Sức tấn công của loài bọ cực kỳ kinh khủng, đặc biệt là giống hopper, gần như chỉ lướt tới dùng cách quét một phát là hơn mười con quái vật bị cắt đứt đầu, lập tức biến thành cát bụi. Cũng may là số lượng quái vật ít nhất cũng tới mấy trăm con, bị giết hơn mười con căn bản không có vấn đề gì, vô số thanh trường đao chém loạn, không lau sau đám bọ đã hoàn toàn bị phân thây, nhóm quái vật lại lao tới chỗ một đám bọ khác...
Tóm lại, ở đây mâu thuẫn giữa số lượng và chất lượng đã được thể hiện rõ ràng, chỉ cần không phải chất lượng chênh lệch cỡ trên trời dưới đất như giữa loài người và loài kiến hoặc người cầm súng máy với khỉ.... Đương nhiên chắc chắn không lũ khỉ cầm súng ống, không thể tồn tại một sinh mạng thể có khả năng dễ dàng hủy diệt vô số sinh mạng thể khác, cho dù với thực lực của Trịnh Xá, đứng trước hàng nghìn con bọ hắn cũng gần như chắc chắn phải chết mà thôi!
Cũng như vậy, với số lượng bọ đã chỉ còn rất ít ỏi như hiện tại, đối với Đội quân của thần Anubis hơn trăm con mà nói hơn mười còn bọ còn lại chỉ cần bay vào giữa đám quái vật là sẽ bị bọn chúng chém nát, mặc dù bọ hopper có sức mạnh và tính linh hoạt hơn hẳn, nhưng đứng trước số lượng áp đảo tuyệt đối vẫn là vô dụng.
Phía kia Sở Hiên cũng đã giải quyết gọn hơn trăm con bọ vây công hắn, đồng dạng, La Cam Đạo cùng Bá Vương phối hợp giết sạch mấy chục con, chỉ còn hai con bọ đang bay trên trời nhưng không đợi chúng có động tác gì, đoàng một tiếng, một viên đạn uy lực cực lớn bắn xuyên qua cả con, trực tiếp biến chúng thành mảnh vụn.
Trịnh Xá cố gắng rút nốt số nội lực và năng lượng vampire còn sót lại trong hai chiếc nhẫn mithril, sau mấy giây mới đứng dậy được. Lúc này nội lực của hắn đã khôi phục được khoảng hai thành, năng lượng vampire còn khoảng ba thành, mặc dù không đủ để hắn sử dụng Bạo tạc chiến đấu một lần nữa, nhưng dùng để vận động thân thể thì cũng đủ rồi.
Trịnh Xá vội vàng chạy tới miệng hang, vừa chạy vừa hô:
- Vương Hiệp, lấy Goblin glider ra... Mẹ nó, chỗ con bọ tanker dưới đất lại đông lên rồi!
Theo tinh thần lực tảo miêu của Chiêm Lam, dưới lòng đất ngoài con bọ tanker lúc trước đang trồi lên trên ra còn có thêm mấy con bọ to lớn đang hướng tới chỗ họ. Bất quá vẫn còn may là đám bọ cao tới ba mét bị nham thạch, đá vụn ngăn cản, hơn nữa trong phạm vi quét hình có thể thấy đám bọ hopper đã bị họ giải quyết sạch, có thể nói, chỉ cần bọn họ bay lên trời trong vòng một phút nữa, về cơ bản sẽ không gặp nguy hiểm quá lớn.
Rất nhanh, Bá Vương cõng Chiêm Lam vội vã chạy ra khỏi hang, tiếp theo là Vương Hiệp cùng Zero cầm glider và giỏ khí cầu lao ra theo, khi hai người đặt đồ xuống đất, Trịnh Xá không chút nghĩ ngơi lập tức đứng lên glider, Vương Hiệp, Chiêm Lam, Zero cũng tiến vào trong giỏ. Nhưng trong lúc khẩn cấp này, robot gấu Pooh người mang đầy vết thương đột nhiên lăn lộn dưới đất, miệng không ngừng gào lên "money".
