Vô Hạn Khủng Bố

Chương 214: Nhất Niệm Thành Ma

Chúng ta tồn tại là vì điều gì...

Trịnh Xá đang trong trạng thái tự tại phảng phất như thoát ly tất cả, phảng phất như không còn bất cứ thống khổ, không bất cứ ưu sầu gì nữa, bất kỳ chuyện gì cũng đều có thể nhẹ nhàng giải quyết, giống như cực lạc tiên cảnh mà nhà Phật có nói, một nơi tự do như thế, tường hòa như thế, không còn phiền não gì nữa.

Nhưng thật sự là như thế sao?

Trịnh Xá cuối cùng cũng hiểu tại sao chênh lệch giữa hắn và Phục Chế Thể lại lớn như vậy, không riêng gì khác biệt về thực lực, bao gồm cả chênh lệnh về trạng thái ý thức, chênh lệch về trình độ tâm trí kiên cường, mọi phương diện hắn đều thua kém Phục Chế Thể quá nhiều.

Khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, cơ thể người đã bắt đầu đánh thức những gen viễn cổ đang ngủ say trong bộ gen của mỗi người, làm cho gen bản thân đạt tới trạng thái tối ưu hóa thân thể trước mắt, mà trong quá trình đó, ý thức bản thân khó tránh khỏi bị những gen đánh thức này ảnh hưởng, thậm chí có khả năng bị chúng khống chế, ví dụ như sát ý cực lớn trong ý thức Trịnh Xá chính là ảnh hưởng phải chịu khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư.

Đó vẫn chưa hết, sau khi cơ nhân tỏa tầng thứ tư không ngừng khai mở, loại ảnh hưởng này sẽ càng lúc càng mạnh, tới một mức độ, cũng tức là sắp bước vào tầng thứ tư trung cấp, lúc đó sẽ xuất hiện trạng thái như Trịnh Xá đang gặp trước mắt. Cũng có thể gọi đây là một cơ hội, bởi vì một khi ngươi vượt qua được trạng thái này, ý chí cùng tâm lý ngươi sẽ được rèn luyện đến mức cực mạnh, tiếp theo có thể rất thoải mái khắc phục ảnh hưởng tâm thần do mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư gây ra.

Nhưng nếu không thể vượt qua được thì ngươi rất có thể sẽ phải chịu trầm luân, hoặc là chiến đấu đến chết, hoặc là phát cuồng chém giết, hoặc là tâm thần đại biến, thậm chí có thể vì thế mà dẫn phát năng lượng trong cơ thể hỗn loạn, bạo thể mà chết...

Điểm này kỳ thật rất giống như tâm ma đột kích mà các truyền thuyết điển tịch nhắc tới, giống như trên đường tu chân, mỗi khi tu luyện tới một cửa ải quan trọng, tâm lý sẽ sinh ra các loại ảo giác, hoặc là mỹ nữ, hoặc là giết chóc, hoặc là cực lạc, hoặc là tự do... Ví dụ như Trịnh Xá giờ phút này đang trải nghiệm cảm giác tự do tối cao, vô câu vô thúc, không gì không làm được, đại tự tại.

Cũng có thể, khi một người phàm từ đỉnh cao của mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư đạt tới tầng thứ năm có thể khống chế năng lượng, sẽ vì vậy mà dẫn tới năng lượng phản phệ, rất có thể đó là thứ gọi là thiên kiếp... Cái này cũng chỉ là có thể...

Lúc này Trịnh Xá chỉ nghĩ tơi phía trước nửa phần, bởi vì thân trong cảnh giới đại tự tại, hắn thậm chí cả quyền tự chủ khống chế thân thể cũng hoàn toàn giao ra, phảng phất bản thân cũng chỉ cần cảm giác tự do này. Có điều vẫn còn may, ý thức khống chế thân thể hắn hoàn toàn là do chiến đấu và giết chóc mà sinh, nếu chỉ riêng về ý thức chiến đấu mà nói thậm chí còn mạnh hơn ý thức bản thân hắn rất nhiều, mỗi một động tác, mỗi một chiêu thức, lần lần hơi điều chỉnh gen, đều mang lại biến hóa kinh người về sức chiến đấu. Đến lúc này chỉ dựa vào thân thể hắn đã hủy diệt hơn một nghìn robot cao cấp nhưng đến cả trạng thái Bạo tạc cũng chưa tiến vào, thực lực như vậy tuyệt đối vượt xa Trịnh Xá trước kia.

