Hắn hít hít hai cái, rồi sau đó mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt lập tức liền thấy được đan dược màu trắng trong tay Lâm Tiêu.
- Đây là. . .
Ngô Tộ tiến lên một bước, từ trong tay Lâm Tiêu cấm lấy đan dược, đan dược no đủ tròn vo quay tròn trong lòng bàn tay hắn, biểu lộ Ngô Tộ thoáng cái cứng lại, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào đan dược màu trắng trong tay, chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn loạn, tùy thời đều có khả năng sụp đổ.
Từ trên đan dược này, hắn cảm nhận được một cổ ấm áp, hiển nhiên là đan dược vừa ra lò, nhưng trong luyện dược thất này, đang luyện chế đan dược chỉ có Lâm Tiêu, mà hạt đan dược này cũng lấy từ trên tay hắn, như vậy. . .
Hạt đan dược này chẳng lẽ là Lâm Tiêu lúc trước luyện chế ra sao? !
Một bên, Dược đại sư đang sợ hãi thán phục vì thiên phú của Lâm Nhu, đột nhiên, chóp mũi hắn giống như ngửi được một loại mùi thơm kỳ dị, hắn rất nhanh hít hai hơi, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.
- Đây là. . .
Dược đại sư nhíu mày, chợt giống như nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên mạnh mẽ quay đầu nhìn lại, lập tức liền thấy được đan dược trong tay Ngô Tộ.
Đan dược hoàn mỹ không tỳ vết lập tức hoàn toàn hấp dẫn tâm thần Dược đại sư.
- Ngô Tộ, viên thuốc này, ngươi lấy từ đâu?
Dược đại sư nhịn không được hỏi, thanh âm cũng có chút run rẩy.
Đan dược no đủ tròn vo lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Ngô Tộ, thuần trắng, sáng, có loại cảm giác hoàn mỹ không tỳ vết, Dược đại sư thân là Tam phẩm Luyện Dược Sư tự nhiên minh bạch điều này đại biểu cho cái gì.
Ngô Tộ như ở trong mộng mới tỉnh, lúc này mới vội vàng nói:
- Sư phó, đây là mới từ trong tay Lâm Tiêu lấy dến.
Dược đại sư lập tức giật mình, rồi sau đó ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Lâm Tiêu, trong cảm giác của Lâm Tiêu, ánh mắt Dược đại sư giống như kiếm quang sắc bén cắt lên người mình vậy.
Sau một khắc, ánh mắt Dược đại sư lập tức chuyển dời đến đan lô Lâm Tiêu đang nâng, giống như nghĩ tới điều gì, sắc mặt của hắn bỗng nhiên biến đổi, biểu lộ trở nên vô cùng đặc sắc.
Hô!
Dược đại sư nhanh cất bước, bỗng dưng đi vào trước mặt Lâm Tiêu, đồng thời thần sắc kích động nhìn về phía đan lô trong tay Lâm Tiêu.
Sau khi hắn thấy tràng cảnh ở đáy đan lô, thần sắc Dược đại sư thoáng cái ngây người, có chút há mồm, như nhìn thấy thứ gì đó không thể tưởng nổi vậy.
- Lâm Tiêu, những đan dược này là ngươi vừa rồi luyện chế sao?
Dược đại sư há to miệng, sau khi sợ run một lúc đột nhiên dò hỏi.
Ánh mắt của hắn lăng lệ ác liệt, thần sắc kích động, ánh mắt nhìn Lâm Tiêu giống như nhìn một quái vật tiền sử, khiến toàn thân Lâm Tiêu đều nổi da gà.
Lâm Tiêu dưới ánh mắt Dược đại sư nhẹ nhàng gật đầu, hắn đã từ trong phản ứng của Dược đại sư biết được, những đan dược mà hắn luyện chế tựa hồ có chỗ khác thường.
- Không có khả năng, không có khả năng.
Dược đại sư kích động đoạt lấy lò đan trong tay Lâm Tiêu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đan dược ở cuối đan lô.
- Những đan dược này no đủ tròn vo, không có chút tạp chất nào, hơn nữa dược hương nội liễm, đây rõ ràng là hiệu quả khi luyện chế đạt đến hoàn mỹ a!
Dược đại sư thì thào tự nói, không dám tin vào hai mắt mình nữa.
Đan dược sau khi luyện chế thành công, cũng không phải nói mùi thơm khuếch tán càng dày đặc thì càng tốt, có chút đan dược khi luyện chế thành công mùi thuốc nồng đậm, bởi vì đó là dư hương do linh dược còn sót lại phát ra, mà có đan dược luyện chế thành công thì hương khí nội liễm, đây là bởi vì linh dược tinh hoa hoàn toàn nội liễm, dung hợp, mà Sơ Lạc Đan này chính là loại sau.