Chiêm Lam vội kêu lên:
- Hỏng rồi! La Cam Đạo vừa rồi đã mở cơ nhân tỏa... Hiện tại di chứng đang phát tác, cơ bắp toàn thân co rút, không thể hô hấp thông suốt, sắp sửa nghẹt thở rồi, hơn nữa cũng không thể tự leo lên giỏ khí cầu...
Trịnh Xá đang định nhảy xuống, có điều khi nhìn thấy động tác của Sở Hiên hắn liền từ từ bay lên, vừa bay vừa nói:
- Chiêm Lam, chia ra một bộ phận tinh thần lực xác định vị trí quân đội còng sống sót gần đây, chúng ta phải bắt đầu tìm kiếm mục tiêu để hòa nhập vào. Đúng rồi, đừng quên tra xét không trung, một khi phát hiện tàu cứu viện lập tức thông báo cho ta biết.
Trong lúc nói chuyện, robot đang lăn lộn dưới đất lại hướng mặt về phía này, La Cam Đạo cắn chặt răng, vì quá mức thống khổ khiến hắn cắn đến mức trọng miệng đầy máu tươi, hơn nữa cơ bắp toàn thân run rẩy, co quắp kịch liệt làm hắn không có chút khí lực nào để chuyển động, lại cộng thêp lá phổi hô hấp càng lúc càng gấp gáp khiến hắn gần như hôn mê đi, sự đau đớn khổ sơ sau khi mở cơ nhân tỏa lần đầu tiên người thường khó mà chịu đựng nổi...
"....Bọn họ bay đi rồi, chuẩn bị vứt bỏ ta ở đây sao? Chuẩn bị vứt bỏ cái gánh nặng là ta sao? Quả nhiên là... Bọn họ muốn vứt bỏ gánh nặng..."
Trong cơn thống khổ khủng khiếp, La Cam Đạo chậm rãi nhắm mắt lại, chỉ tùy theo cơn co rút thỉnh thoảng hít thở một hơi, đến khi cảm thấy khoang lái lung lay chấn động, hắn mới vụt mở mắn ra nhìn màn hình. Bên ngoài Sở Hiên và Bá Vương một phải một trái nâng robot gấu Pooh chạy về phái giỏ khí cầu. Thân hình robot này mặc dù nhỏ nhưng dù sao cũng là loại người máy chứa được người điều khiển bên trong nên khoảng cách ngắn ngủi bảy tám mét cũng làm hai người mất tới hai mười giây. Đên skhi Bá Vương hét lớn, đẩy robot vào trong giỏ khí cầu Sở Hiên mới bước lên Goblin glider cấp tốc bay lên trời, mà trên mặt đất cũng bắt đầu chấn động.
Bá Vương cười ha ha, lúc này hắn đã từ trạng thái người sói khôi phụi lại như thường, dung sức vỗ vỗ vai robot nói;
- Khá lắm nhóc, không ngờ lần đầu tiên người chiến đấu đã mở cơ nhân tỏa, không uổng công ta cầm côn điện đuổi người chạy bao nhiêu lần, ha ha ha. Khá lắm, nếu không lần này chúng ta không thể dễ dàng trong thời gian ngắn giết chết nhiều bọ như vậy....
La Cam Đạo không nói gì, hắn chuyển màn hình nhìn xuống đất, chỗ đó sau khi chấn động kịch liệt, cuối cùng trồi lên một đống đất, sau đó là một con bọ đỏ ngầu, cao sáu, bảy mét, dài hơn mười mét xông ra. Nó vừa chui lên lập tức há mồm chỉa lên trời, phun ra một cột lửa cao tới năm, sáu mươi mét, cho dù cách cả nhóm rất xa nhưng mấy người Bá Vương vẫn cảm thấy luồng khí nóng bỏng phả tới, uy lực của cột lửa đỏ rực này thật sự vô cùng kinh người.
