dùng nguyên lực mô phỏng lô để luyện chế. Trên thực tế rất nhiều dược sư bình thường ở bên ngoài, luyện dược đều là lợi dụng nguyên lực mô phỏng lô, nhưng muốn luyện chế đan dược có phẩm giai thì phải cần Luyện Dược Sư dùng nguyên lực bản thân tự mình luyện chế, đây cũng nguyên nhân vì sao muốn trở thành Luyện Dược Sư chính thức phải trở thành nhất chuyển Chân Võ giả, không thành được Chân Võ giả, vĩnh viễn cũng không cách nào luyện chế ra đan dược có phẩm giai.
Ngô Tộ nói xong, một bên giảng giải trình tự làm sao luyện chế Sơ Lạc Đan, cùng với đạo lý vì sao lại làm vậy, đồng thời, cũng mang bộ phận thảo dược dựa theo tỉ lệ nhất định theo trình tự bỏ vào lò đan.
Sau đó, hắn mở ra một cái nút phía dưới dụng cụ.
PHỐC!
Một đoàn hỏa diễm nhu hòa từ trong dụng cụ kia đột nhiên toát ra, nhộn nhạo quanh lò đan, đồng thời một cổ nguyên lực chấn động rất nhỏ truyền ra từ trong luyện dược thất.
Lâm Tiêu lập tức liền cảm nhận được, thứ gọi là hỏa diễm này cũng không phải hỏa diễm chân chánh, mà là ngoại hình hỏa diễm do nguyên lực đặc thù nào đó hình thành.
- Nguyên lực thuộc tính và cường độ bất đồng, đối với luyện chế đan dược cũng bất đồng, điểm này, cần bản thân Luyện Dược Sư tự mình nắm giữ.
Ngô Tộ nhắc nhở Lâm Tiêu.
- Như đan dược bình thường này, hoàn toàn có thể căn cứ vào thời gian bỏ dược liệu để suy đoán trình độ luyện chế, bất quá đan dược có phẩm giai lại không được, phải lợi dụng tinh thần lực đi cảm giác dược liệu biến hóa trong đó, cùng với trình độ ngưng hợp giữa dược liệu, căn cứ theo ngưng hợp giữa dược liệu, lại đi tiến hành luyện chế, nếu như làm từng bước thì không luyện chế ra được.
Ngô Tộ yên lặng kế tính toán thời gian, một bên dạy bảo Lâm Nhu không cách nào thi triển tinh thần lực làm sao dựa vào thời gian để suy đoán trình độ luyện chế, một bên lại dạy bảo Lâm Tiêu làm sao dùng tinh thần lực cảm giác trình độ ngưng hợp và biến hóa dược liệu trong lò đan.
Cứ như vậy dạy bảo lấy, Ngô Tộ mỗi khi đến thời gian lại cho vào bộ phận tài liệu, đồng thời còn thỉnh thoảng thông qua lỗ nhỏ trên nắp lò đan để dạy bảo Lâm Nhu quan sát biến hóa trong đó, Lâm Nhu một bên nghe, một bên yên lặng gật đầu, trong nội tâm tính toán lấy gì đó.
Mà Lâm Tiêu thì đơn giản hơn nhiều, đồng thời khi quan sát, cũng chậm rãi tán dật tinh thần lực trong đầu, xuyên thấu qua lò đan cảm thụ biến hóa trong đó.
Trong lò đan, các loại dược liệu dưới sự ảnh hưởng của nguyên khí, giao hòa ngưng hợp với nhau, mỗi quá trình đều hiện ra rõ ràng trong đầu Lâm Tiê. Lâm Tiêu giờ mới hiểu được vì sao không đạt nhất chuyển, tinh thần lực nếu không tu luyện Tinh Nguyên Quyết vì sao lại không thể trở thành nhất phẩm Luyện Dược Sư rồi.
