Vô Hạn Khủng Bố

Chương 230: Thắng Thảm

Bảy người Triệu Anh Không, Zero, Trương Hằng, Trình Khiếu, Vương Hiệp, Tề Đằng Nhất, Lưu Úc cùng mở mắt ra, tất cả đồng thời kích động nhìn quanh, chỉ phát hiện xung cảnh bốn phía chợt đại biến. Bảy người lập tức sững sờ, một lúc sau Lưu Úc mới hét lên chói tai, bởi vì ba cô gái ngồi cùng xe với hắn đã biến thành xác chết, trong đó một người da thịt toàn thân không còn một chỗ nào nguyên vẹn, hai người khác thì trên mình mang một lỗ thủng lớn do đạn xuyên qua, rõ ràng là bị vũ khí hạng nặng bắn chết.

Hóa ra khi bảy người tỉnh dậy liền phát hiện mình vẫn đang ngồi trên xe taxi, do trước sau khác biệt quá lớn nên bảy người đều ngây ngốc mất mấy giây. Một khắc trước họ còn đang nhìn thấy biệt thự bốn phía hoang tàn cùng tên lửa tìm đường không ngừng ập tới, nhưng tên lửa còn chưa kịp phát nổ thì mở mắt ra đã thấy bản thân đang ngồi trong xe, khung cảnh thay đổi đột ngột như vậy, dù là ai cũng sẽ sững sờ mất một lúc.

Lưu Úc vừa hét lên, chiếc xe hắn ngồi liền giống như bị tập kích, lắc lắc lư lư nghiêng ngả hai bên thành hình chữ chi, Lưu Úc ở trong xe lập tức bị va đập rách da chảy máu.

Ba chiếc xe khác cũng vội vàng dừng lại, nhưng tiếp theo một tài xế chợt hét lên kinh hoàng, bởi vì hắn phát hiện ra khách trên xe đã chết. Cả hiện trường lập tức hỗn loạn, mặc dù không gây tai nạn trên đường cao tốc nhưng không thế tránh khỏi tắc nghẽn.

Trịnh Xá đang ngồi cạnh Sở Hiên, đến khi mấy người Trương Hằng mở mắt ra thì toàn thân Trịnh Xá đột nhiên phun máu, tiếp đó chỗ chảy máu trên người nát vụn, giống như có vô số lưỡi dao cắt lên da thịt hắn. Chiếc xe vụt phanh gấp, lực quán tính truyền tới, cơ thể Trịnh Xá vỡ thành từng mảnh nhỏ. Nhưng điều khiến người ta kỳ quái là, tuy thân thể hắn đã bị phá hủy tới mức độ này, đồ vật trên người lại hoàn hảo không suy suyển, quần áo vẫn như cũ bọc lấy đám máu thịt tan nát đổ ập xuống sàn xe.

Sở Hiên ngẩn người nhìn Trịnh Xá tan xương nát thịt, trên khuôn mặt hắn từ từ xuất hiện một biểu hiện khó hiểu, giống như là phẫn nộ. Trong nháy mắt hai khẩu coilgun đã xuất hiện trên tay hắn, một khẩu chĩa vào lái xe đang gào thét, khẩu còn lại chỉ vào Trương Hằng đang ngồi phía bên kia, đồng thời hỏi:

- Trương Hằng phải không? Ngươi có bị thương không?

Trương Hằng còn đang ngây ngốc nhìn thi thể Trịnh Xá, khi Sở Hiên giơ súng chỉ vào, nhất thời hắn cũng không kịp phản ứng. Đến khi nhìn thấy trên nòng súng của Sở Hiên không ngờ lại xuất hiện một chút quang mang kỳ lạ, hắn bấy giờ mới giật mình nhận ra, không biết từ lúc nào Sở Hiên đã khởi động tín niệm lực. Ký ức về chiêu thức khủng bố này vẫn còn như mới, vì thế hắn lập tức kêu lên:

- Chân ta, đúng rồi, cả hai chân ta đều gãy rời!

Nói đoạn, hắn xé toạc ống quần ra. Quả nhiên ở chỗ hắn cảm thấy đau đớn lúc trước, hai chân đã đứt rời, một nửa rơi xuống sàn xe, máu tươi đầm đìa, rõ ràng là vừa mới bị thương.

