Trịnh Xá không biết tại sao Sở Hiên lại nói như vậy, từ trước tới nay gã này luôn có vẻ bình thản và tự tin, giống như chưa bao giờ có chuyện gì có thể dọa được hắn, có hắn làm động đội tuyệt đối là chuyện đủ khiến người ta yên tâm, ít nhất trước đây trong nhiều hoàn cảnh khiến người ta tuyệt vọng cũng chưa từng thấy Sở Hiên noi như vậy.
Trịnh Xá không biết là nên vui vẻ hay là nên lo lắng, theo lý mà nói, Sở Hiên có thể nói ra câu này có nghĩa là trong nội tâm hắn kỳ thật đã có tình cảm, chỉ là không biết nên nhận thức cùng diễn đạt ra như thế nào, nhưng nội dung những lời này lại khiến người ta lo lắng, đó chính là Sở Hiên đề cập đến cái chết của mình...
"Sở Hiên chết... Hy vọng đây chỉ là ảo giác của hắn, một người từ trước tới nay luôn lý trí chỉ tính tới số liệu cùng xác suất thực tế vậy mà lại nhắc đến dự cảm, bản thân nó đã là điềm xấu rồi, nhưng Sở Hiên chết... Tình huống này ta thật sự chưa từng nghĩ qua..."
Khi Aragorn tìm kiếm dấu vết của con người để đi tiếp thì Trịnh Xá vì mấy câu nói gở của Sở Hiên mà cảm thấy rất bất an, hắn bất đắc dĩ chỉ có thể mô phỏng phương thức suy luận của Tiêu Hoành Luật, tiếp đó bắt đầu tự hỏi ý nghĩ những lời của Sở Hiên.
"Về căn bản Sở Hiên là người an toàn nhất trong số chúng ta, độ an toàn của hắn gần như ngang bằng với Chiêm Lam, ta vẫn luôn cực kỳ chú ý bảo vệ hắn cùng Chiêm Lam, bọn họ đều là thành viên hạc tâm cực kỳ quan trong của đội, không có họ sức chiến đấu và khả năng sinh tồn của đội lập tức giảm xuống hơn một nửa, vì thế nếu như Sở Hiên cũng chết thì lần này Trung Châu đội cũng không sống được mấy người, thậm chí có thể phải đối mặt với một lần đoàn diệt nữa..."
Trịnh Xá vừa đi vừa suy nghĩ câu hỏi trong lòng, không hề để ý tới thần sắc ba người Aragorn đang càng lúc càng nghiêm túc.
Aragorn nhìn Trịnh Xá đang có chút xuất thần, hắn hạ giọng nói:
- Trịnh Xá! Cẩn thận một chút, đừng để chuyện khác làm hỏng sự tập trung của ngươi, Legolas nghe được cây cối nói chuyện...
Leggolas cau mày nói:
- Đúng thế, bọn họ nói pháp sư áo trắng đã tới... Đúng thế, là pháp sư áo trắng đã tới! Saruman tới rồi!
Ba nhân vật trong phim lập tức khẩn trương, bởi vì họ đều từng nghe qua chỉ có pháp sư mới có thể chống lại được pháp sư, hơn nữa uy thế Saruman sử dụng ma pháp lôi điện lần trước đã đủ khắc sâu trong ký ức ba người, cho nên giờ phút này họ mới khẩn trương như vậy.
Sáu người Trung Châu đội thì lại biết pháp sư áo trắng là Gandalf sống lại theo kịch bản, mặc dù trên đường xảy ra nhiều chuyện như vậy nhưng không ngờ cuối cùng lại quay lại điểm cũ, Gandalf chết rồi lại hồi sinh, trở thành pháp sư áo trắng, mà ông ta cuối cùng cũng gặp lại mọi người ở đây.
Quả nhiên khi Legolas nói xong, từ sâu trong rừng cây lóe lên ánh sáng trắng, Aragonr chăm chú nhìn Trịnh Xá nói:
- Trịnh Xá, ngươi là người thực lực mạnh nhất trong số chúng ta, lát lữa khi Saruman bắt đầu tấn công chúng ta thì chỉ có phản kích của ngươi mới có thể khiến lão bị thương... hoặc là giết được lão. Vì thế ngàn vạn lần phải tấn công lão ta trước, nếu không chờ lão thi triển chú ngữ ra tất cả chúng ta đều sẽ bị giết.
