Một tiếng súng vang lên, tên thanh niên tóc nâu bị bắn vỡ đầu, Trịnh Xá nghe được thanh âm vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, hắn thở ra một hơi tiến về gã thanh niên, nhưng chưa đi được hai bước, hắn đã vội vàng lùi lại, đồng thời trên mặt xuất hiện một vết máu mờ nhạt. Trong giây lát khi hắn vừa tới gần, không biết có vật gì đó từ trong ống tay áo nam tử kia bắn về phía đầu hắn, may mắn là trực giác với nguy hiểm của hắn rất mạnh, trong nháy mắt khi vật kia vừa chạm vào đầu đã lùi lại, nhưng dù như thế, trên mặt vẫn bị vạch ra một vết thương nhỏ.
"Không chết... Không có máu bắn ra. Không, không chỉ là máu, hắn thậm chí vẫn đứng yên tại chỗ, uy lực đạn súng ngắm Gauss cực kỳ lớn, đủ để khiến thân thẻ bị bắn vỡ đầu quay đi mấy vòng, sao hắn có thể vẫn đứng đó?"
Trịnh Xá trong lòng vừa động, hắn liền không dám tới gần chỗ thân người đang đứng đó nữa, mà trong lúc đang nhìn chằm chằm vào thân thể đó, dư quang chỗ khóe mắt nhìn thấy động tĩnh trên mặt đất. đám xương cốt, cơ thịt, não bị bắn tan nát không ngờ lại động đậy liên tục, sau đó từ từ bò về phía chỗ thân thể, sau hơn mười giây, gã thanh niên tóc nâu đã khôi phục lại hoàn hảo.
Tên thanh niên yên lặng quay đầu lại, hắn nhìn sang hướng khác lạnh lùng nói:
- Là súng sao? Uy lực không ngờ lại mạnh đến vậy, xem ra trước tiên phải giết hắn đã..."
Trong lúc hắn nói, mấy thi thể bị đám zombie to lớn cắn xé cũng đều đứng lên, thân hình bọn họ chỉ hơn phồng lên, không lớn được như mấy con lúc trước bất quá hình dạng thì đúng là kinh tởm, toàn thân máu thịt bầy nhầy, thậm chí có chỗ lộ cả nội tạng, cả đám lao về hướng Zero.
Trịnh Xá vội vàng thông qua tâm linh tỏa liên thông báo cho Zero rời khỏi vị trí, đến lúc này hắn mới thôi không dám coi thường gã thanh niên trước mắt nữa, quả không hổ là tình tiết kịch bản độ khó cấp B, hơn nữa còn là tình tiết thưởng cho cả tập thể, mức độ nguy hiểm có thể so sách với cự long, hăn căn bản không có tư cách khinh thường đối phương.
Mà mãi đến bây giờ, Trịnh Xá mới nhìn rõ vừa rồi tên thanh niên tóc nâu dùng thứ gì tấn công mình, hóa ra đó là một mạch máu rất nhỏ, chắc chắn là mạch máu, trực tiếp tách rời từ thân thể hắn ra. Trời ạ, quái vật này không ngờ dùng mạch máu của chính mình thò ra ngoài công kích người khác, vũ khí như vậy quả thực khiến Trịnh Xá có chút rùng mình.
"Không được, lực áp bức hắn gây ra với ta còn lâu mới sánh bằng với Phục Chế Thể lúc trước, thực lực của hắn không thể bằng Phục Chế Thể... Nếu bây giờ chạy trốn, ta sẽ vĩnh viễn không thể đối mặt với Phục Chế Thể nữa! Chiến thắng hắn, chính diện chiến thắng con quái vật này!"
Trịnh Xá hít sâu một hơi, ánh mắt hắn chợt biến thành mờ mịt, tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, nhất thời tin tức xung quanh liên tục tràn vào đầu hắn, bao gồm kẻ trước mắt có thể tấn công từ hướng nào, mạch máu hoặc tóc sẽ có tốc độ như thế nào, công kích kiểu gì mới có thể đánh bại quái vật này mà không làm tổn tương đến bé trai, tất cả tin tức cuồn cuộn không dứt tiến vào não Trịnh Xá.