Bá Vương và La Cam Đạo đưa mắt nhìn nhau, tiếp theo Bá Vương chuẩn bị giơ khẩu railgun còn đang nóng trắng của hắn hướng xuống thì thanh âm của Sở Hiên đã vang lên:
- Không cần nữa... Còn năm giây...
Bá Vương cùng La Cam Đao đều sửng sốt, khi nhìn xuống dưới đất lần này ngoài con bọ tanker khổng lồ kia còn có vô số bọ warrior chui ra, nếu mọi người ở lại dưới đất thêm hai mươi giây thôi sẽ dễ dàng bị biển bọ này nuốt chửng.
- Đến lúc rồi!
- Thời gian....
Bên chiếc glider kia, Vương Hiệp khẽ ấn chỗ cổ tay, nhẹ giọng nói với những người còn lại. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, điện quang xanh lam hiện lên, vô số quả cầu plasma màu lam bay ra tứ tán, những con bọ bị cầu điện bắn trúng lập tức bốc hơi, đám bọ xung quanh cũng nhanh chóng bị thiêu thành tro bụi, uy lực của các quả cầu plasma này thật sự quá lớn, so với sấm sét và công kích bằng điện đều cao hơn rất nhiều, là biểu hiện cho điện năng ngưng tụ đến cực độ.
Một quả bom hẹn giờ plasma cùng vài quả địa lôi plasma tổ hợp lại một chỗ làm cho các quả cầu điện trải dài trên phạm vi gần một trăm mét, hơn nữa còn tán loạn ra xung quanh khiến phạm vi ba trăm mét đều có nhiệt độ cao đến đáng sợ. Mà vừa khéo là, sau khi con bọ tanker khổng lồ đầu tiên chui ra, tiếp theo nó là vô số bọ warrior cùng hai con bọ tanker khác, một loạt nổ này giết chết một đám lớn bọ, điểm thưởng Vương Hiệp nhận được lập tức nhảy vọt lên mấy trăm thậm chí gần một nghìn, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm nhưng hắn vẫn vười toe toét.
Trịnh Xá mặc dù đang điều khiển glider nhưng Chiêm Lam cũng đã chuyển hình ảnh vụ nổ vào đầu hắn, nhìn thấy nhiều bọ bị tiêu diệt như vậy, hắn cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn tiếp tục hỏi Chiêm Lam:
- Chiêm Lam, tình thấy binh lính còn sống gần đây không? Đội cơ động số sáu thì sao?
Chiêm Lam thở dài đáp:
- Không được rồi, đội cơ động số một đổ bộ xuống đầu tiên đã bị tiêu diệt hoàn toàn, tiếp theo đội cơ động số hai, số ba và số bốn của chúng ta còn lại tối đa không quá một hai nghìn người đang chống cự phía sau một dốc núi. Đội cơ động số năm đổ bộ sau chúng ta cũng chết không ít, bất quá còn một nhóm khoảng mấy trăm người đang không ngừng thu nạp binh lính lưu tán, tiếp cận đội cơ động số sáu. Đội số sáu nhân số đông nhất... Nhưng phía sau bọn họ có rất nhiều bọ đang đuổi theo, họ đang chạy tới bên này....
Cũng tức là quân lính đổ bộ xuống càng sớm thì càng chết nhanh, Trịnh Xá gật đầu, hắn biết bọn họ thật sự đã coi thường khả năng công kích đáng sợ của loài bọ, chỉ trong vài giờ đã chết hơn trăm nghìn người, hơn nữa hoàn toàn là nhân số tử vong của lính đánh bộ, tất cả binh lính gần như vừa gặp bọ đã bị tiêu diệt. Mặc dù chuyện này có một phần do sơ hở của hỏa lực bộ binh, dù sao đây cũng là thời đại tương lai khoa học công nghệ cao nhưng chiến đấu trên bộ không ngờ lại không có lính cơ giới, cái này không biết có coi là sai sót của phim ảnh hay không nhưng dù sao trong vài giờ giết sạch một trăm nghìn người, cho dù bảy người bọn họ vừa rồi gặp mấy trăm con hopper cũng đã cực kỳ nguy hiểm, từ điểm ấy có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của loài bọ.
