Lâm Tiêu có chút suy tư, trong ánh mắt vô cùng chờ mong của Dược đại sư, hắn cuối cùng lại bất đắc dĩ đắng chát lắc đầu:
- Dược đại sư, hảo ý của ngươi ta tâm lĩnh, nhưng bây giờ ta vẫn không thể phí quá nhiều thời gian ở phương diện luyện dược, có nên chỉ có thể xin lỗi rồi.
Còn gần năm tháng, chính là Tân Vệ Thành thiên tài đệ tử đại bỉ ba năm một lần, Lâm Tiêu sở dĩ học tập luyện dược, hoàn toàn là vì đánh bại Ổ Hạo, phải hiểu Luyện Dược Sư, hiểu được phương pháp chiến đấu của Luyện Dược Sư. Tuy rằng sau khi trải qua luyện chế lần này, Lâm Tiêu phát hiện mình đã triệt để thích luyện dược nhất đạo, nhưng thời gian không đợi người, hắn hiện giờ còn không cách nào hao phí thời gian ở phương diện luyện dược được.
Còn có năm tháng, hắn phải tăng thực lực võ đạo đến tình trạng vượt qua thiên tài trẻ tuổi Tân Vệ Thành, đây là một quá trình vô cùng gian nan, nhưng trong lòng Lâm Tiêu lại tràn đầy tin tưởng.
Không có lực lượng, tất cả chỉ là hư ảo, Lâm Tiêu hiện giờ càng dồn tinh lực vào trùng kích đỉnh phong võ đạo, đương nhiên luyện dược chi đạo hắn cũng sẽ không bỏ qua, bất quá chuyện có thong thả và cấp bách nặng nhẹ, cái này hắn cũng không có cách nào
Trong phòng, hào khí thoáng trở nên ngưng trệ.
Biểu lộ Dược đại sư ngẩn ngơ, hiển nhiên không ngờ rằng Lâm Tiêu vậy mà lại trả lời như vậy.
Mà Ngô Tộ càng trừng lớn hai mắt, hắn đây là lần nhìn thấy vậy mà có người sẽ cự tuyệt lời mời của Dược đại sư.
Ánh mắt lập loè hai cái, Dược đại sư cuối cùng thở dài:
- Lâm Tiêu, nếu ngươi đã nói vậy rồi thì ta cũng không bắt buộc ngươi nữa, bất quá đại môn của ta vĩnh viễn mở ra với ngươi, chỉ cần chừng nào ngươi muốn luyện dược đều có thể đến, có vấn đề gì, cũng có thể tùy thời hỏi ta, ta vẫn rất coi trọng tương lai của ngươi trên luyện dược nhất đạo. Tin tưởng ta, chỉ cần ngươi khổ tâm nghiên cứu, một ngày nào đó sẽ trở thành Luyện Dược đại sư vượt xa ta.
Dược đại sư khổ tâm khuyên bảo hai câu, hắn là thật tâm hi vọng Lâm Tiêu có thể phát triển trên luyện dược chi đạo, nhưng hắn cũng không cách nào cưỡng ép thay đổi ý chí Lâm Tiêu được.
- Vậy ngươi thì sao?
Dược đại sư lại chuyển ánh mắt về phía Lâm Nhu.
Lâm Nhu nhìn về phía Lâm Tiêu, sau khi thấy nhị ca gật đầu liền mừng rỡ cung kính nói với Dược đại sư:
- Đệ tử nguyện trở thành luyện dược học đồ của đại sư.
- Tốt, tốt!
Cho dù không lôi kéo được Lâm Tiêu, nhưng đối với Lâm Nhu, trong lòng Dược đại sư vẫn vô cùng ưa thích.
