Vô Hạn Khủng Bố

Chương 267: Tình Tiết Kịch Bản? Thời Gian Và Chờ Đợi

Thủ đô Uru"baen cũng không cách ngôi làng nhỏ chỗ nhân vật chính xa lắm, nếu như cưỡi ngựa chạy liên tục thì mất khoảng hơn mười tiếng đồng hồ là có thể tới nơi. Trên thực tế, đất nước Alagaësia vốn cũng rất nhỏ, không thể so được với các quốc gia phương Đông cổ đại, nếu tính chi tiết ra thì gọi là một quận đã là quá đề cao nó rồi. Đất nước này chỉ vào cỡ một đất nước ở châu Âu thời trung cổ, mà còn là công quốc.

Tốc độ của Goblin glider so với ngựa thì nhanh hơn vô số lần, chưa tới một giờ đã đưa mọi người từ ngôi làng nhỏ tới chỗ thủ đô. Đây là một đô thị hùng vĩ được xây dựng dựa vào núi, tuy kiến trúc chính của nó không lớn lắm nhưng xung quanh lại có nhiều thôn làng tồn tại, những thôn làng này cũng không quá lớn nhưng khi chúng tập trung lại thì cũng có thể gọi là nơi dân cư đông đảo.

- Tính cả thôn làng cùng thị tập xung quanh và người dân, quân đội trong thủ đô thì đại khái khoảng hơn năm mươi nghìn người... Có điều vị trí ở đây cũng tập trung cực kỳ thuận lợi, một phát Ma động pháo chắc chắn đủ hủy diệt toàn bộ.

Vương Hiệp đứng trên Goblin glider, từ giữa không trung nhìn xuống dưới đất, nói.

Trịnh Xá thở dài nói:

- Không cần gấp như vậy, rồng con bên kia còn chưa trưởng thành. Một khi chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sẽ trở về Chủ Thần không gian, như vậy mục đích lớn nhất của chúng ta trong thế giới phim kinh dị này sẽ không thể hoàn thành. Nếu đã quyết định do chúng ta chủ động dẫn dắt kịch bản vậy thì cứ tính theo hướng rời khỏi thủ đô thì không cần truy sát để hoàn thoành nhiệm vụ của Chủ Thần... Chúng ta kỳ thật không càn phải giết chết nhiều người như vậy, ít nhất là không thể không phân phải trái đúng sai, một hơi giết sạch... Nếu chỉ là hủy diệt thủ đô này, chúng ta có rất nhiều cách có thể làm, ví dụ như một mình Imhotep cũng đã đủ rồi, chỉ là cần tốn chút thời gian mà thôi.

Imhotep lại thần sắc phức tạp, nhìn cung điện ở dưới chân, hơn nửa ngày sau mới đáp:

- Không đơn giản như vậy... Ta có cảm giác, ở phía dưới hình như có vài thứ, tựa hồ còn mạnh hơn ta... Hơn nữa chỗ này là rừng rậm, núi đồi, băng tuyết.... Pháp thuật của ta không thể phát huy đến mức cao nhất, ta cũng không biết một mình mình có thể hủy diệt được thủ đô này hay không.

Trịnh Xá nghe vậy liền lái Goblin glider bay tới cạnh chỗ Imhotep, vỗ vỗ vai hắn, nói:

- Yên tâm đi, còn có bọn ta cơ mà. Chúng ta là đồng đội, sao có thể để cho một mình ngươi đi chiến đấu được? Mà cái thủ đô này cũng phải mạnh như vậy mới đúng. Chủ Thần tuyệt đối không đưa ra một bộ phim kinh dị cho ngươi mặc sức cày điểm, cho ngươi tiêu diêu tự tại trong đó. Độ khó của thế giới phim kinh dị lần này ít nhất cũng phải khiến cho tiểu đội luân hồi bình thường đoàn diệt mới hợp lý. Hơn nữa căn cứ theo công thức phân tích thực lực Sở Hiên đưa ra lúc trước, thứ chúng ta phải đối mặt... Chắc chắn không chỉ vỏn vẹn có một con cự long.