Trịnh Xá lấy vòng cổ long tinh từ trong Nạp giới ra, hắn nắm chặt vòng cổ trong tay rồi dưới chân đạp mạnh, lao vọt về phía quái vật. Tiếp đón hắn là mấy đoạn mạch máu đã chĩa về phía mi tâm và trái tim, tốc độ hai bên đều cực nhanh, cơ hồ chỉ trong nhát mặt mấy mạch máu đã chỉ còn cách cơ thể Trịnh Xá mấy phân. Trịnh Xá không hề tránh né, tiếp tục lao tới, khi mạch máu sắp đâm vào da hắn thì bị một tầng phòng hộ bán trong suốt hiện lên chắn lại, mà đồng thời, Trịnh Xá cũng cầm Ngọn giáo của thần Osiris đâm thẳng vào đầu con quái vật. Lần này không giống với con zombie khổng lồ lúc trước, khi đâm giáo ra, hắn cũng quán nhậm nội lực và năng lượng vampire vào trong, Ngọn giáo lập tức lấp loáng quang mang kim sắc.
Nét mặt tên thanh niên cuối cùng cũng biến đổi, phản ứng của hắn cũng cực nhânh, trong thoáng chốc khi mũi gáo đâm tới, hắn giơ một cước lên chặn lại, mặc cho nó đâm sâu vào trong. Lần này sức mạnh của Ngọn giáo rút cuộc cũng được thể hiện, mặc dù không đưa vào bao nhiêu nội lực và năng lượng vampire, nhưng mũi giáo lấp lóe quang mang vẫn hung hăng xuyên thẳng vào chân nam tử kia, hơn nữa trực tiếp làm tiêu biến một khối thịt lớn, không phải là làm nát hay đâm thủng mà là kim quang trực tiếp làm tan biến.
Động tác của tên thanh niên lại không hề thay đổi, giống như hắn không có cảm giác đau đớn, không ngờ lại dùng sức đẩy Ngọn giáo của thần Osiris xuống đất, đồng thời nắm tay vụt xỉa về phái cổ Trịnh Xá. Khi bàn tay chạm vào cổ, Trịnh Xá chỉ cảm thấy một luộng khí cực lạnh từ cánh tay truyền tới, cơ hồ chỉ trong một giây, Trịnh Xá đã cảm thấy cổ lạnh đến mất tri giác, hắn phản ứng cực nhanh, thân thể lại đang ở trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, ngay lập tức vận nội lực vào nắm tay đánh thẳng một quyền vào cánh tay nam từ kia, rắc một tiếng, bẻ gẫy xương tay mà hắn cũng nhân cơ hội lùi ra ngoài.
"... Bị đóng băng làm bị thương. Đây là nhiệt độ kiểu gì vậy? Chỉ mới tiếp xúc có hơn một giây, nếu tiếp tục bị hắn nắm lấy không phải sẽ giống như con zombie vừa rồi sao? Có điều lực lượng của hắn yếu hơn ta rất nhiều, tối đa chỉ gấp khoảng bảy tám lần người bình thường, nếu như vận nội lực thì càng mạnh hơn hắn. Được rồi! Cận chiến dùng sức đánh gãy tứ chi hắn, sau đó nghĩ cách cướp đứa bé kia lại!"
Trịnh Xá vừa đinh chủ ý, hắn còn chưa kịp có động tác gì đã thấy gã thanh niên đứng đó nhìn đoạn tay gãy lẩm bẩm:
- Độ cứng rắn của thân thể còn chưa đủ, mạnh lên một chút, sau đó đề cao lực lượng lên gấp ba lần hiện tại...
Trong lúc nói, cánh tay gãy của hắn đã hồi phục như cũ, hơn nữa cơ thể bắt đầu chuyện động kịch liệt, trên da không ngờ có một lớp sừng xuất hiện, giống như là mọc vảy, mọi truyện chỉ xảy ra trong khoảng mười giây, nhất thời làm Trịnh Xá trợn mắt há mồm.
Trịnh Xá trong lòng chợt động, hắn biết tình huống trước mặt có thể chính là mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, có thể tự do điều khiển mã gen của bản thân, căn cứ tình huống khác nhau mà phát huy ra lực lượng khác nhau, mà bình thường thân thể yếu nhực chính là để tiết kiệm năng lượng, gánh nặng với thân thể cũng nhỏ đi nhiều, nhưng khi cần chiến đấu sẽ trong thời gian ngắn nhất tiến hóa đến tình trạng thích hợp nhất cho trận chiến, đây là sức mạnh của việc mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư! Cũng chính là cấp độ mà Phục Chế Thể đạt tới!