Tuy rằng biểu hiện Lâm Nhu hiện giờ không xuất sắc như Lâm Tiêu, nhưng Lâm Nhu dù sao mới chỉ có mười ba tuổi, hơn nữa thực lực cũng chỉ là luyện tủy đỉnh phong, trái lại Lâm Tiêu đã là một gã nhị chuyển Chân Võ giả, tuy rằng Lâm Nhu lần thứ đầu luyện chế Sơ Lạc Đan không sánh được với Lâm Tiêu, nhưng đó là vì Lâm Nhu thực lực không đủ, lại không tu luyện Tinh Nguyên Quyết, nếu thật luận thiên phú luyện dược, Lâm Nhu cho dù so ra kém Lâm Tiêu nhưng cũng không bao nhiêu.
Trước kia Lâm Nhu tuy rằng có thể ở Võ Điện Dược Sư Đường học tập, nhưng hoàn toàn là vì Trử Vĩ Thần đỡ lời, nàng mới chỉ là luyện tủy kỳ còn không cách nào chính thức trở thành thành viên Võ Điện, nhưng hiện giờ sau khi trở thành luyện dược học đồ của Dược đại sư, Lâm Nhu mới được coi như chính thức gia nhập Võ Điện.
Sau khi làm xong thủ tục, Lâm Nhu cũng đã trở thành một gã đệ tử Võ Điện Dược Sư Đường.
- Lâm gia này thật sự là một nhà ba thiên tài a!
Nhìn qua bóng lưng Lâm Tiêu và Lâm Nhu rời đi, Dược đại sư nhịn không được cảm khái vạn phần.
Ba đứa con của Lâm gia, Lâm Hiên, Lâm Tiêu, Lâm Nhu, mỗi người đều là loại kinh thái tuyệt diễm, Lâm Hiên chính là đệ nhất thiên tài Tân Vệ Thành năm đó, mà Lâm Tiêu hôm nay mới mười lăm tuổi đã là nhị chuyển Chân Võ giả, về phần Lâm Nhu thiên phú ở luyện dược nhất đạo càng kinh thế hãi tục, khiến Dược đại sư quả thực cảm thấy có chút khó có thể tin.
Thiên tài chẳng những chú ý kỳ ngộ, bồi dưỡng, cũng có quan hệ nhất định đến huyết mạch, nhưng cha mẹ Lâm gia không phải cường giả võ đạo gì, cũng không phải người có quyền cao chức trọng, tổ tiên cũng không nghe qua có danh tiếng hiển hách gì, nhưng ba người con ai nấy đều kinh người, quả thực khiến người phải giật mình.
- Bất quá, nếu để cho Lâm Tiêu và Lâm Nhu biết rõ chuyện của đại ca Lâm Hiên bọn hắn năm đó, vậy hai bọn hắn đối với Võ Điện chỉ sợ. .
Bỗng nhiên, Dược đại sư nghĩ đến Lâm Hiên trong ánh mắt bỗng dưng lộ ra một tia sầu lo, không khỏi thở dài một hơi thật sâu .
Trong những ngày tiếp theo, Lâm Tiêu một bên tu luyện các loại võ đạo công pháp như Ngưng Nguyên Công, một bên tu luyện Tinh Nguyên Quyết tăng lên tinh thần lực của mình, càng mỗi ngày ở Dược Sư Đường học tập luyện dược.
Ngắn ngủn hơn nửa tháng, Lâm Tiêu đã học xong luyện chế tất cả đan dược bình thường, đạt đến cảnh giới hoàn mỹ, khiến Dược đại sư liên tục sợ hãi thán phục không thôi. Thông qua luyện chế đan dược bình thường, Lâm Tiêu rất nhanh đã tụ tập một số tài phú và một ít điểm cống hiến, lợi dụng những tài phú và điểm cống hiến này, Lâm Tiêu đổi lấy đi một ít nhất giai linh dược, bắt đầu thử luyện chế nhất phẩm đan dược.
Lâm Tiêu ngay từ đầu luyện chế chỉ là nhất phẩm Nguyên Khí Đan bình thường nhất, chỉ tiếc Lâm Tiêu liên tiếp luyện chế mấy lần, cuối cùng đều không thành công, chỉ để lại một đống tạp chất không có bao nhiêu tác dụng.
