Trịnh Xá hơi sửng sốt, bấy giờ hắn mới nhớ tới sự tình trong kịch bản gốc.
Alien thể tiến hóa cần được sinh ra, cũng không ký sinh phát triển giống như Alien bình thường, nói cách khác, muốn sinh ra một Alien thể tiến hóa nhất định phải có một Queen. Đương nhiên, nếu như đủ thời gian, cũng có thể một Queen sinh ra nhiều Alien thể tiến hóa, nhưng nhất định phải là Alien thể tiến hóa không giết chết Queen, hơn nữa thời gian cũng phải đầy đủ, mấy chục phút vừa rồi là đủ sao? Căn bản không có khả năng, dù là Queen cũng không phải như kiến, sao có thể trong thời gian ngắn như vậy sinh ra Alien thể tiến hóa chứ?
Trịnh Xá vội vàng hỏi:
- Làm sao ngươi biết có ba Queen? Với lực lượng của các ngươi sự rằng khi gặp Queen đến cơ hội chạy trốn cũng không có ấy chứ?
Trong năm người, một đại hán da trắng bất mãn nói:
- Ngươi nói cái gì đó, mẹ kiếp, nhìn bộ dạng bỉ ổi của ngươi đi, có tin ta một súng bắn nát đầu ngươi không?
Trịnh Xá bất đắc dĩ nhún vai, trên thực tế,hắn đã bắt đầu tập trung lực chú ý, mà nữ nhân vật chính Ripley lại lắc đầu nói:
- Thu súng lại, hắn so với chúng ta cộng lại còn mạnh hơn nhiều... Trên người ngươi có mùi của mấy thứ kia, nhưng lại không phải chúng, ngươi để dịch thể của chúng dính đầy người sao?
Một nam nhân khác ngồi xe lăn tự động lớn tiếng nói:
- Đây là acid ăn mòn cực mạnh a, sao hắn có thể không việc gì được? Trừ phi hắn là người máy, không đúng, cho dù là người máy cũng thế thôi, thứ này có thể ăn mòn cả chiến hạm a!
Ripley cũng không để ý tới bọn họ, chỉ tập trung tinh thần nhìn chằm chặp vào Trịnh Xá, mà Trịnh Xá cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nói:
- Ta cảm thấy cứ truy cứu vấn đề này, không bằng mau chạy đi thì hợp lý hơn. Con thuyền này chỉ còn gần mười phút nữa sẽ nổ tung, chẳng lẽ các ngươi muốn bồi táng cùng nó sao?
Tất cả sửng sốt, bọn họ nhìn Trịnh Xá vẻ khó tin, ngay lúc đó, đột nhiên cả chiến hạm vang lên thanh âm của máy tính.
- Tàu sẽ tự hủy trong mười phút nữa, mời tất cả cá nhân viên mau chóng rời tàu. Tàu cứu sinh đã mở cửa, nhắc lại lần nữa, tàu cứu sinh 11
Mở....
Trịnh Xá nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, chẳng trách, Chủ Thần nói phải một giờ nữa mới có thể tiến vào khoang cứu sinh, vốn nó chờ đến trước khi nổ mười phút con tàu này mới mở cửa khoang cứu sinh, mà lúc đó bọn họ mới có thể tiến vào, hoàn thành nhiệm vụ. Vốn ngay từ đầu Chủ Thần đã tính toán hết thảy, đó là để cả chiến hạm phát nổ, buộc bọn họ phải điên cuồng chạy trốn, kịch bản thay đổi thật ác độc!
Năm người kia nghe thấy thanh âm này cũng đều ngây ngốc, bọn họ ngơ ngác nhìn về phía Trịnh Xá, khi thấy hắn vận hành khinh công điên cuồng chạy đi, mấy người này cũng thét lên không ngừng chạy về phía trước. Trịnh Xá cũng rất khổ sở, với tốc độ của hắn có thể dễ dàng dứt bỏ đám kịch tình nhân vật này, nhưng hắn lại không quen thuộc địa hình chỗ cửa tàu cứu sinh, cho nên chỉ có thể vừa chạy vừa giảm tốc độ, cực kỳ bất đắc dĩ, chạy cùng đám kịch tình nhân vật.
Đại hắn da trắng kia vừa chạy vừa thở hổn hển này:
- Ngươi đúng là con mẹ nó mạnh thật a, chạy nhanh như gió. Không cần thở nữa sao?