"Trịnh Xá, ta phát hiện ta một chuyện rất thú vị... Ngươi cảm thấy tiểu đội luân hồi vừa dùng tinh thần lực tảo miêu dò xét chúng ta vừa nãy, bọn chúng đang ở đâu?"
Tiếng của Sở Hiên đột nhiên vàng lên trong đầu Trịnh Xá, hẳn là Chiêm Lam đã dùng tâm linh tỏa liên kết nối ý thức của hắn với Sở Hiên
Trịnh Xá suy nghĩ một chút rồi tò mò đáp:
" Trong đội cơ động số sáu? Ý ngươi là, bây giờ chúng ta tới chỗ đội cơ động số sáu sẽ gặp bọn chúng?"
Sở Hiên lạnh nhạt đáp:
"Không, bọn chúng khó có khả năng ở trong đội cơ động số sáu, bởi vì như vậy rất dễ chạm mặt chúng ta. Ngươi phải biết rằng, chỗ dựa lớn nhất của bọn chúng chỉ là có thể tiến vào thế giới này trước chúng ta một bước, sau đó dùng quãng thời gian này để tạo ra "thế lực", chứ không phải dùng cứng đấu cứng, đối mặt chiến đấu với chúng ta, bởi vì chúng ta mạnh hơn chúng! Khả năng lớn nhất khi đối mặt chiến đấu là đội chúng ta tiêu diệt hoàn toàn hai đội kia, chuyện này hoàn toàn có thể!"
"Vì vậy nếu như ta là bọn chúng, trong tình huống như hiện tại tuyệt đối không thể hy vọng đoàn đội tác chiến, một khi bộc lộ vị trí của bọn chúng, chúng ta chỉ cần cơ hội nhất định là có thể tìm thấy, hơn nữa toàn diệt bọn chúng, chuyện ngớ ngẩn này bất kỳ đoàn đội có kinh nghiệm nào đều không thể làm. Tiếp theo, bây giờ chiến trường cực kỳ nguy hiểm, giữa đám bọ vô cùng vô tận, đến chúng ta cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình, ta không tin bọn chúng vốn yếu nhược hơn chúng ta mà lại có thể dễ dàng ngăn chặn cả biển bọ hơn nữa còn thừa tinh lực tiến hành đoàn đội chiến đấu. Vì vậy chỉ còn một khả năng khiến bọn chúng tìm kiếm chúng ta trong hoàn cảnh nguy hiểm như thế, đó chúng là bọn chúng cho rằng mình đang rất an toàn... Nếu suy luận theo hướng này, hiện tại trên chiến trường rất an toàn, không thể là ở cạnh diễn viên phim trong đội cơ động số sáu, bởi vì như thế sẽ có khả năng rất lớn đối mặt với chúng ta, một khi đối mặt bọn chúng coi như thất bại, Địa điểm an toàn duy nhất chỉ có... Giữa đàn bọ!
Lần này Trịnh Xá thật sự kinh ngạc, bọn họ bây giờ đang chiến đấu với loài bọ mà, tại sao ở giữa bầy bọ mà lại là an toàn? Vậy có ý gì đây? Hắn ngẫm nghĩ một chút, trong lòng chợt động, vội vã hỏi:
- Ý ngươi là, Chủ Thần để bọn chúng....
Sở Hiên nói vẻ khẳng định:
- Đúng vậy, Chủ Thần để chúng gia nhập vào phe loài bọ, giống như Ấn Châu đội hỗ trợ Imhotep lúc trước vậy! Có một đoàn đội là thành viên phe loài bọ!
Trịnh Xá hít sâu một hơi rồi mới nói:
- Nhưng theo như người nói, đám hopper vừa rồi là do tiểu đội kia quét hình được vị trí của chúng ta sau đó mới phái đến tấn công đúng không? Vậy chẳng phải chúng ta bây giờ cực kỳ nguy hiểm sao?