Dưới sự chỉ điểm của Dược đại sư, Lâm Tiêu mới biết được võ giả trước khi chưa tu luyện Tinh Nguyên Quyết tăng tinh thần lực đến nhất phẩm thì căn bản không cách nào luyện chế ra nhất phẩm đan dược được, nếu như ví luyện chế đan dược là thùng đựng nước, vậy thì tinh thần lực, nguyên lực, kinh nghiệm, thiên phú, chính là từng tấm ván gỗ đóng thành thùng gõ, quyết định trong thùng gỗ đựng nước bao nhiêu cũng không phải tấm dài nhất, mà tấm gỗ ngắn nhất, trước khi tinh thần lực Lâm Tiêu chưa đạt tới nhất phẩm, dù thiên phú của hắn ở luyện diện luyện dược có cao cũng không thể vượt cấp luyện dược, không giống với võ đạo.
Mà Lâm Nhu dưới sự chỉ điểm của Dược đại sư cũng phát triển cực nhanh, trong nửa tháng ngắn ngủi đã nắm giữ cách luyện chế rất nhiều đan dược bình thường, so với Lâm Tiêu, Lâm Nhu luyện chế càng thêm khó, nàng không cách nào lợi dụng nguyên lực, tinh thần lực, chỉ có thể lợi dụng lý giải của bản thân đối với luyện dược nhất đạo để tiến hành luyện chế, độ khó càng lớn hơn nữa.
Một tháng lại lần nữa lặng yên trôi qua, trong nháy mắt đã đến tháng ba.
Sáng sớm, sương mù mịt mờ, ánh mắt trời chiếu rọi, mang đến một tia ôn hòa.
Hôm nay đã là tháng ba, tuy rằng thời tiết vẫn hơi lạnh, nhưng đã không còn vẻ giá lạnh ngày đông nữa.
Trong Lâm gia đình viện, Lâm Tiêu lộ nửa thân trên, toàn thân cơ bắp hiện lên đường cong căng cứng, màu da vàng óng ánh, cơ bắp toàn thân bền chắc như thép, tràn đầy mỹ cảm lực lượng. Hắn hai chân khoanh chân cố định, hai tay nắm tay, ngũ tâm triều thiên, khí tức lâu dài xa xưa.
- Dược đại sư, hảo ý của ngươi ta tâm lĩnh, nhưng bây giờ ta vẫn không thể phí quá nhiều thời gian ở phương diện luyện dược, có nên chỉ có thể xin lỗi rồi.
Còn gần năm tháng, chính là Tân Vệ Thành thiên tài đệ tử đại bỉ ba năm một lần, Lâm Tiêu sở dĩ học tập luyện dược, hoàn toàn là vì đánh bại Ổ Hạo, phải hiểu Luyện Dược Sư, hiểu được phương pháp chiến đấu của Luyện Dược Sư. Tuy rằng sau khi trải qua luyện chế lần này, Lâm Tiêu phát hiện mình đã triệt để thích luyện dược nhất đạo, nhưng thời gian không đợi người, hắn hiện giờ còn không cách nào hao phí thời gian ở phương diện luyện dược được.
Còn có năm tháng, hắn phải tăng thực lực võ đạo đến tình trạng vượt qua thiên tài trẻ tuổi Tân Vệ Thành, đây là một quá trình vô cùng gian nan, nhưng trong lòng Lâm Tiêu lại tràn đầy tin tưởng.
Không có lực lượng, tất cả chỉ là hư ảo, Lâm Tiêu hiện giờ càng dồn tinh lực vào trùng kích đỉnh phong võ đạo, đương nhiên luyện dược chi đạo hắn cũng sẽ không bỏ qua, bất quá chuyện có thong thả và cấp bách nặng nhẹ, cái này hắn cũng không có cách nào
Trong phòng, hào khí thoáng trở nên ngưng trệ.
Biểu lộ Dược đại sư ngẩn ngơ, hiển nhiên không ngờ rằng Lâm Tiêu vậy mà lại trả lời như vậy.
Mà Ngô Tộ càng trừng lớn hai mắt, hắn đây là lần nhìn thấy vậy mà có người sẽ cự tuyệt lời mời của Dược đại sư.
