Vẫn là cảm giác nửa tỉnh nửa mê, khi Trịnh Xá mở mắt ra, đập vào tầm mắt không phải rừng cây xanh biếc hoặc cái gì tương tự như hắn tưởng tượng mà là một nhà kho tối đen. Vừa từ trong Chủ Thần không gian sáng sủa chuyển tới chỗ tối tăm này, Trịnh Xá mất một lúc mới nhìn rõ hoàn cảnh, đây là một nhà kho không lớn lắm, mặc dù nhỏ nhưng rất sạch sẽ, không chứa hàng hóa gì cả mà chỉ có ba người đang nằm, một nam hai nữ, có lẽ là tân nhân trong bộ phim lần này.
Trịnh Xá nhìn quanh, ba người Sở Hiên cũng đã nhìn rõ tình huống trong phòng, họ liếc mắt nhìn nhau rồi Sở Hiên lên tiếng trước:
- Các ngươi có nghe thấy âm thanh bên ngoài không? Hình như là....
- Tiếng xe?
Bốn người đồng thanh, rồi nhìn nhau vẻ quỷ dị, ánh mắt lập tức tập trung về phía Sở Hiên.
Nam nhân này này lại nhìn chằm chặp vào ba người nằm dưới đất vẻ suy nghĩ, hơn nửa ngày sau mới nói:
- Ta nghĩ tới một vấn đề rất quan trọng, đó là chúng ta muốn hồi sinh thành viên trong Trung Châu đội trước kia phải không? Mặc dù lựa chọn thành viên có thực lực mạnh để hồi sinh nhưng ở đây chúng ta cũng gặp một vấn đề... Đó là nếu số lượng người trong đội vượt quá hai mươi người thì sao? Ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng trong Chủ Thần không gian chỉ có hai mươi căn phòng nên khả năng lớn nhất là sẽ delete một thành viên trong đội chúng ta, hoặc là.... delete người được hồi sinh, tóm lại đội chúng ta rất có thể sẽ bị mất thành viên trọng yếu...
Trịnh Xá biến sắc, trong lòng hắn cũng đã từng nghĩ đến khả năng này nhưng lại không có biện pháp giải quyết, hắn suy nghĩ một lúc lâu rồi mới lên tiếng:
- Chủ Thần sẽ không ngừng tuyển chọn tân nhân tiến vào, chúng ta rất có thể sẽ phải đối mặt với cục diện như vậy, Sở Hiên ngươi có biện pháp nào tốt không?
Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính nói:
- Có hai cách, một là giết chết thành viên vô dụng trong đội, hai là tận lực hoàn thành phần lớn tình tiết kịch bản trong từng bộ phim kinh dị, tính tới tất cả các khả năng có thể, như thế chúng ta có thể hồi sinh lại các thành viên trọng yếu trong đội trước khi gặp phải phim kinh dị có độ khó hai mươi người. Tóm lại, ta cho rằng kết hợp điều một và điều hai là tốt nhất.
Trịnh Xá yên lặng thở dài, hắn nhìn ba người trẻ tuổi đang nằm dưới đất, một lát sau mới nói:
- Không, chọn cách thứ hai đi, tận lực hoàn thành phần lớn tình tiết kịch bản trong từng bộ phim kinh dị. Nếu thật sự không đủ, chúng ta còn có thể trở vè các bộ phim kinh dị lần trước tìm kiếm, chỉ cần có thể hoàn thành khó khăn trước phần phim tiếp theo, chúng ta rất có thể sẽ nhận được gấp đôi điểm thưởng cho nhiệm vụ.
Sở Hiên lắc đầu, hắn liếc nhìn Trịnh Xá lạnh lùng nói:
- Tính toán như vậy rất không có lợi, đầu tiên phải tiêu tốn chi tiết kịch tình để khai mở thế giới phim kinh dị đã trải qua, tiếp theo cần gấp năm lần điểm thưởng để tiến vào thế giới đó, hơn nữa xác suất tìm được tình tiết kịch bản là 50-50, mà cho dù ngươi nhận được nhiệm vụ thì độ khó cũng tăng đến mức tối đa. Ta không thấy thực lực của chúng ta có thể khiêu chiến phần lớn phim kinh dị, cho nên cách làm của ngươi ta hoàn toàn không thể đồng ý...