Trịnh Xá gật đầu không lộ vẻ gì khác, khi ánh sáng trắng càng lúc càng tới gần, ba nhân vật trong phim lập tức rút vũ khí của bản thân, Legola còn đặt ba mũi tên lên dây cung, chỉ chở luồng sáng tới nơi sẽ sử dụng Bạo liệt tiễn ba mũi. Những người trong Trung Châu đội mặc dù đều không muốn rút vũ khí nhưng làm như vậy không khỏi khiến người ta có cảm giác họ bỏ rơi đồng đội nên không còn cách nào, mỗi người chỉ có thể cầm vũ khí trên tay, tiếp đó yên lặng chờ đợi luồng sáng tới gần.
Đến khi luồng ánh sáng trắng đến sát họ, Gimli là người đều tiên không nhịn được, hắn xoay người hét lớn, rút ra một cây búa nhỏ trực tiếp ném tới. Tiếp theo đó là Bạo liệt tiễn ba mũi của Leggolas cũng đồng thời bắn tới, theo sau chính là Aragorn và Trịnh Xá cùng nhau xong lên, cả hai đều cầm vũ khí chuẩn bị tấn công, chỉ có Trịnh Xá là hơi thoáng có vẻ làm bộ.
Đang đang mấy tiếng thanh thúy, chiếc búa nhỏ cùng Bạo liệt tiễn đầu bắn trung một vòng bảo vệ bán trong suốt, vòng bảo vệ này cực kỳ kiên cố, vừa phá vỡ cây búa vừa hoàn toàn ngăn cản Bạo liệt tiễn, mà một đao một kiếm của Trịnh Xá cùng Aragorn chém tới cũng đồng thời đánh trúng vòng bảo vệ, không thể phá vỡ được nói, tối đa chỉ phát ra một âm thanh ngân vang.
-....Các ngươi đang tìm một nhóm con người cùng một người hobbit phải không? Bọn họ đã gặp một số người tốt bụng không ngờ đến, nếu như họ là bạn của các ngươi thì không cần lo cho họ nữa.
Một âm thanh già nua chậm rãi nói.
Giọng nói này vô cùng quen thuộc, Aragorn lập tức cảm thấy kỳ lạ, hắn lớn tiếng hô:
- Ngươi là ai? Dẹp ánh sáng này đi!
Trên người ông lão tỏa ra ánh sáng trắng chói mắt khiến người khác căn bản không thể dùng mắt thường thấy được, khi Aragorn hô lên, ánh sáng đó từ từ dịu xuống, tiếp đó từ trong luồng sáng xuất hiện Gandalf mặc trường bào màu trắng, ông bình hòa nhìn mọi người mỉm cười.
Ba nhân vật trong phim đều hoàn toàn sững sờ, chỉ có sáu người Trịnh Xá là vẫn giữ vẻ bình tĩnh, Gandalf mỉm cười giải thích với họ:
- Lúc đó khi ta cùng bản nguyên sinh mệnh của Balrog cùng rơi xuống vực sâu vạn trượng, ta muốn dùng thần thánh ngân hỏa phong ấn tên ác ma bất tử từ thời viễn cổ này nhưng không ngờ Balrog lại quyết tuyệt đến thế. Khi nó hiểu rằng mình không còn cơ hội hồi sinh liền phá nổ bản nguyên sinh mệnh, lúc ấy cả ta cũng bị ngọn lửa nuốt chửng...
- Trong vòng xoáy hỗn loạn của thời gian và không gian, ta phảng phất như trải qua lúc vũ trị khai sinh rồi lại hồi sinh, lúc ấy ta cối cùng cũng tiếp nhận được ý chí của Thần, vì thế mà ta sống lại... Được Thần ban cho sinh mạng mà sống lại, đồng thời ta cũng nhìn thấy một số chướng ngại có thể ngăn cản ta hoàn thành sứ mệnh...
Gandalf bình tĩnh nói.