Thực lực của một đội ngũ là do các thành viên trong đội đó quyết định, mỗi thành viên càng mạnh thì thực lực của đoàn đội càng mạnh, nhưng đánh giá một đoàn đội mạnh yếu của Chủ Thần lại không phải hoàn toàn do thành viên trong đội quyết định. Đánh giá của Chủ Thần, thứ nhất là do độ khó của thế giới phim kinh dị mà đoàn đội đó hoàn thành quyết định. Nếu như một đoàn đội yếu hoàn thành một thế giới phim kinh dị cực kỳ khó khăn, vậy thì đánh giá của đoàn đội đội lập tức biến thành cực cao. Thứ hai là do thuộc tính mạnh yếu mà mỗi thành viên trong đội đó hoán đổi quyết định. Nếu như ngươi hoán đổi thuộc tính rất cường hãn, vậy thì đánh giá của Chủ Thần đối với ngươi cũng sẽ tăng lên, nhưng nếu như ngươi tự sáng tạo kỹ năng hoặc là mở cơ nhân tỏa cấp cao, vậy thì đánh giá của Chủ Thần sẽ không tăng lên, bởi vì đây là thực lực của bản thân ngươi chứ không phải sức mạnh đến từ Chủ Thần. Ví dụ Trịnh Xá hiện tại, nếu chỉ nói về thuộc tính cường hóa thì đánh giá về hắn chắc chắn sẽ không quá cao, nhưng kỹ năng tự thân cùng thực lực quá mạnh mẽ nên hắn đã vượt xa phạm vi đánh giá của Chủ Thần.

-...Vì thế theo tính toán, bộ phim kinh dị này có lẽ sẽ có khó khăn nhưng tuyệt đối không phải mức độ mà chúng ta không thể ứng phó nổi. Huống hồ vũ khí công nghệ cao cũng có thể sử dụng, nói cách khác, chúng ta cho dù đánh không thắng cũng có thể sử dụng Ma động pháo hủy diệt tất cả. Thế giới phim kinh dị lần này chắc chắn không đánh ngã được chúng ta.

Trịnh Xá giải thích xong mọi chuyện mới thở phào một hơi.

Sở Hiên ở bên cạnh đột nhiên lấy ra một quả táo đỏ tươi, đưa lên miệng cái một miếng, rồi chợt cười lanh nói:

- Trí tuệ của người bình thường... Bất quá cuối cùng cũng từ ngu ngốc đạt tới trí tuệ của người bình thường rồi nhỉ? Ngươi chẳng qua chỉ nói đúng một phương diện trong đó mà thôi. Ta hỏi ngươi, có phải chỉ có mình đội chúng ta là có thực lực vượt qua đánh giá hay không?

Trịnh Xá ngẩn người, đáp:

- Ách, thực lực vượt qua đánh giá? Có kỹ năng tự sáng tạo chắc là đều tính nhỉ, cả tên quỷ hút máu đần độn của Tây Hải đội cũng có, còn tiểu đội Thiên Thần, tiểu đội Ác Ma, thậm chí cả đội của Nyos cũng có... Ngươi có ý gì? Nói thẳng ra đi nào, ta thừa nhận ta chỉ có trí tuệ của người bình thường đã được chưa?

Sở Hiên tiếp tục cười lạnh, lại cắn một miếng táo, nói:

- Nói cách khác, trận chiến cuối cùng đã không còn là vấn đề bắt đầu lúc nào nữa mà là Chủ Thần không thể không tiến hành trận chiến cuối cùng, ngươi vẫn chưa hiểu sao? Theo như phân tích của ngươi lúc trước, kỳ thực độ khó của bộ phim kinh dị lần này là khá cao, trong thủ đô chắc chắn có ẩn chứa sức mạnh đủ khiến tiểu đội luân hồi bình thường đoàn diệt. Nhưng đối với đội có Ma động pháo như chúng ta, thậm chí không sử dụng Ma động pháo, chỉ cần một mình ngươi cũng đủ tiêu diệt toàn bộ thủ đô này, đánh giá của Chủ Thần đã không còn có nhiều tác dụng nữa. Cứ tiếp tục phát triển, mấy tiểu đội luân hồi chúng ta không cần biết là đối mặt với thế giới phim kinh dị nào cũng đều có thể đạt tới trình độ cày điểm, cả thế giới luân hồi sẽ mất đi ý nghĩa vốn có của nó. Đến lúc ấy, ngươi nghĩ Chủ Thần còn có thể tình đến biện pháo nào nữa? Chỉ còn có thể đánh một trận cuối cùng! Đúng là trí tuệ của người bình thường.