Hắn nói đương nhiên là Trịnh Xá không hề có dấu hiệu thở dốc, hơn nữa tốc độ chạy so với bọn họ còn nhanh hơn.
Trịnh Xá lúc này trong lòng đã cực kỳ lo lắng, hắn vẫn không trả lời, chỉ cúi người không ngừng chạy tới. Cứ nhe vậy, thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ còn cách thời điểm tàu vũ trụ nổ tung bảy phút nữa, mọi người càng lúc càng gấp. Còn may, có một nữ tử không ngừng an ủi mọi người, đây là một người máy có tình cảm trong phim, theo tình tiết phát triển, nàng từng liên hệ thông qua máy tính chủ trên thuyền, cho nên cực kỳ thông thuộc địa hình, theo lời nàng, lúc này mọi người đã tới rất gần khoang cứu sinh, đây là con đường ngắn nhất, cứ như vậy chạy đi, tối đa chỉ khoảng ba phút nữa sẽ tới được khoang cứu sinh, mọi người hoàn toàn có thể cùng nhau sống sót.
"Tất cả có thể cùng nhau sống sót... Đúng vậy, ba người chúng ta nhất định có thể cùng nhau sống sót!
Cũng trong lúc đó, ở bên kia, đám người Tiêu Hoành Luật cuối cùng cũng tới cửa tàu cứu sinh, một đoạn đường chạy tới đây hoàn toàn dựa vào vận khí, theo lời hai gã nhân viên nghiên cứu, con đường này mặc dù hơi dài một chút nhưng bốn phía xung quanh đều có lưới điện phòng ngự. Đây cũng là do đám nhân viên nghiên cứu chuẩn bị, một khi Alien thoát khỏi khống chế, tất cả nhân viên nghiên cứu và binh lính có thể từ thông đạo an toàn rời đi, mặc dù hơi xa một chút nhưng cuối cùng trước khi nổ bảy phút cũng tới được lối vào.
- Nơi này là khoang cứu sinh sao? Nhìn tựa hồ không chở được bao nhiêu người a.
Tiêu hoành Luật ngắt ngắt tóc nói.
- Đúng vậy, không chở được bao nhiêu người, vì thế...
Gã nhân viên nghiên cứu đang ôm Tiêu Hoành Luật thấp giọng nói, ngay lúc trong lòng Tiêu Hoành Luật sinh ra dự cảm bất hảo, tên kia đột nhiên rút ra một khẩu súng chĩa vào đầu Tiêu Hoành Luật, tiếng đó hung tợn quát:
- Mọi người không được động đậy! Nếu không hắn sẽ chết! Ngươi mau phát động tàu cứu sinh đi....
Gã nhân viên nghiên cứu kia hơi sủng sốt, hắn vội vàng ôm nữ nhân viên cứu chạy về phía khoang cứu sinh, nhưng chưa được vài bước đã thấy Trương Hằng giơ cung nhắm thẳng vào hắn, tên này lập tức không dám động đậy. Uy lực cung tên của Trương Hằng hắn đương nhiên là biết, uy lực khổng lồ của nó có thể bắn chết cả Queen a, một tiễn bắn ra hắn căn bản không có cơ hội sống sót nào hết, mà không phải chỉ chết thôi, tuyệt đối là phân thân toái cốt mà chết.
Gã nhân viên nghiên cứu cầm súng kia hơi sửng sốt, hắn lập tức quát lớn:
- Không sợ hắn bị giết sao? Đồng bọn của các ngươi còn ở dưới súng ta a! Hạ cung của ngươi xuống!
Tiêu Hoành Luật cười hì hì nói:
- Không cần nghĩ, Trương Hằng, bắn đi, cẩn thận đừng làm bị thương nữ nhân kia.
Trương Hằng không nói tiếng nào bắn tên ra, đương nhiên vì sợ bắn thủng tàu cứu sinh nên một tiễn này chỉ dùng năm phần lực đạo mà thôi, nhưng dưới uy lực tăng cường của phụ ma tiễn, mũi tên này vẫn dễ dàng xuyên qua đầu nhân viên nghiên cứu kia. Tiếp đó, cái đầu phảng phất như đất cát, từ từ tan rã, tiêu tán, một luồng máu tươi từ chỗ cổ phụt ra, Trương Hằng lập tức cong người nôn thốc nôn tháo.