Sở Hiên lắc đầu đáp:
- Cực kỳ nguy hiểm thì không đến nỗi, bỏi vì bọn chúng hẳn là không thể điều động được đại quân bọ, nếu không thứ chúng ta phải đối mặt không thể chỉ là mấy trăm con bọ mà là cuồn cuộn không ngừng, hàng nghìn con. Vì thế kết quả suy luận của ta là, bọn chúng là thành viên phe loài bọ nhưng không thể điều động lũ bọ tấn công binh sỹ, chỉ có khả năng sử sụng tâm linh tỏa liên truyền kết quả quét hình tới chỗ Brain bug. Như vậy, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm, bởi Brain bug biết hướng đi của chúng ta, nhưng không thể để nó bỏ qua mấy vạn đại quân mà chỉ tấn công chúng ta thôi, cho nên một khi chúng ta tới giữa đội cơ động số sáu, độ nguy hiểm sẽ giảm đi rất nhiều... Nhưng sau khi ta suy luận ra đáp án, có một tiểu đội luân hồi thuộc phe loài bọ thì lại nảy sinh hai vấn đề không thể giải đáp.
- Một là, còn một tiểu đội luân hồi nữa ở đâu? Bọn chúng không ở bất kỳ nơi nào trên chiến trường này sao?
- Hai là.... Chủ Thần yêu cầu chúng ta sống sót hai mươi ngày, điều kiện sống sót như vậy đến cùng là có ý gì? Chẳng lẽ thật sự để chúng ta tìm cách tránh né sống sót hai mươi ngày, sau đó an toàn vượt qua bộ phim kinh dị này? Không, với hiểu biết của ta về Chủ Thần, chắc chắn còn chuyện gì đó không xảy ra trên phim, chuyện này sẽ khiến ba đội chúng ta không thể không liều mạng chiến đấu với nhau, nhất định sẽ có chuyện như vậy xảy ra! Nhưng đó rút cuộc là chuyện gì đây?
- Nhất định là còn chi tiết nào đó ta chưa phát hiện ra, nếu không suy luận này không thể tiếp tục... Rút cuộc là chuyện gì đây?
Trao đổi của Trịnh Xá và Sở Hiên chỉ tồn tại trong ý thức hai người, cho nên các thành viên còn lại cũng không biết chuyện này, họ chỉ biết có chiến trường trước mắt, chiến trường máu tanh thảm khốc vô cùng này, có thể nói kể cả Bá Vương cũng chưa từng thấy chiến trường nào thảm liệt như vậy. Khắp nơi chỗ nào cũng là thi thể đầy máu, xác người chất thành núi, những mảnh thi thể không còn nguyên vẹn rải rác đầy đất, thỉnh thoảng cũng xuất hiện vài con bọ nhưng lập tức bị Bá Vương và Zero xử lý sạch sẽ.
- Quá khốc liệt, số lượng lũ bọ này cũng quá kinh khủng, quả không hổ là đại quân bọ đã tiêu diệt một trăm nghìn quân trong vài tiếng đồng hồ...
Bá Vương nhìn những con bọ thỉnh thoảng xuất hiện dưới đất, số lượng tuy không nhiều nhưng liên tục trồi lên khắp nơi, không thể đếm nổi có bao nhiêu con, chính biển bọ này đã tiêu diệt một trăm nghìn quân trong vài giờ, chính chúng đã tạo thành chiến trường thảm liệt vô cùng này.
Zero yên lặng dựng súng ngắm Gauss lên, sau đó họi vọng lên Trịnh Xá đang đứng phía trên:
- Tiếp theo phải làm thế nào? Chúng ta không thể cứ thế này mà bay tới chỗ đội cơ động số sáu.
Trịnh Xá lúc này cũng đã định thần lại sau cuộc trao đổi với Sở Hiên, khi Zero nói xong, hắn thoáng suy nghĩ rồi đáp:
- Chiêm Lam, đội ngũ mấy trăm người mà ngươi nói đang ở đâu? Đã bị đám bọ tiêu diệt chưa?