Ánh mắt lập loè hai cái, Dược đại sư cuối cùng thở dài:
- Lâm Tiêu, nếu ngươi đã nói vậy rồi thì ta cũng không bắt buộc ngươi nữa, bất quá đại môn của ta vĩnh viễn mở ra với ngươi, chỉ cần chừng nào ngươi muốn luyện dược đều có thể đến, có vấn đề gì, cũng có thể tùy thời hỏi ta, ta vẫn rất coi trọng tương lai của ngươi trên luyện dược nhất đạo. Tin tưởng ta, chỉ cần ngươi khổ tâm nghiên cứu, một ngày nào đó sẽ trở thành Luyện Dược đại sư vượt xa ta.
Dược đại sư khổ tâm khuyên bảo hai câu, hắn là thật tâm hi vọng Lâm Tiêu có thể phát triển trên luyện dược chi đạo, nhưng hắn cũng không cách nào cưỡng ép thay đổi ý chí Lâm Tiêu được.
- Vậy ngươi thì sao?
Dược đại sư lại chuyển ánh mắt về phía Lâm Nhu.
Lâm Nhu nhìn về phía Lâm Tiêu, sau khi thấy nhị ca gật đầu liền mừng rỡ cung kính nói với Dược đại sư:
- Đệ tử nguyện trở thành luyện dược học đồ của đại sư.
- Tốt, tốt!
Cho dù không lôi kéo được Lâm Tiêu, nhưng đối với Lâm Nhu, trong lòng Dược đại sư vẫn vô cùng ưa thích.
Tuy rằng biểu hiện Lâm Nhu hiện giờ không xuất sắc như Lâm Tiêu, nhưng Lâm Nhu dù sao mới chỉ có mười ba tuổi, hơn nữa thực lực cũng chỉ là luyện tủy đỉnh phong, trái lại Lâm Tiêu đã là một gã nhị chuyển Chân Võ giả, tuy rằng Lâm Nhu lần thứ đầu luyện chế Sơ Lạc Đan không sánh được với Lâm Tiêu, nhưng đó là vì Lâm Nhu thực lực không đủ, lại không tu luyện Tinh Nguyên Quyết, nếu thật luận thiên phú luyện dược, Lâm Nhu cho dù so ra kém Lâm Tiêu nhưng cũng không bao nhiêu.
Trước kia Lâm Nhu tuy rằng có thể ở Võ Điện Dược Sư Đường học tập, nhưng hoàn toàn là vì Trử Vĩ Thần đỡ lời, nàng mới chỉ là luyện tủy kỳ còn không cách nào chính thức trở thành thành viên Võ Điện, nhưng hiện giờ sau khi trở thành luyện dược học đồ của Dược đại sư, Lâm Nhu mới được coi như chính thức gia nhập Võ Điện.
Sau khi làm xong thủ tục, Lâm Nhu cũng đã trở thành một gã đệ tử Võ Điện Dược Sư Đường.
- Lâm gia này thật sự là một nhà ba thiên tài a!
Nhìn qua bóng lưng Lâm Tiêu và Lâm Nhu rời đi, Dược đại sư nhịn không được cảm khái vạn phần.
Ba đứa con của Lâm gia, Lâm Hiên, Lâm Tiêu, Lâm Nhu, mỗi người đều là loại kinh thái tuyệt diễm, Lâm Hiên chính là đệ nhất thiên tài Tân Vệ Thành năm đó, mà Lâm Tiêu hôm nay mới mười lăm tuổi đã là nhị chuyển Chân Võ giả, về phần Lâm Nhu thiên phú ở luyện dược nhất đạo càng kinh thế hãi tục, khiến Dược đại sư quả thực cảm thấy có chút khó có thể tin.
Thiên tài chẳng những chú ý kỳ ngộ, bồi dưỡng, cũng có quan hệ nhất định đến huyết mạch, nhưng cha mẹ Lâm gia không phải cường giả võ đạo gì, cũng không phải người có quyền cao chức trọng, tổ tiên cũng không nghe qua có danh tiếng hiển hách gì, nhưng ba người con ai nấy đều kinh người, quả thực khiến người phải giật mình.