Ba người Aragorn đều thở phào một hơi, Aragorn tới cạnh Gandalf vui mừng nói:
- Gandalf, ông có thể trở về đúng là quá tốt...
- Gandalf?
Gandalf vẻ mặt nghi hoặc nhắc lại hai chữ này, tiếp đó mới bừng tỉnh đáp:
- Đúng thế, tên ta là Gandalf, không sai, đó đúng là tên trước kia của ta, Gandalf áo xám. Ha ha, bây giờ ta là Gandalf áo trắng.
Nói xong câu này, Gandalf trực tiếp nhìn mấy người Trịnh Xá nói:
- Trịnh Xá, ta từ ánh mắt của Thần thấy được lai lịch của các ngươi, mặc dù các ngươi hoàn toàn không phải người của thế giới này nhưng ta tin tưởng các ngươi cũng sẽ giúp đỡ ta cùng hoàn thành sứ mệnh này, có phải vậy không? Các vị dũng sỹ.
Sáu người Trịnh Xá đều sửng sốt, họ đưa mắt nhìn nhau, tiếp đó do Trịnh Xá hỏi:
- Ông đã thấy được lai lịch của bọn ta? Chẳng lẽ là chỉ thế giới kia của bọn ta? Vậy thì sứ mệnh của ông là gì?
- Đương nhiên là tiêu diệt Sauron.
Gandalf cười nói.
Sở Hiên đột nhiên hỏi:
- Chỉ là tiêu diệt Sauron? Chứ không phải phá hủy chếc nhẫn à?
Gandalf mỉm cười thần bí đáp:
- Con mắt của Thần có thể nhìn thấy tất cả mọi chuyện, chiếc nhẫn đó sẽ biến mất khỏi thế giới Middle Earth, nhưng nó lại không bị phá hủy. Lời tiên tri của Thần nói với ta, chiếc nhẫn đó cho dù không bị các ngươi mang đi thì cũng sẽ do một nhóm người khác ở Mordor mang đi, Sauron sẽ biến mất còn chiếc nhẫn sẽ vẫn được giữ lại, sức mạnh của ba chiếc nhẫn người Elf cũng sẽ được duy trì. Đó là lời tiên tri cùng sứ mệnh Thần trao cho ta, để người Elf tiếp tục ở lại đất nước của họ, không phải vì rời khỏi quê hương mà thương tâm, ba chiếc nhẫn người Elf cũng sẽ được bảo tồn nguyên vẹn, đây là một phần tiên đoán mà ta nhìn thấy...
- Một phần khác chính là, có một nhóm người cũng đến từ thế giới kia, họ đến từ cùng một nơi với các ngươi nhưng lại có địch ý mãnh liệt với các ngươi. Thần nói cho cho biết, đánh bại bọn họ, nếu không sẽ có một người trong số đó trợ giúp Sauron lấy được chiếc nhẫn, một khi Chúa tể Bóng tối đoạt lại chiếc nhẫn, lúc đó sẽ khiến vô số dũng sỹ phải chết, sứ mệnh của ta cũng có thể sẽ thất bại.
Trong lúc mấy người Trịnh Xá còn đang nghi hoặc không thôi, Gandalf đã dẫn đàu đi ra khỏi khu rừng, ông vừa đi vừa nói:
- Bây giờ có nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, chúng ta trước tiên cần phải nhanh chóng tới thủ đô Rohan Edoras, đội quân của Saruman đã chuẩn bị tấn công nơi ấy, đó là trận chiến đầu tiên của chúng ta, đánh bại đội quân của Saruman. Lời tiên tri của Thần rất rõ ràng, trước khi chúng ta hoàn toàn đánh bại liên minh quân đội của Mordor, chiếc nhẫn sẽ được an toàn, vì thế hiện tại chúng ta nghĩ nhiều cũng không có tác dụng gì, cần phải mau chóng tới Edoras.
Trịnh Xá vừa đi vừa hạ giọng hỏi Sở Hiên, hắn tò mò nói:
- Lời ông ta nói có đáng tin không? Chẳng lẽ thật sự có loại tiên tri gì có thể biết được an nguy hoặc tương lai của chúng ta sao?