Từ đan dược trong đan lô của Lâm Tiêu, Dược đại sư ngửi thấy được một cổ hương khí cực kỳ nhỏ và nội liễm. Cái này chỉ có hai loại khả năng, một loại chính là luyện chế thất bại, tất cả dược khí tinh hoa đều bị tán dật phá hư hết, chỉ còn lại một tia cuối cùng, loại khác chính là luyện chế quá mức hoàn mỹ, khiến tất cả dược khí hoàn toàn dung hợp vào đan dược, cơ hồ không có nửa phần lãng phí.
Mà giờ khắc này tình huống của Lâm Tiêu hiển nhiên chính là loại thứ hai.
- Một, hai, ba, bốn. . . Mười tám, dĩ nhiên là mười tám khỏa đan dược!
Đồng thời Dược đại sư cũng thấy được số lượng trong đan lô, sau khi biết được là mười tám khỏa thì hắn càng cả kinh tột đỉnh, luyện chế Sơ Lạc Đan đã trải qua vô số chứng thực, căn cứ theo trên sách vỡ tường thuật thì một phần thảo dược chia đều, số lượng Sơ Lạc Đan hoàn mỹ có khả năng luyện chế ra chính là mười tám khỏa, cái này còn cần tất cả dược khí tinh hoa trong thảo dược hoàn toàn phản ứng với nhau, không có một tia lãng phí dưới tình huống.
Nói cách khác, trên lý luận một lò Sơ Lạc Đan có thể luyện chế ra mười tám khỏa, nhưng trên thực tế, số này lượng sẽ ít hơn.
Như Ngô Tộ luyện chế lúc trước là mười lăm khỏa, mà Lâm Nhu thì là mười bốn khỏa, mà ngay cả lần tốt nhất mà Dược đại sư luyện chế được chỉ là mười bảy khỏa, còn thừa là chút cặn không thành hình, nhưng hôm nay Lâm Tiêu vậy mà thoáng cái luyện chế ra mười tám khỏa Sơ Lạc Đan hoàn mỹ, khiến trong lòng Dược đại sư chấn động như cuồng phong mưa rào.
- Lâm Tiêu, đây thật là ngươi luyện chế sao?
Dược đại sư hai mắt đỏ thẫm nhìn qua Lâm Tiêu, hai tay run rẩy, rung động nói:
- Ngươi đến tột cùng luyện chế thế nào?
- Dược đại sư, ta cứ theo quá trình luyện chế Sơ Lạc Đan để luyện chế thôi.
Lâm Tiêu rất vô tội nói.
- Không, không có khả năng, Sơ Lạc Đan tuy rằng đều không đạt tới nhất phẩm, nhưng luyện chế nó cũng không đơn giản, ngươi mới vừa tiếp xúc luyện dược học, hơn nữa còn là lần đầu luyện chế, ngươi thân là Chân Võ giả nhị chuyển về măt nguyên lực thì hoàn toàn đủ, nhưng phương diện tinh thần lực, ngươi mới tu luyện Tinh Nguyên Quyết chưa đủ một tháng, sao có thể nắm chắc toàn bộ hỏa hầu trong quá trình luyện chế được chứ?
Dược đại sư lắc đầu liên tục, lông mày cau chặt, Lâm Tiêu nếu như dù luyện chế ra mười bảy khỏa thì cũng không khiến hắn chấn động như thế. Muốn dùng một phần thảo dược tiêu chuẩn luyện chế ra mười tám khỏa Sơ Lạc Đan hoàn mỹ nhất thì ở từng phương diện đều phải làm cực kỳ hoàn mỹ, vô luận là nguyên lực, tinh thần lực, hay là nắm chắc đối với thời cơ, hơi không cẩn thận sẽ thất bại ngay, cái khác tạm thời không nói, nhưng Lâm Tiêu mới tu luyện Tinh Nguyên Quyết chưa đầy một tháng, ở phương diện trụ cột nhất hắn còn chưa đạt tới, làm sao có thể luyện chế ra Sơ Lạc Đan hoàn mỹ như thế.
- Muốn luyện chế ra Sơ Lạc Đan hoàn mỹ, phải ở phương diện tinh thần lực đạt tới chừng tám phần nhất phẩm, cũng là khi tinh thần lực lan ra phải có thể khuếch tán khắp toàn bộ luyện chế thất, ngươi mới tu luyện chưa đầy một tháng, làm sao có thể làm được điểm này, hơn nữa, khống chế tinh thần lực không giống với nguyên lực, cực kỳ mờ ảo và gian nan, cho dù có được cường độ mạnh, cũng chưa chắc có thể khống chế như ý.
Dược đại sư mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, phảng phất lầu bầu nói.