- Bất quá, nếu để cho Lâm Tiêu và Lâm Nhu biết rõ chuyện của đại ca Lâm Hiên bọn hắn năm đó, vậy hai bọn hắn đối với Võ Điện chỉ sợ. .
Bỗng nhiên, Dược đại sư nghĩ đến Lâm Hiên trong ánh mắt bỗng dưng lộ ra một tia sầu lo, không khỏi thở dài một hơi thật sâu .
Trong những ngày tiếp theo, Lâm Tiêu một bên tu luyện các loại võ đạo công pháp như Ngưng Nguyên Công, một bên tu luyện Tinh Nguyên Quyết tăng lên tinh thần lực của mình, càng mỗi ngày ở Dược Sư Đường học tập luyện dược.
Ngắn ngủn hơn nửa tháng, Lâm Tiêu đã học xong luyện chế tất cả đan dược bình thường, đạt đến cảnh giới hoàn mỹ, khiến Dược đại sư liên tục sợ hãi thán phục không thôi. Thông qua luyện chế đan dược bình thường, Lâm Tiêu rất nhanh đã tụ tập một số tài phú và một ít điểm cống hiến, lợi dụng những tài phú và điểm cống hiến này, Lâm Tiêu đổi lấy đi một ít nhất giai linh dược, bắt đầu thử luyện chế nhất phẩm đan dược.
Lâm Tiêu ngay từ đầu luyện chế chỉ là nhất phẩm Nguyên Khí Đan bình thường nhất, chỉ tiếc Lâm Tiêu liên tiếp luyện chế mấy lần, cuối cùng đều không thành công, chỉ để lại một đống tạp chất không có bao nhiêu tác dụng.
Dưới sự chỉ điểm của Dược đại sư, Lâm Tiêu mới biết được võ giả trước khi chưa tu luyện Tinh Nguyên Quyết tăng tinh thần lực đến nhất phẩm thì căn bản không cách nào luyện chế ra nhất phẩm đan dược được, nếu như ví luyện chế đan dược là thùng đựng nước, vậy thì tinh thần lực, nguyên lực, kinh nghiệm, thiên phú, chính là từng tấm ván gỗ đóng thành thùng gõ, quyết định trong thùng gỗ đựng nước bao nhiêu cũng không phải tấm dài nhất, mà tấm gỗ ngắn nhất, trước khi tinh thần lực Lâm Tiêu chưa đạt tới nhất phẩm, dù thiên phú của hắn ở luyện diện luyện dược có cao cũng không thể vượt cấp luyện dược, không giống với võ đạo.
Mà Lâm Nhu dưới sự chỉ điểm của Dược đại sư cũng phát triển cực nhanh, trong nửa tháng ngắn ngủi đã nắm giữ cách luyện chế rất nhiều đan dược bình thường, so với Lâm Tiêu, Lâm Nhu luyện chế càng thêm khó, nàng không cách nào lợi dụng nguyên lực, tinh thần lực, chỉ có thể lợi dụng lý giải của bản thân đối với luyện dược nhất đạo để tiến hành luyện chế, độ khó càng lớn hơn nữa.
Một tháng lại lần nữa lặng yên trôi qua, trong nháy mắt đã đến tháng ba.
Sáng sớm, sương mù mịt mờ, ánh mắt trời chiếu rọi, mang đến một tia ôn hòa.
Hôm nay đã là tháng ba, tuy rằng thời tiết vẫn hơi lạnh, nhưng đã không còn vẻ giá lạnh ngày đông nữa.
Trong Lâm gia đình viện, Lâm Tiêu lộ nửa thân trên, toàn thân cơ bắp hiện lên đường cong căng cứng, màu da vàng óng ánh, cơ bắp toàn thân bền chắc như thép, tràn đầy mỹ cảm lực lượng. Hắn hai chân khoanh chân cố định, hai tay nắm tay, ngũ tâm triều thiên, khí tức lâu dài xa xưa.