Nhưng mà, nếu tiếp tục như vậy, Trịnh Xá không biết ý thức và tinh thần mình có thể chống đỡ được hay không nữa, rất có thể sẽ tới lúc dung nhập vào cảnh giới đại tự tại, sau đó vĩnh viễn biến mất... Giống như Phục Chế Thể vậy.

Khi Trịnh Xá bị vô số đạn năng lượng oanh tạc giữa không trung, đôi cánh dơi sau lưng hắn vụt mở rộng, từ trên cánh bùng lên vô số đốm lửa đỏ như máu, giống như kỹ năng Hồng viêm mà Trịnh Xá học được, chỉ là màu sắc ngọn lửa này so với Hồng viêm thì đậm hơn nhiều, hơn nữa còn càng lúc càng ngưng luyện, nếu màu tối hơn một chút nữa rất có thể sẽ biến thành màu đỏ đậm, đỏ xám, thậm chí là màu đen...

Đoàn lửa này bao trùm ra cả bên ngoài tầng bảo vệ của vòng cổ long tinh, vì thế nhìn bên ngoài có vẻ bùng nổ mãnh liệt nhưng kỳ thật không hề chạm tới Trịnh Xá, tuy vậy bên ngoài vụ nổ thật sự không thể nhận ra.

Lại nói Sở Hiên ấn một nút trên mắt kính, tiếp đó chỉ thấy dưới chân hắn khẽ động đã biến mất khỏi tầm mắt La Cam Đạo, tốc độ này thật sự quá nhanh, so với hệ thống điện tử quan sát trong phòng điều khiển của La Cam Đạo còn nhanh hơn, quả thật không hề thua kém Thế của Trịnh Xá, mà với thực lực của Sở Hiên mà nói, căn bản không thể có sức chiến đấu như vậy, vì thế nhất thời La Cam Đạo cũng hoàn toàn sững sờ.

Giây tiếp theo Sở Hiên đã xuất hiện cách La Cam Đạo mấy chục mét ở bên rìa quảng trường, nhất thời đám robot xung quanh cũng không kịp nhìn rõ động tác của hắn, chỉ thấy Sở Hiên khẽ rung tay, hai khẩu coilgun xuất hiện, hắn bắt chéo hai khẩu súng trước ngực, trong lúc mơ hồ, cả súng và thân thể hắn đều tỏa ra một tầng ba động kỳ lạ.

Phát hiện ra Sở Hiên đầu tiên là mấy robot trang bị nặng, khi Sở Hiên vụt xuất hiện bên cạnh người, đám robot tiến hóa này nhanh chóng quay người lại, những nòng pháo to lớn của chúng chĩa thẳng vào Sở Hiên.

Sở Hiên bắt chéo hai tay chỉ trong một khoảng khắc, tiếp đó không chậm một giây chạy thẳng tới phái trước, hai tay vung lên quanh người liên tục nhả đạn. Tốc độ hai tay hắn thật sự quá nhanh, phảng phất như mang theo tàn ảnh, mấy robot chĩa pháo vào người hắn chỉ nghe thấy trên người vang lên âm thanh lốp bốp loạn xạ, tên robot đi đầu lập tức cảm thấy dưới chân khẽ rung, hai chân gãy rời ở chỗ khớp nối, tiếp đó là bụng, hai tay, ngực, đầu, tất cả các bộ phận quan trọng đều đầy vết đạn nhỏ như mũi kim, tiếp đó ầm một tiếng, robot này trực tiếp nổ tung thành sắt vụn.