Bất luận quá trình hai loại dược liệu nào dung hợp với nhau đều vô cùng rườm rà cùng phức tạp, thảo dược bình thường còn đỡ, đặc biệt là linh dược nhất giai, nguyên khí ẩn chứa trong đó thật sự quá nồng đậm, căn bản không thể dùng phương pháp tính toán bình thường để luyện chế, Luyện Dược Sư phải tùy thời thông qua cảm giác tinh thần lực để thay đổi cường độ phóng xuất ra nguyên lực, cùng với thông qua một ít thao tác tinh thần lực rất nhỏ để tiến hành điều khiển dược liệu trong lò đan.
Một khi trong quá trình luyện chế phát sinh chút ngoài ý muốn nhỏ nào đó sẽ lập tức luyện chế thất bại.
Mà dược sư bình thường thì dù thế nào cũng không làm được điểm này.
Trong lô đình, dưới tác dụng của nguyên lực do nguyên lực mô phỏng lô phun ra, những dược tính kia đang nhanh chóng dung hợp và thay đổi, Ngô Tộ một bên cẩn thận từng li từng tí cảm giác lấy, một bên lại giảng giải cho hai người.
Cũng không biết vì sao có vài lúc Ngô Tộ tiến hành thao tác, trong lòng Lâm Tiêu lại ẩn ẩn có một loại cảm giác nói không nên lời, loại cảm giác này giống như thao tác của Ngô Tộ cũng chưa hoàn mỹ đến mức tận cùng vậy. Ví dụ như có vài lúc đợi sau khi dược tính trong lò dung hợp thêm một thời gian ngắn nữa mới thêm vào tài liệu mới thì dược tính dung hợp sẽ tốt hơn.
Loại cảm giác này lộ ra đặc biệt mãnh liệt trong lòng Lâm Tiêu, đây là một loại cảm giác, Lâm Tiêu cũng không rõ vì sao mình lại có cám giác như vậy, nhưng nó lại đột ngột hiện lên trong đầu hắn.
Đương nhiên, Lâm Tiêu sẽ không xúc động có hành động gì trong khi Ngô Tộ luyện chế, dù sao đây chẳng qua chỉ là một loại cảm giác cảu hắn thôi, trước khi chưa thử qua, hắn cũng không có nắm chắc mười phần. Mà Ngô Tộ chính là một gã nhất phẩm Luyện Dược Sư chính thức, hắn luyện chế như thế nào, tự nhiên có đạo lý của hắn.
Rốt cục, sau khi trải qua gần nửa giờ luyện chế, một cổ mùi thơm kỳ lạ từ trong lò đan tán dật ra, Ngô Tộ xem chuẩn hỏa hầu, đóng nguyên lực mô phỏng lô lại, rồi sau đó nhẹ sốc đỉnh lô lên, một hồi khói trắng tràn ngập mà ra, mùi thuốc thấm người nhanh chóng làn tràn trong luyện dược thất.
Trên mặt Ngô Tộ tràn đầy dáng tươi cười, nói:
- Lâm Tiêu, Lâm Nhu, Sơ Lạc Đan thành rồi.
Hai người Lâm Tiêu vội bước lên xem xét, liền nhìn thấy trong lò đan, có hơn mười khỏa đan dược lớn chừng ngón út, toàn thân màu trắng, màu sắc bóng loáng, chỉ là trên mấy khỏa lại hơi có ít lỗ, nhưng lại cực kỳ nhỏ, không nhìn kỹ căn bản không phân biệt ra được, hiển nhiên phối chế rất không tệ.
- Đáng tiếc Sơ Lạc Đan này chỉ dùng Nguyên lực mô phỏng lô luyện chế, nắm chắc hỏa hậu không thể làm quá chính xác, nếu như dùng nguyên lực bản thân phối chế thì khẳng định khỏa khỏa no đủ tròn vo, màu sắc trắng nõn xinh đẹp.
Ngô Tộ cười nói, trong giọng nói ẩn ẩn có một tia đắc ý.
- Tốt rồi, ta đã luyện qua Sơ Lạc Đan cho các ngươi xem một lần rồi, các ngươi có thể thử phối chế.
Lâm Tiêu và Lâm Nhu liếc nhau, Lâm Nhu lúc trước khi Ngô Tộ phối chế đã sớm kích động không thể chờ được nữa, lúc này nghe được lời Ngô Tộ nói liền lập tức tiến lên.