Vọng Tưởng Cuồng

Chương 10: Tin đồn nhảm nhí

Ads Dịch: Thanh Dạ

 

Một câu “cô ấy là bạn gái của tôi” ở nhà ăn dành cho nhân viên của Trình Thiên Dã, trong chớp mắt đã trở thành tin tức sốt dẻo nhất khó tin nhất ở Hằng Thiên, một truyền mười, mười truyền trăm, làm cho từ trên xuống dưới ở Hằng Thiên đều biết bí mật này.

 

Mặc dù chuyện xấu của Trình Thiên Dã không ít, cũng từng có rất nhiều người đẹp đến công ty tìm anh. Nhưng, đã nhiều năm rồi, chưa từng nghe thấy anh thừa nhận ai là bạn gái của mình.

 

Mà anh lại có thể làm như vậy, ở nhà ăn dành cho nhân viên, không hề đếm xỉa đến mấy nhân viên quèn trong công ty mà nói: “À, cô ấy là bạn gái của tôi!”

 

Dĩ nhiên ngay cả Nyma cũng xem như đang nói chuyện thời tiết hôm nay ha ha ha ha ha! Yes or no!

 

Chuyện này làm cho những ông tám bà tám ở công ty vừa thích thú vừa hậm hực.

 

Tin đồn như thế này về tổng tài và cô nhân viên nhỏ , làm sao có thể dùng cách này ở trong trường này mà bùng nổ chứ, chẳng quá kinh hoàng, cũng chẳng quá thăng trầm, mà đích xác là quá……….quá……..quá không giống một chuyên gia nhiều chuyện cao cấp rồi!!!

 

Nhưng mà, có một chuyện không thể không phủ nhận, đó là cho dù tin đồn này có lan truyền với hình thức nào, cũng không thể che giấu uy lực như một trái bom nguyên tử của nó.

 

Buổi trưa ngày hôm đó, La Phi nhìn thấy một nhóm đồng nghiệp qua trở về phòng làm việc, mọi gười nhìn cô giống như cô là người ngoài hành tinh vậy. Cho đến khi cô bị nhìn tới dựng tóc gáy, mới hỏi: “Mọi người sao vậy? Chỉ ăn một bữa cơm thôi mà sao giống bị trúng tà thế?”

 

Một cô gái trong nhóm đó cất tiếng nói sắc bén: “Chúng tôi còn bị khủng bố hơn cả trúng tà, La Phi, cô chơi không đẹp rồi……… chúng tôi muốn giết cô………..”

 

Nói xong, cổ của cô liền bị mấy cô ôm lấy.

 

Nhưng có một hai đồng nghiệp nữ lại có thái độ ngược lại, chỉ lạnh lùng nói: “Các người kiềm chế lại đi, làm mất lòng phu nhân tổng giám đốc, các cô gánh không nổi đâu.”

 

Loại chuyện ghen tỵ như thế này, chỉ cần có sinh vật giống cái tồn tại, thì cũng là chuyện bình thường thôi.

 

Mấy cô gái ngại ngùng buông ra. cười hì hì, nói: “La Phi không phải là người như vậy, phải không nào?”

 

“Ai biết được! Ngay cả người như sếp còn có thể giữ được, ai biết được rốt cuộc cô ta là loại người như thế nào?”

 

La Phi lờ mờ cảm thấy có gì đó không đúng: “Rốt cuộc các người đang nói gì hả?”

 

Một cô gái nhỏ trong nhóm mỉm cười nói chen vào: “La Phi à, cô còn giả vờ với chúng tôi sao, sếp Trình vừa ở nhà ăn thừa nhận rồi đó. Cô không thấy chúng tôi đau lòng biết bao nhiêu đâu nha?”

 

La Phi bắt đầu có một linh cảm không tốt: “Sếp Trình vừa thừa nhận chuyện gì?”