Robot ngăn cản xung quanh Sở Hiên cũng chịu chung số phận, chúng thậm chí không kịp khai hỏa, khi Sở Hiên lướt qua thì những robot này đã sớm bị vô số đạn nhỏ như đầu kim bắn xuyên qua, tiếp đó nổ tung. Sở Hiên chạy thẳng một đường, không quá mấy giây đã để lại một dãy xác robot tan nát, trong thời gian ngắn ngủi hắn đã vượt qua khoảng cách hơn trăm mét lao về phía Allspark.

- Chặn hắn lại! Thundercracker! (*)

Megatron đứng trên đài cao cạnh Allspark gầm lên, mặc dù chỗ Sở Hiên đứng vẫn còn cách Allspark rất xa nhưng với tộc độ của hắn chỉ cần chưa tới vài phút là có thể tới nơi. Càng khiến Megatron sợ hãi chính là uy lực vũ khí của Sở Hiên, mặc dù robot bị giết không có giáp chuyển đổi nhưng dùng hai khẩu súng lục nhỏ bé vậy mà lại có thể liên tục phá nổ bao nhiêu robot như vậy, uy lực đó nếu bắn trúng Allspark, kết quả chỉ có thể là hủy diệt...

Nghe Megatron gầm lên, một chiếc xe tăng to lớn lập tức quay nòng pháo nhắm lại, vỏ ngoài chiếc xe tăng này cũng phát sáng, vừa nhìn là biết đó là giáp chuyển đổi mà đám robot này vừa nhắc tới, hơn nữa trong nòng pháo xe tăng bắn ra không phải đạn thực mà là mấy luồng năng lượng lao về phía Sở Hiên.

Xung quanh Sở Hiên là đều là robot đang bao vây, còn có vô số viên đạn điên cuồng đổ về phía hắn, quãng đường hắn chạy trên mặt đất dày đặc lỗ đạn, những vụ nổ càng chưa từng chấm dứt. Đến khi mấy luồng năng lượng bắn thẳng tới trước mặt, Sở Hiên đã không còn đường để lui, trước sau trái phải đều là đạn năng lượng, đạn thực, tên lửa chống tăng đang bắn tới, mấy luồng năng lượng càng triệt để phong bế đường tiến tới của hắn, vô số đạn dược nếu bắn trúng người hắn, với năng lượng của vòng cổ long tinh đang đeo căn bản không thể ngăn cản nổi, Sở Hiên đã bị bức tới bờ tuyệt cảnh...

Trước ánh mắt của tất cả robot, Sở Hiên không ngờ lại nhảy lên, khi mấy luồng năng lượng bắn tới hắn không ngờ lại ngảy lên trên chúng, dùng sức đạp lên năng lượng hư vô không có thực thể. Luồng năng lượng bị hắn đạp lên nhấp nhô gợn sóng, nhưng vụ nổ như trong tưởng tượng lại không xảy ra, Sở Hiên giống như đạp lên thực thể, nhảy vọt lên cao, tiếp đó nhẹ nhàng rơi xuống giữa một đám hơn mười robot, coilgun trong tay dùng phương thức Gun kata quét qua một vòng, hơn mười robot này toàn thân trải đầy vết đạn, tiếp đó nổ tung.

- Không, không thể nào!

Megatron cùng hơn mười robot cấp cao có giáp chuyển đổi cùng hét lên, với trình độ tri thức cùng công nghệ kỹ thuật của chúng thật sự không thể giải thích nổi hiện tượng hoàn toàn không phù hợp với vật lý học này, thực thể đạp lên năng lượng vậy mà lại không phát nổ hoặc dung hòa? Tình huống đó căn bản không thể xảy ra!

"...Nhất định nhảy qua được!"

Động tác chạm vào mắt kính lúc trước của Sở Hiên thực tế chính là khởi động máy thôi miên hắn chế tạo mấy ngày trước, mực dù hiệu quả không hoàn mỹ như hắn dự tính nhưng có thể duy trì trạng thái thôi miên liên tục trong vòng năm phút, còn trạng thái thôi miên chính là tự tin! Tự tin cực độ! Tin tưởng chắc chắn bản thân có thể hoàn thành bất cứ việc gì trước mắt.

