Vô Hạn Tương Lai

Chương 260: Kết thúc (nhất)

- Quân cờ sao? Từ khi tiến vào thế giới luân hồi, ta đã sớm trở thành quân cờ, nhưng mà trở thành quân cờ và mặc cho người định đoạt lại là hai chuyện khác nhau, có lẽ có đại năng giả dùng chúng ta làm quân cờ, như vậy hắn cũng nên chuẩn bị tinh thần có lúc bị cắn ngược trở lại... Khi đồng đội của ta hồi sinh, chính là thời điểm chúng ta bắt đầu phản kích! Cứ chờ xem, xem nhẹ Trung châu đội, xem nhẹ ta, còn có xem nhẹ Sở Hiên, bọn hắn nhất định sẽ rất thảm!
Đây là câu trả lời của Trịnh Xá, chỉ là bỗng nhiên Trương Hằng lại cảm thấy mình bị nhiễm thói quen bĩu môi của Lý Cương Lôi... Ách, mặc dù thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng mà đối mặt với Thánh nhân và tập đoàn Tu chân giả, thực sự là không có tác dụng gì, người duy nhất có thể khiến cho đám đại năng giả này chịu đau khổ... đoán chừng vẫn chỉ có tên biến thái Doraemon, hơn nữa cũng chỉ có hắn, mới có thể đối kháng với Clone Sở Hiên đã đi theo Phản diện.
- Bất kể như thế nào, ta cũng nhất định sẽ giúp ngươi nhanh chóng hồi sinh thành viên Trung châu đội, đặc biệt là Sở Hiên.
Trịnh Xá lập tức trở nên hưng phấn, hắn cũng mặc kệ trạng thái của Trương Hằng và Lý Cương Lôi như thế nào, chỉ thúc giục Trương Hằng dịch chuyển những thành viên tiểu đội luân hồi còn lại đến đây, sau đó lập tức trở lại thế giới thực tế. Hiện tại Trương Hằng đã nắm giữ phòng điều khiển, chỉ cần có đầy đủ năng lượng, như vậy cái phòng điều khiển này có thể khống chế toàn bộ các thế giới của Lục đạo, dịch chuyển trong phạm vi nghìn kilomet chỉ là chuyện vặt, đương nhiên, điều kiện tiên quyết vẫn là phải có năng lượng.
- Nói đến năng lượng thì... Đá hiền giả ta đưa cho ngươi lúc trước cũng có thể xem như một loại vật phẩm vô hạn năng lượng, là tạo vật do thuật sĩ luyện kim phân hệ da trắng dùng lộ tuyến nhân quả chế tạo ra. Tuy so với Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp thì xác thực là kém xa vạn dặm, nhưng đối với ngươi mà nói lại là cực phẩm số một, ít nhất ngươi không cần lo lắng về vấn đề năng lượng cho Đông hoàng chung nữa.
Trương Hằng nói với Trịnh Xá, tiếp đó lại giật dây, nhờ Trịnh Xá nạp thêm năng lượng cho phòng điều khiển...
Điểm này không thể không đề cập một chút về nguồn năng lượng của Đá hiền giả, chính như lời Trương Hằng nói, nguồn gốc năng lượng của Đá hiền giả là lộ tuyến nhân quả, mà đặc điểm lớn nhất của lộ tuyến nhân quả chính là phải có người sử dụng mới có thể khởi động. Nói một cách khác, Đá hiền giả không cách nào hoạt động như pin, chỉ cần lắp đặt là xuất hiện năng lượng, nhất định phải có một người sử dụng ý thức hấp thu năng lượng.
- Nói cách khác... Ý ngươi là ta phải đưa ý thức của mình vào Đá hiền giả, sau đó đóng vai trò vật dẫn, truyền luồng năng lượng này vào phòng điều khiển? Tại sao ta lại bỗng nhiên có cảm giác rất xấu chứ? Trường hợp như vậy hình như trước đây ta đã từng gặp qua rồi.
Trương Hằng cười hắc hắc:
- Yên tâm đi, ta không phải là Sở Hiên, không có khả năng biến ngươi thành vật thí nghiệm, thứ này rất an toàn, đối với cường giả đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư cao cấp như ngươi, chỉ cần không cưỡng ép hấp thu, chỉ làm vật dẫn mà nói... luồng năng lượng này nhất định không gây nên thương tổn cho ngươi, chẳng qua là có thể trong quá trình truyền năng lượng sẽ có chút không thoải mái…
Lúc này Trịnh Xá mới mãnh liệt vỗ đầu một cái rồi nói:
- Nghĩ ra rồi, tình cảnh này thật sự là cực kỳ giống như khi Sở Hiên tiến hành trúc cơ cho ta... Ngươi xác nhận thứ này rất an toàn sao?
Trương Hằng lập tức cảm thấy đầu đầy mồ hôi, trên thực tế, nếu đặt bản thân bên cạnh Trịnh Xá, dùng góc độ của hắn để cảm nhận vấn đề, như vậy có thể lập tức minh bạch nguyên nhân của cảm giác bi phẫn trong lòng hắn, nếu đổi một người khác vào vị trí của Trịnh Xá mà nói... rất có thể đã chết dưới tay Sở Hiên từ lâu.