- Nếu là như vậy thì thế nào?

Trịnh Xá có chút thẹn quá hóa giận, nói:

- Lúc nào cũng luôn miệng cái gì trí tuệ của người bình thường, vậy thì ngươi cũng phải hiện ra một ít trí tuệ mà Sở Hiên đáng phải có chứ!

Sở Hiên đưa mắt nhìn Trịnh Xá một cái, hắn đẩy đẩy mắt kính nói:

- Ngươi dùng mô phỏng của cơ nhân tỏa tầng thứ ba đã có thể thấy được một số phương hướng phía sau màn, vậy sao không nghĩ rộng ra một chút đi? Ta không thể lúc nào cũng ở bên cạnh ngươi, sau này... Tóm lại, bộ phim kinh dị này vẫn còn một số chuyện ngươi vẫn chưa hiểu được, tình tiết kịch bản của thế giới này ở đâu?

- Tình tiết kịch bản?

Những người xung quanh đồng thành lặp lại bốn chữ này. Bốn chữ này đại biểu cho điểm thưởng cùng chi tiết kịch tình, thậm chí còn có thể có một số bảo vật tồn tại, vì thế một khi phát hiện ra tình tiết kịch bản nhất định phải đi hoàn thành.

- Giống như ngươi vừa nói lúc nãy, Chủ Thần không thể đưa ra một thế giới phim dị mặc do cho ngươi thoải mái cày điểm, tương tự, cũng không thể đưa ra một thế giới phim đoàn diệt. Khác biệt khó khăn giữa chúng chính là đánh giá của Chủ Thần mà ngươi nói... Đánh giá với Trung Châu đội chúng ta chắc chắn không thể quá cao, ít nhất là bộ phim Independence Day chúng ta không hủy diệt được căn cứ người ngoài hành tinh mà phải dựa vào Dẫn đạo giả mới hoàn thành được thế giới phim kinh dị đó. Lại cộng thêm điểm trừ từ việc đội trưởng tử vong lần trước, đánh giá đối với chúng ta hẳn là ở mức độ tiểu đội luân hồi cấp cao nhưng tuyệt đối không thể bằng được mức độ với hai tiểu đội Thiên Thần và Ác Ma. Theo nguyên tác Chủ Thần sẽ không đưa ra bộ phim đoàn diệt, nhiệm vụ hủy diệt thủ đô nhất định phải có tình tiết kịch bản mới đúng!

Trong lòng Trịnh Xá đột nhiên sinh ra một tia dự cảm không hay, hắn tò mò hỏi:

- Tình tiết kịch bản như thế nào? dù sao cũng đều là hủy diệt thủ đô này, chẳng lẽ còn có trợ lực nào có thể giúp đỡ chúng ta nữa sao?

- Có chứ, ví dụ như làm cho người rời khỏi thủ đô trở thành người tự do, không còn bị chúng ta đuổi giết nữa, như vậy chúng ta mới có thể hoàn thành nhiệm vụ Chủ Thần đưa ra trong vòng ba ngày.

Sở Hiên cắn quả táo, điềm nhiên như không, nói.

Nhiệm vụ Chủ Thần giao cho Trung Châu đội là hủy diệt tất cả mọi sinh vật trong thủ đô trong vòng ba ngày, nhưng những lời này lại dễ dàng sinh ra những ý hiểu khác nhau. Một là hủy diệt tất cả mọi sinh vật ở bên trong thủ đô, những sinh vật rời đi thì không tính vào số này, hai là hủy diệt tất cả mọi sinh vật ở trong thủ đô, những sinh vật chạy thoát ra cũng phải bị truy sát. Theo hai cách hiểu này sẽ sinh ra hai kết cục và phương thức xử lý khác nhau, đây cũng chính là điểm mà Trịnh Xá lo lắng lúc trước.