Chiêm Lam nhắm mắt một lát rồi nói:
- Không, đội ngũ đó nhân số càng lúc càng đông, dọc đường thu thập thêm binh lính tản mác, hơn nữa sỹ quan chỉ huy nhóm quân đó cũng rất khá, lần nào cũng lựa chọn di chuyển trên những khu vực đá nham thạch cứng rắn, đám bọ không thể từ dưới đất đánh lén lên. Hơn nữa khi bọ tới sẽ do rất nhiều người đồng loạt bắn, tập hợp nhiều súng như vậy cũng có thể giải quyết được những nhóm bọ không đông lắm, bọn họ đã sắp hội quân với số lính còn sót lại của đội cơ động số sáu, theo tình hình này, khoảng mười phút nữa chúng ta sẽ gặp họ.
Trịnh Xá ngẫm nghĩ rồi nói:
- Được rồi, vậy hạ xuống phía sau bọn họ, sau đó đuổi theo dấu vết họ để lại, dung nhập vào đội ngũ này, nhân cơ hội tiến vào đội cơ động số sáu....
Chiêm Lam chuyển những lời này tới ba người bên kia, không lâu sau liền nói:
- Ừm, đã chuyển lời tới bên kia, Trịnh Xá bây giờ ta sẽ truyền vị trí của nhóm lính kia, địa hình xung quanh và cả phân bố của loài bọ tới cho ngươi....
Trịnh Xá gật gật đầu, tiếp đó mấy bức hình từ hư không xuất hiện trong ý thức hắn, tại một sườn núi cách bọn họ không xa, có một nhánh quân đội khoảng hơn một nghìn người còn sót lại, xem tình hình cũng không lạc quan lắm, đại bộ phận quân lính đều đã bị thương, số phải nằm cáng cũng không ít. Bất quá hơn một nghìn lính còn sót lại này đã trải qua tẩy lễ của chiến tranh và máu tươi, khi đối phó với lũ bọ không còn ngắc ngứ hoảng sợ như lúc vừa đổ bộ nữa mà phản kích rất có tổ chứ, đàn bọ với số lượng nhất định không phải là uy hiếp quá lớn.
"Vậy thì.... Hạ xuống đây đi, vừa khéo có một con dốc, bọn họ không nhìn thấy chúng ta, thu hồi trang bị xong thì chạy tới, tối đa trong năm phút có thể đuổi kịp nhóm kia".
Trịnh Xá lựa chọn một con dốc trên đồ hình, ở đó vừa vặn không bị bên kia nhìn thấy, hơn nữa lại không cách đội kính kia quá xa, là địa điểm thích hợp nhất để hạ xuống.
Khi bảy người trên Goblin glider bay tới chỗ dốc đa, họ được cảnh tối tăm của hành tinh này yểm hộ, ít nhất người bình thường trong hoàn cảnh này chỉ có thể nhìn xa được khoảng một, hai trăm mét, hơn một nghìn mét gần như không thấy gì cả. Đám linh lính này cũng không phải người được cường hóa nên sau khi glider đáp xuống không ai phát hiện ra, tiếp đó mọi người đều cất vũ khí của mình vào trong túi không gian, Trịnh Xá cũng lấy vũ khí Liên bang chế tạo ra, mấy khẩu súng này uy lực nhỏ gần như chỉ ngang với loại phế liệu như súng tiểu liên, không ngờ lại là vũ khí của thời đại công nghệ cao này, Bá Vương cầm khẩu súng như món đồ chơi, miệng cứ lèm bèm không ngừng.
- Được rồi được rồi, chạy tới sườn núi bên kia, cùng lắm là mất vài phút sẽ đuổi kịp nhóm lính đó... Trên đường chỉ có mấy con bọ, bảy người chúng ta dùng loại súng này cũng đủ giết chết chúng. Đi thôi, hợp lại với đội cơ động số sáu, chúng ta cơ bản coi như an toàn!
Trịnh Xá vỗ vỗ cai Bá Vương, liếc nhìn La Cam Đạo toàn thân vẫn đang run rẩy rồi mới nói với những người còn lại.