Trịnh Xá khoát tay nói:
- Những chuyện khác không nói, nhưng bắt ta chủ động tiến hành đồ sát những người vô tội trong đoàn đội của mình, chuyện này ta không làm nổi... Trừ phi là họ gây nguy hiểm cho đội, hoặc tấn công đoàn đội, nếu chỉ vì sự tồn tại của họ gây phiền hà đến một số chuyện hoặc một số người mà xuống tay... Ngươi nghĩ ta có tư cách gây thương tổn bọn họ sao? Cứ như thế mà ra tay, ta không làm được!
Sở Hiên nói:
- Nếu muốn chọn phương pháp thứ hai, vậy bộ phim này ta có một kiến nghị khá tốt, nếu làm đúng chúng ta có khả năng tìm được một tình tiết kịch bản... Nói lại chuyện lúc trước, nơi này là kho hàng phải không? Hơn nữa bên ngoài có rất nhiều tiếng xe ồn ào, dù không phải trong thành phố cũng cách thành phố không xa lắm, chúng ta chắc chắn cũng không phải ở trên đảo Sorna, nơi Jurassic Park 2 diễn ra, theo nhiệm vụ đồng hồ hiển thị....
Bốn người đều nhìn đồng hồ đeo tay, tiếp đó, Sở Hiên đọc lại từng câu:
- Tới đảo Sorna, tìm ba quả trứng T-rex, đem nguyên vẹn về vị trí hiện tại trong kho hàng... Chỉ ngắn gọn một câu như vậy, không đề cập đến điểm thưởng hay cái gì, à, giết một con kiếm long (Stegosaurus) được năm điểm, một con Velociraptor được năm điểm, một con lôi long (Brontosaurus) được mười điểm, một con T-rex được ba mươi điểm... Ngoài mấy thứ này ra, không nhắc đến bất kỳ phần thưởng nào khi hoàn thành nhiệm vụ, nói cách khác, Chủ Thần nhận định nhiệm vụ này cực kỳ đơn giản, hơn nữa nhân số trong bộ phim kinh dị này cũng chỉ có bảy người....
- Quả nhiên đúng như ta suy luận, Chủ Thần đã reset đánh giá, hiện tại Trung Châu đội đã trở lại là tiểu đội luân hồi bình thường, tiếp nhận nhiệm vụ bình thường, hoàn thành nhiệm vụ này, cũng có thể gặp được tình tiết kịch bản.... Độ khó của chúng ta đã hạ thấp.
Trịnh Xá thở phào một hơi, hắn tiếp nhận chủ đề, nói:
- Như vậy, bây giờ chỉ cần chờ đến khi phim kinh dị bắt đầu, sau đó tìm thuyền đi tới đảo Sorna phải không? Nếu giết khủng long sẽ được điểm, vậy không phải là vừa khéo phù hợp với chúng ta hiện tại sao? Nhân lúc độ khó phim kinh dị hạ thấp, thừa dịp kiếm thêm một chút điểm đi, giết hết toàn bộ khủng long trên đảo, sau đó mang trứng khủng long trở về kho hàng này... Chờ đã, không phải cứ giết giết mãi sẽ biến thành khủng long lái Gundam bay ra đấy chứ?
Sở Hiên lại thản nhiên cười đáp:
- Sẽ không, số lượng khủng long hẳn là chỉ có hạn, đây là nhiệm vụ chủ tuyến mà, nếu như chỉ là nhiệm vụ sống sót mà cũng gây biến đổi độ khó thì Chủ Thần sẽ không thể chỉ đưa ba tân nhân vào. Độ khó của phim kinh dị này cũng không thể chỉ có một chút như vậy, có thể khẳng định giết hết toàn bộ khủng long trên đảo cũng chỉ là một tình tiết kịch bản nho nhỏ thôi....
Đang lúc hai người nói chuyện, ba người nằm dưới đất cùng từ từ tỉnh lại, đầu tiên là một cô gái hơi béo, dáng vẻ rất bình thường, khi tỉnh lại vẫn vô thức đưa tay quơ sang bên cạnh, nhưng đến khi phục hồi tinh thần mới đột nhiên phát hiện, khung cảnh xung quanh đã hoàn toàn biến đổi, cô ta lập tức hét lên, lùi lại phía sau, đến khi chạm vào bờ tường mới hoảng sợ nhìn bốn phía.