Sở Hiên lại bình tĩnh nói:
- Thế giới này lại có loại sinh vật như "Thần" tồn tại, có thể đại khái tưởng tượng loại sinh vật "Thần" này có thực lực loại ma pháp truyền thuyết vô cùng mạnh mẽ, bọn họ có thể nhìn thấy phần lớn lãnh thổ và nhân vật trong thế giới này, vì thế khi thu được 100% tin tức, phân tích ra những chuyện này cũng không quá khó khăn, ít nhất, ngươi có cảm thấy mưu kế của ta có phải là tiên tri gì không?
Trịnh Xá ngẩn người đáp:
- Chuyện này à, nếu là mưu kế của ngươi... Rất nhiều lúc thật sự khiến người ta có cảm giác như là tiên tri, giống như ngươi biết mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy.
Sở Hiên gật đầu nói:
- Chính là vậy, thực tế ta không hề thấy được mọi chuyện sẽ phát triển như thế nào, ta chỉ vỏn vẹn dựa vào tin tức và nhân cách để tiến hành phân tích suy luận thôi. Ví dụ như biết Hạo Thiên nhất định sẽ tìm được sơ hở trong mưu kế của ta, sổ sung kiện toàn hơn nữa còn thực hiện luôn, cũng như biết bốn đội viên còn lại chắc chắn sẽ mâu thuẫn với hắn, tiếp đó theo hắn thực hiện kế hoạch, nghe qua có vẻ như là tiên tri nhưng nếu cẩn thận phân tích chi tiết cụ thể, ví dụ như thuốc chế tạo Nemesis, ví dụ như tri tuệ cùng thực lực của Hạo Thiên, ví dụ như tình huống vị trí của họ cùng số lượng quân đoàn Uruk-hai, vậy thì có kết luận này sẽ là chuyện đương nhiên.
- Cũng như thế, nếu như "Thần" thấy được Đông Mỹ Châu đội cùng tiểu đội Thiên Thần rất mạnh mẽ, hơn nữa còn không biết từ lúc nào đã lộ ra địch ý với chúng ta hoặc với đội của Hạo Thiên, vậy bọn họ có thể đoán được kết quả như Gandalf đã biết... Đông Mỹ Châu đội cùng Thiên Thần đội nhất định là đã từng tới gần chúng ta, hơn nữa còn cố gắng tấn công chúng ta, vì thế chúng ta cũng cần chuẩn bị tốt để nghênh tiếp bọn chúng.
Mọi người đi theo Gandalf từ từ ra khỏi rừng, vừa đi Gandalf vừa nói:
- Lần trước khi Chúa tể Bóng tối xâm lăng thế giới, nơi này từng bị quân đội Orc tràn qua, lúc đó nơi đây gần như bị đốt thành bình địa, người Ent cũng bị ép phải tham gia chiến tranh. Bọn họ đều có thân thể cao hơn mười mét, mấy trăm người Ent chôn vùi vĩnh viễn một vạn quân Orc tại nơi này, tiếp đó họ dừng lại, biến khu rừng tràn ngập đau thương một lần nữa khôi phục nguyên trạng...
Aragorn vội vàng nói:
- Người Ent là chủng tộc mạnh như vậy sao? Nếu chúng ta được họ hỗ trợ...
- Không thể đâu.
Gandalf lắc đầu nói:
- Người Ent là chủng tộc thích yên tĩnh nhất, họ có thể bất động cắm vào đất mấy chục năm, một cuộc nói chuyện cũng có thể kéo dài tới mấy ngày mấy đêm. Tóm lại chỉ cần không chọc vào họ thì họ sẽ không tự rời khỏi khu rừng đi chiến đấu, mặc dù họ là chủng tộc cực kỳ mạnh mẽ nhưng đặc tính thính yên tĩnh cũng khiến họ hầu như không được ai biết tới trong thế giới Middle Earth.
Trong lúc nói chuyện mọi người đã từ sâu bên trong ra tới bìa rừng, chỉ thấy Gandalf đột nhiên hướng ra khoảng không huýt lớn, tiếng huýt sắc bén truyền ra rất xa, không biết từ lúc nào Gandalf đã sử dụng một loại ma pháp truyền âm.