 

“Cô là bạn gái của anh ấy đó! Cô không biết lúc chúng tôi vừa nghe thấy tin này, kinh hoàng biết bao nhiêu đâu nha! Nhưng mà, đoán chừng tin tức này, bây giờ cả Hằng Thiên đều biết hết rồi.”

 

“Gì chứ?!” La Phi suýt chút đập bàn đứng dậy.

 

“Ầy, La Phi, cô đừng căng thẳng như vậy, chúng tôi biết cô muốn giấu. Nhưng sếp Trình không sợ, cô còn sợ gì. Cô không biết giọng điệu đó của sếp Trình đâu nha, để tôi học lại cho cô nghe – ‘À, cô ấy là bạn gái của tôi’ Hai người chắc chắn qua lại với nhau lâu lắm rồi, còn giữ bí mật trong công việc, hí hí hí……”

 

“Anh ta nói bậy nó bạ đó!”

 

Tất nhiên, đáng thương thay cho lời giải thích của La Phi đã bị chìm trong những tin đồn có thể khó mà lắng xuống trong một khoảng thời gian ngắn.

 

“Trình, Thiên, Dã.” Cô nói từng chữ, nghiến răng nghiến lợi gào thét tên anh.

 

Từ đó La Phi liền trở thành cục cưng của cả công ty.

 

Lúc nghỉ trưa, những đồng nghiệp ở bộ phận khác tò mò chỉ đến bộ phận thiết kế chỉ trỏ: “Nhìn thấy chưa? Đó là La Phi, bạn gái của sếp tổng đó.”

 

Đi trên hành lang, bên cạnh có vô số ánh mắt phóng đến, kèm theo những lời thì thầm nho nhỏ: “Cô ta là bạn gái của sếp tổng đó.”

 

Những tin đồn này đồn thổi trắng trợn ở trong công ty thì thôi đi. Nhưng điều đáng giận nhất là lúc ở nhà vệ sinh. Không chỉ một lần, La Phi nghe thấy có người ác ý nhắc đến tên của cô.

 

“Biết gì không? Lúc trước khi La Phi làm trợ lý của sếp tổng, thì ra cô ta đã là bạn gái của sếp Trình rồi.”

 

“Khó trách cô ta ở bên cạnh sếp tổng hơn một năm, cũng không có chuyện gì, ra là cô ta đã quyến rũ sếp Trình ở trên giường.”

 

“Còn phải nói, xem cô ta ngây thơ như vậy, không biết ở trên giường ghê gớm như thế nào mà dỗ dành sếp Trình vui vẻ đến thế, còn làm cho sếp Trình ở ngay trong nhà ăn, chính miệng thừa nhận cô ta là bạn gái mình.”

 

“Thì đó thì đó, phụ nữ quanh quay sếp Trình không ít, ngôi sao mới nổi tiền nhiệm kia còn công khai bày tỏ mình là người sếp Trình yêu thích nhất. Nhưng sếp Trình trước giờ chưa từng thừa nhận ai là bạn gái của anh ấy.”

 

“Cho nên nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài, một nhân viên quèn nhảy một cái đã thành phu nhân tổng giám đốc, sau này đừng có bất cẩn mà làm phật lòng người ta đó.”

 

Muốn nhịn cũng không thể nhịn nỗi nữa, La Phi dùng sức mở toang của nhà vệ sinh ra, nhìn thấy đồng nghiệp nữ kia kêu không ra tên, dáng vẻ kinh hoàng khiếp sợ, trong lòng chợt thấy sảng khoái.

 

Nhưng sau khi sảng khoái qua đi, trong lòng lại càng tức hơn. Cô vốn dĩ muốn mặc kệ những tin đồn nhảm nhí này, cũng không muốn quan tâm cái tên khốn khiếp Trình Thiên Dã không biết đang nghĩ cái quái gì. Nhưng chuyện đã đến nước này, muốn cô tiếp tục trở thành tâm điểm của những tin đồn trong công ty, cô không làm được.