- Ngươi... Ngươi không phải nói hai tình huống đều có thể sao? Ta nghe theo đề nghị của ngươi nên mới quyết định đánh cuộc một ván cơ mà!

Trịnh Xá cuối cùng cũng hiểu dự cảm không hay đó là cái gì.

- À, ta lừa ngươi đấy...

Sở Hiên cắn một miếng táo, vô cùng bình thản đáp.

-...Đừng kéo ta! Vương Hiệp, Imhotep, các ngươi mau tránh ra! Ta phải giết tên khốn nạn này!

Hỗn loạn trên bầu trời cũng làm cho người dưới mặt đất chú ý. Trong thế giới này có rất ít người có thể bay lên trên cao, ngoại trừ kỵ sỹ rồng ra thì chỉ còn những người biết ma pháp, nhưng bọn họ cũng sẽ không rảnh rỗi đến mức bay lên trời mấy chục cây số để đánh lộn.

-...Tình huống cơ bản là như vậy. Theo từ ngữ trong nhiệm vụ và Chủ Thần đưa ra có thể thấy, yêu cầu của Chủ Thần là tiêu diệt tất cả mọi sinh vật trong thủ đô. Nếu như sinh vật trong thủ đô rất nhiều nhưng thực lực cá thể không mạnh, vậy thì còn có thể chỉ giết chết sinh vật ở bên trong thủ đô, một khi chạy ra ngoài thì không tính vào đó nữa. Nhưng nếu như sinh vật trong thủ đô không quá nhiều, hơn nữa thực lực cá thể lại rất mạnh, hoặc giả thiết là một số sinh vật có thực lực cực mạnh, vậy thì chắc chắn là khả năng thứ hai. Chỉ cần sinh vật đó từng ở trong thủ đô, vậy thì không cần biết bọn chúng chạy xa tới chỗ nào, chúng ta cũng phải truy sát đến cùng, thế mới có thể hoàn thành nhiệm vụ của thế giới phim kinh dị lần này!

Sở Hiên xoa xoa khuôn mặt hơi sưng phồng lên của mình, nói.

Trịnh Xá cau mày hỏi:

- Tại sao? Đó thì có gì khác biệt? Đều là sinh vật bên trong thủ đô cơ mà?

- Phạm vi chiến đấu!

Sở Hiên cười lạnh, đáp:

- Sinh vật yếu ớt, ví dụ như con người bình thường, hoặc là yêu tinh thấp bé trong phim ảnh kỳ ảo châu Âu, ngươi nghĩ giết một tên cần động tĩnh lớn đến mức nào? Nếu như có thể sử dụng vũ khí công nghệ cao, một phát súng là đủ rồi! Nhưng nếu là rồng, người khổng lồ, hoặc là sinh vật như Ringwraith, Balrog từng gặp trong Lord of the Ring, ngươi nghĩ giết một con cần động tính lớn đến đâu? Từ trong thành giết đến ngoài thành cũng có thể, nếu là cự long dài đến cả trăm mét thì sao? Vỗ cánh một hơi đã bay xa mấy dặm, ngươi nói vậy là tính ở trong thủ đô hay ở ngoài? Vì thế khi Imhotep cảm thấy phía dưới có sinh vật còn mạnh hơn hắn... Nhiệm vụ của Chủ Thần đã có thể xác định. Phàm là sinh vật ở bên trong đều phải giết hết, bất kỳ sinh vật nào chạy ra ngoài cũng đều phải một mực truy sát, cho đến khi nào tất cả mọi sinh vật đều bị giết mới thôi, trừ phi... Chúng ta phát hiện ra đường sống duy nhất mà Chủ Thần để lại bên trong, cũng chính là tình tiết kịch bản mà ta đã nói!