- Đây là. . .
Ngô Tộ tiến lên một bước, từ trong tay Lâm Tiêu cấm lấy đan dược, đan dược no đủ tròn vo quay tròn trong lòng bàn tay hắn, biểu lộ Ngô Tộ thoáng cái cứng lại, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào đan dược màu trắng trong tay, chỉ cảm thấy trong đầu một mảnh hỗn loạn, tùy thời đều có khả năng sụp đổ.
Từ trên đan dược này, hắn cảm nhận được một cổ ấm áp, hiển nhiên là đan dược vừa ra lò, nhưng trong luyện dược thất này, đang luyện chế đan dược chỉ có Lâm Tiêu, mà hạt đan dược này cũng lấy từ trên tay hắn, như vậy. . .
Hạt đan dược này chẳng lẽ là Lâm Tiêu lúc trước luyện chế ra sao? !
Một bên, Dược đại sư đang sợ hãi thán phục vì thiên phú của Lâm Nhu, đột nhiên, chóp mũi hắn giống như ngửi được một loại mùi thơm kỳ dị, hắn rất nhanh hít hai hơi, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi.
- Đây là. . .
Dược đại sư nhíu mày, chợt giống như nghĩ tới điều gì đó, bỗng nhiên mạnh mẽ quay đầu nhìn lại, lập tức liền thấy được đan dược trong tay Ngô Tộ.
Đan dược hoàn mỹ không tỳ vết lập tức hoàn toàn hấp dẫn tâm thần Dược đại sư.
- Ngô Tộ, viên thuốc này, ngươi lấy từ đâu?
Dược đại sư nhịn không được hỏi, thanh âm cũng có chút run rẩy.
Đan dược no đủ tròn vo lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay Ngô Tộ, thuần trắng, sáng, có loại cảm giác hoàn mỹ không tỳ vết, Dược đại sư thân là Tam phẩm Luyện Dược Sư tự nhiên minh bạch điều này đại biểu cho cái gì.
Ngô Tộ như ở trong mộng mới tỉnh, lúc này mới vội vàng nói:
- Sư phó, đây là mới từ trong tay Lâm Tiêu lấy dến.
Dược đại sư lập tức giật mình, rồi sau đó ánh mắt đột nhiên nhìn về phía Lâm Tiêu, trong cảm giác của Lâm Tiêu, ánh mắt Dược đại sư giống như kiếm quang sắc bén cắt lên người mình vậy.
Sau một khắc, ánh mắt Dược đại sư lập tức chuyển dời đến đan lô Lâm Tiêu đang nâng, giống như nghĩ tới điều gì, sắc mặt của hắn bỗng nhiên biến đổi, biểu lộ trở nên vô cùng đặc sắc.
Hô!
Dược đại sư nhanh cất bước, bỗng dưng đi vào trước mặt Lâm Tiêu, đồng thời thần sắc kích động nhìn về phía đan lô trong tay Lâm Tiêu.
Sau khi hắn thấy tràng cảnh ở đáy đan lô, thần sắc Dược đại sư thoáng cái ngây người, có chút há mồm, như nhìn thấy thứ gì đó không thể tưởng nổi vậy.
- Lâm Tiêu, những đan dược này là ngươi vừa rồi luyện chế sao?
Dược đại sư há to miệng, sau khi sợ run một lúc đột nhiên dò hỏi.
Ánh mắt của hắn lăng lệ ác liệt, thần sắc kích động, ánh mắt nhìn Lâm Tiêu giống như nhìn một quái vật tiền sử, khiến toàn thân Lâm Tiêu đều nổi da gà.
Lâm Tiêu dưới ánh mắt Dược đại sư nhẹ nhàng gật đầu, hắn đã từ trong phản ứng của Dược đại sư biết được, những đan dược mà hắn luyện chế tựa hồ có chỗ khác thường.
- Không có khả năng, không có khả năng.
Dược đại sư kích động đoạt lấy lò đan trong tay Lâm Tiêu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đan dược ở cuối đan lô.
- Những đan dược này no đủ tròn vo, không có chút tạp chất nào, hơn nữa dược hương nội liễm, đây rõ ràng là hiệu quả khi luyện chế đạt đến hoàn mỹ a!
Dược đại sư thì thào tự nói, không dám tin vào hai mắt mình nữa.
Đan dược sau khi luyện chế thành công, cũng không phải nói mùi thơm khuếch tán càng dày đặc thì càng tốt, có chút đan dược khi luyện chế thành công mùi thuốc nồng đậm, bởi vì đó là dư hương do linh dược còn sót lại phát ra, mà có đan dược luyện chế thành công thì hương khí nội liễm, đây là bởi vì linh dược tinh hoa hoàn toàn nội liễm, dung hợp, mà Sơ Lạc Đan này chính là loại sau.