Sở Hiên cũng không nói nhiều giơ súng bắn thẳng vào tài xế đang kinh hãi gần chết, bụp bụp mấy tiếng, đầu tài xế giống như một quả dưa bị đập vỡ nát. Đó còn chưa hết, Sở Hiên đẩy cửa xe nhảy ra ngoài, hai khẩu coilgun khẽ nâng trước người, nhìn tư thế rõ ràng là khởi đầu của Gunkata. Nơi đây vốn là đường cao tốc, do xe cộ dồn đống lại làm tắc đường nên cũng không biết có bao nhiêu lái xe, hành khách đang đứng vây xung quanh, Sở Hiên sử dụng Gukata ở đây, nhìn bộ dạng hắn rõ ràng là muốn đại khai sát giới.

Trương Hằng nhìn rõ mọi chuyện, hắn mở miệng muốn nói nhưng đến khi nhìn sang thi thể tan tát củaả Trịnh Xá bên cạnh, hắn lại chần chừ rồi cuối cùng cũng không nói gì nữa. Bởi vì hiện tại hắn rút cuộc cũng hiểu được tình hình xung quanh, đây chắc chắn là con đường họ đi xe tới thành phố lớn. Theo tình cảnh thì họ tiến vào thế giới trong mơ ngay trên xe, mà không cần biết đã ở tại thế giới trong mơ bao lâu, trong thế giới hiện thực bất quả chỉ một chớp mắt mà thôi, vì thế khi họ tỉnh lại thì vẫn ở trên xe như trước.

"Nói cách khác, Sở Hiên này chính là Sở Hiên thật sự? Hắn sẽ không làm chuyện vô ích, cứ yên lặng xem tình hình thì tốt hơn... Chỉ là Trịnh Xá vậy mà cũng..."

Mặc kệ Trương Hằng im lặng cùng mê mang, Sở Hiên lao ra khỏi xe bắt đầu điên cuồng tàn sát những người xung quanh. Thậm chí cả người phe mình đang ngồi trên xe taxi, hắn cũng không quên lạnh lùng nhìn tới, hỏi qua một câu "Ngươi có bị thương không?". Nếu đối phương trả lời chậm một chút là trên coilgun lại bắt đầu xuất hiện quang mang kỳ lạ, dọa cho mấy người Trình Khiếu phải vội vội vàng vàng chỉ ra vết thương trên người mình, nhìn bộ dạng giống như đang khoe chiến công. Chỉ có điều Triệu Anh Không vốn cũng cùng tình tỉnh lại, sau mấy giây không ngờ lại hôn mê đi, đồng thời những người biến mất không xuất hiện lại tại thế giới trong mơ, Bá Vương, Chiêm Lam, Tiêu Hoành Luật cũng hôn mê không tỉnh dậy...

Gunkata của Sở Hiên phối hợp với sức mạnh của coilgun, cho dù không sử dụng tín niệm lực cũng không có vấn đề gì, uy lực của nó quá đủ để tiêu diệt những người bình thường đứng xung quanh. Mỗi người không cần biết là đứng ở chỗ nào, cho là nấp ở sau xe cũng không thể thoát nổi, đạn coilgun xuyên qua sắt thép lập tức giết chết họ. Sau mấy chục giây, Sở Hiên đã bắn chết hơn trăm người trên đường cao tốc, đến tận lúc này, số ít người còn sống mới hét lên kinh hãi chạy trốn, nhưng chưa chạy được mấy bước đã bị giết chết.

Mắt thấy người chết càng lúc càng nhiều, mấy người Zero cũng cùng xuống khỏi xe. Họ kéo Lưu Úc ra khỏi chiếc xe đã đâm vào vách chắn đường, thằng nhóc này bị đụng đầu váng mắt hóa, bất quá tính mạng cũng không có gì nguy hiểm, tiếp đó Trình Khiếu lên tiếng trước, hỏi:

- Hắn đang làm gì vậy, sao lại phải giết những người xung quanh?

Trương Hằng hơi chần chừ rồi, có chút khổ sở nói:

- Trịnh Xá đã chết, tan xương nát thịt mà chết... Chết cực kỳ bi thảm.