Hai người còn lại cũng tỉnh dậy, nam tử kia là người thứ hai đứng dậy, khi đứng thẳng người, mọi người mới nhìn rõ đây là một thanh niên khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, bộ dạng cũng bình thường, chỉ có đôi mắt linh động, liên tục quan sát xung quanh, hắn cũng không kinh hoàng, chỉ yên lặng nhìn bốn người Trịnh Xá.
Người thứ ba là một nữ công chức hai tư, hai lăm tuổi, cô nàng nhìn ra xung quanh rồi cũng hét lên sợ hãi, bất quá cũng không lùi lại phía sau, mà là không ngừng kiểm tra cơ thể, đến khi nhận ra quần áo vẫn đầy đủ, cô ta mới yên lặng đứng lên, vẻ kinh hoàng cũng từ từ biến mất, bắt đầu bình tĩnh lại.
Trịnh Xá ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
Sở Hiên, ngươi tới giảng giải chuyện Chủ Thần không gian cho bọn họ, chỗ điểm này ngươi lấy là tốt nhất. Dù sao khi giết khủng long thì vũ khí của ngươi là yếu nhất, ta nghĩ trong mấy người chúng ta điểm thưởng của ngươi có lẽ sẽ ít nhất.
Sở Hiên cũng không chần chừ, nếu Trịnh Xá đã nói như vậy, hắn cũng thản nhiên nhìn ba người kia hỏi:
- Có phải các vị đều đang lên mạng? Đang làm việc cũng được, đang chơi điện tử cũng được, đang lướt web cũng được, có phải tất cả đều đang lên mạng?
Ba người vẻ mặt đều có chút đề phòng, nữ công chức kia lên tiếng đầu tiên:
- Không sai, ta đang chỉnh lý tài liệu trong công ty, nhưng đang đánh máy thì bỗng thấy...
- "Yes" và "No"? Ba người các vị cùng gặp chuyện giống nhau phải không?
Sở Hiên mỉm cười thản nhiên, nói:
- Vậy chúc mừng các vị, chúng ta cũng gặp chuyện tương tự nến mới tới đây, đây là thế giới luân hồi phim kinh dị...
Trịnh Xá nghe Sở Hiên giải thích những chuyện trong Chủ Thần không gian, các loại hoán đổi, cường hóa, thế giới phim kinh dị, cùng bộ phim Jurassic Park 2 trước mắt, mọi chuyện đều được nói ra một lượt. Kỳ thật đó không phải là điều hắn ngạc nhiên, chuyện khiến hắn phải cảm thán là câu nói, "chúng ta cũng gặp chuyện tương tự" của Sở Hiên, chỉ một câu thôi đã làm ba người kia bớt cảnh giác đi rất nhiều, ít nhất cũng cho họ một chút yên tâm... chúng ta cùng giống nhau.
Vẫn không thay đổi, phong cách của Sở Hiên vẫn vĩnh viễn là phong cách của Sở Hiên, luôn dễ dàng biến mình thành phe đa số, cho dù ba người kia thoạt nhìn vẫn có chút không tin tưởng nhưng ít nhất biểu hiện của họ cũng đã bình tình, chịu nghe hắn giải thích kỹ càng và thông báo tên tuổi, nghê nghiệp.
Gã thanh niên cười ngượng ngùng, nói:
- Tên ta là La Cam Đạo, trước mắt vẫn là học sinh cấp ba, à, ta rất thích điều khiển các loại phương tiện, hơn nữa về mặt này cũng rất có thiên phú. Ở mấy trung tâm trò chơi, mấy trò lái xe, đua mô tô không ai có thể thắng được ta, là xe cộ mô phỏng bán chân thật đấy...
Những người còn lại cũng không nhìn La Cạm Đạo, đưa mắt sang nữ công chức kia, cô ta hơi sửng sốt rồi sảng khoái nói:
- Vương Ngải Ngải, tài vụ công ty, rất am hiểu tài chính.
Co gái hơi mập còn lại, mặt thoáng đỏ lên, cúi đầu nói:
- Ta... ta là bảo mẫu, vào trộm máy tính trong phòng chủ nhà... Coi như biết nấu nướng một chút.
Trịnh Xá lập tức vô cùng thất vọng, ba người này cơ bản đều là người bình thường, không có chút chiến lực nào, may mà phim kinh dị lần này cũng không cần họ tham gia, chỉ việc đợi ở thành phố là sẽ không việc gì, nếu không họ có thể sống qua bộ phim kinh dị đầu tiên này không cũng là một vấn đề lớn.