Mọi người cứ như vậy đứng bên cạnh Gandalf, Sở Hiên không biết lại lôi từ đâu ra mấy trái tuyết quả, hắn cũng không biết nhàm chán là gì, vừa ăn tuyết quả vừa nhìn cây pháp trượng của Gandalf. Sau khi Gandalf biến thành pháp sư áo trắng, pháp trượng cũng đổi thành một cây gậy trắng bóng như ngọc, phía trên khắc chi chít những văn tự ký hiệu cùng đồ hình kỳ dị, mà Sở Hiên thì cứ vừa ăn vừa nhìn những ký hiệu đồ hình đó.
- Sở Hiên...
Trịnh Xá chợt lên tiếng, lúc này hắn đang đứng dựa vào một gốc cây đại thụ, tay dắt một chiến mã nhận được từ kỵ binh Rohan, khô lâu chiến mã thì không cần dắt tự động đi theo cạnh Trịnh Xá.
Sở Hiên cũng không quay đầu lại chỉ ừ hữ một tiếng, Trịnh Xá bất đắc dĩ chỉ có thể phối hợp hỏi:
- Tại sao ngươi lúc nào cũng thích cầm mấy thứ này ăn vậy? Mỗi lần ăn cơm cũng không thấy ngươi ăn bao nhiêu, nhưng luôn thích lấy hoa quả hoặc những đồ nhìn đẹp mắt để ăn.
Sở Hiên vẫn như cũ không quay đầu lại đáp:
- Suy nghĩ cần có rất nhiều năng lượng, năng lượng tiêu hao còn nhiều hơn vận động, vì thế ngày thường đều phải ăn chút gì đó để duy trì đầu óc linh hoạt, tình huống như Nyos là một đại diện, có điều hắn hơi quá cực đoan... Nếu như có thời gian hỏi mấy chuyện linh tinh này thì ta cũng có một vấn đề muốn hỏi ngươi.
Trịnh Xá cũng cảm thấy tò mò hắn vội nói:
- Được thôi, ngươi có gì thì cứ hỏi, ta cũng sẽ không giấu diếm ngươi chuyện gì.
- Vậy được, ngươi đang khắc chế sức mạnh của bản thân phải không?
Sở Hiên nói ra câu này liền quay đầu lại, bất quá hắn chỉ liếc nhìn Trịnh Xá một cái rồi lại quay sang cây gậy trong tay Gandalf.
- Đây là suy luận từ mấy chuyện Triệu Anh Không vô ý nhắc tới, đó là khi chúng ta quay lại thế giới Resident Evil tìm kiếm T-virus, cô ấy nói trong căn cứ ngươi một mình giết mấy trăm con Licker tiến hóa khổng lồ phải không? Mặc dù sát phát chi tâm đúng là đồ tốt nhưng đây đó hoàn toàn không phải trọng điểm, mấy trăm con Licker khổng lồ tuyệt đối không phải sinh vật đơn giản, Triệu Anh Không tự nhận với thực lực cô ấy chính diện chiến đấu chỉ có thể giết được một con, thêm một con nữa là sẽ phải chết. Thực lực của ngươi thế nào ta đại khái cũng có thể suy luận ra được, cho dù ngươi sử dụng Bạo tạc cùng Hủy diệt, trong tình huống đó cũng không thể chỉ chịu chút thương tích cỏn con như vậy, vì thế ra chỉ có thể suy ra một kết luận, trong lúc giết chết một lượng lớn Licker ngươi đã xảy ra chuyện gì đó... Hơn nữa chuyện này không hề bị Triệu Anh Không nhìn thấy, đó rốt cuộc là chuyện gì đây? Ta rất tò mò là chiêu thức hay sức mạnh gì mà khiến ngươi lừa dối bọn ta? Đây không phải là tính cách của ngươi...
Sở Hiên bình thản nói.