Tên nhân viên nghiên cứu kia sớm bị dọa đến phát ngốc, hắn ngơ ngác nhìn Trương Hằng cùng thi thể không đầu ở xa, khẩu súng trên đầu Tiêu Hoành Luật cũng không ngừng run rẩy, mãi đến khi thanh âm của Tiêu Hoành Luật truyền đến hắn mới vội vã hồi phục tinh thần.
- Trình Khiếu, ngươi thuần thục công kích người khác không? Bắt đầu tấn công đi, không cần cố kị ta.
Tiêu Hoành luật sắc mặt bình đạm, vừa nói vừa ngắt ngắt tóc trán.
Trình Khiếu hơi sửng sốt, hắn chỉ vào khẩu súng trên tay gã nhân viên nghiên cứu kia nói:
- Ngươi không sợ chết thật à? Súng đang chĩa vào đầu ngươi không phải đồ chơi đâu.
Tên nhân viên nghiên cứu kia có vẻ như bấy giờ mới nhớ ra trong tay mình có súng, vội vàng dữ tợn quát:
- Mẹ kiếp, lão tử có súng a, ngươi chẳng lẽ thật sự muốn chết sao?
Tiêu Hoành Luật thở dài nói:
- Cái này tính là súng gì a, Trình Khiếu, xem đây này...
Nói xong, hắn không xong hắn tự đưa tay bóp cò súng đang chĩa vào đầu mình, động tác này tuyệt đối nằm ngoài dự liệu của mọi người, gã nhân viên kia nhất thời không kịp phản ứng, đến khi hắn hồi phục tình thần cò súng đã bị Tiêu Hoành Luật nhẹ nhàng ấn xuống.
Bùm!
Một tiếng súng vang lên, nhưng sau tiếng súng lại không xuất hiện cảnh đầu óc tung tóe như tưởng tượng, ngược lại, ben đầu Tiêu Hoành Luật xuất hiện một tầng phòng hộ nửa trong suốt, hắn cười hì hì nói:
- Nhìn thấy chưa? Thứ này mà cũng đáng gọi là súng! Uy lực của nó căn bản không đủ để xuyên qua tầng phòng hộ này, gọi nó là súng thì khoa trương quá, cứ dứt khoát gọi là đồ chơi cũng được.
Tên nhân viên nghiên cứ này đúng thật đã phát ngốc, phản ứng của hắn cũng coi là nhanh, giơ súng bắn về phía Trình Khiếu ở phía xa, nhưng phản ứng của Trình Khiếu còn nhanh hơn, khi Tiêu Hoành Luật đưa tay ấn cò súng, hắn đã đạp mạnh dưới chân một phát, lao tới. Khi gã nhân viên nghiên cứu mới giơ tay lên, hắn đã xông đến trước mặt nhẹ nhàng bắt lấy cổ tay, cũng không biết hắn làm thế nào, chỉ thấy hai tay hắn một vặn một bẻ gã nhân viên nghiên cứu kia lập tức gào lên thảm thiết ngã xuống đất. Tiêu Hoành Luật đứng dậy nhìn lại, chỉ thấy hai tay hắn đã lộn ngược ra sau, giống như bị trật khớp rồi dùng lực ấn vào, đầu khớp xương đã rời khỏi da thịt.
- Oa ha ha ha, đây là phân cân phác cốt thủ trong truyền thuyết đó, ngươi đúng là may mắn đó, nến như là bà già sử chiêu này, phỏng chừng đến cả tinh lực mà kêu gào ngươi cũng chẳng còn, ha ha ha...
Bộ dạng Trình Khiếu có vẻ phi thường sảng khoái, hắn không ngừng ấn lên người tên nhân viên nghiên cứu kia, mỗi lần chỉ khẽ chạm ngón tay vào, chỗ nào bị hắn đụng tới lập tức khớp xương rời ra, nhìn cực kỳ đáng sợ và thống khổ, làm tên kia thực sự muốn được hôn mê đi. Nhưng không biết vì sao, hắn lại hết lần này tới lần khác vẫn tỉnh táo, tiếp nhận cảm giác thống khổ này, cho dù làm thế nào cũng không ngất đi nổi, bất quá chỉ trong giây lát, hắn đã thống khổ đến không thể đụng đậy được nữa, nhìn bộ dạng hắn cứ chết phứt đi còn nhẹ nhàng một chút.