Mấy người Zero đều giật mình, tất cả cùng nhìn về phía Trương Hằng, Zero cung Vương Hiệp lại càng điên cuồng chạy tới chỗ chiếc xe mà mấy người Trịnh Xá ngồi. Quả nhiên, ở đó họ trông thấy thi thể tan nát của Trịnh Xá... Đúng là chết rất bi thảm, chỉ là quần áo cùng mấy chiếc nhẫn của hắn vẫn còn nguyên, đặc biệt là Nạp giới, trong đó có hai cuốn cổ thư một vàng một đen, đó là mấu chốt để hồi sinh Trịnh Xá.

- Rất tốt!

Zero lập tức nhặt lấy mấy chiếc nhẫn, đến lúc này hắn và Vương Hiệp mới khẽ thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì chỉ có thứ này, Trịnh Xá trước đây chưa từng chết mới có thể hồi sinh được, nếu không hắn coi nhưng thật sự đã chết.

Có điều mọi người lập tức kỳ quái, nếu ngay cả họ cũng biết Trịnh Xá còn có thể hồi sinh, vậy thì thông minh như Sở Hiên tại sao lại phải đại khai sát giới? Chẳng lẽ cái chết của Trịnh Xá khiến hắn quá phẫn nộ, vì tức giận mà đánh mất lý trí sao? Chỉ là, Sở Hiên có loại cảm giác là phẫn nộ ư?

Mọi người còn đang nghi hoặc thì đột nhiên trong đầu vang lên thanh âm lạnh lùng của Chủ Thần.

"Giết chết Freddy, mỗi người trong đội nhận được 5000 điểm thưởng, một chi tiết kịch tình cấp B."

Cùng lúc đó, Sở hiên cuối cùng cùng ngừng giết chóc, hắn thu hai khẩu goilgun vào tay áo rồi chậm rãi quay lại chỗ mọi người, nói:

- Thu tất cả đồ trên người Trịnh Xá lại, mang theo cả những người đang hôn mê, sau đó dẫn nổ chỗ này... Vương Hiệp, người còn sử dụng được yêu lực không?

Vương Hiệp thoáng ngẩn người rồi vội vàng gật đầu, hắn cũng không nói nhiều, vung tay vận yêu lực, mấy quả bom plasma đồng thời lơ lửng trên không trung. Chờ đến khi mọi người lục hết tất cả đồ đạc trên người Trịnh Xá và cõng những người đang hôn mê lên, Vương Hiệp mới khống chế bom plasma bay ra bốn phía xung quanh. Sau khi mọi người rời khỏi đường cao tốc hơn trăm mét, một đoạn đường lập tức bị plasma màu lam bao phủ, vô số xe cộ bị nhiệt độ cao hòa tan, theo một tràng tiếng nổ, cả đoạn đường đã bị hủy diệt...

-....Tình huống cơ bản là như vậy.

Sở Hiên liếc nhìn những người đang hôn mê dưới chân, rồi lại quay sang mấy người Zero nói:

- Căn cứ theo tình huống mà các ngươi miêu tả, lúc đó các ngươi thật sự đã tiến vào thế giới trong mơ, ngoài ra cũng rất phù hợp với phân tích của Tiêu Hoành Luật. Đầu tiên là lấy ý thức Trịnh Xá làm trung tâm, thành lập thế giới trong mơ an toàn, bởi vì chỉ có hắn mới biết sơ hở tâm linh của tất cả thành viên trong đội. Tiếp theo là dẫn phát sơ hở tâm linh của từng người, khiến họ rơi vào mâu thuẫn tư duy, giống như là bọn họ vậy, chỉ cần không nhìn thấu được thế giới trong mơ thì dù có giết được Freddy cũng không thể giúp họ tỉnh lại.

- Nhưng tại sao lại như vậy?

Trương Hằng tò mò hỏi:

- Bọn ta không phải đã trở về từ thế giới trong mơ sao? Hơn nữa cả Trịnh Xá tạo nên thế giới trong mơ an toàn cũng đã chết, thậm chí Freddy cũng đã bị chúng ta giết chết, tại sao họ vẫn không thể tỉnh lại?