- Trong kịch bản gốc của phim, công chúa Arya trong giai đoạn bắt đầu do đánh cắp trứng rồng nên bị ma pháp sư mà quốc vương phái đi bắt sống... Nếu như do nàng hiệu triệu, ngươi nghĩ trong thủ đô sẽ có bao nhiêu bình dân cũng quân lính theo nàng rời đi? Nếu như ta suy luận không sai, cứu nàng chính là đường sống duy nhất mà Chủ Thần để lại. Đến lúc đó do nàng hiệu triệu rời khỏi thủ đô, những sinh vật rời khỏi đó sẽ không cần bị chúng ta đuổi giết nữa, kẻ địch còn lại chỉ còn là tất cả sinh vật ở bên trong thủ đô... Cùng với cự long của quốc vương!

Đánh bạc, có thể nói Sở Hiên vốn là một con bạc thật sự, đương nhiên, đây chỉ là một cách nói mang tính khái quát. Về bản chất, Sở Hiên là người cải tạo gen, chỉ biết đến xác suất và tỷ lệ, bất cứ sự việc gì trong mắt hắn đều được chia thành phần trăm khả năng. Tuy càng tới gần cơ nhân tỏa tầng thứ tư trung cấp, biến hóa của hắn càng lớn, nhưng giờ phút này, bản chất Sở Hiên vẫn không có quá nhiều thay đổi, vẫn là một kẻ có trí tuệ vượt xa người bình thường.

Một loạt suy đoán cùng bố cục vừa rồi đều được thành lập trên tỷ lệ có thể xảy ra, tất nhiên là muốn có được những phỏng đoán và tỷ lệ này cũng không phải chuyện người bình thường có thể làm được. Vừa rồi Trịnh Xá sở dĩ nổi giận đùng đùng như vậy là vì đã trúng vào bẫy của Sở Hiên. Lúc trước đã đồng ý sẽ do bọn họ dẫn dắt kịch bản thế giới luân hồi nên hắn mới sắp xếp cho Vương Hiệp đi lưu truyền tin đồn về việc nhân vật chính Eragon có được trứng rồng, làm như vậy, quốc vương Galbatorix nhất định sẽ phái người đi truy sát nhân vật chính. Đến lúc này dù hắn có muốn đổi ý cũng không được nữa, bởi vì những người vốn ở trong thủ đô đã lũ lượt rời đi. Trung Châu đội cho dù có thực lực giải quyết bất kỳ ai thì cũng không biết được đã có bao nhiêu người rời khỏi thủ đô, không biết họ đã đi về hướng nào... Đây là chuyện Trịnh Xá vẫn một mực lo lắng, một khi có người rời khỏi thủ đô, bọn hắn sẽ không thể giết chết hết được, cứ như vậy, sau ba mươi ngày, tất cả thành viên Trung Châu đội sẽ bị delete...

Do lúc trước tin lời Sở Hiên, hoặc có thể nói là bị Sở Hiên làm cho lạc hướng nên mới ra quyết định khởi động kịch bản, đến bây giờ biết được Sở Hiên đã lừa mình, Trịnh Xá thật sự hận không thể làm thịt tên đáng ghét này... Đặc biệt là lúc nhìn hắn vừa thản nhiên ăn táo vừa nói "ta lừa ngươi đấy"...

- Tình huống cơ bản là như vậy.

Không biết từ lúc nào, Sở Hiên đã lại lấy ra một quả dưa chuột, vừa ăn vừa nói:

- Nếu sự tình đã phát triển đến bước này rồi thì chúng ta chỉ có thể chiếu theo suy đoán tình tiết kịch bản tồn tại để tiếp tục tiến hành. Nói cách khác, sử dụng Ma động pháo đột ngột phá hủy cả thủ đô đã không thể thực hiện được nữa, chúng ta cần có người xâm nhập vào trong đó, tìm kiếm vị trí của công chúa Arya, tiếp xúc hoặc là cứu thoát cô ấy ra. Ta nghĩ đến lúc đó sẽ có thông báo của Chủ Thần xuất hiện, các ngươi thấy thế nào?