 

Lúc La Phi tức anh cách chạy thẳng vào văn phòng của Trình Thiên Dã, anh đang họp với vài quản lý cấp cao. Mấy vị quản lý cấp cao nhìn thấy dáng vẻ cô như vậy, vội vã biết điều đứng dậy, nói lời chào tạm biệt với tổng giám đốc rồi đi khỏi văn phòng.

 

Trình Thiên Dã nhìn La Phi, trên gương mặt đẹp trai có chút hờn giận: “Em bị sao vậy? Ngay cả lễ phép tối thiểu nhất em cũng không biết à?” Nói xong, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, môi nhếch lên nở nụ cười, từ phía sau bàn vòng ra ngoài đi đến trước mặt La Phi. “Có phải em đến đây ngừng chiến với tôi không? Thôi đi, tôi là đàn ông, không tính toán với phụ nữ, tôi tha thứ chuyện em cố tình gây sự.”

 

La Phi trợn mắt há hốc mồm, rốt cuộc anh ta đang nghĩ gì hả? Nhưng cuối cùng cô cũng không quên mục đích đến đây, bình tĩnh lại, nghiêm mặt chất vấn: “Trình Thiên Dã, rốt cuộc anh muốn làm gì hả?”

 

Trình Thiên Dã tỏ ra không hiểu, hỏi: “Làm gì là làm gì?”

 

La Phi tức giận rống to lên: “Vì sao anh dám ở trước mặt các đồng nghiệp, nói tôi là bạn gái của anh hả?”

 

“Em nói chuyện đó à!” Trình Thiên Dã hiểu ra rồi gật đầu, “chẳng lẽ em muốn chơi trò yêu đương bí mật sao? Nhưng mọi người cũng đã biết rồi, chẳng còn cách nào che giấu nữa. Hơn nữa, để người khác biết em là bạn gái của tôi, cũng không có gì không tốt cả!”

 

La Phi cảm thấy mình sắp phát điên rồi, chẳng đếm xỉ gì mà nắm chặt tay lại, đấm vào mặt cái người đang đứng trước mặt: “Ai là bạn gái của anh! Ai là bạn gái của anh!”

 

Trình Thiên Dã bị đánh có hơi đau, đành phải lấy tay giữa chặt cô tay cô lại, vì thế khoảng cách giữa hai người càng gần hơn, La Phi thở hì hụt, mũi thở ra phả khí xuống cằm của anh, bởi vì tức giận mà hai má đỏ ửng gần trong gan tấc. Trình Thiên Dã lập tức có chút thất thường, máu huyết xông lên, càng cảm thấy mình không muốn nghe thêm lời nào từ miệng của cô, cúi đầu hôn lên môi của cô.

 

La Phi mơ màng trong chốc lát, cả người ngớ ngẩn, vẫn bằng cách chiếm đoạt, anh dùng sức hút lấy môi cô, tiêm nhiễm mùi vị của anh. Cũng không biết hai người hôn nhau bao lâu, Trình Thiên Dã cũng cảm thấy mình thở không nổi, mới luyến tiếc buông ra.

 

Nhưng nhìn thấy mặt La Phi ửng đỏ, dáng vẻ ngây ngô, trong lòng lại ngứa ngáy, nhếch môi nở nụ cười rồi lại hôn từ trán cho đến mang tai của cô, cuối cùng dừng lại ở cổ của cô, hôn mạnh hơn, thậm chí còn buông lỏng tay đang nắm tay cô, dùng sức ôm cô vào lòng mình.

 

Cho đến khi La Phi nghe thấy được tiếng hít thở nặng nề bên tai mình, ở phía dưới có vật cứng đang chỉa giữa hai chân cô, cô mới tỉnh lại, dùng hết sức đẩy Trình Thiên Dã ra.

 

Trình Thiên Dã lảo đảo lùi về sau hai bước, dựa vào bàn làm việc, gương mặt có chút ửng đó, hơi thở không ổn định.