Trịnh Xá thở ra một hơi, hắn cũng tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa thứ hai, cơ thịt hai tay bắt đầu nhanh chóng tăng trưởng, hơn nữa bắt đầu quán nhập nội lực và năng lượn vampire vào trong Ngọn giáo của thần Osiris. Khi gã thanh niên tóc nâu lao tới, hắn hung hăng đâm mũi giáo vào đầu gã thanh niên, mà tên kia thì đưa cánh tay lên chặn lại, hai bên đụng nhau không ngờ phát ra âm thanh như sắt thép va chạm, mũi giáo chỉ đâm được vào một nửa cánh tay rồi bị chặn cứng lại. Trịnh Xá hơi sủng sốt, trong nháy mắt khi hắn ngẩn người, gã thanh niên đã tung cước đá vào ngực hắn, làm Trịnh Xá chỉ có thể buông Ngọn giáo của thần Osiris, nhảy ra sau. Vận hành khinh công khiến tốc độ của hắn đại tăng, trước khi chân đá tới đã lùi ra mấy mét nhưng áp lực gió sinh ra vẫn khí lồng ngực ngâm ngẩm đau, có thể biết sức mạnh một cước này lớn đến mức nào. Nếu vừa rồi lực lượng của tên thanh niên kém hơn hắn, chỉ gấp khoảng bảy tám lần người bình thường thì bây giờ ít nhất cũng gấp hai mươi lần.
Gã thanh niên tóc nâu cười lạnh, hắn có vẻ rất đắc ý, rút mũi giáo khỏi cánh tay, nhìn cây trường mau bằng vàng, lạnh lùng nói:
- Ngươi mạnh hơn người bình thường rất nhiều, một sinh vật cấp thấp rất mạnh mẽ. Ta quyết định biến ngươi thành zombie phục tùng ta, biến thành nô lệ của ta, chiến đấu vì ta, còn ta sẽ ban cho ngươi tuổi thanh xuân vĩnh hằng cũng sức mạnh cường đại...
Trịnh Xá cũng mỉm cười, hắn vừa cười vừa nói:
- Thật tốt, có thể gặp ngươi trước khi đụng phải Phục Chế Thể. Không sai, ngươi có năng lực đặc thù sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, mặc dù không mạnh như mở tầng thứ tư chân chính nhưng ít nhất cũng coi như một đề kiểm tra. Có thể gặp ngươi trước khi đụng phải Phục Chế Thể thật là quá tốt, để ta đỡ phải mù mờ suy đoán sức mạnh sau khi mở tầng thứ tư... Đối phó với ngươi chỉ cần dùng Bạo tạc là được rồi!
Gã thanh niên tóc nâu sửng sốt, hắn hiển nhiêu không hiểu được ý tứ trong lời Trịnh Xá, mà cùng lúc đó bên bờ quảng trường vang lên tiếng súng bắn quét kịch liệt, rõ ràng là Bá Vương đã bắt đầu ra uy với đám zombie, mà toàn thân Trịnh Xá cũng đột ngột chấn động, một đường màu đỏ máu từ giữa trán chạy xuống, một luồng khí lưu kịch liệt từ đan điền xông lên, hai bên hội tụ tại chỗ trái tim...
Gã thanh niên đang định tấn công nam nhân trước mắt thì người này đột nhiên biến mất, mà chỗ hắn vừa đứng chợt nổ tung. Trịnh Xá dùng sức đạp mạnh dưới đất, khi phản lực có tác dụng, sức mạnh của hắn đã dẫm nát một phiến đá dưới chân, tiếp đó nương theo luồng lực này lao vọt tới trước mặt tên thanh niên, một quyền hung hăng đánh thẳng vào đầu đối phương. Sau đó hắn vung tay đoạt luôn đứa bé trong lòng gã thanh niên, rồi dùng chân đạp mạnh, đẩy bắn gã thanh niên ra xa mấy chục mét, ầm một tiếng đánh cong một cây đèn đường.
- Không hiểu ý ta sao? Đây chính là Bạo tạc!