- Cái gì mà gọi là sự tình đã phát triển đến bước này!

Trịnh Xá gầm lên, quát vào mặt Sở Hiên:

- Tên đần độn nhà ngươi! Ta nói đi nói lại bao nhiêu lần rồi, chúng ta là đồng đội cơ mà, tại sao không thể nói cho bọn ta biết suy đoán hoặc bố cục của ngươi trước khi tiến hành? Lần nào cũng biến ta thành thằng ngốc, lần nào cũng tính kế ta xong rồi hời hợt buông một câu ta lừa ngươi đấy, rút cuộc thì ngươi coi là ai hả?

- Ừm... Đại khái là kẻ mang trí tuệ của người bình thường có thể lừa gạt được.

Sở Hiên ngẫm nghĩ một thoáng rồi bình thản đáp.

-...Đừng có cản ta! Vương Hiệp, Imhotep, các ngươi bỏ ta ra! Ta phải giết tên khốn nạn này!

Ồn ào lại một lần nữa diễn ra, một lúc sau thì lại yên lặng. Khuôn mặt vốn đã hơi sưng lên của Sở Hiên cuối cùng cũng hoàn toàn sưng vù, mà nhìn bộ dạng hắn vẫn chẳng có chút gì là đau đớn cả, vẫn tiếp tục nhàn nhã ăn dưa chuột.

-...Tóm lại, chuyện đã phát triển đến mức này rồi...

Trịnh Xá bóp bóp trán, cực kỳ khổ sở, nói:

- Vậy thì trước hết chúng ta cần phải tìm được vị trí nơi giam giữ công chúa Arya. Đương nhiên, trực tiếp tấn công vào thủ đô trên thực tế cũng không phải là không thể, nhưng theo kịch bản gốc thì hình như chỉ có tên Tà thần Durza cùng quốc vương Galbatorix là biết vị trí giam giữ cô ấy. Để không đánh rắn động cỏ, trước tiên cứ bỏ chút thời gian từ từ xâm nhập, tìm kiếm manh mối đã.

- Triệu Anh Không, ngươi phụ trách xâm nhập vào trong hoàng cung, có thể không giết người thì cố gắng không giết, nếu như gặp phải nguy hiểm thì chuyển đổi nhân cách hoặc là liên lạc với bọn ta... Imhotep, ngươi phụ trách tới thôn làng xung quanh hoàng cung điều tra tin tức, cố gắng không gây ra sự chú ý. Nếu như có thể, sử dụng pháp thuật của ngươi để khống chế một số người cũng được. Giống như ta đã nói lúc nãy, nếu gặp nguy hiểm có thể giết người, cũng có thể liên lạc với bọn ta. Sở Hiên, Vương Hiệp, hai người các ngươi ở khu vực phụ cận chờ đợi, một khi phát hiện bất kỳ tình huống nào đều phải tổ chức chi viện.

Tất cả mọi người đều gật đầu, Vương Hiệp bỗng tò mò hỏi:

- Ngươi thì sao? Ngươi chuẩn bị làm gì?

- Ta sẽ tìm hiểu rõ ràng tất cả mọi tình huống trong hoàng cung, mấu chốt là sức mạnh có thể đang ẩn nấp ở trong đó. Ta thấy rất lo, cảm giác của Imhotep ở một vài phương diện còn xuất sắc hơn cả chúng ta, dù sao thì hắn cũng là sinh vật tử vong... Có lẽ, thế giới phim kinh dị này cũng không hề nhẹ nhàng như chúng ta nghĩ.

Nói đoạn, Trịnh Xá khẽ thở dài rồi nhìn về phía thủ đô.

- Thời gian còn hơn hai ngày, cố gắng hoàn thành thế giới phim kinh dị này trong vòng ba ngày đi... Hy vọng rồng con ở bên kia có thể nhanh chóng phát triển.

Trịnh Xá vừa nói vừa điều khiển Goblin glider bay xuống dưới đất, càng lúc càng cách xa mọi người.