Ngay lúc Trịnh Xá đang chán nản thì cánh cửa bỗng bật mở ra, cả kho hàng sáng lên.
Trịnh Xá hít sâu một hơi, yên lặng đẩy rộng cửa kho hàng, bên ngoài ánh mặt trời chói lọi, nhà kho này nằm trên một khu đất trống, ở xa xa có rất nhiều đường rẽ và nhà cửa.
Trịnh Xá nhìn ánh dương rực rỡ bên ngoài, đoạn quay lại nói với Sở Hiên:
- Sở Hiên, phân tích qua tình huống hiện tại đi, vị trí của chúng ta, làm thế nào tới đảo Sorna, cùng các nguy hiểm có thể gặp phải, ngươi cứ phân tích tất cả các phương diện một lượt đi.
Sở Hiên gật đầu nói:
- Vị chí của chúng ta hẳn là thành phố ven biển gần đảo Sorna, ít nhất cũng phải đến 80%. Thật sự chúng ta cũng không biết vị trí hòn đảo kia nên việc đầu tiên cần làm là tìm kiếm thông tin, chuyên này cứ tra trên mạng là được, dù sao thì hòn đảo đó phải là một bộ phận của quốc gia này mới đúng. Sau khi tìm được vị trí, chúng ta có thể thuê một chiếc thuyền du lịch tới đó, chỉ là ta cảm thấy hình như có gì đó không đúng, còn không đúng chỗ nào thì trước mắt vẫn chưa nghĩ ra, hoặc là điều kiện giả thuyết suy luận không đủ. Tóm lại, chúng ta cứ tìm chỗ để đổi vàng thành đô la Mỹ đã.
Trịnh Xá gật gật đầu, nhìn những người còn lại nói:
- Vậy hiện tại sẽ sắp xếp thế này, ta, Sở Hiên, Bá Vương ba người ra ngoài tìm chỗ bán vàng, bốn người còn lại đợi ở đay, nếu có tình huống khẩn cấp, Vương Hiệp có thể sử dụng máy bộ đàm liên lạc với chúng ta, còn lại ngươi có thể hành động tùy theo hoàn cảnh.
Vương Hiệp gật đầu, hắn còn chưa lên tiếng, gã thanh niên La Cam Đạo kia đã mở miệng:
- Có thể để ta đi cùng ba người được không? Nếu chỗ này là nước Mỹ, vậy có thể cho ta đi thăm thú một chút được không? Ta biết các vị phải tới chợ đen đúng không? Không sao cả, ta tuyệt đối sẽ không gây ra chuyện gì, chỉ là muốn xem qua xã hội đen nước Mỹ thôi.
Trịnh Xá liếc nhìn hắn, nhất thời tò mò hỏi:
- Không sợ chỗ chúng ta sắp tới sao? Không biết chừng có thể sẽ xảy ra tranh đấu hoặc cướp bóc đấy? Đến lúc đó chúng ta bỏ mặc ngươi thì làm sao? Vô duyên vô cớ bị giết?
La Cam Đạo cười hắc hắc đáp:
- Ta rất tin tưởng vào nhãn lực của mình, các vị là người như thế nào ta không biết, nhưng ta biết thực lực của mấy người cực kỳ cường hãn. Nhìn hai người này, nhất định là người trong quân ngũ, nhưng so với họ, ta cảm thấy thực lực của ngươi có thể còn mạnh hơn, mặc dù không biết tại sao nhưng sau khi nhìn thấy ngươi ta đã có trực giác như vậy.
Trịnh Xá thoáng suy nghĩ rồi cười đồng ý, tiếp theo hắn cũng mấy người Sở Hiên ra khỏi kho hàng, vừa đi vừa hỏi:
- Trực giác? Là một loại dự cảm với người có thực lực mạnh mẽ à? Năng lực dự cảm của ngươi rất mạnh sao?
La Cam Đạo theo sau ba người hắn cũng cười đáp:
- Không phải năng lực dự cảm mạnh hay không mạnh, chỉ vỏn vẹn là trực giác thôi. Muốn lái xe hoặc mô tô, nhiều khi trực giác còn quan trọng hơn kỹ xảo, trực giác của ta rất mạnh, nhiều lúc ta có thể thắng được người có kỹ xảo hơn xa mình chính là nhờ loại trực giác này trợ giúp.