Sở Hiên bỗng lên tiếng:
- Trịnh Xá, nếu quả đội lính đó gặp phải đàn bọ lớn, người tốt nhất có thể biểu hiện sức chiến đấu lớn nhất đối với mức độ người bình thường, thỉnh thoảng vượt qua một chút cũng không sao, có thể chỉ huy tạm một bộ phận binh lính là tốt nhất.... Nếu như ngươi có thể trở thành sỹ quan hoặc lên được cấp úy thì hành động tiếp theo của chúng ta sẽ thuận tiện hơn nhiều, ngươi hiểu ý ta chứ?
Trịnh Xá gật đầu, hắn kiểm tra súng trong tay một chút rồi cõng Chiêm Lam chạy tới chỗ sườn núi bên kia.
Động tác của bảy người cực kỳ nhanh, trong đó Chiêm Lam và La Cam Đạo có tố chất thân thể yếu nhất đều được cõng đi, Trịnh Xá cõng Chiêm Lam, Bá Vương cõng La Cam Đạo, cứ như vậy không ngừng đuổi theo đội lính kia, trên đường cũng giết vài con bọ warrior. Không thể không thừa nhận, uy lực vũ khí Liên bang chế tạo quả thật quá kém cỏi, bắn vào thân thể bọ liên tục bắn ra tia lửa, ngoài đôi mắt và giữa miệng ra, các vị trí khác bắn vào gần như chẳng có tác dụng gì. Cũng may là hỏa lực mọi người liên hợp lại cũng khá đủ, hơn nữa coilgun của Sở Hiên giấu trong tay áo cũng giúp hắn là người duy nhất bảo trì sức chiến đấu, nếu như số lượng bọ quá đông thì trực tiếp dùng súng ngắm Gauss xạ kích, dễ dàng giết chết.
Một đường tiến tới, sau mấy phút đã đuổi kịp nhóm lính kia, hoặc phải nói là những người đi cuối phát hiện sự tồn tại của họ, ban đầu, hơn mười người lính vội vã giơ súng nhắm vào bảy người, mãi đến khí một viên sỹ quan quát lên đám lính này mới phát hiện mình đang nhắm súng vào bảy con người, nhất thời đều thở phào một hơi. Nhóm Trịnh Xá đứng từ xa yên lặng nhìn nhau, có thể thấy nhóm lính nãy đã là chim sợ cành cong, mặc dù vẫn bảo trì được sức chiến đấu cơ bản nhưng thực tế tinh thần của họ đã bắt đầu suy sụp, trước mắt chẳng qua chỉ là giãy giụa chống lại cái chết thôi.
Viên sỹ quan ngăn chặn đám lính kia phất phất tay gọi, đến khi mấy người Trịnh Xá chạy tới hắn mới thở ra nhẹ nhõm, nói:
- Thật sự là kỳ tích, bảy người các ngươi không ngờ vẫn còn sống, như vậy đi, ngươi, người bị thương nặng nhất đi băng bó một chút, năm người kia tới chỗ trung úy báo váo, ngươi cũng đi cùng, phụ nữ ở cùng với thương binh ở giữa đội.
Mọi người liếc mắt nhìn nhau, viên sỹ quan này bảo Trịnh Xá đi băng bó, thật sự thì trên người hắn mặc dù dính đầy máu tươi nhưng vết thương khi chiến đấu với bọ hopper lúc trước đã gần như khép lại hoàn toàn, chỉ nhìn có chút dọa người thôi, Trịnh Xá thoáng suy nghĩ rồi vẫy tay với năm ngườ kia sau đó cùng Chiêm Lam tới giữa đội ngũ.
Hơn một ngàn người tụ lại một chỗ, nhìn thế nào thì coi như cũng có chút uy thế, Trịnh Xá vừa đi vừa khẽ nói với Chiêm Lam:
- Kết nối ý thức ta với Sở Hiên, mặt khác ngươi chú ý phân bố lũ bọ xung quanh, nếu có số lượng lớn bọ tập hợp lại thì lập tức báo cho ta, chúng ta lại sử dụng vũ khí công nghệ cao giải quyết sạch phía đó cũng không sao, mấu chốt là phải đảm bảo an toàn cho cả đội....