Sở Hiên khẽ nhíu mày một thoáng rồi mới đáp:

- Ta lấy ví dụ thế này nhé, chương trình máy tính được sắp xếp dựa theo 0 và 1, cũng tức là câu hỏi mang tính trình tự, đúng hoặc sai. Nếu như đặt giả thuyết máy tính có suy nghĩ tự chủ, ngươi lại hỏi nó một vấn đề không phải là đúng hoặc sai, trước khi nguyên tắc trình tự có đột phá, khả năng duy nhất của máy tính là lâm vào mâu thuẫn logic, không ngừng tính toán đáp án nằm ngoài 0 và 1, nhưng vĩnh viễn không thể tìm được kết quả. Lúc này bọn họ cũng như vậy, Freddy lợi dung sơ hở tâm linh khiến họ rơi vào mâu thuẫn tư duy, ngoại trừ bản thân họ tự nhìn xuyên được ra, chỉ có một biện pháp duy nhất có thể giải quyết.

- Cách gì?

Tất cả mọi người đồng thanh hỏi.

- Format.

Sở Hiên cũng không giấu giếm, đáp thẳng.

Mọi người nhất thời đều không biết nói gì, cho dù là người trình độ máy tính kém cỏi cũng sẽ hiểu ý nghĩa của từ này. Nhưng đó là phần mềm máy tính, còn đây là não người, vì thế mọi người chỉ có thể nhìn những người đang hôn mê mà cười khổ không nói.

Cuộc đại đồ sát trên đường cao tốc đã kết thúc hơn mười tiếng đồng hộ, hiện tại mọi người đang ở trong một rừng cây cách chỗ đó rất xa, mà tới tận bây giờ họ mới có cơ hội hỏi Sở Hiên chi tiết về bộ phim kinh dị lần này.

Trình Khiếu bỗng tò mò hỏi:

- Đúng rồi, tại sao ngươi tàn sát mọi người xung quanh mà lại giết được Freddy? Chẳng lẽ ngươi có khả năng tiêu diệt người trong mơ?

- À, ngay từ đầu ta và Tiêu Hoành Luật đã sai lầm.

Sở Hiên lắc lắc đầu đáp:

- Freddy là một con người, chỉ vậy thôi.

- Kỳ thực từ kịch bản phim A Nightmare on Elm street đã có thể suy luận ra kết quả này, chỉ là lúc đó ta cùng Tiêu Hoành Luật đều nghĩ sai hướng, coi bộ phim kinh dị này thành loại phim không có lời giải, nhưng cũng không phải là như vậy.

Sở Hiên đẩy đẩy mắt kính, tiếp tục nói:

- Kịch bản gốc của A Nightmare on Elm street nói về một tên tội phạm chuyên giết hại trẻ con, hắn bị người dân trong thị trấn nhốt vào một căn phòng, sau đó căn phòng bốc cháy, hắn cũng bị lửa đốt chết. Đến hơn mười năm sau, hắn đột nhiên xuất hiện trong giấc mơ của con cháu những người đã giết hắn, rồi giết hại những người đó... Nếu như thêm một số suy đoán vào quá trình này, ví dụ như Freddy không hề chết cháy mà chỉ là phần lớn da thịt toàn thân bị thiêu hủy, sau đó hắn mai danh ẩn tích, trốn khỏi thị trấn, đến hơn mười năm sau, năng lực của hắn thức tỉnh, cũng tức là năng lực có thể kéo người vào trong giấc mơ thức tỉnh, không chỉ có thể giết người trong mơ mà còn có thể tìm kiếm sơ hở tâm linh của người khác trong giấc mơ, sau đó đẩy người đó rơi vào hôn mê vĩnh viễn thì sao? Nếu đúng là như vậy thì cả loạt phim A Nightmare on Elm street hoàn toàn có thể giải thích được.