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn liền vội hỏi:
- Ngươi đã lái rất nhiều loại máy móc xe cộ sao? Có những loại xe gì? Đã lái cái loại phương tiện bay chưa?
Vẻ mặt La Cam Đạo nhất thời đỏ lên, hắn cười cười nói:
- Ta chỉ là một thằng học sinh quèn thôi, làm sao mà lái được rất nhiều loại máy móc xe cộ chứ. Tất cả đều học trong mây trung tâm trò chơi, có thể sử dụng mô tô, xe đua, xe tải, trực thăng cũng không thành vấn đề, nhưng những thức khác thì chưa thử bao giờ...
Trịnh Xá thở ra một hơi đáp:
- Không sao cả, sau khi trở lại Chủ Thần không gian, ngươi có thể luyện tập kỹ năng điều khiển dưới tầng hầm, phương diện này ta cũng không am hiểu lắm, Sở Hiên, Bá Vương, các ngươi có quen điều khiển phương tiện không?
Bá Vương ngang nhiên đáp:
- Ta chỉ là một hỏa lực thủ, ngươi nghĩ hỏa lực thủ có thông thạo phương diện máy móc không? Mấy chuyện ấy ta mù tịt.
Trịnh Xá lẩm bẩm:
- Không hiểu thì cứ nói là không hiểu, làm bộ làm tịch vậy làm gì? Sở Hiên? Có ý kiến gì về phương diện máy móc không?
Sở Hiện lại đang cúi đầm trầm tư, đến khi Trịnh Xá hỏi tới hắn mới gật đầu đáp:
- Những vấn đề khác tạm thời chưa nghĩ đến nhưng nếu hắn thật sự có trực giác với việc điều khiển, vậy ta cảm thấy có một loại cường hóa công nghệ cao rất hợp với hắn, mặc dù giá cả hơi đắt đỏ nhưng nếu từng bước từng bước cường hóa hắn sẽ trở thành cường giả không kém gì ngươi, ít nhất theo suy trước luận trước mắt có thể nắm chắc được 70%.
- Ô?
Trịnh Xá cùng Bá Vương đều có chút ngạc nhiên nhìn Sở hiên, lúc hắn nói xong vẫn giương bộ mặt lạnh nhạt, giống như người vừa nói chuyện không phải là hắn, còn La Cam đạp thì lâp tức hưng phấn, chỉ chỉ vào mình hỏi:
- Thật sao? Ta cũng có thể trở thành cường giả như mọi người? Rút cuộc là thứ gì? Chẳng lẽ muốn ta lái trực thăng hay xe tăng sao? Ha ha ha, nếu thế thì quá tuyệt.
Sở Hiên thản nhiên đáp:
- Không thể, ít nhất chúng ta cũng không có cách trực tiếp đưa một chiếc xe tăng hay trực thăng vào thế giới phi minh dị, dù sao thì cột sáng Chủ Thần chiếu xuống cũng chỉ có một khoảng nhất định, trừ phi là ngươi chỉ mang một cái ghế phi công vào.... Lần trước khi xem qua một vài số liệu cường hóa, ta thấy trong danh sách vật phẩm hoán đổi cấp C có một con robot chiến đấu cỡ nhỏ, nhìn như gấu Poo đứng thẳng, lớn khoảng một mét chín, cơ bản ngươi có thể ở bên trong tiến vào thế giới phim kinh dị. Đến cấp B có Valkyrie trong Macross, cấp A có Gundam nguyên hình, ta cảm thấy...
Chưa nghe xong, La Cam Đạo đã kinh hỉ kêu lên:
- Không thể nào? Cái gì Chủ Thần không gian còn có thể hoán đổi được Gundam sao? Ngươi đang lừa ta phải không? Ngươi biết thực lực của Gundam không? Nếu thật sự lái một chiếc để chiến đấu thì bất cứ bộ phim kinh dị nào cũng...