Từ đan dược trong đan lô của Lâm Tiêu, Dược đại sư ngửi thấy được một cổ hương khí cực kỳ nhỏ và nội liễm. Cái này chỉ có hai loại khả năng, một loại chính là luyện chế thất bại, tất cả dược khí tinh hoa đều bị tán dật phá hư hết, chỉ còn lại một tia cuối cùng, loại khác chính là luyện chế quá mức hoàn mỹ, khiến tất cả dược khí hoàn toàn dung hợp vào đan dược, cơ hồ không có nửa phần lãng phí.
Mà giờ khắc này tình huống của Lâm Tiêu hiển nhiên chính là loại thứ hai.
- Một, hai, ba, bốn. . . Mười tám, dĩ nhiên là mười tám khỏa đan dược!
Đồng thời Dược đại sư cũng thấy được số lượng trong đan lô, sau khi biết được là mười tám khỏa thì hắn càng cả kinh tột đỉnh, luyện chế Sơ Lạc Đan đã trải qua vô số chứng thực, căn cứ theo trên sách vỡ tường thuật thì một phần thảo dược chia đều, số lượng Sơ Lạc Đan hoàn mỹ có khả năng luyện chế ra chính là mười tám khỏa, cái này còn cần tất cả dược khí tinh hoa trong thảo dược hoàn toàn phản ứng với nhau, không có một tia lãng phí dưới tình huống.
Nói cách khác, trên lý luận một lò Sơ Lạc Đan có thể luyện chế ra mười tám khỏa, nhưng trên thực tế, số này lượng sẽ ít hơn.
Như Ngô Tộ luyện chế lúc trước là mười lăm khỏa, mà Lâm Nhu thì là mười bốn khỏa, mà ngay cả lần tốt nhất mà Dược đại sư luyện chế được chỉ là mười bảy khỏa, còn thừa là chút cặn không thành hình, nhưng hôm nay Lâm Tiêu vậy mà thoáng cái luyện chế ra mười tám khỏa Sơ Lạc Đan hoàn mỹ, khiến trong lòng Dược đại sư chấn động như cuồng phong mưa rào.
- Lâm Tiêu, đây thật là ngươi luyện chế sao?
Dược đại sư hai mắt đỏ thẫm nhìn qua Lâm Tiêu, hai tay run rẩy, rung động nói:
- Ngươi đến tột cùng luyện chế thế nào?
- Dược đại sư, ta cứ theo quá trình luyện chế Sơ Lạc Đan để luyện chế thôi.
Lâm Tiêu rất vô tội nói.
- Không, không có khả năng, Sơ Lạc Đan tuy rằng đều không đạt tới nhất phẩm, nhưng luyện chế nó cũng không đơn giản, ngươi mới vừa tiếp xúc luyện dược học, hơn nữa còn là lần đầu luyện chế, ngươi thân là Chân Võ giả nhị chuyển về măt nguyên lực thì hoàn toàn đủ, nhưng phương diện tinh thần lực, ngươi mới tu luyện Tinh Nguyên Quyết chưa đủ một tháng, sao có thể nắm chắc toàn bộ hỏa hầu trong quá trình luyện chế được chứ?
Dược đại sư lắc đầu liên tục, lông mày cau chặt, Lâm Tiêu nếu như dù luyện chế ra mười bảy khỏa thì cũng không khiến hắn chấn động như thế. Muốn dùng một phần thảo dược tiêu chuẩn luyện chế ra mười tám khỏa Sơ Lạc Đan hoàn mỹ nhất thì ở từng phương diện đều phải làm cực kỳ hoàn mỹ, vô luận là nguyên lực, tinh thần lực, hay là nắm chắc đối với thời cơ, hơi không cẩn thận sẽ thất bại ngay, cái khác tạm thời không nói, nhưng Lâm Tiêu mới tu luyện Tinh Nguyên Quyết chưa đầy một tháng, ở phương diện trụ cột nhất hắn còn chưa đạt tới, làm sao có thể luyện chế ra Sơ Lạc Đan hoàn mỹ như thế.
- Muốn luyện chế ra Sơ Lạc Đan hoàn mỹ, phải ở phương diện tinh thần lực đạt tới chừng tám phần nhất phẩm, cũng là khi tinh thần lực lan ra phải có thể khuếch tán khắp toàn bộ luyện chế thất, ngươi mới tu luyện chưa đầy một tháng, làm sao có thể làm được điểm này, hơn nữa, khống chế tinh thần lực không giống với nguyên lực, cực kỳ mờ ảo và gian nan, cho dù có được cường độ mạnh, cũng chưa chắc có thể khống chế như ý.
Dược đại sư mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, phảng phất lầu bầu nói.