Trương Hằng giờ phút này thật sự là âm thầm than thở trong lòng, có trời mới biết vì sao một nhiệm vụ vốn có thể hoàn thành không chút khó khăn, kết quả lại có thể biến thành như vậy, hắn thật sự đã đụng phải quỷ hay sao? Đối phương có đến bốn người mở cơ nhân tỏa, phải biết trong mười vạn người cũng không nhất định có một người mở được cơ nhân tỏa, cho dù là trong giới sát thủ và lính đánh thuê, hoặc là binh sı̃ trong quân đội, tỉ lệ này cao hơn, nhưng liên tiếp gặp bốn người, tình huống như vậy hắn cũng là mới nghe lần đầu, đối tượng cần ám sát rốt cuộc là ai? Hẳn là như suy đoán lúc trước, nhân vật quan trọng hàng đầu của chính phủ? Hay là tỉ phú cấp thế giới? Nhiệm vụ lần này thù lao không ít, nhưng mà cho dù thế nào cũng không thể từ bỏ dễ dàng được, giới sát thủ đều có quy củ riêng, trước khi bắt đầu tập kích ám sát, có thể trả tiền đặt cọc cho môi giới, sau đó thoải mái cự tuyệt nhiệm vụ, nhưng một khi đã bắt đầu tập kích ám sát, tình huống nhất định phải là không chết không ngừng, trừ phi ngươi thừa nhận không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ ám sát đối phương, khi đó thanh danh cùng vị thứ trên bảng xếp hạng sát thủ thế giới đều sẽ rơi xuống rất thấp, cần phải phấn đấu nỗ lực trong bốn năm năm trời liên tục mới có thể vượt qua được lần thất bại hổ thẹn.
Trương Hằng đã ám sát thất bại mấy lần do bị người khác phá đám, hắn lại đang cần một số tiền lớn, cho nên lần này thật sự là không thể nào thất bại, nếu không hắn cũng không còn là nhị lưu sát thủ, mà sẽ triệt để trở thành sát thủ đứng hàng thứ ba, khi đó hắn chỉ có thể kêu trời, cho nên Trương Hằng dứt khoát lấy ra một mũi tên giá một trăm vạn dollar, lập tức bắn hướng về phía đối phương.
Mũi tên này có uy lực nổ siêu mạnh, tuy rằng cũng như mấy mũi tên vừa rồi không bắn trúng bất luận kẻ nào, nhưng khi mũi tên vừa chạm đất, liền mãnh liệt nổ tung, uy lực vụ nổ lập tức khiến hai tên lính đánh thuê bị nổ thành mảnh vụn, mà hai tên lính đánh thuê này đều là người mở cơ nhân tỏa, lập tức lượng đạn có khả năng uy hiếp Trương Hằng giảm đi một nửa.
Chưa dừng lại ở đây, thừa dịp lúc mũi tên phát nổ gây ra khói bụi mù mịt, đồng tử của Trương Hằng chợt co rút lại, hết sức chăm chú nhìn xuyên qua màn khói bụi, tuy chỉ thấy được một bóng mờ, dây cung trên tay hắn lập tức đã bắn ra một mũi, phía xa truyền đến một tiếng BA~, lại thêm một gã mở cơ nhân tỏa bị bắn xuyên ngực, trên ngực có một lỗ lớn xuyên thấu từ trước ra sau, đã chết đến không thể chết hơn.
Lần này liên tiếp bắn chết ba người, chỉ còn lại một tên mở cơ nhân tỏa đã núp sau xe, trong lúc nhất thời Trương Hằng không bắn thêm phát nào, dù sao chỉ duy nhất một lần đã giết chết ba cường giả mở cơ nhân tỏa, Trương Hằng cũng cảm thấy hài lòng với thực lực của bản thân, khi hắn cầm cung chuẩn bị tiếp tục xạ kích, bỗng nhiên có một thứ gì đó lạnh lẽo chạm vào sau đầu hắn, đồng thời mũi hắn cũng ngửi thấy mùi nước hoa vị cam nhàn nhạt, trong lòng hắn lập tức giật nảy lên một phát.
- Hì hì, Trương Hằng, lần này ngươi còn định chạy trốn sao? Tránh né ta lâu như vậy, vừa mới truy ra ngươi hóa ra ẩn núp trong một thành phố ở Việt Nam, không nghĩ tới ngươi vậy mà lập tức đã quay trở lại Trung Quốc một lần nữa, thật là làm ta đỡ mất công tìm kiếm.