Tiêu Hoành Luật một mực yên lặng nhìn lại, hắn ngắt ngắt tóc trán nói:
- Ngươi rút cuộc là ai đây? Đừng nói với ta ngươi chỉ là người bình thường, phương thức chiến đấu này mặc dù người bình thường cũng có thể học tập được, nhưng ngươi lại vừa cười vừa công kích địch nhân, chuyện này người bình thường không thể làm được, trừ phi người là kẻ điên.
Trịnh Xá bỏ gã nhân viên nghiên cứu đã co quắp tể liệt như một đống bùn lại, hắn thu hồi vẻ tươi cười, nghiêm túc thi lễ, tiếp đó nói:
- Thành viên tiểu đội quân y đặc chủng thử nghiệm.... Căn cứ tin tức và phương pháp tiến nhập đại tá Sở Hiên cung cấp, ta là người thứ hai tiến vào.
Tiêu Hoành Luật nghe vậy lập tức ngẩn người, hắn nhẹ nhàng ngắt một sợi tóc trên trán nói tiếp:
- Chuyện của Sở Hiên lúc trước ta cũng từng nghe qua, không nghĩ rằng các ngươi thật sự giấu giếm được Chủ Thần tiến nhập vào thể giới phim kinh dị này. Bất quá, tính thời gian, các ngươi nhận được tin tức và phương pháp tiến nhập hẳn là đã thí nghiệm rất lâu phải không? Tại sao chỉ có ngươi và một người nữa tiến vào? Đúng rồi, người kia là ai vậy?
Trình Khiếu nói:
- Vương Nhân Giáp, cũng gọi là Vương Hiệp, thành viên tiểu đội trinh sát đặc chủng thử nghiệm... Kỳ thật trong thí nghiệm của chúng ta, trong số những người tinh thông một lĩnh vực nhất định, tựa hồ chỉ có thể có một người tiến nhập vào trong phim kinh dị, ít nhất Vương Hiệp đột nhiên biến mất khỏi phòng thí nghiệm, những lính trinh sát còn lại hoàn toàn không có động tĩnh nào. Vì thế, sau đó đổi thành những binh lính đặc chủng khác, ví dụ như ta là người của lĩnh vực quân y. Ha ha ha, nhưng cũng không nghĩ rằng lại chính là ta tới đây... Nghe các ngươi giới thiệu, tựa hồ có thể tự do chế tạo một người phải không? Mẹ nó, đây là mong ước lớn nhất của nam nhân a, người thế nào mới thích hợp đây? Lolita ngực siêu lớn mặc áo tơ lụa? Hay là mỹ phụ thành thục xinh đẹp? Hay là....
Người này trở mặt nhanh như chớp mắt, vừa rồi còn đang nghiêm túc thảo luận về chuyện trong thế giới hiện thực, liền đó lại lập tức vẻ mặt bỉ ổi nỏi làm thế nào chế tạo nữ nhân, thậm chí không ngừng nói những từ Tiêu Hoành Luật hiểu mà lại như không hiểu, ví dụ như "ngụy nương", ví dụ như "bách hợp" các loại.... tóm lại, nam nhân này làm người ta có cảm giác không thể hiểu nổi.
(đừng nói với phiên gia, mọi người ko hiểu:nosepick::nosepick:)
Nói tới nói lui hắn lại ôm lấy Triệu Anh Không đang nằm trên đất, nam nhân này đột nhiên sắc mặt trầm xuống, thì thào hỏi:
- Vương Hiệp... Hắn đã chết rồi?
Tiêu Hoành Luật lắc lắc đầu nói:
- Ta không biết có tân nhân nào tên Vương Hiệp gia nhập, sự tình trong bộ phim kinh dị lần trước quá phức tạp, tóm lại, trở về Chủ Thần không gian trước đã. Nếu thật sự muốn biết Vương Hiệp ở đâu, phỏng chừng phải chờ khi Trịnh Xá trở về mới được, bộ phim kinh dị lần trước hắn ở cùng chỗ với tân nhân.