Chiêm Lam gật đầu, ý thức Trịnh Xá lập tức kết nối với Sở Hiên, lúc này năm người Sở Hiên đang theo một tên lính tới giữa đội lính chỗ các sỹ quan chỉ huy, một viên sỹ quan trung niên có một cánh tay sắt đang lớn tiếng chửi mắng:
- Mặc dù đội Roughnecks bọn ta từ trong biển bọ giết ra... Mẹ kiếp, tên nào lấy cái tên biển bọ này thế, đúng là *** chính xác.... Nhưng chúng ta đã mất hơn 70% quân, những kẻ mới gia nhập toàn là tân binh, hiện tại hy vọng sống sót duy nhất của chính là là hội quân với tàn binh của đội cơ động số sáu, dựa vào ưu thế nhân số để phòng ngự, chờ đám ngu xuẩn phía trên kia phái tàu cứu sinh hạ xuống, các ngươi còn dám kêu bọn ta đem người tới cứu mấy tiểu phân đội của đội cơ động số năm à? Sao các ngươi không tự mình đi tìm chết đi?
Lông mày Sở Hiên khẽ giật, hắn dùng ý thức nói với Trịnh Xá:
"Nghe thấy chưa? Đây là đội Roughnecks, nhóm lính trong phim giết nhiều bọ nhất cũng có khả năng trở về nhất. Nếu như vậy chúng ta có 80% có thể an toàn trở lại chiến hạm ngoài vũ trụ.... Nếu như trong những người này không có thành viên của tiểu đội luân hồi khác".
Trịnh Xá nghe vậy cũng hơi nhíu mày, hắn hạ giọng nói với Chiêm Lam:
- Chiêm Lam, trong đội ngũ này có tinh thần lực giả không? Hoặc có ai có thể ngăn cản tinh thần lực tảo miêu của ngươi không?
Chiêm Lam lắc đầu đáp:
- Không, đều là người bình thường, ta không cảm nhận được tinh thần lực tảo miêu hay màn chắn.... Nếu như có, vậy lúc trước ta đã không quét hình được nhóm một nghìn quân này, người đó hoàn toàn có thể che đậy cả khu này.
Trịnh Xá lập tức thở phào nhẹ nhõm, hắn dặn dò nhóm Sở Hiên mấy tiếng, bảo họ cho dù thế nào cũng phải đợi ở đó, bao giờ hắn tới báo danh mới thôi, trước lúc đó tuyệt đối không được tùy tiện di động. Trong nhóm lính này ít nhất cũng có hơn ba trăm thương binh có thể đi lại được, hơn mười người trọng thương, đó chính là thể hiện trực quan nhất của tình hình chiến trường khốc liệt, đưa mắt là thấy người cụt tay cụt chân, vết thương chỉ dung bông vải và băng gạc quấn lại qua loa, thậm chí có người hiện tại còn đang băng bó. Hơn mười người trọng thương nhìn càng thảm, không chỉ tứ chi cụt hết, đến cả thân thể cũng rách bụng lòi ruột, chỉ là vận khí còn tốt chưa chết luôn thôi, ngoài ra còn có một, hai trăm nữ binh, đảm nhiệm cảnh giới băng bó cho thương binh, có điều nhìn bộ dạng đã sợ hãi đến cực điểm, một ngọn gió thổi qua cũng sợ run người, đội lính này đã như một lũ chó nhà có tang, so ra thì những binh lính đoạn hậu phía sau có thể coi như tinh nhuệ.
Trịnh Xá băng bó qua loa một chút, không đợi hắn có động tác gì, từ bên trái đội lính bỗng truyền đến tiếng huyên náo, phía đó bắt đầu hỗn loại, tiếp theo một cột lửa bắn lên, một con bọ tanker to lớn xuất hiện....