- Đương nhiên, nếu chỉ là phỏng đoán thì không thể khẳng định chắc chắn tính chân thật, nhưng nếu kiểm chứng từ góc độ khác thì hoàn toàn có thể khẳng định tính chân thật của suy đoán này. Đầu tiên, nơi đây là thế giới luân hồi phim kinh dị, nói cách khác, đây là nơi Chủ Thần bắt chúng ta chiến đấu với kẻ địch của loài người thời viễn cổ, dùng đó để ép chúng ta phải phát huy tiềm lực. Dù là mở cơ nhân tỏa cũng được hay là thực lực tăng lên cũng được, tóm lại, kẻ địch chúng ta phải đối mặt chính là kẻ thù của loài người thời viễn cổ... Vậy thì ở đây có thể đặt ngược lại câu hỏi, kẻ địch của loài người thời viễn cổ có tồn tại loại ác ma chỉ xuất hiện trong thế giới trong mơ, vĩnh sinh bất tử, chỉ tồn tại dựa vào duy tâm không? Câu trả lời của ta là không thể, nếu như thật sự có loại sinh vật như vậy thì chỉ cần không xuất hiện trong ý thức của người không hề có sơ hở tâm linh, nó chính là tồn tại vô địch, thậm chí đến cả người đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ năm cũng không nhất định có thể thương tổn đến nó, vậy thì nhân loại thời cổ sợ rằng đã sớm bị diệt vong rồi.

- Nếu hiện tại con người vẫn tồn tại, hơn nữa còn phát triển được nền văn minh lớn như thế này, vậy có thể chứng minh dạng sống như vậy không hề tồn tại. Thế thì có một vấn đề khác, nếu có thể khống chế giấc mơ cùng sơ hở tâm linh của người khác, lại có thể giết chế người khác trong mơ, thậm chí mạnh hơn một chút còn có thể khống chế người khác thành nô lệ không có tư duy, dạng sống như vậy là cái gì đây? Tổng hợp những đặc trưng này lại có vẻ rất giống với những sinh vật như kiểu hấp linh quái hoặc ác mộng, nhưng cho dù thế nào đi nữa thì chúng cũng đều là sinh vật mà thôi, nếu đã là sinh vật thì cũng phải có hình có dạng, cũng có thể giết chết, vì thế mới có nhiệm vụ tình tiết kịch bản của Chủ Thần, giết chết ác ma Freddy.

Sở Hiên nói đến đây mới nhìn sang những người còn lại, nói:

- Vì thế tình huống cơ bản là như vậy, ác ma Freddy có năng lực của ác ma viễn cổ, cũng tức là năng lực tiến vào ý thức người khác giống như hấp linh quái hoặc ác mộng. Trong A Nightmare on Elm street, hắn thoát được một mạng, sau đó mai danh ẩn tích, trở thành người bình thường, đến khi chúng ta tiến vào thế giới này, hắn liền được Chủ Thần sắp xếp tới tấn công chúng ta. Do đó, khi chúng ta rời khỏi thị trấn đến thành phố lớn, hẳn là hắn liền thuê xe đi theo sau chúng ta, nếu không hắn chính là tài xế hoặc là hắn hóa trang thành ai đó trong số chúng ta...

Mọi người bấy giờ mới bừng tỉnh đại ngộ, tại sao lúc trước Sở Hiên lại hỏi họ trên người có bị thương không, sau khi hỏi xong liền bắt đầu đồ sát bốn phía. Chỉ là hắn cũng thật tàn nhẫn, mặc kệ người xung quanh có phải là Freddy hay không, cứ bắn chết trước rồi nói sau, theo như câu nói cuối cùng của hắn, nếu thật sự Freddy trà trộn vào trong nhóm...

Trương Hằng cẩn thận hỏi:

- Nếu như ngươi giết hết tất cả người xung quanh mà vẫn không giết được Freddy thì sao?

Sở Hiên cũng không nói nhiều, chỉ yên lặng nhìn những người còn đang thức, ánh mắt cuối cùng hướng về phía Lưu Úc, khiến cho gã thiếu niên này co đầu rụt cổ, khép nép sợ sệt người trên ghế, còn trong lòng mọi người cũng phát lạnh, nếu Sở Hiên không giết được Freddy, họ có thể phải gặp họa lớn rồi.

Mặc dù nghĩ như thế nhưng giờ phút này đã thật sự giết được Freddy, vậy thì thế giới phim kinh dị này chỉ cần sống sót qua ba mươi ngày là được, họ cũng không có gì nguy hiểm đến tính mạng.