Trình Khiếu thở dài nói:
- Đúng vậy, trở về Chủ Thần không gian mà ngươi nói trước đã, chỉ tiếc gã tên là Trịnh Xá kia, hắn thực lực siêu cường, ít nhất ba bốn người như ta cũng không phải đối thủ của hắn, còn có khả năng quyết đoán của hắn cũng rất mạnh, do hắn làm đội trưởng, ngươi bày trí bố cục, tiểu đội như vậy mới chân chính cường đại, ai...
Vừa nói chuyện, mọi người vừa chậm rãi tiến vào khoang cứu sinh, vừa vào đến bên trong, mấy người lập tức biến mất. Lại cảm giác nửa tỉnh nửa mê, không biết trải qua bao lâu, bọn họ trở về Chủ Thần không gian, tiếp đó trong đầu mỗi người đều vang lên thanh âm của Chủ Thần, thanh âm này lập tức làm mọi người ngây ngốc sững sờ, hơn nửa ngày vẫn chưa hồi phục tinh thần.
Phía bên kia, Trịnh Xá trong miệng không ngừng kêu khổ, cùng đám kịch tình nhân vật điên cuồng chạy trốn, thời gian không ngừng trôi, tâm tình mọi người càng lúc càng khẩn trương. Ngay lúc này, nữ nhân vật chính Ripley đột nhiên hụt xuống, nàng rơi xuyên qua một lớp sắt thép lộn xộn, ở phía dưới một mảng trắng đục hoàn toàn bị chấy nhầy của Alien bao phủ chỉ nhìn qua đã đủ khiến ngươi ta toàn thân tê dại. Đám kịch tình nhân vật đều sững sờ, mãi đến khi gã da trắng kia hét lên, bọn họ mới nhìn hắn cùng nhau chạy đi.
"Kịch bản bắt đầu rồi, khi nữ diễn viễn rơi xuống dưới, sẽ nhìn thấy Queen sinh ra Alien thể tiến hóa tiếp theo. Mà Alien thể tiến hóa này một chưởng đánh chết Queen, ngược lại, nhận lầm nữ diễn viên là mẹ nó, cho nên đi theo nàng, đến khi mọi người tiến vào khoang cứu sinh, nó cũng vào theo, nếu nói như vậy, ta cũng không cần lo bị nó đuổi theo nữa...."
Trịnh Xá trong lòng thầm thở phào một hơi, bởi vì thời gian vẫn còn khoảng năm phút, hoàn toàn đủ để bọn họ chạy tới tàu cứu sinh, chuyện này không cần lo nữa. Bây giờ trong lòng hắn chỉ còn lo lắng đến tình hình của Chiêm Lam, tinh thần lực của nàng không biết đã hoàn toàn khô kiệt hay chưa, nhiệt độ cơ thể nàng từ sau lưng hắn truyền tới đã càng lúc càng thấp, hô hấp càng lúc càng lúc càng yếu, nhịp tim lúc có lúc không, tất cả biểu hiện rõ ràng, tính mạng Chiêm Lam đã chỉ còn trong sớm tối.
- Mọi người chạy mau lên! Ngàn vạn lần không được dừng lại!
Trịnh Xá gào lên, hắn chỉ hận không thể tăng tốc chạy đi, vẫn phải ở cùng một chỗ với đám kịch tình nhân vật. Nhưng hắn cũng chỉ nghĩ như vậy thôi, không có bọn họ chỉ dẫn phương hướng, chưa kể đến thời gian tiêu hao thêm, nói không chừng hắn cũng sẽ phải táng thân trên con thuyền này, cho nên sau khi rống lên, hắn vẫn chỉ có thể bất đắc dĩ chạy cùng bọn họ.
Tên nữ người máy kia đột nhiên nói:
- Mọi người chạy thẳng theo thông đạo này là được, khoang cứ sinh ở ngay phía cuối thông đạo, không mất nhiều thời gian là tới rồi, mọi người chạy nhanh lên!
Trịnh Xá hơi sửng sốt, hắn lập tức không chịu nổi chửi đổng một câu, sau đó chuẩn bị vận hành nội lực điên cuồng tăng tốc. Đột nhiên từ thông đạo phía sau truyền đến một tiếng gầm điên cuồng, thanh âm cực lớn làm mọi người đều vô thức ngoái lại nhìn. Không nhìn còn tốt, vừa nhìn không bị dọa khiếp không xong, một quái vật hình người khổng lồ, cao gần năm thước bắt đầu điên cuồng đuổi theo phía sau bọn họ, trong tay nó còn có một đám huyết nhục mơ hồ, ngoại trừ cái đầu còn tương đối hoàn chỉnh, cả thân thể đã hoàn toàn nát bét, thi thể này đúng là nữ nhân vật chính Ripley.