- Sau đó, trong thế giới Lord of the Rings, khi chúng ta đối mặt với Ringwraith cùng cả lúc tiến vào đường hầm, biểu hiện của ngươi chỉ có thể hình dung bằng một câu, quy quy củ củ, gần như không khác biệt gì với thực lực của ngước lúc trước, tuy nhiên đây lại chính là chuyện khiến người ta cảm thấy kỳ quái nhất. Mặc dù nói ra ngươi có thể không tin nhưng tiềm lực của ngươi trong đội chúng ta so với Trương Hằng còn cao hơn một bậc, nhưng sau hai lần đại chiến từ Starship Trooper đến trở lại Resident Evil, thực lực của ngươi vẫn không có chênh lệch gì lớn, là vì sao? Cũng chỉ có một cách giải thích, ngươi cố ý thiết lập phạm vi thực lực mạnh yếu của mình, tại sao vậy?
Sở Hiên ăn nốt trái tuyết quả cuối cùng trong tay rồi mới quay đầu lại nói:
- Ngươi đang sợ hãi thứ gì đó, hoặc có thể nói sức mạnh này khiến ngươi rất kiêng kỵ, là như vậy phải không? Bất quá phương diện này ta không thể có gợi ý gì cho ngươi được, chỉ có thể dựa vào ngươi tự mình từ từ tìm hiểm và nắm vững nó. Ta chỉ muốn nói với ngươi một chuyện, đó là mưu kế cũng có giới hạn, giới hạn này là chính là so sánh thực lực, đến khi sức mạnh đã vượt quá cực hạn mà mưu kế có thể dung nạp thì mưu kế cùng lắm chỉ là một trò chơi đáng cười mà thôi, ví dụ như lúc trước trong Starship Trooper, Nam Viêm Châu đội bọn họ một quyền đánh nát chiến hạm, đến lúc đó thì có sử dụng mưu kế gì đi nữa phe chết vẫn là chúng ta...
Vẻ mặt Trịnh Xá có chút bối rối, hắn mấy lần muốn nói rồi lại thôi, hơn nửa ngày sau mới thấp giọng nói:
- Cho ta một chút thời gian, tin tưởng ta... Ta sẽ không làm hại đồng đội của mình...
Sở Hiên cũng không nói nhiểu, nhàm chán phất tay rồi lại tiếp tục nhìn pháp trượng trên tay Gandalf, tới lúc này từ xa bỗng truyền đến tiếng ngựa hí vang, khi tiếng hí vang lên, bảy chiến mã bên cạnh mọi người nhất thời đều lộ vẻ bất an, khịt khịt mũi mấy tiếng.
- Trời ơi, đó là vua của loài ngựa mearas, mã vương trong truyền thuyết, một ngày đi ngàn dặm cũng không thành vấn đề!
Đôi mắt của Legolas là sắc bén nhất, hắn nhìn thấy từ xa một con ngựa trắng to lớn đang chạy tới, tốc độ không ngờ không kém hơn khô lâu chiến mã của Trịnh Xá.
Đến khi con bạch mã thần tuấn tới gần, mọi người mới phát hiện con ngựa trắng này thật sự rất cao lớn, so với chiến mã thông thường ít nhất cũng lớn hơn một phần tư, gần như tương đương với khô lâu chiến mã. Nó còn vô cùng hiểu ý người, khi chạy tới chỗ Gandalf liền cúi đầu, cọ cọ vào người ông ta, Gandalf cũng cười vuốt ve lớp lông trắng mượt của nó.
- Tên nó là Shadowfax, là vua của loài ngựa, từng cùng ta trải qua rất nhiều hiểm nguy... Đi thôi, để chúng ta cùng tới Edoras!
Mọi người theo Gandalf dẫn đầu tiến về thủ đô của Rohan, trên đường đi tâm tình của bốn nhân vật trong phim tự nhiên là tốt hơn rất nhiều, đặc biệt là ba người Aragorn càng như thế. Lúc trước họ vẫn phải gánh nỗi thống khổ đồng đội tử vong cùng Hội bảo vệ nhẫn có thể thất bại, đến khi Gandalf quai lại họ cuối cùng mới thấy được một tia hi vọng, mà Gandalf sau khi hồi sinh rõ ràng là sức mạnh tăng lên không ít, biểu hiện cũng đầy tự tin.