Gã thanh niên tóc nâu bị đá bay ra mấy chục mét, khuôn mặt hoàn toàn biến dạng, lồng ngực cũng bị phá thủng một lỗ lớn. Nếu là người bình thường, bất cứ vết thương lớn nào trên mặt và ngực đều sẽ là trí mạng, đặc biệt là một quyền đánh vào mặt, cơ hồ trong nháy mắt đánh lõm cả đầu hắn vào.
Nhưng gã thành niên này lại giống như con bọ biến hình không có thân thể, vết thương trên mặt và ngực bắt đầu từ từ hợp lại, cơ thịt xung quanh không ngừng di chuyển vào trong, chỉ sau mấy giây hắn đã từ chỗ cột đèn bị đánh cong đứng dậy. có điều lưng hắn cũng cong vòng lại, hẳn là khi đập vào cột đèn xương sống cũng bị gẫy làm mấy khúc, nhưng vết thương như vậy không ngờ cũng lành lại cực nhanh, tốc độ khôi phục không thể tưởng tượng lại, so với trình độ phục hồi khủng bố này thì khả năng hồi phục của rồng và Trịnh Xá căn bản chỉ có thể gọi là thân thể từ từ lành lặn mà thôi.
Tên thanh niên thong thả vỗ vỗ thân thể rồi chợt ngẩng đầu nhìn Trịnh Xá cười lạnh, nói:
- Tốt lắm, rất mạnh... Gần đây ta cảm thấy mức độ tiến hóa của mình đã dừng lại, bởi vì xung quanh toàn là phế vật vô dụng cùng lũ sinh vật cấp thấp, cho dù có hấp thu thân thể bọn chúng thêm nữa cũng không có ý nghĩa gì. Nếu không có lực lượng mạnh mẽ để ta chiến đấu, đối mặt thì thân thể hoàn mỹ này sẽ không thể tiếp tục tiến hóa.... Ha ha ha, Ta nhìn nhầm rồi, ngươi không phải sinh vật hạ cấp, ngươi là sinh mạng thể cao cấp giống ta, trong máu thịt của ngươi cũng có bản nguyên sinh mạng thể cao cấp tồn tại, mùi vị đó thật tuyệt vời, chỉ hút một chút đã khiến cơ thể ta bắt đầu tiến hóa, mạnh mẽ lên...
- Biến thành một bộ phận của thân thể ta đi. Sử dụng tất cả sức mạnh của ngươi, để thân thể hoàn mỹ của ta tiến hóa một lần nữa!
Gã thanh niên tóc nâu vừa nói vừa lao tới chỗ Trịnh Xá, mỗi bước chân hắn hạ xuống đều làm mặt đất nứt ra, sức mạnh của hắn lại tăng lên một cách kinh khủng. Không chỉ có lực lượng, tốc độ cũng trở nên nhanh chóng, khoảng cách mấy chục mét, hắn chỉ mấy không quá ba bốn giây đã tới trước mặt Trịnh Xá, tiếp theo mấy chục đoạn mạch máu từ khắp toàn thân bắn ra, giống như một trận mữa tên bao trùm lấy Trịnh Xá.
Trịnh Xá hơi nhíu mày, vừa rồi sử dụng kỹ năng Bạo tạc, mấy lần công kích hắn đều sử dụng ít nhất bảy phần lực lượng nhưng không ngờ tên quái vật kia lại chẳng hề thương tổn, lại tiếp tục xông tới. Cũng không rõ năng lực này sau khi đeo mặt nạ mới có thể sử dụng hay cứ mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư là sẽ có, gặp mạnh càng thêm sao?
Vừa suy nghĩ, Trịnh Xá dưới chân dùng sức lùi về phía sau, dưới tác dụng đồng thời của khinh công và Bạo tạc, cú nhún mình này dễ dàng cao đến năm sáu mét. Đến khi những mạch máu đâm tới dưới cân hắn, Trịnh Xá mới đột ngột từ trên không hạ xuống, hung hăng giẫm nát chúng dưỡi chân, do dùng lực quá mạnh, cú giẫm này không chỉ giẫm đứt mạch máu mà còn tạo thành một lỗ lớn trên mặt đất, nhưng không đợi Trịnh Xá tiếp tục tấn công, bé trai trong lòng hắn bỗng khóc òa lên.