- Mẹ kiếp, lại là kịch bản thay đổi! Chủ Thần, ngươi đi chết đi!
Trịnh Xá vội mắng, hắn sao còn dám chần chừ, toàn lực vận hành khinh công, điên cuồng phóng đi.
Cùng lúc đó, quái vật hình người khổng lồ kia đã nhanh chóng vọt tới, tốc độ của nó thật sự quá nhanh, cự li một bước chân lớn gấp ba lần người bình thường, nhưng tần suất di động lại nhanh hơn người bình thường chạy rất nhiều, cơ hồ chỉ sau mười giây nó đã đuổi tới chỗ ba nam một nữ kia. Tiếp đó chỉ thấy nó giơ chưởng dùng sức quét qua, ba nam tử chạy phía sau lập tức bị đó hung hăng đánh ập vào vách tường thép. Uy lực một chưởng này thật quá lớn, đánh cho cả vách tường lõm vào, nhìn qua giống như bị một nắm đấm cực lớn đánh trúng, đến khi Alien bỏ tay ra, ba người đã bị ép thành thịt nát, một đống máu thịt bầy nhầy rơi xuống đất.
Tên nữ người máy kia là người có tình cảm, nàng lập tức hét lên nhưng chưa được mấy giây, Alien thể tiến hóa đã hung hăng đạp một cước xuống đầu nàng, sàn thép lập tức lõm xuống, nữ robot không kịp rên một tiếng, trực tiếp bị ép xuống biến mất giữa đám sắt thép.
- Ngao!
Alien thể tiến hóa ngẩng đầu gào lớn, nó nhấc chân điên cuồng truy đuổi phía sau Trịnh Xá, dọa hắn sợ đến phát khiếp. Nam nhân này càng không cần mạng chạy tới phía trước, uy lực của hai kích vừa rồi hắn đã thấy tận mắt, thật sự quá kinh khủng, không còn đầu lưỡi công kích, không còn cái đuôi, nhưng Alien thể tiến hóa lại có được lực lượng khủng bố, so với Alien nguyên bản trong phim, lực lượng của Alien trước mắt này không nghi ngờ gì càng thêm kinh khủng.
Trong tình huống thông thường, Trịnh Xá tự tin có thể đối mặt ngạnh chiến với Alien phổ thông, bởi vì một kích của Alien căn bản không giết nổi hắn, mà công kích của hắn nếu như đánh thật, Alien tuyệt đối chết chắc, cho dù là đối mặt với Queen, hắn cũng cảm thấy xác suất thắng lợi của mình cao hơn nhiều. Nhưng Trịnh Xá không có chút tin tưởng nào có thể đối chiến với Alien thể tiến hóa trước mặt, lực lượng khủng bố của nó đã siêu việt tất cả, nếu đánh chắc chắn là chết, cho dù là hắn, nếu bị một chưởng như vừa rồi đánh trúng, cho dù không biến thành thịt vụn thì cũng chẳng khá hơn được bao nhiêu, vì thế, hiện tại chuyện duy nhất hắn có thể làm là tận lực chạy trốn, tiếp tục chạy trốn!
Alien thể tiến hóa kêu gào như phát điên, tiếng chạy ầm ầm như một cỗ chiến xa, hơn nữa tốc độ cực nhanh, thậm chí vượt quá cả Trịnh Xá đã vận khinh công, chỉ là độ linh hoạt của nó hơi kém, tại các chỗ ngoặt thường đập mạnh vào vách tường, mà Trịnh Xá khi tới các ngã rẽ thường lao thẳng lên tường, hai chân dùng sức đạp mạnh bắn về phía trước. Cứ như vậy, tốc độ trong nháy mắt thật kinh người, mà Alien thể tiến hóa không ngừng bị trì hoãn tại các chỗ ngoặt nên hai bên thủy chung vẫn bảo trì khoảng cách hai mươi mét, dần dần, Alien càng lúc càng kiên nhẫn hơn.