Lúc này, ở một ngôi làng nhỏ cách thủ đô Uru"baen rất xa, nhân vật chính Eragon đang cực kỳ chật vật chạy trốn giữa rừng cây, bên cạnh còn có cậu của nó... Rất không may, chạy trốn chưa được bao lâu, anh họ của Eragon liền mất tích trong cánh rừng, hoặc có thể nói là đã bị đám lính đó bắt được cũng không chừng.

Càng bất hạnh hơn là vị võ sỹ trung niên kia rõ ràng là đã bị thua, nếu không đã không thể có nhiều binh lính tới truy đuổi gắt gao như vậy. So với lúc ở trong nông trại, số lượng quân lính lại tăng thêm rất nhiều, ít nhất cũng có hơn mười mấy tên đang bám sát ngay phía sau họ.

- Rút cuộc là mày đã trộm cái gì hả! Tại sao lại có nhiều quân lính đuổi theo như vậy?

Cậu của Eragon thở hổn hển hỏi, ông ta đã chạy đến mức chẳng còn sức lực đâu mà tức giận nữa.

-...Một quả trứng rồng, không phải trộm, cháu nhặt được nó trong rừng!

Eragon mặc dù cũng đã chạy đến gần kiệt lực nhưng nó vẫn đang kiên trì tới giới hạn cuối cùng, vẫn không ngừng giải thích.

- Trứng rồng? Đó là thứ của quốc vương! Hơn nữa còn là trứng đã nở ra rồng con! Thằng đần độn này, mày làm vậy là hại chết hết mọi người rồi!

Cậu của Eragon vừa nghe vậy lập tức hoảng hồn gào lên, nhưng ông ta vẫn không ngừng chạy trốn, không dám dừng lại một chút nào, bởi vì sau lưng họ có mười mấy tên lính đang đuổi theo.

- Ở bên kia! Tìm thấy rồi! Bọn chúng ở đằng kia!

Một thám tử đột nhiên quát lớn. So với người dân bình thường như Eragon, thám tử trong quân đội đã học tập rất nhiều kỹ năng trinh sát, đặc biệt là trinh sát trong rừng rậm, so với Eragon thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Hai ngươi vừa mới chạy tới được vài mét, bóng dáng quân lính đã xuất hiện phía sau lưng họ.

Eragon càng chạy càng hoảng sợ, mắt thấy quân lính đuổi phía sau càng lúc càng tới gần, thậm chí có hai tên còn đang chuẩn bị giương cung, trong lòng nó chợt nhảy lên, chân vấp phải một rễ cây trồi ra, tiếp đó ngã nhào xuống mặt đất đầy bùn nhão. Từ đằng xa, một mũi trên bay tới, trực tiếp xuyên vào bắp chân nó, rồi có tiếng một tên lính quát lớn:

- Giết chết bọn chúng, giết tất cả bọn chúng! Chỉ cần giết được kỵ sĩ thì rồng cũng sẽ lập tức phải chết!

Nghe vậy, tên lính vốn đã bỏ cung tên xuống lập tức lại giơ lên, mà trong long lòng Eragon, chú rồng non chỉ có thể kêu to hốt hoảng nhưng lại không lập tức lớn len. Mắt thấy Eragon sắp sửa phải chết dưới mũi tên thì đột nhiên, một tiếng nổ cực lớn vang lên, tên lính đang giương cung lập tức bị cắt thành hai đoạn từ chỗ thắt lưng. Cả hai đoạn thân thể đều bị một luồng sức mạnh cực lớn đẩy văng ra xa, đến khi đâm vào một gốc cây lớn, thân thể tên lính này đã hoàn toàn tan nát.

-...Tình hình có thay đổi, khi diễn viên chính gặp nguy hiểm đến tính mạng, rồng non không ngờ vẫn không trưởng thành, vì thế trước tiên chỉ có thể cứu họ thoát khỏi nguy hiểm, có khả năng là phải cần chút thời gian để rồng con lớn lên. Ta sẽ giải quyết đám binh lính này trước, Trương Hằng, ngươi đã cứu được võ sỹ trung niên kia chưa?