Tín niệm lực, λ-drive rút cuộc là tuân theo loại lý luận nào, cho dù là Sở hiên cũng chỉ có thể đưa ra một lý luận giả thuyết, phương trình cụ thể cùng lý luận ứng dụng thực tế căn bản không cách nào thực hiện, nhưng như vậy cũng đủ rồi, khi sự tin tưởng kiên định này thật sự có thể đột phá nhân quả thì dựa vào tín niệm lực nhất định có thể hoàn thành!

"Nhất định có thể nhảy lên!"

Sở Hiên một lần nữa từ dưới đất nhảy lên, lần này hắn vọt lên cao hơn hai mươi mét, với tố chất thân thể của hắn căn bản không thể lên đến độ cao như vậy, nhưng hắn thật sự nhảy lên được, đạt đến được độ cao như vậy. Tiếp đó hắn vung hai khẩu coilgun trong tay nhắm vào chiếc xe tăng vừa bắn mấy chùm năng lượng, không khéo chính nòng pháo xe tăng cũng chĩa thẳng vào hắn.

Hai bên gần như đồng thời khai hỏa vũ khí trong tay, coilgun của Sở Hiên, sóng năng lượng của xe tăng, hai loại vũ khí oanh kích lẫn nhau, từ chỗ va chạm bắn ra đủ loại màu sắc kỳ dị. Mấy trăm viên đạn nhỏ như mũi kim bao trùm một tầng ba động kỳ quái, tầng ba động này cùng luồng năng lượng đối đầu lần nhau, tiếp đó trong khoảnh khắc, thời gian như từ từ dừng lại, ánh mắt tất cả robot đều hướng về phía loạt đạn cùng luồng năng lượng va chạm, chỉ thấy những viên đạn nhỏ như mũi kim từng chút từng chút một xé rách chùm năng lượng, sau khi luồn năng lượng hoàn toàn tiêu tan, loạt đạn rào rào bắn trúng chiếc xe tăng.

Lớp vỏ ngoài phát sáng của chiếc xe tăng lập tức phát huy tác dụng, những viên đạn bắn trúng lớp giáp không ngừng tóe ra những tia lửa điện, nhưng đó vỏn vẻn chỉ là bắt đầu. Số đạn này không ngờ bắt đầu cứng rắn xuyên qua lớp vỏ ngoài, tiếp đó mấy trăm viên đạn coilgun đâm thẳng vào chiếc xe tăng, đến khi Sở Hiên từ giữa không trung hạ xuống, chiếc xe tăng đã bùng nổ ầm ầm.

"...Nhất định có thể bắn xuyên qua!"

Sức mạnh dị thường Sở Hiên đột nhiên thể hiện ra khiến La Cam Đạo cuối cùng cũng hạ quyết, nhân lúc sự chú ý của tất cả robot đều bị hai người thu hút, lại thêm robot từ phía sau lưng càng lúc càng tới gần, hắn rút cuộc cũng lao vào trong quảng trường. Kỳ thật trong lòng hắn đến cả dạ dày cũng gào lên hối hận, sớm biết thế này thì lúc đó kiểu gì cũng không thể chui xuống đây, mặc dù Sở Hiên nói số lượng robot chỉ còn lại rất ít, nhưng theo tình hình trước mắt, số lượng như vậy cũng coi là rất ít sao?

La Cam Đạo giờ phút này đã là cưỡi hổ khó xuống, truy binh phía sau mặc dù chỉ có hơn trăm tên nhưng nếu tố chất đều như đám robot trong quảng trường này thì với thực lực của hắn, mười robot là đủ đánh hắn thành nhân bánh. Hắn không phải loại biến thái như Trịnh Xá, dùng trảo, dùng răng, cộng thêm cây đại đao kia là có thể chém chết nhiều robot như vậy, cũng không phải loại siêu biến thái như Sở Hiên, một bố cục nho nhỏ đã chôn vùi mấy trăm nghìn binh sỹ Mỹ cộng thêm hơn chục triệu robot, hơn nữa đến cả sức chiến đấu của Sở Hiên cũng bắt đầu có xu hướng trở nên cực kỳ biến thái, tóm lại, hắn chỉ là một tên lưu manh cỏn con đi tham gia đua xe ngầm, làm sao dám chiến đấu với robot Transformers!