Sau lưng Trương Hằng chính là mỹ nữ ăn mặc hợp thời, nàng đứng đó vừa cười hì hì vừa dùng súng vuốt vuốt tóc Trương Hằng, mà Trương Hằng đã đứng yên tại chỗ cử động một chút cũng không dám... Nói nhảm, có người nào đó dùng súng kê sau đầu ngươi, chỉ cần không phải đám máu nóng ngu ngốc, cũng không phải nhân vật chính như thần trong phim, dưới tình huống này bất luận kẻ nào cũng không dám nhúc nhích một chút.
- Này, ta và ngươi không thù không oán, hơn nữa lúc trước ta đã cứu ngươi một lần, tuy lúc ấy ta không biết vị thứ trên bảng xếp hạng sát thủ thế giới của ngươi, có thể trong lời nói không quá tôn kính với ngươi. Nhưng ngươi cũng không cần phải quấn quít chặt lấy ta, một mực phá hỏng công việc ám sát của ta a? Còn muốn giết chết ta? Giết chết ân nhân cứu mạng?
Trương Hằng tuy không dám cử động thân thể, nhưng miệng vẫn không ngừng nói nhỏ, rất có tư thế xưng tội với đức cha. Mỹ nữ dùng tay kia vuốt đôi môi đỏ mọng, môi của nàng xinh xắn đáng yêu, mặc dù không hề bôi son cũng có màu đỏ hồng dịu dàng, thoạt nhìn thật sự vô cùng đáng yêu, nàng vừa cười vừa nói:
- Ngươi thật sự rất kỳ quái đó Trương Hằng, trước khi cầm cây cung nỏ hình dạng cổ quái này, tính cách của ngươi có chút ngại ngùng, lại còn rất lễ phép, giống như tính cách một tiểu nam hài hướng nội. Nhưng sau khi ngươi cầm thứ vũ khí kỳ dị này, lại trở nên hùng hổ cùng nói nhiều, trong lời nói cũng có chút không tôn kính người khác... Ngươi cảm thấy ta có nên đánh gãy tay cầm vũ khí của ngươi hay không? Khiến cho ngươi sau này không cầm nổi vũ khí mới tốt.
Trương Hằng lại càng hoảng sợ, hắn vội vàng buông lỏng tay, mặc cho cây cung rơi xuống mặt đất, mà khi cây cung nỏ kỳ quái kia vừa rời khỏi tay, lập tức cơ bắp căng phồng trên cánh tay hắn bắt đầu thu nhỏ, khôi phục lại như cánh tay người bình thường, mà lúc này Trương Hằng rốt cuộc không còn thao thao bất tuyệt nữa, chỉ có thể lẩm bẩm nói:
- Ta xác thực không trêu chọc gì ngươi, thật sự nhất định phải giết chết ta sao?
Mỹ nữ nhìn thấy Trương Hằng bỏ cung xuống, nàng cũng mỉm cười thu hồi lại súng lục, lúc này mới mỉm cười đi tới trước mặt Trương Hằng:
- Chỉ là không cho ngươi giết chết những người phía dưới mà thôi. Sớm ly khai khỏi giới sát thủ cho ta, trừ phi ngươi làm ra những sự tình ta không muốn thấy, lúc đó ta sẽ thật sự giết chết ngươi nha.
- Sự tình ngươi không muốn thấy? Ví dụ như cái gì?
Trương Hằng thở dài, hắn vẫn không dám tùy tiện nhúc nhích, một khi đã không cầm lấy vũ khí, tố chất thân thể của hắn chỉ mạnh hơn người bình thường một ít mà thôi, cũng không cách nào mở cơ nhân tỏa một cách thuận lợi như trước, mặt đối mặt với sát thủ đệ tam thế giới uy lực khó đoán, cho dù hắn cầm súng cũng không nhất định đánh thắng được nàng sử dụng tay không... Cho nên tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện phản ứng.
Khuôn mặt của mỹ nữ đột nhiên hơi đỏ lên, bất quá giờ phút này Trương Hằng tâm sự nặng nề, cũng không chú ý tới, hắn chỉ nghe thấy mỹ nữ nói:
- Ví dụ như đi đến những nơi không nên đến, hoặc là làm một số sự tình không nên làm... Tóm lại ngươi không được phép cầm thanh vũ khí này lên nữa, cầm vũ khí này lên sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, nhiều lần ngươi đều đã bị đẩy đến biên giới sống chết rồi.