 

La Phi vô thức liếc nhìn phía dưới của anh, rõ ràng nó đang nổi cộm lên, làm cho mặt của La Phi vốn đã ửng hồng, trong chốc lát lại đỏ hơn, căm hận chữi một câu: “Đồ cầm thú!”

 

Trình Thiên Dã thẹn quá hóa giận quay trở về chỗ mình ngồi xuống, ngượng ngùng nhìn cô, nghiến răng nói: “Làm bạn gái mà một chút tự giác cũng không có.”

 

La Phi cuối cùng cũng nổi điên lên, cố gắng không để mình vì xúc động mà giết chết tên này, gương mặt mang vẻ cầu xin nói: “Sếp Trình à, chuyện anh cưỡng bức tôi, tôi không so đo với anh, nhưng mà, tôi xin anh đó, đừng trêu chọc tôi nữa, rốt cuộc anh muốn tôi làm sao đây, anh nói một câu thôi, chỉ cần tôi làm được, tôi có chết cũng không từ chối đâu.”

 

Cưỡng, bức gì chứ? Thật khó nghe. Trình Thiên Dã tỏ vẻ bất mãn, anh nhìn La Phi: “Tôi không muốn em làm gì hết, chỉ cần em đối xử tôi giống như những cô bạn gái của người khác là được rồi.”

 

Nói xong, còn hài lòng hấc mặt lên nhìn cô, trong ánh mắt càng viết rõ, rất đơn giản mà.

 

La Phi không nói gì chỉ cúi đầu, đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, bèn hỏi: “Sếp Trình, anh thích tôi sao?”

 

Khi cô hỏi câu này, ngay cả bản thân cô cũng cảm thấy khó tin, làm việc bên cạnh tổng tài hơn một năm, mặt của Trình Thiên Dã luôn hất lên trời, thái độ đối với cô cũng xem như xấu xa, nhìn ngang nhìn dọc, nhìn trái nhìn phải cũng không giống người đang để ý đến cô.

 

Trình Thiên Dã dường như bị hỏi trúng tim đen, có chút xấu hổ mà tằng hắng: “Tôi thấy em yêu thầm tôi hơn hai năm, nhìn thấy vẻ si mê cuồng dại đó, không muốn em đau lòng, cho nên……”

 

Yêu thầm sao? Si mê hả? Hơn hai năm ư?

 

La Phi chợt liên tưởng đến những lời mà lúc tên khốn này xâm phạm đã nói vào mấy ngày trước, đến giờ chẳng hiểu sao anh ta lại hành động vậy, cuối cùng lờ mờ hiểu được là chuyện gì rồi.

 

Hóa ra, tên khốn này vẫn luôn cho rằng cô đang yêu thầm anh ta. Bằng con mắt nào mà anh ta nhìn thấy cô thích anh ta, rõ ràng cô vẫn có bạn trai mà………. Mặc dù bây giờ cô không muốn nhắc đến Ngô Thần chút nào.

 

Cô hít một hơi, bình tĩnh mở miệng: “Sếp Trình này, tôi không biết tôi đã làm gì mà khiến cho anh cảm thấy tôi thích anh. Nếu quả thật tôi từng có những hành động làm anh hiểu lầm. Anh tin tôi đi, đó chỉ là vô tình mà thôi. Tôi biết rõ bạn gái của anh rất nhiều, nhưng trong đó không bao gồm tôi.”

 

Trình Thiên Dã nhìn cô với vẻ mặt bất ngờ: “Em còn không chịu thừa nhận sao? Hơn hai năm trước, em ở trong quán bar tỏ tình với tôi. Lúc đó, em ở trước mặt rất nhiều người, nói em thích tôi mà.”

 

La Phi khó hiểu, suy nghĩ đầu tiên đó chính là Trình Thiên Dã đang nói bậy. Đang tính mở miệng bác bỏ, thì đột nhiên trong đầu xuất hiện một hình ảnh.