- A!

La Cam Đạo vừa lao vào quảng trường lập tức gào lên, gọi là gào lên, không bằng gọi là sợ hãi kêu la, đồng thời hắn cũng tiến vào trạng thái mở cơ nhân tỏa, hơn nữa còn hoàn toàn phát động hệ thống phun điện của VF-00 Phoenix, như phát cuồng lao về phía Allspark.

Từ khi có hai người liên tục nhảy ra khỏi hành lang, kỳ thật đã có một bộ phận robot chú ý tới lối vào quảng trường, đương nhiên là bởi vì hai người tiến vào này thật sự mạnh mẽ không còn giống con người nữa. Decepticon từ trước tới nay đều coi loài người là sinh vật cấp thấp kém cỏi hơn robot, nhưng ai mà biết cự cường hãn của hai người này lại vượt quá sự tưởng tượng của bọn chúng, vì thế nhất thời một số robot cũng vô thức nhìn về phía lối vào quảng trường.

VF-00 Phoenix cũng không phải robot chế tạo bằng kỹ thuật EOT ngoài hành tinh nguyên gốc như trong Robotech, loại robot này từ ngoài vũ trụ rơi xuống trái đất, đâm đổ một cây cầu thép vẫn hoàn hảo không hư hỏng gì, thực lực robot của La Cam Đạo rõ ràng là không mạnh mẽ như vậy.

Khi VF-00 Phoneix nhảy vào trong quảng trường, lập tức có hơn mười viên đạn ánh sáng bắn về phía hắn, mặc dù tốc độ hệ thống phun điện cực nhanh những ít nhất vẫn có năm viên đạn bắn trúng vòng bảo vệ, sức nổ kịch liệt lập tức khiến năng lượng của robot giảm xuống một lượng lớn. Hơn nữa chưa bay ra được hơn một trăm mét, La Cam Đạo chỉ cảm thấy robot rung chuyển, chân hắn đã bị một robot cao bốn, năm mét, nhưng thân hình linh hoạt dị thường bắt lấy, tiếp đó hung hăng quật thẳng xuống đất.

La Cam Đạo lúc này đang trong trạng thái mở cơ nhân tỏa, khi VF-00 Phoenix bị quật xuống đất, chỉ thấy nó mượn sức mạnh của hệ thống phun điện xoay tròn người, rốp một tiếng, sức mạnh đó đã vặn gãy cánh tay tên robot kia. La Cam Đạo cũng không dám thừa thắng truy kích, hắn không thể so được với hai tên biến thái Sở Hiên, Trịnh Xá, xung quanh đông đặc robot bao vây, chỉ cần bị bọn chúng đồng loạt bắn thì hắn chỉ có thể trở thành lịch sử, vì thế sau khi hắn thoát khỏi kiểm soát của robot kia, hai chân dùng sức đạp mạnh, tiếp đó nhanh chóng lao về phía trước.

- Ta không muốn chết!

La Cam Đạo hai mắt đỏ ngầu, tốc độ của hắn mặc dù tránh được rất nhiều đạn năng lượng công kích nhưng một đường tiến tới năng lượng dự trữ của hắn vẫn không ngừng sụt giảm, chỉ là tên đã lên dây, ánh mắt La Cam Đạo chỉ có thể tập trung vào Allspark phía trước, trong đầu không còn bất cứ suy nghĩ nào nữa.

Ầm!

VF-00 Phoenix một lần nữa bị chộp trúng, La Cam Đạo vô thức khống chế robot xoay tròn, chỉ là lần này lại không có tác dụng, robot bị quật thẳng xuống đất, mặc dù không vỡ nát nhưng La Cam Đạo cũng bị đập đến mức thiếu chút nữa thì hồn mê. Đến khi hắn nhìn kỹ lại, lập tức bị dọa đến gần chết khiếp, trên màn hình quan sát, Trịnh Xá đang gào thét đạp lên robot.

