Vương phi 13 tuổi

Chương 475: Quốc tế đàm phán 8

Chương 475: Quốc tế đàm phán 8
Bắc Mục hắn cũng chỉ có mấy trăm vạn người, hắn lấy đâu ra nhân lực để đi trấn áp.
Lưu Nguyệt nghe vậy: “Tốt, ta đây tiếp tục nói, một phần ba thiên hạ bị cắt bỏ, chỉ để đón một Hung nô vương, một Hung nô vương bị người ta bắt làm tù binh.
Các vị, đổi lại nếu hôm nay là Bắc Mục phải đứng trước tình huống như vậy, các ngươi có thể cấp cho hay không? Không cần trả lời vội vã, suy nghĩ cẩn thận rồi nói.”
Không một ai lên tiếng, Lê Khoát vài lần mở miệng, cuối cùng cũng không có nói gì.
“Sẽ không.” Sau cùng, Tiêu thái hậu lạnh lùng nói ra hai chữ.
” Đúng, sẽ không, thà giữ lấy một phần ba thiên hạ còn hơn đổi về một quân vương là choi chúng ta hổ thẹn, không bằng lập tân vương, người muốn làm Thiền Vu Hung nô vương rất nhiều.” Lưu Nguyệt ngón tay di chuyển, chỉ chỉ vào một thành trì ở trung tâm Hung nô, Ung Kinh. (Su: Thiền Vu thật ra chỉ là tên hiệu, k phải tên thật của ông vua kia đâu nha)
Cả người toát lên sự tự tin hào hoa phong nhã, một thân nổi bật sự uy nghiêm và sự chắc chắn tuyệt đối, như nắm giữ hết thảy trong tay, trong không gian nhẹ nhàng tản ra, đó là phong thái của người đầu tiên đã từng dẫn binh đoàn đi vào rừng rập.
Tiêu thái hậu và thân vướng Da Luật Cực lại liếc mắt nhìn nhau, đối với chuyện này, bọn họ tuyệt đối không bác bỏ, đó cũng là nguyên nhân vì sao bọn họ còn chưa có trở về thủ đô Thịnh kinh của Bắc Mục đã bắt đầu lo lắng đến chuyện tiền chuộc của Hung nô vương.
Bắt tù binh lâu, vương bài này sẽ mất đi giá trị của nó, một Hung nô vương lâu không có mặt, so ra còn thua kém một binh lính Hung nô nho nhỏ.
Bất kỳ cái gì cũng đều có kỳ hạn, vương cũng giống thế.
Cho nên, bọn họ mới lựa thời gian tốt nhất để bắt đầu trao đổi, tranh thủ được lợi ích lớn nhất.
Mà rõ ràng Thiền Vu Hung nô cũng biết rõ điểm này, cho nên ngày hôm qua đã mở miệng, để Lưu Nguyệt tuỳ ý nói ra tiền chuộc.
“Vậy theo ý ngươi?” Võ tướng đệ nhất Bắc Mục Khố Tạp Mộc giương mắt nhìn chằm chằm Lưu Nguyệt nói.
Lưu Nguyệt nghe vậy cũng không khách khí, ngón tay trên bản đồ trước mặt nhanh chóng vẽ vẽ, chỉ vào biên giới tây bắc của Bắc Mục và Hung nô nói: “Nếu muốn những thứ hào nhoáng, lại không cách nào nắm cho chắc, không bằng yêu cầu cái này.”
Tiêu thái hậu, Da Luật Cực thấy vậy đồng loạt lại gần để nhìn cho rõ.
“Khô sa thảo nguyên?” Lê Khoát trừng mắt.
” Đúng, khô sa thảo nguyên và mười cái thành trì phụ cận của nó.” Lưu Nguyệt gật đầu.

back top