Trình Khiếu thở ra một hơi, cười ha hả nói:

- Có điều cũng đúng là phong cách của ngươi, một khi quyết định một việc, chỉ cần xác suất thành quân cao hơn 50% là ngươi sẽ lập tức tiến hành. Bất quá tình huống lúc đó xảy ra rất đột ngột, làm sao ngươi biết bọn ta vừa mới tình lại từ thế giới trong mơ?

Sở Hiên lắc đầu đáp:

- Tình huống này ta cùng Tiêu Hoành Luật đã từng suy luận qua, cũng tức là nếu bị Freddy kéo vào thế giới trong mơ, thời gian đối với bên ngoài tối đa chỉ qua chớp mắt mà thôi, trừ phi là hoàn toàn rơi vào mâu thuẫn tư duy, một mực hôn mê, nếu không ngươi tiến vào thế giới trong mơ một giây sau là có thể tình lại. Mà đặc điểm lớn nhất của tình huống này chính là, người từ thế giới trong mơ tỉnh lại sẽ bị thương.

Trình Khiếu lập tức nói:

- Ta biết, ta biết, về vấn đề này ta cũng đã từng xem qua rất nhiều tư liệu. Ví dụ như từng có một thí nghiệm nổi tiếng, một bác sỹ tâm lý thôi miên một đối tượng thí nghiệm, đồng thời lấy một mảnh thép bình thường chạm lên da người đó, ngoài ra còn nói với hắn là mảnh thép này đã bị nung đỏ. Quả nhiên, chỗ bị mảnh thép chạm vào sau nháy mắt liền sưng đỏ, một lúc sau còn xuất hiện vết thương như bị thiêu cháy, trên thực tế mọi chuyện đều chỉ là ngộ nhận của người đó sau khi bị thôi miên mà thôi.

Sở Hiên gật đầu nói:

- Không sai, tất cả chỉ là tiềm thức nghĩ rằng mình bị thương thì sẽ bị thương, trong thế giới hiện thực từng có rất nhiều tiền lệ. Chuyện xảy ra trong A Nightmare on Elm street cũng tương tự, cũng tức là trong mơ bị Freddy giết chết thì trong hiện thực người bị tập kích quả nhiên cũng bị thương chết đi... Mà trong tình hình lúc đó, nếu các ngươi mới từ thế giới trong mơ tỉnh lại, vậy Freddy chắc chắn phải ở ngay gần đó, muốn giết hắn thì phải tiến hành trước khi người xung quanh tản đi, lúc đó bất kỳ mục tiêu khả nghi nào cũng đều phải tiêu diệt, nếu không trong ba mươi ngày tiếp theo các ngươi rất có thể sẽ bị tấn công lần nữa.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau rồi cùng cười khổ, kẻ trước mắt mới là Sở Hiên thật sự, mặc dù luôn vì sự sống sót và phát triển của đoàn đội mà bày mưu tính kế, mặc dù gần như chưa từng làm chuyện gì vô ích nhưng phương thức tiến hành của hắn vẫn khiến cho người ta khó mà tiếp nhận nổi. Tuy là chịu ân huệ của hắn, dựa vào hắn để vượt qua cửa ải khó khăn, là đồng đội, họ vẫn khó có thể tiếp nhận loại hành vi này.

Zero vẫn một mực trầm mặc, hơn nửa ngày sau mới hỏi:

- Vậy tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Những người đang hôn mê thì sao? Còn cả làm thế nào hồi sinh Trịnh Xá?

Sở Hiên lấy ra một quả táo, vừa ăn vừa nói:

- Tình huống cơ bản là như vậy, trước mắt chúng ta không thể làm được gì cả, cứ vượt qua ba mươi ngày trong thế giới này rồi hãy nói. Sau đó trở về Chủ Thần không gian, trước tiên thử dùng chữa trị toàn thân xem có thể làm họ tỉnh lại hay không, có điều theo tình huống các ngươi đều có sơ hở tâm linh, chữa trị toàn thân chỉ có thể khôi phục vết thương vật lý, không có trợ giúp nào về mặt sơ hở tâm linh... Cứ để họ ngủ như người thực vật đi, cho đến khi họ tự mình tỉnh dậy thì thôi, trong thời gian này chúng ta có thể bồi dưỡng một tinh thần lực khống chế giả mới, có lẽ đây cũng là một biện pháp để giải quyết sơ hở tâm linh của họ...

back top