"Không được, tốc độ quá nhanh, dùng quá nhiều sức mạnh, sẽ làm đứa bé này bị thương, thân thể yếu ớt của nó khó có thể triệt tiêu phản lực lớn như vậy... Mẹ nó, thế nào làm sao sử dụng được tất cả uy lực của Bạo tạc?"
Trong lòng Trịnh Xá hận đến nghiên răng nghiến lợi, khi sử dụng Bạo tạc sinh vật trước mắt căn bản không thể chống lại, nhưng tên quái vật này căn bản không quan tâm tới tính mạng của đứa bé, hắn chỉ để ý toàn lực công kích mà Trịnh Xá thì không làm nổi, chưa tính đến chuyện tính mạng của bé trai này liên quan đến mức phạt trừ 10000 điểm của cả đội, chỉ riêng việc nó là con trai của O"Connell và Evelyn cũng đủ để hắn phải liều mạng bảo vệ nó... Vì vậy, hắn chỉ có thể chửi đổng một câu chạy ra xa.
Sức mạnh và tốc độ của gã thanh niên tóc nâu này còn đang không ngừng phát triển, giống như chỉ cần giao thủ với hắn một lần là sẽ bắt đầu tiến hóa liên tục bù đắp thiếu sót cho tố chất thân thể, khiên thân thể hắn có thể theo kịp Trịnh Xá lúc sở dụng Bạo tạc... cái này không khỏi có chút quá kinh khủng.
"Zero, nghe thấy tiếng ta không, bắn đứt hai chân hắn, muốn hồi phục cần một thời gian, lúc này cần phải hạn chế tốc độ di động của hắn.."
Trịnh Xá biết hiện tại bằng vào bản thân không thể đánh bại được con quái vật này, dù sao hắn còn phải bảo đảm tính mạng cho đứa bé nên sau khi tính toán, hắn chỉ có thể chạy về phía bờ quảng trường, dùng ý thức liên lạc với Zero.
Sau hai ba giây, thanh âm của Zero mới truyền tới:
".... Có thể nhìn thấy, nhưng tốc độ tay không theo kịp được, ta cần ngươi hạn chế hắn lại một đến hai giây..."
"Được! Bá Vương, có thể nhìn thấy chúng ta bên này không? Lát nữa sau khi hắn bị bắt đứt hai chân, ngươi dùng railgun cho hắn thành mảnh vụn đi. Còn Vương Hiệp, ta cần ngươi ném bom hẹn giờ về phía này, đặt thời gian là năm giây, khi Zero bắn đứt hai chân hắn thì ném đi... Ta không phải đơn đọc chiến đấu, có lẽ tố chất thân thể của hắn rất mạn nhưng chúng ta là dùng lực lượng của một đoàn đội để đối mặt với hắn... Biến hắn thành thịt nát cho ta!"
Trịnh Xá liên tục sử dụng ý thức liên lạc với những người còn lại, kỹ năng tâm linh tỏa liên giúp cả đội liên kết chặt chẽ, do dù bất cứ tình huống nào đột nhiệt phát sinh khi chiến đấu cũng có thể giúp đoàn đội trong thời gian ngắn nhất đề ra kế hoạch ứng biến, ví dụ như hiện tại.
Trịnh Xá một tay ôm đứa bé trai đang khóc, tay kia quay lại hung hăng đánh về phía gã thanh niên, một tiếng vang trầm đục vang lên, hai nắm tay va chạm vào nhau, cánh tay gã thanh niên lập tức xương cốt gãy rời, mà lực lượng mạnh mẽ cũng đẩy Trịnh Xá đang trong trạng thái Bạo tạc lùi lại một bước. Lực lượng của tên thanh niên này không ngừng tăng lên, mà tốc động cũng càng lúc càng nhanh, nhưng chuyện khiến người ta quỷ dị là, trên da hắn bắt đầu xuất hiện một chút vảy rất nhỏ, chỗ xương sống sau lưng mơ hồ như có hai đoạn xương muốn trồi ra, con quái vật này không ngờ vẫn vừa chiến đấu vừa liên tục tiến hóa.
Khi bị Trịnh Xá một quyển đẩy lui lại, gã thanh niên giơ cánh tay kia chỉ về phía hắn, đầu ngón tay nứt ra, năm sợi gân xanh bắn tới, nhắm thẳng vào đầu Trịnh Xá, mà Trịnh Xá thì lại bình tĩnh đứng yên tại chỗ.