Sở Hiên lại nỏi thẳng:
- Đầu tiên là vấn đề năng lượng, mấy con robot này đều không thể có năng lượng vô hạn, một khi dùng hết năng lượng mà ngưoi chưa trở về Chủ Thần không gian thì cái Gundam đó cũng chỉ là một đống sắt vụn. Tiếp theo là phương diện vũ khí, nếu chỉ bản thân robot thôi thì cũng lắm chỉ có lực lượng cận chiến, nhưng trong rất nhiều thế giới, cận chiến quá nguy hiểm, ví dụ như thế giới phim Star Wars, mà còn có phim kinh dị căn bản không thể tự bảo vệ nổi mình, ví dụ The Grudge hoặc Final Destination, những phim kinh dị này dù ngươi có Gundam cũng xong đời. Kể cả không có những thứ này, ngươi vẫn nghĩ Gundam trong phim kinh dị là vô địch sao?
Nói đến đây, Trịnh Xá cũng gật đầu lia lịa:
- Chuyện này cũng giống như kết quả thảo luận của chúng ta mấy hôm trước, giai đoạn đầu và giai đoạn giữa dựa vào vũ khí công nghệ cao để vượt qua phim kinh dị, đến giai đoạn cuối thì dựa vào cường hóa thuộc tính và kỹ năng. Nếu chỉ là robot hoặc các vũ khí công nghệ cao khác, đến giai đoạn cuối gặp phải tiểu đội luân hồi khác rất có thể bị giết trong chớp mắt, ví dụ như Chiêm Lam có tinh thần lực khá mạnh, tinh thần lực khống chế của cô ấy tuyệt đối có thể dễ dàng khống chế người điểu khiển robot có tinh thần lực yếu. Cái này cũng giống như Alien thể tiến hóa ta gặp trước kia, lực lượng khổng lồ của bọn nó đủ để dễ dàng lấy mạng ta, nhưng tinh thần lực của chúng nó lại vô cùng yếu nhược, gần như bị Chiêm Lam khống chế dễ dàng, như vậy ta mới có thể sống sót thoát được phim Alien 4, mà khi ngươi lái Gundam cũng làm cho người ta có cảm giác tương tự.
La Cam Đạo yên lặng gật đầu nhưng hắn vẫn hưng phấn nói:
- Cho dù thế nào thì điều khiển robot vẫn là ước mơ của ta, ta luôn hy vọng đến một ngày có thể lái robot chiến đấu, aha ha ha. Đừng cười ta, ai mà không có ước mơ chứ? Đó là ước mơ của ta, không cần biết thế nào, cho dù làcon robot mini kém cỏi nhất kia cũng được, dù chết ta cũng muốn được lái mấy thứ ấy.
Mọi người cũng không nói gì nữa, ba người kia hiển nhiên đã có chút kỳ vọng vào gã thanh niên này, mặc dù lái robot chạy lung tung trong phim kinh dị nghe qua có vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhưng nghĩ đến sự đắt đỏ của robot, suy nghĩ cũng ổn định lại, vô luận thế nào, ba người cũng cảm thấy hy vọng vào tương lai phát triển của hắn.
Cùng lúc ấy, mọi người cũng đã từ bãi đất trống đi tới đường lớn, có thể nhìn thấy rõ ràng, ở phía tây, sau một cây cầu là một thành phố hiện đại, cách họ một cây cầu, rất hiển nhiên, vị trí của tất cả hiện giờ khá hẻo lánh.
Trịnh Xá nhìn khoảng cách giữa cây cầu và mọi người, thở dài nói:
- Được rồi, chúng ta nhanh tới cầu đi, phải tới thành phố trong thời gian ngắn nhất, có vàng mà lại không có tiền....
Mọi người cũng rất bất đắc dĩ, bắt đầu chạy bộ, La Cam Đạo mặc dù có chút thiên phú về phương diện điều khiển nhưng tố chất thân thể hắn thật sự chẳng ra sao, chạy được mấy phút đã bắt đầu thở dốc. Mấy người Trịnh Xá cũng không biết làm thế nào, chỉ có Bá Vương bắt đầu nhìn đông ngó tây, đến khi thấy một chiếc xe chạy tới, hắn vội vàng mừng rỡ chạy ra chặn lại. Chiếc ô tô phanh kít một tiếng, dừng lại, một gã da trắng đầu trọc từ trong xe chạy ra, hắn đang nổi giận đùng đùng muốn mở miệng quát mắng, nhưng khi thấy vóc người Bá Vương lập tức tắc họng, không nói được câu nào, chỉ ngây ra nhìn.
- Người anh em, muốn kiếm tiền không? Đưa bọn ta tới bờ bên kia, bọn ta sẽ trả bằng vàng.