Trịnh Xá nhân lúc Sở Hiên đại phát thần uy đã từ giữa không trung nhảy xuống, lúc này hình tượng hắn càng trở nên khoa trương, đôi cánh dơi không ngừng có ngọn lửa màu sậm thiêu đốt, chỉ còn cách màu đen tuyền một bước, nhìn sau lưng như có một quầng lửa đang sôi trào. Trên người Trịnh Xá thì lộ ra những hoa văn đen kịt, những hoa văn kỳ lạ này trải rộng khắp trên da, thoạt nhìn giống như ký hiệu ma pháp màu đen, cuối cùng là đôi mắt đỏ như máu, giữa trán mơ hồ có hai chiếc sừng nhỏ mọc ra, hình tượng như vậy đã không còn bộ dạng con người nữa.

- Trịnh, Trịnh Xá!

La Cam Đạo sợ đến ngây ngốc, nhưng nghênh đón hắn lại là một quyền điên cuồng đánh tới.

Trịnh Xá một quyền đánh thẳng vào giữa đầu VF-00 Phoenix, tiêng kim lọa va chạm vang lên dữ dội, một quyền này không xuyên qua được robot mà chỉ làm vỏ ngoài lõm xuống, gần như đụng tới La Cam Đạo đang trong khoang điều khiển, VF-00 Phoenix không hổ là robot dùng kỹ thuật EOT ngoài hành tinh, mức độ kiên cố không ngờ có thể ngăn cản một đòn điên cuồng của Trịnh Xá.

Một kích không thành, Trịnh Xá bỗng ngẩng mặt lên trời gầm lên, đang lúc hắn chuẩn bị tiếp tục tấn công thì đột nhiên hơn mười viên đạn năng lượng bắn trúng người hắn, trong nháy mắt đã phá nát vòng vảo vệ. Nội lực trong vòng cổ long tinh đã tiêu hao sạch sẽ, còn Trịnh Xá giờ phút này đã phát cuồng, làm sao còn có thể tiếp tục truyền nội lực vào nữa, vì thế đạn năng lượng trực tiếp bắn trúng cơ thể Trịnh Xá, tiếp đó trong khoảnh khắc đã bị ngọn nửa u ám cản lại.

- Grào!

Trịnh Xá vụt quay đầu lại, tiếng rống của hắn còn chưa dứt, giây tiếp theo đã sử dụng Thế xuất hiện bên cạnh đám robot, một tay không ngừng kéo xé, tay kia cầm Hổ hồn điên cuồng chém phạt, tình cảnh như vậy đâu còn là chiến đấu nữa, rõ ràng là thằng điên không cần mạnh đánh nhau. Chỉ sau mấy giây, mặt đất lại nổ tung trải đầy xác vụn robot, mà Trịnh Xá càng không hề dừng lại, cắm ngập Hổ hồn xuống nền quảng trường, ép mạnh ở chỗ khe hở, một khối thép lớn bị hắn bẩy hẳn lên, tiếp đó chỉ thấy Trịnh Xá vụt tiến vào trạng thái Hủy diệt, dùng sức kéo mạnh, nâng bổng cả khối thép lớn đến bảy mươi mét khối lên, ầm một tiếng đánh xuống, giống như lấy vỉ đập ruồi, tất cả robot bị ép xuống đều nổ tung. Trịnh Xá không hề dừng lại, một tay nâng khối thép liên tục đánh xuống, một đường tiến tới không biết đã ép nổ bao nhiêu robot.

La Cam Đạo đã hoàn toàn sững sờ, hắn không biết là chiến đấu với robot Transformers còn có một cách như vậy, đây đúng là mềm sợ cứng, cứng sợ ngang ngược, ngang ngược sợ làm càn, làm càn sợ không cần mạng, mà Trịnh Xá lúc này vừa ngang ngược, vừa làm càn, vừa không cần mạng, đám robot này ai còn dám trêu vào hắn nữa?