So với họ, sáu thành viên tiểu đội luân hồi, Sở Hiên đối với chuyện gì cũng bình thản không để ý, thái độ của hắn chưa từng có gì khác biệt, Chiêm Lam cũng biểu hiện như bình thường, chỉ thỉnh thoảng lén nhìn trộm Trịnh Xá một cái. Trình Khiếu tuyệt đối là loại vô tư siêu cấp, hắn tựa hồ không có chút phiền muộn nào, liên tục bắt chuyện với Chiêm Lam cùng Triệu Anh Không, bản thân cũng thường xuyên vừa tự kể chuyện cười vừa tự cười ha hả.
Biểu hiện của Trương Hằng thì là lần cố gắng nhất từ khi hắn tiến vào thế giới luân hồi phim kinh dị, không ngừng trao đổi kỹ xảo sử dụng Bạo liệt tiễn với Legolas mà bản thân cũng thường xuyên cầm ba mũi tên ngắm vào những hòn đá phía xa tập bắn, có thể nói Trương Hằng là người có đấu chí nhất trong cả nhóm.
Còn lại hai người là Triệu Anh Không cùng Trịnh Xá, tình hình của họ lại vô cùng giống nhau, vẻ mặt đầy tâm sự, cho dù nói chuyện với những người xung quanh thì cũng câu được câu chăng. Trong tình hình như vậy sau thành viên Trung Châu đội cùng bốn nhân vật trong phim cưỡi cựa bôn ba suốt mấy ngày, cuối cũng cũng tới thủ đô Rohan, Edoras.
Đó là một thành phố đơn sơ dựng trên một sườn núi nhỏ giữa thảo nguyên, theo như những gì mấy người Aragorn nói có thể thấy, Rohan từng là một dân tộc du mục, đến khi định cư vẫn bảo tồn một số tập quán nên mơi được gọi là đất nước của kỵ sĩ. Đây là một quốc gia quân đội mạnh mẽ thành lập trên lưng ngựa, nhưng về kiến trúc cùng điều kiện sinh sống của người dân thì kém xa đế quốc lớn nhất của con người, Gondor.
Mọi người cưỡi ngựa chạy tới bên ngoài Edoras rồi thuận theo bức tường bằng cây gỗ đi tới cửa thành, sau khi Gandalf cùng Aragorn báo danh, cánh cửa thành nhỏ bé chủ đủ cho hai con ngựa đi qua mới mở ra. Tiếp theo mọi người giục ngựa chạy vào trong thành, bức tượng băng hình người trên lưng khô lâu chiến mã lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người dân.
Cho dù như vậy, dân số trong thành cũng ít đến mức đáng thương, so với mật độ người ở vùng của người hobbit hoặc tại hai thành phố người Elf mà mấy người Trịnh Xá từng được chứng kiến thì dân số ở đây thật quá thưa thớt, vì thế khi Gimli vừa tiến vào trong thành hắn liền không nhịn được nói:
- Nơi đây so với một nấm mồ còn không bằng.
Mấy người Gandalf đều yên lặng thở dài, tiếp đó họ theo Gandalf đi về phía cung điện phía trên đỉnh dốc núi, sau mấy lần thông báo tên tuổi không phúc tạp lắm, một viên chỉ huy cường tráng, vẻ người hơi béo bước ra, cao giọng nói:
- Quốc vương Théoden muốn gặp các ngươi, Gandalf áo xám, nhưng các ngươi không được phép mang vũ khí, đây là lệnh của quan nhiếp chính.
Gandalf sau khi ra khỏi khu rừng liền khoác lên người một bộ áo choàng màu xám, vì thế trông ông thật sự giống một pháo sư áo xám, ông nhìn những người xung quanh gật đầu, mấy người Aragorn lập tức rút vũ khí của bản thân, nhóm Trịnh Xá cũng giao vũ khí được người Elf tặng của mình ra, đến khi viên chỉ huy muốn lấy cây pháp trượng của Gandalf, ông ta mới nói:
- Anh sẽ không lấy đi gậy chống của một ông già chứ?
Viên chỉ huy đang định nói thì một người khác đứng cạnh đã khẽ kéo hắn lại, viên chỉ huy béo lập tức dừng lại, nhìn Gandalf thật sâu đầy ý tứ, tiếp đó sải chân đi vào trong cung điện, mấy người Gandalf thì đi theo sau.