Trương Hằng đang nghĩ những nơi nào không nên đến, hoặc là sự tình nào không nên làm, nhưng mà thực sự trong đầu chỉ tràn đầy dấu chấm hỏi, hắn cũng không thể làm gì khác, chỉ có thể thấp giọng nói:
- Ngươi để cho ta giết chết người phía dưới được không, nhiệm vụ lần này đối với ta rất trọng yếu, xin ngươi, coi như đền đáp cho lần ta cứu mạng ngươi, từ nay về sau chúng ta không ai nợ nhau gì nữa, được không?
Mỹ nữ vốn đang mỉm cười, khi nghe được câu nói cuối cùng của Trương Hằng, khuôn mặt nàng lập tức phát lạnh, liền đánh vào phần bụng Trương Hằng một cái, khiến cho cả người Trương Hằng đều khom lên, lúc này nàng mới lạnh lùng nói:
- Lại còn nói không nợ lẫn nhau cái gì... Tóm lại sau này ngươi không được làm sát thủ nữa, làm việc gì khác ta mặc kệ ngươi, chỉ cần ngươi làm sát thủ một ngày, ta sẽ đến quấy rối một ngày, ngươi suy nghĩ cho kỹ đi, hừ...
Trương Hằng nghe vậy chỉ có thể than thở trong nội tâm, không thể nói ra thêm lời nào, tiếp tục đứng yên lặng, rất không đành lòng nhìn về phía dưới, khói bụi mù mịt đã tan, đoàn xe đang dần dần chạy đi.
Ngay khi Trương Hằng đang thất vọng, cảm thấy nhiệm vụ lần này thật sự đã hỏng bét, khóe mắt hắn lại thấy được liên tiếp rất nhiều xe cảnh sát chạy tới từ bên đường, còn có xe quân đội theo sau cũng thấy rõ ràng, lúc này trong nội tâm hắn xuất hiện một niềm vui mãnh liệt khó tả, cảnh sát đã đến. Như vậy nhiệm vụ của hắn có thể tính là đã hoàn thành, thật không dễ dàng a, nhiệm vụ rốt cục hoàn thành!...
Trong lúc Hà Thiên Đạo dẫn đầu cảnh sát đi tới chỗ đoàn xe ba người họ Lâm, Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi cũng đang ngồi trên xe dừng tại một bãi đất trống ven đường, Lăng Tân đã lấy Phong Thần bảng ra yên lặng quan sát tình huống tại hiện trường, kể cả vị trí của Trương Hằng, chỉ đợi ba người Lâm gia vừa chết, sau đó sẽ chính là thời điểm Trương Hằng lên sân khấu... Hậu chiêu lớn nhất của bố cục lần này, chuẩn bị triển khai!
Trương Hằng đã ám sát thất bại mấy lần do bị người khác phá đám, hắn lại đang cần một số tiền lớn, cho nên lần này thật sự là không thể nào thất bại, nếu không hắn cũng không còn là nhị lưu sát thủ, mà sẽ triệt để trở thành sát thủ đứng hàng thứ ba, khi đó hắn chỉ có thể kêu trời, cho nên Trương Hằng dứt khoát lấy ra một mũi tên giá một trăm vạn dollar, lập tức bắn hướng về phía đối phương.
Mũi tên này có uy lực nổ siêu mạnh, tuy rằng cũng như mấy mũi tên vừa rồi không bắn trúng bất luận kẻ nào, nhưng khi mũi tên vừa chạm đất, liền mãnh liệt nổ tung, uy lực vụ nổ lập tức khiến hai tên lính đánh thuê bị nổ thành mảnh vụn, mà hai tên lính đánh thuê này đều là người mở cơ nhân tỏa, lập tức lượng đạn có khả năng uy hiếp Trương Hằng giảm đi một nửa.
Chưa dừng lại ở đây, thừa dịp lúc mũi tên phát nổ gây ra khói bụi mù mịt, đồng tử của Trương Hằng chợt co rút lại, hết sức chăm chú nhìn xuyên qua màn khói bụi, tuy chỉ thấy được một bóng mờ, dây cung trên tay hắn lập tức đã bắn ra một mũi, phía xa truyền đến một tiếng BA~, lại thêm một gã mở cơ nhân tỏa bị bắn xuyên ngực, trên ngực có một lỗ lớn xuyên thấu từ trước ra sau, đã chết đến không thể chết hơn.