 

Đó là lúc tốt nghiệp, các chị em trong ký túc xá đang vội vã thu dọn đồ đạc, rồi chạy đến quán bar chúc mừng. Tuổi trẻ ngây thơ lại sắp tốt nghiệp, tự dưng lại chơi điên cuồng. Cô còn nhớ hình như lúc đó cô chơi trò chơi mạo hiểm nói thật lòng, có một vòng cô chọn cách chịu phạt đó là mạo hiểm lớn, mấy cô bạn học chỉ đến mấy anh chàng đẹp trai ngồi ở đằng xa, kêu cô đến đó tỏ tình. Lúc đó cô chơi rất hăng hái, lại uống chút rượu, không hề do dự chạy đến trước mặt anh đẹp trai, nói một tràng thật lớn lời tỏ tình.

 

Nếu là chuyện này, thật là khó tin mà.

 

La Phi nói: “Anh chính là người ở quán bar bị tôi tỏ tình sao?”

 

Trình Thiên Dã hả hê gật đầu: “Cuối cùng em cũng thừa nhận rồi.”

 

La Phi nói với vẻ mặt đau khổ: “Sếp Trình ơi, lúc đó tôi không hề biết anh mà, chúng tôi chỉ đang chơi trò mạo hiểm nói thật thôi, anh không nhìn ra sao?”

 

Có ngu cũng nhìn ra.

 

Trình Thiên Dã quăng câu hỏi của cô qua một bên, có chút không vui mà sa sầm mặt lại: “Vậy tại sao em lại vào Hằng Thiên hả?”

 

“Thấy thông báo tuyển dụng, thì vào thôi.”

 

“Vậy tại sao lại đến làm trợ lý của tổng tài hả?”

 

“Anh làm ơn đi, tôi chỉ là một nhân viên quèn thôi, điều động đó là chuyện của bộ phận nhân sự. Tôi không phải vì theo đuổi anh nên mới đến đây. Sếp Trình à, anh nghĩ kỹ lại đi, hành vi của tôi rất bình thường mà, đâu có chỗ nào là đang quyến rũ anh đâu? Tôi có thể thề với anh, tôi La Phi trước giờ chưa hề yêu thầm anh.”

 

Thật ra cô muốn bổ sung thêm một câu, cho dù anh là nhân dân tệ, cũng không phải là thứ mà phụ nữ trên thế giới này ai cũng đều thích.

 

Trình Thiên Dã vuốt cằm suy nghĩ thật lâu, rất lâu sau đó, dường như đã rút ra được kết luận cho chính mình: “Tôi biết rồi, tôi chắc chắn em đang ngại thừa nhận chuyện em thích tôi. Không sao đâu, em không cần nói, tôi biết là được rồi.”

 

Trình Thiên Dã không nhận ra sự ngang ngược và càng quấy của mình.

 

Trong đầu anh cứ nghĩ, La Phi đang thích anh. Từ lần đầu gặp ở quán bar, cô bày tỏ với anh, cho đến khi cô tốn công sức vào Hằng Thiên, rồi lại cố gắng chuẩn bị kỹ càng để được điều động đến văn phòng của anh.

 

Anh cứ cho rằng, La Phi từng khúm núm cẩn thận nhỏ nhẹ với anh là bởi vì cô thích anh, từ việc ăn mặc chững chặc, trang điểm kỹ càng là vì thích anh, mỗi ngày tăng ca với anh cũng là vì thích anh,

 

Tóm lại, những biểu hiện của La Phi ở trước mặt anh, đều là vì thích anh. Hơn nữa còn yêu điêu cuồng đến không thể kiềm chết được.

 

Còn anh, hưởng thụ tình yêu của cô, anh cảm thấy mình không nên phụ lòng tấm chân tình tha thiết của cô, cho nên, anh quyết định chấp nhận La Phi, hoàn thành tâm nguyện của người phụ nữ yêu anh say đắm này.

 

P/S: Bó tay, không còn gì để nói anh này, trình độ ảo tượng lên hàng cụ tổ

back top