Mặc dù nghĩ như vậy nhưng dến khi La Cam Đạo nhìn thấy Trịnh Xá nâng khối thép lớn đánh về phía mình, trong đầu hắn lập tức trở nên trống rỗng, mắt thấy khối thép sắp sửa đập xuống robot...

Thân thể Trịnh Xá mặc dù đã không thể khống chế được nữa nhưng ý thức hắn vẫn vô cùng tỉnh táo, hắn đang ra tay với thành viên đội mình, nhưng thân trong cảnh giới đại tự tại lại cảm thấy chẳng có việc gì. Không cần biết là sống sót cũng được, hay là giết người đi ngược lại bản tâm cũng được, hoặc là vô lực trước vận mệnh cùng thế giới luân hồi cũng được, trong cảnh giới này hắn chỉ thấy bình thản, phảng phất như không có chuyện gì phải quan tâm, thậm chí đến cả tính mạng mình cũng như vậy, càng huống chi là tính mạng người khác? Chỉ là một cú đập này, La Cam Đạo sẽ chết, cũng đại biểu cho hắn vĩnh viễn không thể thức tỉnh nữa...

Cái gọi là lập địa thành Phật, thì cũng có nhất niệm thành Ma....

"...Nhất định hô tỉnh được hắn!"

- Trịnh Xá! Còn nhớ ngươi từng nói muốn tất cả mọi người cùng sống sót không?

Một âm thanh vang dội từ đầu kia quảng trường truyền tới, âm thanh này thậm chí còn hình thành một luồng sóng âm, mấy robot ở gần đó nhất lập tức đổ ập xuống đất, một số linh kiện quan trong trong cơ thể chúng không ngờ đã bị thanh âm chấn vỡ nát. Khi Trịnh Xá vung khối thép đập xuống La Cam Đạo, chỉ còn cách VF-00 Phoenix chưa tới hai mét, thanh âm này đã truyền tới tai hắn, tiếp đó toàn thân Trịnh Xá run rẩy kịch liệt, cảnh giới đại tự tại đang chiếm cứ ý thức vụt tan vỡ, cánh tay cầm khối thép dừng lại đột ngột.

- Ộc!

Trịnh Xá phun ra một ngụm máu lớn, trong máu cũng mang theo ngọn lửa màu sậm, vừa thoát khỏi thân thể lập tức bốc hơi, bất quá giờ phút này hắn rõ ràng là đã từ từ tỉnh táo lại. Theo ý thức một lần nữa nắm giữ, hoa văn màu đen trên da dàn dần biến thành lớp vảy nhỏ bé, cặp cánh dơi sau lưng cũng biến thành cánh rồng có vảy, ngoài cặp sừng nhỏ trên trán biến mất ra, hình thượng Trịnh Xá thật sự cũng không có biến đổi quá lớn, đương nhiên, ngọn lửa màu sậm đã biến mất sau khi đôi cánh chuyển hóa xong.

- Ngươi từng nói muốn đưa mọi người cùng nhau sống sót phải không? Còn muốn gặp lại clone của ngươi nữa không? Hay là nhy nhược trốn tránh cho xong?

Tiếng nói của Sở Hiên một lần nữa truyền tới, mà lần này rõ ràng là không vang dội như vừa rồi nữa.

Trịnh Xá hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên trời gầm lên rồi bỗng vung tay ném khối thép về phía đám robot đằng xa, không đợi chúng kịp khai hỏa bắt đầu tấn công, Trịnh Xá đã lao về phía La Cam Đạo, chỉ thấy hắn tóm lấy VF-00 Phoneix, ném thẳng về phía Allspark, dưới chân dùng lực, Thế một lần nữa phát động, lao tới chỗ Megatron.

- Cùng nhau sống sót! Lão tử vẫn nhớ ký... Nhưng mà ngươi làm thế nào trở nên lợi hại như vậy?

Trong lúc vội vàng Trịnh Xá vẫn kịp hét lên, tiếp đó vung Hổ hồn đao bổ thẳng xuống đầu Megatron.

back top