Lần này liên tiếp bắn chết ba người, chỉ còn lại một tên mở cơ nhân tỏa đã núp sau xe, trong lúc nhất thời Trương Hằng không bắn thêm phát nào, dù sao chỉ duy nhất một lần đã giết chết ba cường giả mở cơ nhân tỏa, Trương Hằng cũng cảm thấy hài lòng với thực lực của bản thân, khi hắn cầm cung chuẩn bị tiếp tục xạ kích, bỗng nhiên có một thứ gì đó lạnh lẽo chạm vào sau đầu hắn, đồng thời mũi hắn cũng ngửi thấy mùi nước hoa vị cam nhàn nhạt, trong lòng hắn lập tức giật nảy lên một phát.
- Hì hì, Trương Hằng, lần này ngươi còn định chạy trốn sao? Tránh né ta lâu như vậy, vừa mới truy ra ngươi hóa ra ẩn núp trong một thành phố ở Việt Nam, không nghĩ tới ngươi vậy mà lập tức đã quay trở lại Trung Quốc một lần nữa, thật là làm ta đỡ mất công tìm kiếm.
Sau lưng Trương Hằng chính là mỹ nữ ăn mặc hợp thời, nàng đứng đó vừa cười hì hì vừa dùng súng vuốt vuốt tóc Trương Hằng, mà Trương Hằng đã đứng yên tại chỗ cử động một chút cũng không dám... Nói nhảm, có người nào đó dùng súng kê sau đầu ngươi, chỉ cần không phải đám máu nóng ngu ngốc, cũng không phải nhân vật chính như thần trong phim, dưới tình huống này bất luận kẻ nào cũng không dám nhúc nhích một chút.
- Này, ta và ngươi không thù không oán, hơn nữa lúc trước ta đã cứu ngươi một lần, tuy lúc ấy ta không biết vị thứ trên bảng xếp hạng sát thủ thế giới của ngươi, có thể trong lời nói không quá tôn kính với ngươi. Nhưng ngươi cũng không cần phải quấn quít chặt lấy ta, một mực phá hỏng công việc ám sát của ta a? Còn muốn giết chết ta? Giết chết ân nhân cứu mạng?
Trương Hằng tuy không dám cử động thân thể, nhưng miệng vẫn không ngừng nói nhỏ, rất có tư thế xưng tội với đức cha. Mỹ nữ dùng tay kia vuốt đôi môi đỏ mọng, môi của nàng xinh xắn đáng yêu, mặc dù không hề bôi son cũng có màu đỏ hồng dịu dàng, thoạt nhìn thật sự vô cùng đáng yêu, nàng vừa cười vừa nói:
- Ngươi thật sự rất kỳ quái đó Trương Hằng, trước khi cầm cây cung nỏ hình dạng cổ quái này, tính cách của ngươi có chút ngại ngùng, lại còn rất lễ phép, giống như tính cách một tiểu nam hài hướng nội. Nhưng sau khi ngươi cầm thứ vũ khí kỳ dị này, lại trở nên hùng hổ cùng nói nhiều, trong lời nói cũng có chút không tôn kính người khác... Ngươi cảm thấy ta có nên đánh gãy tay cầm vũ khí của ngươi hay không? Khiến cho ngươi sau này không cầm nổi vũ khí mới tốt.
Trương Hằng lại càng hoảng sợ, hắn vội vàng buông lỏng tay, mặc cho cây cung rơi xuống mặt đất, mà khi cây cung nỏ kỳ quái kia vừa rời khỏi tay, lập tức cơ bắp căng phồng trên cánh tay hắn bắt đầu thu nhỏ, khôi phục lại như cánh tay người bình thường, mà lúc này Trương Hằng rốt cuộc không còn thao thao bất tuyệt nữa, chỉ có thể lẩm bẩm nói:
- Ta xác thực không trêu chọc gì ngươi, thật sự nhất định phải giết chết ta sao?