Tại một sườn núi nhỏ cách chỗ nhân vật chính Eragon khá xa, Zero đang nằm dưới đất yên lặng sử dụng súng ngắm Gauss. Dù ở cách xa khu rừng đó nhưng với tố chất thân thể cùng cường hóa đôi mắt của Zero vẫn có thể nhìn thấy giống như đang xảy ra ngay trước mặt. Trong một phút tiếp theo, hắn liên tiếp bắn ra mấy phát, không hề có một phát nào trượt mục tiêu, đến khi hắn cầm súng ngắm Gauss đứng dậy thì trong khu rừng phía dưới đã không còn một tên lính nào còn tồn tại nữa.

Ở phía ngôi làng, võ sỹ trung niên cũng gặp phải tình trạng giống như diễn viên chính Eragon, ông ta vốn đã không địch lại đám lính càng lúc càng đông, đang chuẩn bị chạy trốn thì không ngờ ở đằng xa lại có mấy tên lính đang định bắn tên giết chết ông ta. Võ sỹ trung niên càng chưa kịp quay đầu lại nhìn thì đột nhiên, mấy mũi tên dùng tốc độ mắt thường không thể theo kịp bắn thẳng tới, những tên lính đang giương cung lập tức bị bắn ngã xuống đất. Sức mạnh của mấy mũi tên này cực lớn, găm chặt mấy tên tính xuống mặt đất, không kịp kêu lên một tiếp đã trực tiếp mất mạng.

Võ sỹ trung niên quay đầu lại nhìn rồi lập tức tức sững sờ đứng ngây ra. Những mũi tên mang theo ánh sát mờ nhạt không biết từ đâu bắn ra liên tiếp, uy lực của chúng rõ ràng là mạnh đến đáng sợ, mỗi tên lính đều đeo cả người lẫn tên bay ra rất xa. Nếu chiếu theo uy lực của những mũi tên này thì chúng rõ ràng là có thể dễ dàng xuyên thấu cơ thể con người, nhưng không biết người bắn tên đã sử dụng thủ pháp đặc biệt gì, không ngờ lại có thể đẩy cả thi thể bay lên. Đến khi hạ xuống đất đã không còn một tên lính nào còn sống, cả quá trình chỉ diễn ra trong có hơn mười giây ngắn ngủi, phảng phất như người phát tên căn bản không cần ngắm bắn, hoặc là có rất nhiều người cùng bắn một lúc. Độ chính xác cùng uy lực đó khiến cho võ sỹ trung niên toàn thân run rẩy, cứ như vậy ngây ngốc đứng tại chỗ.

- Cơ bản đã có thể xác định, ngoài lực lượng còn chưa biết ở trong hoàng cung ra, cấp độ sức mạnh của thế giới này còn thấp hơn chúng ta tưởng tượng. Chúng ta không những có thể sử dụng sức mạnh khoa học kỹ thuật mà chỉ nói riêng về tố chất thân thể cũng đã mạnh hơn người của thế giới này rất nhiều... Bọn họ thậm chí còn không bằng được binh lính bình thường trong Lord of the Rings, vấn đề duy nhất phải quan tâm bây giờ chính là thực lực của cự long và Tà thần. Theo tình tiết phim, sức mạnh của gã Tà thần đó có vẻ cực kỳ cường hãn, chỉ không biết có tạo thành nguy hiểm trí mạng với bọn ta hay không...

Trịnh Xá ngồi trên một cây cột đã nhô ra bên cạnh cung điện. Cây cột này cao khoảng mấy chục mét, bộ dạng cổ xưa, căn bản không cùng một phong cách với kiến trúc của hoàng cung, nhìn qua có vẻ giống như một di tích theo kiểu Gothic. Trịnh Xá vừa nhìn đã thấy cột đã này, chỗ đặt chân tự nhiên cũng nhiên cũng là trên đỉnh cột.

- Tình huống cơ bản là như vậy... Phì, phì, câu vừa rồi mọi người coi như ta chưa nói, tóm lại, các ngươi tự thực hiện tốt cương vị của mình. Triệu Anh Không, cùng ta thăm dò cung điện này đi!

back top