Trịnh Xá cẩn thận cảm nhận cảm giác uy hiếp kinh khủng từ sau lưng truyền đến, khi thực lực của hắn từ từ tăng trưởng, loại cảm giác uy hiếp này đã càng lúc càng nhạt, đến bây giờ cảm giác uy hiếp khủng khiếp đó lại một lần nữa xuất hiện, khoảng cách càng lúc càng tiếp cận hắn, làm hắn cảm thấy như tử thần đang theo sát phía sau, lưỡi hái chết chóc đã dần dần duỗi tới đầu hắn, chỉ cần hắn hơi dừng lại một chút thôi, tử thần sẽ lấy mạng hắn trong nháy mắt.
- Mẹ kiếp, nhanh lên nữa a! Không thể chết ở đây a!
Trịnh Xá điên cuồng gào lên, khinh công đã được vận hành đến cực hạn, đồng thời mở cơ nhân tỏa đến tầng thứ ba, hắn không ngừng mô phỏng bộ pháp cực tốc của Triệu Anh Không, dùng khinh công cộng thêm bộ pháp, không ngừng chạy tới. Khi hắn chạy qua ngã rẽ cuối cuối, trước mắt rút cuộc cũng xuất hiện một lối đi lớn, phía cuối lối đi chính là cửa khoang cứu sinh đang mở rộng.
Lối đi này dài hơn trăm mét, Trịnh Xá đã bất chấp tất cả, hắn nhấc chân chạy tới đầu bên kia, không ngừng chạy như điên, mà phía sau lại truyền đến một tiếng vang lớn, Alien thể tiến hóa hung hăng đập mạnh vào vách tường, sau đó nó từ trong vọt ra, lại một lần nữa điên cuồng đuổi theo Trịnh Xá. Tốc độ của Alien so với Trịnh Xá thật sự nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa đoạn đường này lại thẳng tắp, một đường đuổi tới, mắt thấy khoảng cách giữa hai bên đã càng lúc càng gần.
"Không thể chết, không thể chết... Ba người chúng ta nhất định phải sống sót trở về a!
Trịnh Xá không ngừng tính toán nên làm thế nào, nếu bị đánh trúng đồng thời nhảy về phía trước, như vậy một chưởng này vẫn vô pháp trí mạng, nhưng chỗ bị đánh trúng tuyệt đối nát vụn. Đương nhiên, nếu như hắn ngoan độc hơn một chút dùng nữ tử phía sau hoặc phía trước để ngắn cản thì hoàn toàn có thể lợi dụng được cỗ lực lượng đó...
Trịnh Xá nghiến chặt răng, hắn yên lặng tính toán khoảng cách với Alien thể tiến hóa phía sau, khoảng cách giữa hai bên không ngừng thu hẹp lại, giờ phút này, Trịnh Xá còn cách tàu cứu sinh hơn năm mươi mét, khoảng cách song phương chỉ còn hơn bốn mươi mét, chênh lệch đang không ngừng nhỏ lại.
"Liều thôi!"
Trịnh Xá giờ phút này vẫn đang mở cơ nhân tỏa tầng thứ ba, vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên đạm mạc, khả năng suy nghĩ lãnh tĩnh của Sở Hiên chính là thứ hắn cần hiện tại, ứng dụng bản năng tính toán sau khi mở cơ nhân tỏa, sau đó điều chỉnh góc độ và vị trí của bản thân, tiếp theo hắn nghiêng người nhảy lên.
Alien thể tiến hóa vừa vặn đáng tới một chưởng, hung hăng vỗ vào bên phải Trịnh Xá, mà hắn đã nhảy nghiêng người lên tước giảm bớt một phần lực lượng của chưởng này. Nhưng dù là như thế, Trịnh Xá vẫn cảm thấy một cỗ cự lực truyền tới, đẩy hắn bay vụt về phía tàu cứu sinh, cả người hắn bị đánh bay lên, cứ như vậy bay thẳng tới, trong tiếng gào thét của Alien thể tiến hóa trước mắt hắn tối đen, lọt vào trong khoang cứu sinh. Vừa nhìn thấy quái vật hình người khổng lồ chạy tới, hắn đã tiến vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê....
"Tập cuối cùng trong loạt phim Alien kết thúc, hoàn thành độ khó cao nhất, đạt điểm thưởng 5000, một chi tiết kịch tình cấp B, loạt phim Alien sẽ không xuất hiện lại..."
Đây là thanh âm cuối cùng Trịnh Xá nghe được, hắn liền lập tức lâm vào hôn mê....