Mỹ nữ nhìn thấy Trương Hằng bỏ cung xuống, nàng cũng mỉm cười thu hồi lại súng lục, lúc này mới mỉm cười đi tới trước mặt Trương Hằng:
- Chỉ là không cho ngươi giết chết những người phía dưới mà thôi. Sớm ly khai khỏi giới sát thủ cho ta, trừ phi ngươi làm ra những sự tình ta không muốn thấy, lúc đó ta sẽ thật sự giết chết ngươi nha.
- Sự tình ngươi không muốn thấy? Ví dụ như cái gì?
Trương Hằng thở dài, hắn vẫn không dám tùy tiện nhúc nhích, một khi đã không cầm lấy vũ khí, tố chất thân thể của hắn chỉ mạnh hơn người bình thường một ít mà thôi, cũng không cách nào mở cơ nhân tỏa một cách thuận lợi như trước, mặt đối mặt với sát thủ đệ tam thế giới uy lực khó đoán, cho dù hắn cầm súng cũng không nhất định đánh thắng được nàng sử dụng tay không... Cho nên tốt nhất vẫn là không nên tùy tiện phản ứng.
Khuôn mặt của mỹ nữ đột nhiên hơi đỏ lên, bất quá giờ phút này Trương Hằng tâm sự nặng nề, cũng không chú ý tới, hắn chỉ nghe thấy mỹ nữ nói:
- Ví dụ như đi đến những nơi không nên đến, hoặc là làm một số sự tình không nên làm... Tóm lại ngươi không được phép cầm thanh vũ khí này lên nữa, cầm vũ khí này lên sẽ gặp rất nhiều nguy hiểm, nhiều lần ngươi đều đã bị đẩy đến biên giới sống chết rồi.
Trương Hằng đang nghĩ những nơi nào không nên đến, hoặc là sự tình nào không nên làm, nhưng mà thực sự trong đầu chỉ tràn đầy dấu chấm hỏi, hắn cũng không thể làm gì khác, chỉ có thể thấp giọng nói:
- Ngươi để cho ta giết chết người phía dưới được không, nhiệm vụ lần này đối với ta rất trọng yếu, xin ngươi, coi như đền đáp cho lần ta cứu mạng ngươi, từ nay về sau chúng ta không ai nợ nhau gì nữa, được không?
Mỹ nữ vốn đang mỉm cười, khi nghe được câu nói cuối cùng của Trương Hằng, khuôn mặt nàng lập tức phát lạnh, liền đánh vào phần bụng Trương Hằng một cái, khiến cho cả người Trương Hằng đều khom lên, lúc này nàng mới lạnh lùng nói:
- Lại còn nói không nợ lẫn nhau cái gì... Tóm lại sau này ngươi không được làm sát thủ nữa, làm việc gì khác ta mặc kệ ngươi, chỉ cần ngươi làm sát thủ một ngày, ta sẽ đến quấy rối một ngày, ngươi suy nghĩ cho kỹ đi, hừ...
Trương Hằng nghe vậy chỉ có thể than thở trong nội tâm, không thể nói ra thêm lời nào, tiếp tục đứng yên lặng, rất không đành lòng nhìn về phía dưới, khói bụi mù mịt đã tan, đoàn xe đang dần dần chạy đi.
Ngay khi Trương Hằng đang thất vọng, cảm thấy nhiệm vụ lần này thật sự đã hỏng bét, khóe mắt hắn lại thấy được liên tiếp rất nhiều xe cảnh sát chạy tới từ bên đường, còn có xe quân đội theo sau cũng thấy rõ ràng, lúc này trong nội tâm hắn xuất hiện một niềm vui mãnh liệt khó tả, cảnh sát đã đến. Như vậy nhiệm vụ của hắn có thể tính là đã hoàn thành, thật không dễ dàng a, nhiệm vụ rốt cục hoàn thành!...
Trong lúc Hà Thiên Đạo dẫn đầu cảnh sát đi tới chỗ đoàn xe ba người họ Lâm, Lăng Tân cùng Đạt Vân Hi cũng đang ngồi trên xe dừng tại một bãi đất trống ven đường, Lăng Tân đã lấy Phong Thần bảng ra yên lặng quan sát tình huống tại hiện trường, kể cả vị trí của Trương Hằng, chỉ đợi ba người Lâm gia vừa chết, sau đó sẽ chính là thời điểm Trương Hằng lên sân khấu... Hậu chiêu lớn nhất của bố cục lần này, chuẩn bị triển khai!