- Yên nào, ta không phải là Sở Hiên, cũng không có biến thái như hắn, thứ này tuyệt đối an toàn!
Trương Hằng khẳng định, có điều trong quá trình truyền năng lượng có thể có chút ít khổ sở, những lời này hắn lại chỉ nói thầm trong lòng.
Trịnh Xá nhìn Đá hiền giả với vẻ rất nghi ngờ, có điều hắn lại không thể không làm theo lời Trương Hằng, hiện tại Lục đạo chỉ còn lại Ngũ đạo, tuy Ngạ quỷ đạo và Atula đạo đều không thích hợp với nhân loại, thậm chí ngay cả Súc sinh kia cũng vô cùng nguy hiểm, nhưng chỉ mình Nhân đạo đã tương đương với một châu lục rồi. Hơn nữa hoàn cảnh rất thích hợp, khí hậu ôn hòa, đất đai màu mỡ, dư sức cho vài tỷ người sinh sống, nếu thật sự gặp phải thế giới phim kinh dị cấp độ diệt thế, ngay cả các thành viên tiểu đội luân hồi cũng bất lực, như vậy có thể sử dụng Nhân đạo làm nơi lánh nạn, đây cũng là tác dụng của Lục đạo mà Trương Hằng đã nói với Trịnh Xá lúc trước.
- Vậy thì... ngươi bước vào đi.
Nghĩ đến liền làm, Trịnh Xá cầm Đá hiền giả đứng tại một khu vực được tạo thành từ tinh thạch, còn Trương Hằng thì lơ lửng giữa những trụ thủy tinh, dưới sự khống chế của hắn, mặt đất dưới chân Trịnh Xá dần sáng lên. Theo Trịnh Xá nhắm hai mắt lại, đưa ý thức của mình vào trong Đá hiền giả, một luồng năng lượng thuần khiết vô cùng khổng lồ lập tức xuất hiện. Đẳng cấp của luồng năng lượng này cũng không quá cao, ít nhất là thấp hơn không ít so với chân nguyên lực và ma lực trong cơ thể hắn, nhưng vẫn cao hơn nhiều so với nội lực và năng lượng vampire. Tuy đẳng cấp không cao, nhưng mà tổng lượng thì lại vô cùng khổng lồ, giống như trời như biển, có điều may mà đúng như lời Trương Hằng nói, luồng năng lượng này không tạo nên thương tổn gì với thân thể hắn, chỉ dần truyền xuống mặt đất bằng tinh thạch dưới chân, quá trình tựa hồ rất thuận lợi, chẳng qua là… cảm giác đáng chết!
Trịnh Xá chỉ cảm thấy giống như có vô số kiến bò trên người, lại vừa giống như có vô số người đang dùng tay chà xát vào thân thể hắn, tất cả các bộ phận... thậm chí là những khu vực mẫn cảm, loại cảm giác này quả thực là không xong cực độ, hắn thật sự là hận không thể vứt Đá hiền giả qua một bên, sau đó dùng tay gãi ngứa trên người.
Chỉ là lúc trước Trương Hằng đã từng nói, tuy Đá hiền giả rất ổn định, nhưng mà năng lượng thì vẫn là năng lượng, chỉ sợ trong toàn bộ đa nguyên vũ trụ, cũng chỉ có khí tức huyền hoàng của Thiên địa huyền hoàng lung linh bảo tháp là bình hòa yên tĩnh. Vì thế hiện tại Trịnh Xá quả thực chính là bị cố định tại chỗ, trừ phi quá trình truyền năng lượng hoàn tất, còn không thì hắn nhất định phải đứng yên bất động.
Không thể cử động, cũng không thể mở miệng nói chuyện, Trịnh Xá chỉ có thể cắn răng chịu đựng, hắn thực sự là rơi vào tình cảnh muốn sống không được, muốn chết cũng không xong, đối với hắn mỗi một giây đều giống như ở trong Địa ngục. Không biết bao nhiêu lâu sau, đến khi Trương Hằng hét lớn đã xong, lúc này Trịnh Xá mới nằm lăn xuống đất, hắn cũng bất chấp có mất hình tượng hay không, bắt đầu điên cuồng gãi khắp thân thể.
- Trương Hằng! Ngươi muốn bị ta đánh thành tiểu bánh bánh đúng không? Thứ này thống khổ như vậy, ngươi lại rõ ràng không nói cho ta biết một tiếng!
Trương Hằng cũng cảm thấy có chút đuối lý, hắn chỉ cười khổ vài tiếng, một lát sau mới nói:
- Năng lượng của phòng điều khiển đã đầy, cũng may ngươi là Trịnh Xá, nếu đổi một người khác đến, căn bản là không cách nào chịu được năng lượng khổng lồ như vậy, nhất định sẽ bị chôn vùi trong nháy mắt. Tốt, hiện tại ta sẽ dịch chuyển tất cả mọi người đến đây, chúng ta sẽ nghỉ ngơi hai ngày, sau đó lập tức trở về thế giới thực tế!
Nói xong, Trương Hằng cũng không dám để ý đến Trịnh Xá vẫn đang nổi giận đùng đùng nữa, chỉ toàn lực vận hành phòng điều khiển, tìm kiếm dấu hiệu của sinh mạng thể bên trong Lục đạo, tiếp đó khởi động tính năng dịch chuyển, đưa tất cả đến phòng điều khiển.

back top