"Chính là lúc này... Zero!"
Đoàng!
Một tiếng nổ lớn, gã thanh niên tóc nâu lập tức ngã vật xuống đất, một bên đùi đã bị bắn tan nát, uy lực khổng lồ của súng ngắm Gauss căn bản không phải thứ da thịt hắn có thể ngăn cản được, tiếng súng vang lên, năm sợi gân còn chưa tới chỗ Trịnh Xá, cả cơ thể đã đổ nhào. Gần như đồng thời, Trịnh Xá vụt đạp mạnh dưới chân, nhảy ra xa hơn mười mét, một giây sau khi hắn nhảy lên, tiếng súng lại vang lên kịch liệt, cả gã thanh niên lẫn mặt đất bị bắn cày xới tanh bành. Cách đó hơn một trăm mét, Bá Vương cầm railgun, không ngừng bắn tới, chỉ sau mấy giây, toàn thân tên thanh niên đã bị bắn thành mảnh nhỏ.
Trịnh Xá lúc này cũng không rảnh rỗi, chỉ thấy hắn vừa nhảy ra lại đạp chân tiếp tục vọt sáu bảy mét, nhưng lần này không phải để né đạn mà là đón lấy bom hẹn giờ đang bay giữa không trung. Hắn nhẹ ngàng ném quả bom về phía sau rồi dung hai tay ôm lấy đứa bé, trong nháy mắt tiến vào trạng thái hủy diệt.
"Thế!"
Tốc độ của Thế nhang đến mức nào, chỉ trong tháng chốc, Trịnh Xá đã vọt tới biên quảng trường, mà đến lúc này từ trung tâm quảng trường mới truyền đến một tiếng nổ kịch liệt, sóng xung kích mạnh mẽ bắn ra bốn phía, vô số vật trang trí cùng đèn đường bị nổ tan tành, cái còn thì cũng bị nhổ tận gốc, vung vãi khắp xung quanh.
Trịnh Xá chỉ có thể ôm chặt lấy đứa bé, giơ lưng chắn sóng xung kích từ vụ nổ đứng yên không nhúc nhích. Vòng cổ long linh lúc này đã phát huy tác dụng, đối diện với các vật thể bắn tới với tốc độ cai, vòng cổ long tinh dễ dàng ngăn chặn các khối đá vụn ở ngoài cơ thể, một tầng phòng hộ bán trong suốt ngăn cách bản thân Trịnh Xá với xung quanh.
Sau khi luồng sóng biến mất, Trịnh Xá bấy giờ mới quay đầu nhìn lại, khung cảnh quảng trường lúc này đã tan hoang, trung tâm bị nổ thành một cái hố lớn, rộng đến hơn mười mét, xung quanh hố tất cả biến thành đất bằng, trên khắp quảng trường không ngừng có khói đen và ánh lửa bốc lên, uy lực của bom hẹn giờ quả thật không thể nghi ngờ.
"...Không nhận được thông báo hoàn thành tình tiết kịch bản, con quái vật kia còn sống sao? Hay là hắn chạy trốn?"
Trịnh Xá vội vàng dùng ý thức liên lạc với Chiêm Lam, nói:
"Chiêm Lam, quét hình cả quảng trường và khu vực xung quanh.... Không cần ngươi dùng tinh thần lực tập trung trung vào tên đó, chỉ cần quét hình hoàn cảnh xung quanh là được rồi, nhìn xem có thứ gì không có dao động tinh thần lực không?"
Chiêm Lam im lặng một chút rồi mới nói:
"Bốn phía còn rất nhiều zombie, bọn chúng cũng không có tinh thần lực, quét hình cả quảng trường thì loáng thoáng thấy được, để ta truyền kết quả vào ý thức của ngươi vậy..."
Trịnh Xá nhắm mắt tiếp nhận kết quả tinh thần lực tảo miêu, hơn nửa ngày sau hắn mới thờ dài, bởi vì xung quanh còn rất nhiều zombie, mà lại không có biện pháp dùng tinh thần lực tập trung vào nam tử kia nên quét hình cả quảng trường cũng không có cách nào xác định hắn còn sống hay không, dùng một phần thân thể tan vỡ chạy trốn ra ngoài, hay là cả người an toàn thoát đi...